Chương 830: Đi đến Thiên Ngoại Thiên 2
Thiên Ngoại Thiên là một chỗ đặc biệt, vạn tộc đều có lãnh địa, ở bên trong nhân thế không có giáp giới, ví dụ như đất của Nhân tộc bị Long tộc và Yêu tộc còn có Hồ Man phong tỏa ngăn cản, chủng tộc khác muốn tới Nhân cảnh thì nhất định phải vượt qua lãnh địa của Long tộc.
Nhưng Thiên Ngoại Thiên mở ra lại là xuất hiện một khả năng khác, mượn nhờ Thiên Ngoại Thiên trung chuyển, có thể đi đến bất luận một chỗ nào đó mà không cần vượt qua lãnh địa Long tộc cũng có thể đi đến.
Cho nên mới xuất hiện một loại kết quả, vạn tộc cũng bắt đầu chiếm cứ ở Thiên Ngoại Thiên, xung đột lẫn nhau, tạo thành vùng đất không có cách nào, cũng không có trật tự nào có thể nói, mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, kẻ thích ứng được mới có thể sinh tồn.
Máu và lửa chiến đấu mỗi ngày đều đang xảy ra, mỗi một nhịp hô hấp đều không biết có bao nhiêu người chết đi.
Mà Nhân tộc làm bá chủ thiên địa thì tự nhiên là chiếm cứ địa bàn phần lớn ở Thiên Ngoại Thiên, chẳng qua là vẫn chưa thống nhất mà chỉ là cắt cứ với nhau, giống như trong hòn đảo Đông Hải vậy, sau khi chiếm được từ trong tay Long tộc thì có thể tự lập làm vương, thu được sắc phong tán thành của Đại Chu.
Cho nên bên trong Thiên Ngoại Thiên là chư hầu cùng nhau trỗi dậy, nhưng bọn hắn toàn bộ đều thần phục với Đại Chu, trên danh nghĩa là lãnh thổ của Đại Chu.
Vương Sư Phạm từ từ nói: "Quốc công có thể yên tâm, lần này đi đến là bên trong lãnh thổ của Nhân tộc, mặc dù có vạn tộc ẩn hiện nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến đại cục, chỉ là đi thăm dò án, sau đó là có thể trở về, sẽ không liên quan đến xung đột ở Thiên Ngoại Thiên."
Vương Sư Phạm vừa nói xong thì dừng lại một chút sau đó mới tiếp tục nói: "Vốn người thích hợp đi đến Thiên Ngoại Thiên nhất là Thần Hầu, Thần Hầu là Vô Thượng Tông Sư, thực lực đủ mạnh, lại tinh thông tra án, nhưng Thần Hầu còn có chuyện ở Lương Châu, trong thời gian ngắn không có cách nào thoát ra được, bây giờ thời gian cũng không thể tiếp tục kéo dài ra được nữa, cũng chỉ có thể để cho Quốc công đi một lần."
Từ Trường Khanh tiếp tục nói: "Không cần phải lo lắng về an toàn, lần này Diệp Hầu đang ở Thần Đô, Diệp Hầu là Vô Thượng Tông Sư cao quý, từ Diệp Hầu hộ giá hộ tống, cho dù là ở Thiên Ngoại Thiên thì cũng sẽ không xảy ra chuyện được."
"Hơn nữa lần này Quốc công đi đến đại biểu cho triều đình, đương nhiên triều đình sẽ không để cho Quốc công đánh mất thể diện của triều đình, Thiên Tử Chi Tỷ lúc trước tìm về được sẽ ban cho Quốc công, chỉ cần mời ra Thiên Tử Chi Tỷ, với tích lũy và căn cơ hùng hậu của Quốc công là cũng có thể thu được chiến lực nhất phẩm."
"Quốc công là một đường, Tào đốc chủ cũng là một đường, ẩn nấp ở trong bóng tối hành động."
"Với thực lực của Tào đốc chủ, thời khắc mấu chốt cũng là viện trợ mạnh mẽ, hai đường một sáng một tối điều tra hung án, tin tưởng không lâu sau sẽ có tin vui truyền đến."
Trong lòng Đậu Trường Sinh thở dài một hơi, đây không phải đặc biệt nhằm vào mình, cũng không phải ném mình tới Thiên Ngoại Thiên, triều đình là thật lòng muốn tra án, vị đốc chủ Đông Xưởng Tào Thiếu Dương này, thực lực đã khôi phục lại đến đỉnh phong, cũng không phải là con hàng giống như lúc chiến đấu với Vương Trường Cung như vậy nữa.
Có Thiên Tử Chi Tỷ thì Thiên Ngoại Thiên này có thể đi.
Thiên Ngoại Thiên.
Vô biên Cửu Thiên Cương Phong tàn phá bừa bãi thổi phá, cuốn chết trăm ngàn khí sóng nặng nề.
Giống như sóng biển cuồn cuộn dâng trào, sóng sau cao hơn sóng trước, không ngừng bao phủ tất cả dấu vết nhìn thấy.
Một chiếc chiến hạm Thiên Chu cao mười trượng, dài hơn trăm trượng đang nghênh gió lướt sóng, vận chuyển ở bên trong Thiên Ngoại Thiên.
Boong thuyền chiến hạm Thiên Chu rộng lớn giống như giáo trường, rộng lớn bằng phẳng, một bên là các đình đài lầu mái cong đấu giác giống như vương cung hoàng thành, cung điện nguy nga sừng sững rầm rộ, lâm viên muôn tía nghìn hồng.
Một chiếc chiến hạm Thiên Chu này giống như một tòa thành trên không, ánh mắ Đậu Trường Sinh nhìn thấy đầu tiên đã bị chấn động.
Lúc này đứng ở phía trên lầu các, trước mặt là lan can Tử Bạch Mộc, phía trên điêu khắc đồ án tinh mỹ tuyệt luân, giống như là đang bày tỏ một chuyện cũ đẹp sâu sắc.
Cửu Thiên Cương Phong đối diện đủ để thổi máu thịt tan rã, sương trắng tán loạn, sau khi thổi tới mũi tàu thì tự động phân tán, cương phong, lạnh thấu xương vô tình biến thành gió mát nhẹ nhàng.
Sợi tóc đen nhánh của Đậu Trường Sinh tung bay theo gió, ánh mắt lấp lánh nhìn chăm chú lên phía trước, thưởng thức cảnh sắc Thiên Ngoại Thiên.
Thiên Ngoại Thiên có hoàn cảnh đặc thù, nơi này vốn là không có vật gì, giữa thiên địa chỉ có cương phong không ngừng thổi quét.
Nhưng không biết từ khi nào bắt đầu có vạn tộc ẩn hiện ở trong đó, lúc này số lượng vẫn ít đến thảm thương, nhưng về sau có người phát hiện ra Động Thiên và Phúc Địa ở Thiên Ngoại Thiên.