Chương 825: Loạn cục của địa phương 3
Trong lúc Đông Phương thần bộ nói chuyện, đã từ vạt áo rộng lớn lấy ra một tấm thiệp mời, hai tay trịnh trọng giao phó đến trong tay của Đậu Trường Sinh, không đợi Đậu Trường Sinh mở miệng hỏi han, trực tiếp mở miệng giải thích nói: “Vị tộc huynh đó của ta đại nhân cũng quen biết, chính là Đông Phương Thái A của Thần Hầu Phủ.”`
“Tộc huynh có chuyện thỉnh cầu, chuyện cụ thể ta cũng không biết, đoán rằng có lẽ lad có liên quan đến Thần Hầu.”
“Đại nhân cẩn thận suy nghĩ thật kỹ, nếu như không muốn gặp, vậy thì xem như không có nhận được thiệp mời, không cần kiêng nể mặt mũi của thuộc hạ.”
“Thuộc hạ đưa thiệp mời này, cũng là người cùng tộc không dễ từ chối.”
Đông Phương thần bộ nói lời rõ ràng, hoàn toàn là giải quyết việc chung, cũng không muốn nhận ân tình, rõ ràng là không muốn cuốn vào thị phi trong Thần Hầu Phủ.
Sau khi Đông Phương thần bộ nói rõ mọi chuyện cũng không hề ở lại ăn cơm tối, trực tiếp lựa chọn cáo từ rời đi.
Triệu Vô Độ luôn trầm mặc không nói chuyện, nhìn thấy bóng lưng rời đi của Đông Phương thần bộ, chủ động mở miệng nói chuyện: “Hắn đang cắt đứt với Đông Phương Thái A, loại thế gia đại tộc này từ trước đến nay sẽ không được ăn cả ngã về không, mà là sẽ đặt cược nhiều nơi.”
“Không nói đến loại huynh đệ đồng tộc này mà cho dù là huynh đệ ruột, đại ca ủng hộ Thái tử, nhị ca ủng hộ Tấn vương, lão tam ủng hộ các hoàng tử khác, từ xưa đến nay cũng không phải là chuyện lạ lùng, mới mẻ gì, thậm chí là cha và con cũng có lựa chọn không giống nhau.”
“Nhưng bất luận là bên nào xảy ra chuyện thì cũng đã định trước có một kẻ chiến thắng, sẽ trở thành chủ mạch, các mạch khác thành chi nhánh, gia tộc có thể tiếp tục truyền thừa tiếp.”
“Đông Phương Thái A là một trong mười hai anh kiệt dưới môn hạ của Thần Hầu Gia Cát Vô Ngã, từ nhỏ đã bái nhập vào dưới môn hạ của Gia Cát Vô Ngã, mà Đông Phương thần bộ lại gia nhập vào Lục Phiến Môn, hai người này chính là quan hệ cạnh tranh, nhưng toàn bộ đều là người của tộc Đông Phương.”
“Ai thắng ai thua, đều là kẻ chiến thắng điều khiển.”
“Quan hệ của bọn họ không thể biểu hiện thân mật, nhưng cũng sẽ chết không qua lại với nhau cả đời, loại không xa không gần này là thích hợp nhất, đến gần rồi dễ bị chịu liên luỵ, xa rồi tương lai cũng không dễ nhờ vả người chiến thắng, từ đó từ trên thuyền đắm nhảy ra.”
Triệu Vô Độ nói đến đây, sắc mặt vô cùng không tốt, giọng điệu rất trùng xuống: “Lợi ích tính gộp cả hai phía đều bị những đại tộc bọn họ này chiếm lấy hết rồi.”
Đậu Trường Sinh nhìn sư phụ nhà mình, không ngờ rằng đây cũng là một người căm ghét thế tục, nhưng mà nói cũng là sự thật đúng với tình hình thực tế, loại đại gia tộc này đặt cược nhiều nơi, trong loạn thế vô cùng rõ ràng, chỉ cần có một mạch theo đúng người rồi, vậy thì các mạch khác cũng sẽ không bị tuyệt vong.
Phía thắng lợi đương nhiên sẽ bảo vệ hết tộc nhân của tất cả các mạch, bọn họ lắc mình biến đổi nhanh chóng, lại lần nữa làm quan, chết đều là quân chủ của bọn họ, vì thế mới có câu nói thần có thể hàng nhưng quân không thể hàng là như vậy.
Đây chính là nơi đáng sợ của thế gia đại tộc, bọn họ rắc rối phức tạp không chỉ là tộc nhân mà còn có quan hệ thông gia.
Một gia tộc tốt dễ nhằm vào, nhưng liên quan đến giai cấp của gia tộc thì không được rồi, một nhóm này tử vong, đánh tan bọn họ lại trở thành bọn họ, một đời tiếp một đời.
Giai cấp này vĩnh viễn sẽ không bị tiên vong, sẽ chỉ đổi lấy một cái danh nghĩa mà thôi.
Ngoại trừ là người đều không có vụ lợi, không có khái niệm có nhà, nếu không suy xét cho con cháu đời sau, vậy thì là điều bắt buộc.
Một đời cường giả có con trai, hắn sẽ suy xét cho con trai, con trai sẽ vì cháu trai, một đời một đời truyền xuống như vậy, lấy võ đạo cường giả làm trung tâm, tạo thành một tập thể, trở thành một gia tộc.
Đậu Trường Sinh suy nghĩ một hồi, nhưng lại nhanh chóng thu lại tâm trạng, không dám suy nghĩ lung tung.
Thời đại này làm người khổ,suy nghĩ nhiều càng khó khăn.
Suy nghĩ nhiều rồi, không chừng nhất thời kích động sẽ lộ ra thật lòng, điều này sxe trở thành lý tưởng, e rằng chỉ là nhất thời, nhưng thiên mệnh không nhận điều này, hắn sẽ cho rằng ngươi chính là loại người này.
Ví dụ thô thiển hơn, chính là lúc nhỏ muốn làm nhà khoa học, suy nghĩ này lẽ nào ngươi không phải thật lòng? Là ý định ban đầu?
Chỉ cần cảm nhận được lương tâm của mình thì điều đó là đương nhiên, nhưng hiện giờ ngươi nghĩ lại, điều này chắc chắn không hợp tâm ý nữa, sau khi bị hiện thực đánh đến tàn nhẫn, vẫn cho rằng ngân lượng trắng tinh mới đáng yêu.
Nhưng loại thật lòng này cũng là một bộ phận của cuộc sống, lấy góc độ của con người mà nói, điều này đều là ở quá khứ, mà ở chỗ thiên mệnh thì không giống nhau, con người không thể nào lấy tư tưởng của bản thân làm thiên tâm được.