Chương 844: Sao người một nhà lại giết người một nhà được chứ
Đậu Trường Sinh có một chút không cách nào phân biệt được, nhưng biết một việc, trong đó một loại tương đối nguy hiểm, hai hợp một mà nói nguy càng thêm nguy.
Im lặng một lúc thật lâu, vẫn là Diệp Hầu không kiềm chế được.
Hắn trầm giọng mở miệng nói: “Mời quốc công dời bước.”
Hậu điện.
Đậu Trường Sinh và Diệp Hầu đứng cách nhau ba bước chân.
Ống tay áo rộng thùng thình rũ xuống, Đậu Trường Sinh bình tĩnh nhìn kỹ Diệp Hầu, đang định lắng nghe suy nghĩ của Diệp Hầu.
Vị Diệp Hầu này cũng là một nhân vật có địa vị, tình thế đã đi đến bước này, vậy mà chưa từng có suy nghĩ muốn trở mặt, bởi vì Diệp Hầu biết rõ muốn vượt qua cửa ải khó khăn lần này, hiển nhiên lực lượng của triều đình là không thể thiếu.
Nơi này là Diệp quốc mượn lợi thế về địa lý, binh giáp dũng mãnh, muốn vây quét Đậu Trường Sinh cũng đơn giản thôi, nhưng có thể thắng được Đậu Trường Sinh, nhưng chưa thể thắng được Càn quốc, mấu chốt ở chỗ lực lượng triều đình hùng mạnh.
Một Đậu Trường Sinh tử vong thì vẫn còn Tào đốc chủ mạnh mẽ và khó chọc vào hơn, hơn nữa triều đình còn có thể phái thêm cường giả đến.
Không chỉ không thể đắc tội triều đình, mà ngược lại bây giờ còn trở thành phao cứu mạng của Diệp quốc.
Diệp Hầu im lặng khoảng ba tới năm nhịp thở, chờ tâm trạng bình tĩnh lại mới hạ giọng mở miệng nói: "Lần này Quốc công đến Thiên Ngoại Thiên, đi xe ngựa cả chặng đường nên chắc cũng mệt rồi, làm phiền quốc công quá."
"Tiểu hầu đã chuẩn bị xong 1 vạn Phong Tinh, 3000 Xích Kim Thạch."
Giống như đang gọi món ăn vậy, từng loại bảo vật được xem là tài nguyên hiếm có đang liên tục được nhắc tới qua lời của Diệp Hầu, trong số đó Phong Tinh chính là đặc sản của Thiên Ngoại Thiên, Cửu Thiên Cương Phong ở nơi này hoạt động bừa bãi, lâu ngày sẽ kết tụ ra một ít Phong Tinh, mỗi một viên Phong Tinh đều là bảo vật.
Nó sẽ có ích khi tu hành Ngự Không Chi Pháp hoặc là võ công thuộc Phong hệ, là một mặt hàng bán chạy, sau khi xuất hiện ở Nhân cảnh thì sẽ bị mua hết sạch, là một trong số những tài nguyên quan trọng mà các thế lực lớn phải trữ hàng.
Dù sao lượng tiêu hao của thế gia, tông môn và cả triều đình đối với thứ này cũng là một con số trên trời.
Mà Xích Kim Thạch lại càng hiếm có hơn, vì máu thần tiên có màu vàng kim, 【 Xích Kim Chi Huyết】 chính là đặc thù của Thần Ma, đương nhiên đây không phải là Xích Kim Chi Huyết tinh khiết mà là nhiễm một chút tạp chất, nhưng có bao nhiêu người có thể sở hữu đặc thù 【 Xích Kim Chi Huyết】 của Thần Ma kia chứ?
Sau võ đạo tam phẩm thì đã chính thức bước vào hàng ngũ không còn là nhân loại nữa, bắt đầu lột xác theo hướng Thần Ma, bọn hắn được tâng bốc rằng cả người toàn là bảo vật.
Đậu Trường Sinh không có hiểu biết nhiều về tài phú, vậy nên không thể đoán được giá trị chính xác của số bảo vật này, nhưng cũng biết Diệp Hầu xuất huyêt chi mạnh tay rồi, rất nhiều tài nguyên đề cập trong số này có cấp độ rất cao, đều thuộc nhóm danh sách thượng tam phẩm, hoàn toàn không đưa thứ nào tầm thường.
Nhìn theo góc độ của Diệp Hầu thì lần này đại xuất huyết chi mạnh tay như vậy là thay mặt tiểu tông Diệp Hải Vân dàn xếp cho yên chuyện đại tông, nhưng tới lượt Đậu Trường Sinh thì lại sinh ra hiểu lầm to lớn, cho rằng vị Diệp Hầu này đang hối lộ mình, là lần ám sát Thế tử Càn Hầu này do bọn hắn làm, bây giờ không muốn Đậu Trường Sinh để lộ ra.
Đậu Trường Sinh rất bình tĩnh, trong lòng đã có quyết định, tính tạm thời lá mặt lá trái rồi điều tra bên ngoài trước, sau đó âm thầm liên lạc với Tào đốc chủ, cho Diệp Hầu này một bất ngờ.
Hành động hối lộ của Diệp Hầu trực tiếp khiến cho Đậu Trường Sinh suy nghĩ thông suốt hết thảy.
Nhất định chuyện lần này là do Diệp Hầu làm, tính tự mình đi mạo hiểm một lần, sau đó lại tới Nhân cảnh cầu viện giúp đỡ, triều đình vì muốn ổn định Thiên Ngoại Thiên, không để Diệp quốc bị Càn quốc chiếm đoạt, chắc chắn trọng thần sẽ vì tình hình chung chắc chắn sẽ nhẫn nhịn vì quốc gia, cuối cùng giải vây cho Diệp quốc.
Dựa vào uy vọng của triều đình, quốc gia ở khắp nơi sẽ tin tưởng vào chân tướng này, khiến Càn quốc mất danh phận đại nghĩa, đè ép nguy cơ lần này xuống, còn về phần tương lai có bộc phát nguy cơ hay không thì đó là chuyện của tương lai, đến lúc đó không còn là nhóm thành viên Nội các này chấp chính nữa, mà là trách nhiệm của người kế tục.
Diệp quốc được giữ lại, chắc chắn triều đình sẽ đạt được sự trung thành của Diệp quốc có sự ủng hộ hết mực của Diệp quốc, tính tới tính lui kiểu gì cũng là thắng kép, chỉ có Càn quốc thua thôi.
Diệp Hầu nhìn chằm chằm vẻ mặt của Đậu Trường Sinh không rời mắt, nhưng không biết Đậu Trường Sinh đã hiểu lầm mình rồi, chứ nếu biết thì chắc chắn sẽ lớn tiếng kêu oan, còn lúc này chỉ thấy vẻ mặt Đậu Trường Sinh đầy thờ ơ.