Chương 787: Đoàn thể tạo phản nhỏ, thành viên tổ chức Tiềm Long
Ánh mắt hắn nhìn về phía Quan Tín Nhiên, ôn hoà bình thản nói: “Quan tổng bộ năm nay bao nhiêu tuổi?”
Quan Tín Nhiên sửng sốt, vội buông đũa trong tay xuống, mở miệng trả lời: “Năm nay thuộc hạ 77 tuổi.”
“Ta thấy Quan tổng bộ đang bị vây trong võ đạo Thần Thông Cảnh tứ phẩm đỉnh phong, có muốn vật lộn đọ sức đột phá lên Tông Sư không?”
Nghe Đậu Trường Sinh nói như thế, vẻ mặt Quan Tín Nhiên cũng không kích động, lộ ra vẻ mừng như điên, cao giọng hét lên nguyện ý mà là lâm vào trong trầm mặc.
Ánh mắt Phí Lỗi nhìn Quan Tín Nhiên, Vương lão bên cạnh thì như người ngoài cuộc, tự rót tự uống như chưa nghe gì.
Qua khoảng 4,5 nhịp hô hấp, lúc này Quan Tín Nhiên mới chua xót nói: “Sao thuộc hạ lại không muốn đột phá đến Tông Sư cơ chứ?”
“Nếu như thời còn trẻ thì ngày nào ta cũng mơ mộng, một lòng nhiệt huyết cho rằng không gì mà mình không làm được, chứng đạo Tông Sư như là đồ nằm sẵn trong túi.”
“Nhưng khi tuổi tác dần dần tăng lên, thuộc hạ cũng bị hiện thực tàn khốc đánh cho tỉnh, không cần phải nói đến người tài giỏi như công gia, cũng không dám đánh đồng với đám người trên Nhân Bảng, chỉ một vài người gần với Nhân Bảng còn chưa ở trên Nhân Bảng, có lẽ ở trong mắt công gia thì bọn họ cùng lắm cũng chỉ là phế vật.”
“Nhưng đối với thuộc hạ thì đó lại là một thế hệ anh hùng, bọn họ gần 30 tuổi đã đột phá đến võ đạo Thần Thông Cảnh tứ phẩm, mà lúc thuộc hạ 53 tuổi mới đột phá tới võ đạo Thần Thông Cảnh tứ phẩm, 53, ngay cả một số người không nên nổi Nhân Bảng cũng chênh lệch tận hơn hai mươi năm.”
“Ngay cả xách giày cũng không đủ tư cách cho những người 25 tuổi đã ở trên Nhân Bảng.”
Phí Lỗi nghe vậy thì vỗ bàn một cái, cắt đứt lời tự oán của Quan Tín Nhiên sau đó trầm giọng mở miệng nói: “Không nên tự coi thường mình.”
“Quan tổng bộ, ngươi có thể dựa vào năng lực của một mình, hơn 50 tuổi đột phá đến võ đạo Thần Thông Cảnh tứ phẩm, thiên phú đúng là không thể so được với những anh kiệt trên Nhân Bảng, nhưng chắc chắn tuyệt đối vượt qua người thường, cũng là thiên tài.”
“Mấy người đột phá đến võ đạo Thần Thông Cảnh tứ phẩm trong khoảng 30 tuổi trong miệng ngươi kia đều có xuất thân không tầm thường, gia học sâu xa, từ nhỏ bọn họ đã có trưởng bối trông nom, đích thân giảng giải công pháp tu hành cho bọn họ, còn có gia tộc cung cấp tài nguyên tu hành, bọn họ không cần chạy ngược chạy xuôi lo cho cuộc sống, chỉ cần đọc sách tập võ là được.”
“Mà chúng ta vì miếng ăn, vì cuộc sống, không thể không trà trộn bôn ba vào đủ loại ngành nghề, kiếm tiền nuôi gia đình, phụ cấp gia dụng, thời gian còn lại mới có thể tập võ.”
“Hơn nữa chúng ta cũng không có truyền thừa, công pháp tu hành cũng đều là loại mục nát trên phố phường, ta vẫn còn nhớ năm ta 14 tuổi, có được một bản 《 Đại Ngưu Quyền》coi nó như báu vật, tưởng nó là thứ tốt nhất trong thiên hạ.”
“Nhưng nó chỉ là một bản công pháp rèn luyện gân cốt mà thôi, là loại công pháp thô thiển nhất, ngay cả nhập phẩm cũng không đến, cho dù là nô bộc của nhà giàu thì cũng xem thường không thèm tập công pháp này.”
“Ta chính là dùng bản 《 Đại Ngưu Quyền》 này làm nền móng.”
Phí Lỗi lộ ra cười lạnh, châm chọc nói: “Người như chúng ta có thể nổi bật lên, thật đúng là do trời cao phù hộ, ta lấy 《 Đại Ngưu Quyền》 làm căn cơ, chịu đựng vô số khổ sở, vì biết chữ mà bị đối phương sai khiến như nô bộc.”
“Mỗi ngày đều phải chăm chỉ khổ luyện giống như bị điên vậy, nhưng trong thiên hạ này còn đầy người ngoan cường hơn, cũng không phải là không có người cố gắng 10 năm như một ngày, nhưng họ không nổi bật được, như chúng ta là được ông trời phù hộ, tư chất mới không tệ.”
“Chúng ta không phải người có tài năng tuyệt thế, nhưng cũng là chung linh dục tú.”
“Nếu không nhờ vào một phần tư chất này thì Quan tổng bộ ngươi lấy cái gì để tu đến võ đạo Thần Thông Cảnh tứ phẩm chứ.”
“Mà ta cũng lấy cái gì để sau khi tham gia quân ngũ lấy được tài nguyên nhanh chóng trổ hết tài năng thu được quan trên thưởng thức, từ đó từng bước một đi tới ngày hôm nay? Đó là bởi vì thiên phú của chúng ta rất tốt.”
“Đừng có so sánh với đám người thiên chi kiêu tử trên Nhân Bảng, ngươi xem một vài võ giả có xuất thân giống như ngươi đi, cả đời bọn họ chỉ dừng lại ở hạ tam phẩm, cho dù có đột phá đến trung tam phẩm thì cũng rải rác không có mấy người, mà chân chính đột phá tới võ đạo tứ phẩm đỉnh phong lại có mấy người chứ?”
“Đúng thế.”
Đậu Trường Sinh vỗ tay tán thưởng rồi khen ngợi Phí Lỗi: “Nhị đệ nói hay lắm.”
“Tư chất của Quan tổng bộ ngươi không kém, là cấp trung đẳng trở lên, bởi vì ngươi thấy mình không có khả năng đột phá được lên tới Tông Sư nên mới tuyệt vọng, nhưng trong mắt thế gia đại tộc thì với tư chất này chỉ cần tiểu thiên mệnh không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì chắc chắn sẽ đột phá lên tới Tông Sư.”