Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 893 - Chương 893. Đậu Trường Sinh: Ta Tự Tính Kế Ta?

Chương 893. Đậu Trường Sinh: Ta tự tính kế ta? Chương 893. Đậu Trường Sinh: Ta tự tính kế ta?

Vẻ mặt của Diệp Hầu âm trầm, Tào Thiếu Dương đột nhiên ra tay tương trợ Đậu Trường Sinh, đối với chuyện này Diệp Hầu sớm đã nghĩ đến và có chuẩn bị, lần này Đậu Trường Sinh dám ra tay với Diệp Hầu là mình đây, thì chắc chắn sẽ được Tào Thiếu Dương một người khác đại điện cho triều đình ủng hộ.

Nếu không thì Đậu Trường Sinh cũng không có gan làm việc này, nhưng khi thật sự nhìn thấy cảnh này, trong lòng Diệp Hầu vẫn cảm thấy không thoải mái, đặc biệt là với thực lực của vị Tào Thiếu Dương này, có chút vượt qua ngoài dự liệu, vậy mà dựa vào thực lực của bản thân lại trực tiếp kìm chế Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận, không cho nó có cơ hội phát huy nào hết.

Đậu Trường Sinh cũng xa xa nhìn một màn này, Tào Thiếu Dương của lúc này hoàn toàn khác với lúc trước ở Thần Đô, quả thực là như hai người. Thực lực hoàn toàn khác một trời một vực, nếu lúc trước Tào Thiếu Dương có được thực lực như bây giờ thì Vương Trưòng Cung muốn giết chết Thánh nhân sẽ là chuyện không thể nào.

Võ đạo nhất phẩm tổng cộng có ba cảnh, Thiên Địa Pháp Vực, Ý Chí Hiển Hóa, Thiên Nhân Hợp Nhất.

Vị Tào Thiếu Dương này cũng là cường giả tam cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất, đặt chân ở võ đạo nhất phẩm đỉnh phong, không hổ danh là cường giả có thể đối đầu với Vương Trường Cung, lúc trước Đông Xưởng thua ở trong tay Lục Phiến Môn, đây chính là tội không chiến.

Như Lục Phiến Môn, trong lúc nhân tài mới xuất hiện bị Thần Hầu Phủ rượt đuổi đã dần dần bắt đầu không địch lại được, một phần trong đó không phải là vì thực lực mà chủ yếu là bởi vì thánh quyến.

Đương nhiên cũng là do Thủ tôn Lục Phiến Môn của thế hệ này, kết quả của việc câu cá trong Phật hệ.

Tranh đấu giữa Lục Phiến Môn và Thần Hầu Phủ kém xa so với cuộc chiến kịch liệt của Đông Xưởng và Lục Phiến Môn.

Tào Thiếu Dương đúng thật là không bằng Vương Trường Cung, nhưng hắn cũng là nhân vật hàng đầu, nhất là thất bại của Tào Thiếu Dương không nhất định là do vũ lực mà là do mưu lược không bằng Vương Trường Cung, dù sao Vương Trường Cung có thể giết vua thành công vào lúc vương triều đang thịnh thế, hắn là người đầu tiên từ xưa tới nay.

So sánh như thế thì đương nhiên thấy không phải Tào Thiếu Dương không được, mà là do Vương Trường Cung quá mạnh.

Thực lực của Tào Thiếu Dương cường mãnh, chuyện này tất nhiên là điều tốt, đối phương cũng không ăn gian như Càn Hầu, mà là đường đường chính chính làm việc dựa theo mệnh lệnh của bản thân.

Đậu Trường Sinh thở dài một hơi trong lòng, chuyện giải quyết Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận vốn nên là chuyện của Triệu Vô Độ, nhưng hành động lần này có không ít nguy hiểm, Đậu Trường Sinh liếc mắt một cái đã nhìn nhìn ra cách phá Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận đơn giản, nhưng người phá trận chỉ có bốn phần cơ hội sống, tỷ lệ này đã là không thấp rồi, nhưng đây là điều mà con hàng kia không thể nào chấp nhận được.

Kim Đậu đối với cái chết của sư phụ lại không có chút áp lực tâm lý nào cả, ngược lại sau cái chết của Triệu Vô Độ, lợi ích có thể đạt được cực lớn, nhận được một khoản giá trị tu vi không nhỏ.

Thậm chí sau khi tự mình ra tay, Triệu Vô Độ cũng sẽ thập tử nhất sinh, cũng không có hy vọng sống sót.

Nhưng cuối cùng Kim Đậu cũng từ bỏ, bởi vì khoanh tay đứng ngoài nhìn cũng được, chủ động ra tay cũng được, đều có thể đạt được lợi ích cực lớn, cũng không phải chỉ là đối với mình mình, cơ hội lần này được thả ra quá khó khăn.

Kim Đậu đã tổng kết lại tất cả các kinh nghiệm bài học, cũng vì lần trước làm hơi quá tay, nếu Triệu Vô Độ chết, làn sau lại không biết năm nào tháng nào mới được xuất hiện lại, cho nên không nói đến chuyện mình không thể để Triệu Vô Độ được, làm việc đều phải phù hợp suy nghĩ của con hàng kia.

Hắn làm người lương thiện thì mình cũng sẽ phải là người lương thiện, mình không thể làm bất cứ một việc dư thừa nào, phải xử lý mọi việc cho hắn một cách thật tốt đẹp, là một kết quả hoàn mỹ tốt nhất.

Nếu lần tiếp theo gặp phải nguy hiểm, chắc chắn hắn sẽ thả bản thân mình ra đầu tiên.

Con người đều là có tính ỷ lại, một lần, hai lần, ba lần, đến cuối cùng gặp chuyện đều là đích thân mình sẽ giải quyết, hắn sẽ không thể trưởng thành được, mà tiếp tục như vậy tương lai sẽ càng ngày càng không thể rời khỏi mình được, chẳng phải mình sẽ phải thường xuyên xuất hiện sao.

Kim Đậu nở một nụ cười khẩy, rồi chủ động bỏ đi phần trí nhớ này, không cho người nào đó có cơ hội phát hiện, cho dù không thể tự mình chủ động phản kháng được, nhưng cũng có thể chiếm một tỷ lệ không nhỏ, như con hàng ngân Đậu kia thì vĩnh viễn chỉ có thể làm dự bị mà thôi.

Quả nhiên trí tuệ mới là tất cả, chém chém giết giết chung quy cũng chỉ là nhất thời.

Ánh mắt Kim Đậu từ xa thu hồi lại, Tào Thiếu Dương dựa vào sức của bản thân chống lại Cửu Thuỷ Vạn Xà Trận, tộc Vương thị trấn áp đạo binh là việc không có khả năng, lực lượng của tộc Diệp thị không phải tộc Vương thị có thể chống lại được, nhưng tộc Vương thị chủ động quấy rối thì bọn họ có thể tranh thủ được không ít thời gian.

Bình Luận (0)
Comment