Có điều mấy vạn năm trôi qua, Tiên Tề Thái Tổ sẽ bị đời sau coi là Nhân Hoàng.
Đậu Trường Sinh theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tự Vô Mệnh bên cạnh, cấp bậc tranh chấp trong Thần Ma, hiện giờ đã lưu truyền đến phàm tục, đương nhiên điều này nói rõ một vấn đề, đây đã không phải là tranh đấu bí ẩn nữa mà là nói rõ vấn đề không cần phải giữ bí mật.
Cho nên con hàng này lại có thể tranh chấp với Tiên Tề Thái Tổ, luận về công lao, có cái gì để đem ra chứ?
Đánh thắng thập đại chủng tộc sao?
Không có.
Hoàn thiện đại thiên mệnh, giảm bớt độ khó kia xuống sao?
Cũng không phải.
Tất cả đều không có.
Mặc dù triều Đại Hạ cũng huy hoàng, nhưng lại không mạnh bằng Đại Chu, Thái Tông không ngừng khoe khoang mình kém xa không bằng Hạ Thương, đây cũng không phải là một câu nói ngoa, là đã trải qua khảo nghiệm, cũng có đích thân trải qua Thần Ma Hạ Thương tán thành.
Nhưng con hàng này cũng đủ mạnh.
Trong lòng Đậu Trường Sinh thở dài một hơi.
Đại Hạ Thái Tổ thoát kiếp bị trong thời kỳ suy yếu, vậy mà còn có thể đập chết một đầu Chân Long, sau đó thong dong thoát kiếp mà đi ra, sau đó không tới nghìn năm, thế nhưng chế tạo Đế Đạo Thần Binh Long Tước Đao Đại Hạ, đây là chuyện phi thường không thể tưởng tượng nổi, đặc biệt là Đại Hạ Thái Tổ còn phân tâm làm hai, khống chế phân thân nghiệt long Thượng Nguyên này, ở nơi đó làm gián điệp.
Nghĩ đến bản thân mình lúc trước kết bái với Tự Vô Mệnh xong, chuyên môn thu thập được tình báo, thời kì khai chế ra Đại Hạ, không tinh thông quân trận, cũng không hiểu được chuyện nội chính, dùng người cũng không quá để ý, loại thành lập nền tảng cơ bản này cũng không được người xem trọng.
Nhưng hắn cũng đủ mạnh, dễ dàng cầm trong tay một thanh đại đao bắt đầu chém.
Nhiều lần chém xuống, sau lưng dần có người ủng hộ, mà lão mù chữ này cũng đang dần dần đọc sách tập viết chữ, không phải đi nghiên cứu con đường trị quốc, mà là bởi vì tu luyện không biết chữ, muốn tiến bộ quá khó khăn.
Thời kì giữa có rất nhiều chỗ không hiểu, nhưng hắn hiểu được một đạo lý, vấn đề không giải quyết được thì giải quyết người đưa ra vấn đề.
Thời kì sau chính là bản tiến hóa của hiện giờ, đã rèn luyện ra một lão lưu manh hoàn toàn, không hiểu cũng đều hiểu, nhưng hắn không có tâm tư đi quản những thứ này, vẫn chỉ cần ta đủ mạnh thì sẽ không thành vấn đề khi chạy lung tung như điên.
Thật đúng là bị hắn đi thông, hiện giờ lắc mình biến hóa nhanh chóng, chính là thủ lĩnh phái võ đấu, lãnh tụ phái chủ chiến, đạt được đông đảo Thần và Ma ủng hộ, danh vọng kai thế mà lại đuổi theo kịp Tiên Tề Thái Tổ, mơ hồ có thanh thế lãnh tụ Nhân tộc.
Loại biến hóa này xuất hiện làm cho Đậu Trường Sinh thổn thức không thôi, thời không có anh hùng khiến cho thằng nhãi ranh thành danh, trong núi không có lão hổ, con khỉ xưng đại vương.
Nếu không phải thời kỳ Tiên Tề Thái Tổ, thế hệ Thần Ma trước kia ổn trọng, hơn nữa còn có Tiên Tề Thái Tổ thống trị lúc Thần Ma tuổi già thì hiện giờ đã sống thọ và chết tại nhà, hiện giờ Thần Ma sinh động, ít có thời kỳ lão nhân kia, làm sao sẽ để Tự Vô Mệnh đắc thế.
Đậu Trường Sinh tự nhận bản thân mình cũng là phái bồ câu, chủ trương hiện giờ không phải là vũ lực thống nhất vạn tộc mà là tiếp tục tích lũy thực lực, hiện giờ Nhân tộc xưng hùng, Tiên Tề Thái Tổ đặt nền móng, tốc độ Nhân tộc ra Thần Ma rất nhanh đã vượt xa những chủng tộc khác, chỉ cần duy trì tình hình trước mắt, là có lợi với Nhân tộc.
Thực lực hai bên chênh lệch sẽ càng lúc càng lớn, ngũ tộc minh ước thành lập màn sắt kia cuối cùng sẽ không công tự sụp đổ thôi.
Cho nên đối với tác phong cấp tiến của phái chủ chiến, Đậu Trường Sinh có một chút chướng mắt, nói cho cùng Đậu Trường Sinh là fans hâm mộ của Tiên Tề Thái Tổ, Tiên Tề thổi thôi, người ta có nhiều công lao ở chỗ này như vậy, toàn bộ đều là thật.
Đậu Trường Sinh lại thổn thức một chút, bản thân mình phái bồ câu như vậy, bây giờ cũng là trụ cột vững vàng của phái chủ chiến, là chiến lực chủ yếu trong tương lai chống đỡ phái chủ chiến.
Nhân sinh luôn thay đổi nha.
Người đời hiểu lầm bản thân mình, một lòng nhiệt huyết của mình, lúc trước ở Động Thiên Nhạc Sơn thế mà Tiên Tề Thái Tổ lại chướng mắt mình, cho rằng lòng dạ mình đen tối, đoạn tuyệt đường đầu hàng của mình, không thể đã sai lại càng sai hơn được, hắn kết bái với Tự Vô Mệnh, dẹp đến bên trong trận doanh phái chủ chiến.
Ngón tay Tự Vô Mệnh nhẹ nhàng gõ lên bàn Bát Tiên.
Cốc cốc cốc!!!
Tiếng gõ không ngừng vang lên, cắt đứt trầm tư của Đậu Trường Sinh, nhìn Đậu Trường Sinh khôi phục lại tinh thần, Tự Vô Mệnh từ từ nói: "Lần này Phúc Địa xuất hiện đột ngột, hơn nữa lực lượng phòng hộ tương đối đặc biệt, nếu như mạnh mẽ phá vỡ thì sẽ tạo thành Phúc Địa tổn hại."