"Ai biết tương lai có thể đi ra một vị bá chủ thống nhất vạn tộc hay không, hoàn toàn kết thúc loạn thế, để cho Nhân tộc trở thành chủ của trời đất."
"Cũng may đây chỉ là Phúc Địa, nếu là Động Thiên thì Thần Ma tuyệt đối sẽ vung tay đánh đập tàn nhẫn, không chừng phải chết trên một hai vị Thần Ma nữa."
Đất đai, đó mới là nguồn gốc, là tất cả.
Thương tộc chính là điển hình trong đó, bởi vì buôn bán mà trở lên thịnh vượng, nhưng ranh giới bản tộc không được, bởi vì buôn bán giữa các tộc ra đời và phát triển, từ đó Thương tộc bắt đầu thế suy yếu.
Kiếp trước cũng là lí do này, nếu chỉ có địa phương to bằng bàn tay thì muốn quật khởi làm sao có khả năng chứ?
Chỉ có quốc gia đủ lớn, mới có nội tình trở thành cường quốc, đây là cơ sở căn bản nhất, cũng chính là nội tình.
Tự Vô Mệnh vươn bàn tay ra, giơ ra hai ngón tay, trầm giọng mở miệng nói: "Hai người."
“Mỗi tộc chỉ có thể xuất hiện hai người.”
“Nhân cảnh một vị, Thiên Ngoại Thiên một vị.”
"Lần này vi huynh đặc biệt hộ giá hộ tống cho ngươi, nếu không cái danh ngạch này cũng sẽ không rơi vào trong tay đệ đệ."
"Con đường phía trước đều đã sắp xếp xong xuôi, chỉ cần đệ đệ đi tiếp, Thần Ma, Tiên Thiên Thần Ma cũng không phải là việc khó gì."
“Ca ca!”
Đậu Trường Sinh kích động, cảm động đến rơi nước mắt cao giọng hô lên.
Tổng cộng có hai cái danh ngạch, có thể bản thân mình có một cái, điều này đặc biệt không dễ, coi như bản thân mình xếp hạng đầu trên Nhân Bảng, nhưng đại tông võ đạo, đệ tử Thần Ma, tóm lại đích truyền chưa từng xuất thế.
Đậu Trường Sinh đối với mình có lòng tin, nhưng Thần Ma càng thêm tán thành bọn họ, cho nên có thể đạt được một cái danh ngạch thì nhất định phải có Thần Ma ở sau lưng chống đỡ cho ngươi, mặc dù giống như xã hội đen nhưng đạo lý đều giống nhau.
Đây thật sự là một con đường thông thiên, đơn giản hữu hiệu như thế, có thể tưởng tượng được đánh cờ và đấu tranh sau lưng.
Nếu không phải đại ca nhà mình chính là đại ca phái chủ chiến thì thật sự không tranh giành được danh ngạch này.
Tự Vô Mệnh từ trong ống tay áo lấy ra một quyển sách ném tới trước mặt Đậu Trường Sinh nói: "Đây là Nhân Bảng của vạn tộc, là phiên bản Thiên Cơ Lâu bí mật không truyền ra, trên đó có tư liệu tỉ mỉ kỹ càng, Thần Ma bình thường đều không có tư cách xem, tình huống lần này của ngươi đặc biệt, đây là Thiên Cơ lão nhân ủng hộ ngươi."
"Tranh đoạt Phúc Địa vốn là ở vào ba tháng sau, nhưng trải qua các bên trao đổi, trước đó cần phải chuẩn bị, cho nên định ở một năm sau."
"Mặc dù ngươi đạt được danh ngạch, cũng không phải tham dự trận chiến đặc biệt tranh đoạt danh ngạch, nhưng vẫn nên có một chút huấn luyện, chuyện này sẽ do Tiên Tề Thái Tổ đích thân dạy các ngươi trong nửa năm."
"Nửa năm này rất dễ dàng xảy ra chuyện, lòng dạ lão quỷ kia độc ác, chắc chắn không chuyên môn bồi dưỡng hai người các ngươi, nhất định sẽ có một nhóm người, sau đó đi khiêu chiến ngươi, nếu như ngươi chiến bại, đương nhiên không tốt chiếm lấy danh ngạch."
"Đây là khảo nghiệm của ngươi, danh ngạch đã cho ngươi, nếu như không giữ được, ta cũng sẽ không ra mặt cho ngươi đâu."
Sau khị Tự Vô Mệnh nói xong, đưa tay vỗ vỗ bả vai Đậu Trường Sinh, vẻ mặt ngưng trọng, trầm giọng mở miệng nói:
"Lợi ích cho ngươi thì phải tự gánh chịu mạo hiểm, rất nhiều chuyện không thể nói rõ, cấp bậc của ngươi quá thấp, ta đã chỉ cho ngươi rõ ràng, với trí tuệ của ngươi tin tưởng ngươi cũng hiểu được."
“Sau này hãy cẩn thận đi.”
“Ngàn vạn, ngàn vạn, đừng có chết.”
Tự Vô Mệnh cười ha hả, vung ống tay áo trực tiếp đi, trong miệng không ngừng nói thầm phương thức của lão quỷ Thiên Cơ, thật sự rất sảng khoái.
Sắc mặt Đậu Trường Sinh tối sầm lại, đây cũng là một người đánh đố.
Mẹ kiếp.
Đây thật sự là muốn sai hết lần này đến lần khác sao, đã đen lại càng đen hơn, hoàn toàn đi đến cùng với phái võ đấu.
Hơn nữa câu cuối cùng ngươi nói là cái gì chứ?
Đêm khuya.
Mọi thứ xung quanh đều yên tĩnh, đất trời chìm trong bóng tối.
Nhưng Diệp Thành vẫn đèn đuốc sáng rực rỡ từ trên xuống dưới, vô số ánh sáng đan xen vào với nhau giống như vô số ngôi sao điểm xuyến qua, chiếu sáng Diệp Thành như ban ngày.
Đã có quá nhiều chuyện xảy ra vào ngày hôm nay.
Cho dù là ai thì cũng không thể ngờ được hai đại bá chủ Càn Hầu và Diệp Hầu ở khu vực Đông Bắc lại có thể chết trong một ngày.
Bầu trời của Diệp quốc thay đổi, có một con hàng ít được biết đến trong kinh thành đã thực sự thành công thượng vị, trở thành chủ của Diệp quốc, định ra danh nghĩa quân thần, còn nhận được sứ giả của các nước chư hầu tán thành.
Hết cái này đến thứ khác, hết sự việc này đến sự việc khác, tất cả chuyện lớn đều là kinh thiên động địa.
Những tin tức liên quan đang bay đầy trời, giống như là cơn gió mạnh bắt đầu thổi bốn phương tám hướng. Có thể tin rằng sau đêm nay, nó sẽ được truyền đi thành công đến trong Nhân cảnh, hơn nữa sau mấy ngày nó sẽ được cả thiên hạ biết đến.