Mặc dù ở xa trong phủ đệ không bước chân ra ngoài nhưng việc lớn xảy ra ở Diệp Thành, Vương Dương và Tào Thiếu Dương đều nắm được hết toàn bộ.
Nhìn tình thế biến hoá liên tục, Vương Dương không khỏi mở miệng: “Thiên Tử Chi Tỷ lại mạnh đến vậy sao?.”
Ánh mắt nhìn sang phía Tào Thiếu Dương ở bên cạnh, vị này là Đốc chủ Đông Xưởng của triều đình, là cận thần củ Thánh nhân, hoàn toàn rõ ràng nội tình của hoàng gia.
Tào Thiếu Dương khẽ lắc đầu nói : “Đối với chuyện Chân Long Lĩnh Vực thì chúng ta cũng không rõ ràng cho lắm, nhưng nghĩ đến Thiên Tử Chi Tỷ thì tuyệt đối sẽ không mạnh như vậy.”
Tào Thiếu Dương ăn ngay nói thật, hoàn toàn phủ nhận về Thiên Tử Chi Tỷ, nhưng trái lại Vương Dương lại không tin, con người thực sự kì lạ như vậy, nếu như Tào Thiếu Dương nói Thiên Tử Chi Tỷ mạnh như vậy thì ngược lại sẽ khiến Vương Dương có sự e ngại đối với Thiên Tử Chi Tỷ, điều này đã vượt quá phạm vi và tiêu chuẩn của Thiên Tử Chi Tỷ.
Vương Dương nghi ngờ Tào Thiếu Dương đang lừa mình, dù sao chứng cứ trước mắt vô cùng xác thực, thế mà hắn lại còn nói Thiên Tử Chi Tỷ không mạnh.
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Vương Dương, Tào Thiếu Dương nghiêm túc biện minh nói: “Mặc dù chúng ta không đích thân nắm giữ Lục tỷ, nhưng chúng ta cũng không xa lạ gì Lục tỷ, Lục tỷ đã đạt được Truyền Quốc Ngọc Tỷ gia trì, uy lực không giống bình thường, vận dụng chính là Long khí, có thể khiến cho người nắm giữ vó không cần tuân theo giới hạn phẩm cấp.”
“Nhưng nếu muốn phát huy ra lực lượng của Lục tỷ thì tối thiểu nhất cần phải là võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm mới được, nói một cách hợp lý, ấm theo đạo lý Thiên Tử Chi Tỷ ở trong tay Đậu Trường Sinh tuyệt đối không thể mạnh như vậy, triều đình ban Thiên Tử Chi Tỷ cho Đậu Trường Sinh cũng là để bảo vệ mạng của hắn, điều quan trọng là để hắn chống lại cường giả, dành cơ hội sống cho bản thân mình, cũng không trông cậy vào Đậu Trường Sinh chém chết kẻ địch mạnh, trọng chấn uy danh của triều đình.”
Tào Thiếu Dương giải thích cặn kẽ, cũng đã nói rất nhiều tình báo về Thiên Tử Chi Tỷ, nhưng Tào Thiếu Dương càng nói nhiều thì lại càng làm cho Vương Dương có một cảm giác giấu đầu hở đuôi, cố tình che đậy. Sự hoài nghi trong ánh mắt không hề giảm đi, ngược lại ngày một tăng lên, nhưng Vương Dương rất thức thời biết điều không tiếp tục dò hỏi nữa.
Hắn cố tình chuyển chủ đề nói: “Vốn dựa theo kế hoạch ban đầu, Tào đốc chủ chịu trách nhiệm phá hủy Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận, nhưng không ngờ rằng trước khi bắt đầu kế hoạch, Trần Quốc công đã chủ động thay đổi kế hoạch, từ chuyện ta và Tào đốc chủ sẽ phụ trách đạo binh lại thay vào đó là phái Triệu Vô Độ đi phụ trách Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận.”
Tài Thiếu Dương khẽ lắc đầu, giờ đây hắn nói thật nhưng lại không có ai tin, trong lòng hắn cũng có nghi hoặc, Thiên Tử Chi Tỷ này mạnh mẽ thật sự ra ngoài sức tưởng tượng, là do triều đình nâng cao phẩm cấp của Lục tỷ, đây cũng là chuyện không hẳn là không có khả năng.
Bây giờ Đại Chu đầy mưa gió, đã đến lúc giết gà doạ khỉ, thiết lập uy danh.
Giống như Hiên Viên Cung, vận dụng con át chủ bài đã giấu, loại tình huống này cũng có thể giải thích.
Hắn thản nhiên đáp: “Đây là tình huống bình thường, Trần quốc công chủ động giao Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận cho chúng ta, trong lòng chúng ta vẫn luôn do dự, nên biết rằng Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận cũng gần giống như 5 vạn đạo binh, nhưng tốc độ mở ra của Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận quá nhanh, chỉ trong nháy mắt là có thể bảo phủ cả Diệp Thành rồi.”
“Vậy nên nếu chúng ta đổi ý nuốt lời, không thể thực hiện được lời hứa, vậy thì Trần Quốc công chắc chắn sẽ rơi vào tử cục, cho nên cách tốt nhất chính là chọn người bản thân tin tưởng, chủ động đi phá huỷ Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận. Còn về đạo binh, cho dù chúng ta có hối hận, cũng phải mất một thời gian dài để tập hợp đạo binh tiến tới chiến trường, điều này đủ đẻ cho Trần quốc công kịp thời phản ứng.”
“Nổi danh dưới trướng không có binh lính, kĩ năng diễn xuất của Trần Quốc công cho tới nay đều thật sự quá tốt, chúng ta đều từng bị hắn lừa, cũng chỉ vào thời điểm quan trọng mới có thể nhìn thấy bộ mặt thật của Trần Quốc công.”
Khi Tào Thiếu Dương tiếp tục muốn nói điều gì đó, Trường Hà đột ngột dâng cao cắt ngang lời của hắn, Vương Dương đang ngồi trên ghế bành cũng đứng phắt dậy, sau lưng áo bào đỏ tung bay, một tay chộp lấy chiếc mũ chiến đấu trên bàn Bát Tiên, sau khi đeo vào cẩn thận, hắn sải bước tiến ra bên ngoài phủ đệ.
Tào Thiếu Dương cũng đứng dậy đi ra ngoài, vừa ra tới ngoài phủ, Đông Phương thần bộ đã kính cẩn chờ đợi từ lâu, chủ động nghênh đón nói : “Công gia mời Tào đốc chủ cùng nhau đi đến hiện trường phát hiện án.”
“Về việc ngăn cản đạo binh tụ tập thì cứ giao cho Vương lão tướng quân”