Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 93 - Chương 93. Kỳ Ngộ? (2)

Chương 93. Kỳ ngộ? (2) Chương 93. Kỳ ngộ? (2)

Chương 93: Kỳ ngộ? (2)

Ngược lại ở Cửu U Minh giáo, Đậu Trường Sinh có khả năng thượng vị.

Hoàn toàn có thể đao to búa lớn cải tạo Cửu U Minh giáo, trở thành một tân tinh từ từ bước lên con đường chính đạo.

Sau khi luyện tập đôi chút Thừa Phong Ngự Khí, Đậu Trường Sinh nhìn thoáng qua sắc trời, buổi sáng luyện công đã kết thúc hoàn toàn, đi ăn một bữa điểm tâm, Đậu Trường Sinh đi đến Chu Tước phường, nhưng không phải ghé qua Bộ Khoái Phòng mà là đến Tài Thần Các.

Vụ án Bích Hải Châu bị trộm tới giờ vẫn còn chưa kết án đâu?

Vụ án Ngô gia diệt môn, sau khi kiểm tra một lượt, hung thủ gây án vô cùng sạch sẽ, toàn bộ manh mối bị gián đoạn, bộ khoái Kim Chương Ngô Lập Bản mất tích, không đủ chứng cứ để xác định sống hay chết, vụ án Bích Hải Châu bị trộm cũng lâm vào cục diện bế tắc.

Đậu Trường Sinh phái Chu Lập đi qua Chu phủ, nhưng cổng lớn còn chưa được đi vào đã bị thổi bay ra ngoài, Đậu Trường Sinh cũng không muốn làm trò hề mà tới đó lần nữa.

Chu Lập không vào được, Đậu Trường Sinh cũng chẳng khá hơn là bao.

Hộ bộ Hữu Thị Lang này không phải đại lão trên triều đình, nhưng lại là nhân vật được coi trọng trong triều, không biết được vị đại lão nào chống lưng.

Thời buổi này, đã đạt đến chức quan địa vị này thì ai mà chẳng có người chống lưng?

Mục đích Đậu Trường Sinh đến Tài Thần Các là để đi lấy di sản của Trịnh gia.

Trịnh gia cũng xuất thân từ Cửu U Minh giáo, mặc dù tổ tiên không phải đệ tử chân truyền nhưng cũng là một vị đệ tử được nhập tông, thành công bái sư vào hạ ngũ mạch, có một vị sư phụ cấp Tông Sư.

Lòng Đậu Trường Sinh cực kỳ chờ mong, đồng thời cũng vô cùng phức tạp.

Chuyện của Trịnh tổng bộ đầu ảnh hưởng không nhỏ với Đậu Trường Sinh, Vạn Nhân Vãng của Bát Tí Thần Bộ hoàn toàn bị Đậu Trường Sinh ghi hận, nhưng hiện giờ hắn vẫn chưa đủ thực lực, chờ sau khi hắn đạt được võ đạo tứ phẩm rồi nhất định sẽ chém chết tên Vạn Nhân Vãng kia.

Có điều Đậu Trường Sinh biết bọn họ sẽ không chờ đến khi võ đạo của hắn lên được tứ phẩm mới xuống tay lần nữa đâu.

Thế nên gần đây Đậu Trường Sinh rất cẩn thận, không định rời khỏi Thần Đô.

Tuy Thần Đô là chốn nước sâu nhưng cũng là nơi che chở, ví như những anh tài như mình, tóm lại là có lòng mến người tài, muốn kết một mối thiện duyên với mình.

Lúc này Đậu Trường Sinh cũng phản ứng lại, nếu hôm đó Triệu Minh Ngọc không thể tới, một khắc khi Bán Thần Binh thức tỉnh, bản thân hắn cũng sẽ không chết, bởi Đông Phương Thái A của Thần Hầu Phủ chắc chắn sẽ ra tay.

Tông Sư là một đường ranh giới, cơ sở thống trị của Đại Chu chính là Tông Sư, chết hơn một vạn người cũng không làm lung lay sự thống trị của Đại Chu, nhưng nếu một vị Tông Sư chết đi sẽ lập tức hao tổn nguyên khí của Đại Chu.

"Tiểu tử."

"Mua bí tịch không?"

"Ta bán phá giá cho đấy, mua ba tặng một, mua mười tặng năm."

Tài Thần Các.

Chiếm diện tích rộng lớn, với các tòa nhà mọc lên từ mặt đất.

Đặc biệt nhất là tòa nhà cao khoảng ba mươi sáu tầng, giống như một thanh gươm sắc bén đâm thẳng lên trời cao, hiên ngang kiêu hãnh đứng thẳng giữa thế gian.

Trước cửa có những bức tượng sinh động như thật, đại khí bàng bạc, rất uy nghi và gây rung động cho người khác.

Nhưng ngay bên cạnh bức tượng, lại có một vị lão đạo lôi thôi, hắn mặc cái áo bào cũ nát, phía trên có rất nhiều vết rách, chân đi giày cỏ bị thủng lỗ, lộ ra ngón chân cái, đang ngồi trên mặt đất.

Lão vươn bàn tay nắm lấy ống quần của Đậu Trường Sinh, mở gói hàng trong tay ra, từng cuốn từng cuốn sách hiện ra trong tầm mắt của Đậu Trường Sinh.

Nhìn thấy cảnh này, Đậu Trường Sinh lắc đầu, hắn vươn tay sờ soạng trong ngực mình, lấy ví rồi lấy một khối bạc vụn trong đó ra, ném về phía lão đạo.

Đậu Trường Sinh từng bị xã hội giáng cho một đòn tàn nhẫn, từ lâu đã không còn tin vào cái chiêu trò các tiền bối lưu lạc chốn giang hồ, rồi sau đó lại ra vẻ thần bí cho đám hậu bối cơ duyên.

Vô sự hiến ân cần, không phải lừa đảo tức là đạo chích.

Đậu Trường Sinh ném khối bạc vụn, đi về phía Tài Thần Các, nhưng chân hắn cũng không thể bước ra, đùi phải của hắn giống như bị tưới xi-măng lên, tiếp xúc chặt chẽ với mặt đất, giống như khảm vào trong đất bùn, hoàn toàn không thể xê dịch một chút nào.

Điều này khiến cho lòng Đậu Trường Sinh cảm thấy nặng nề, vốn cho rằng chỉ là một lão già lừa đảo giả thần giả quỷ, nhưng bây giờ hắn lại không nghĩ như vậy.

Đậu Trường Sinh không dùng Bán Thần Binh, nhưng hắn cũng là võ đạo Ngưng Cương cảnh thất phẩm, lấy Huyền U khí rèn đúc căn cơ, ngay cả Pháp Tướng Mạch lục phẩm cũng không thể giam cầm Đậu Trường Sinh dễ dàng như vậy.

Cho nên vị trước mặt này?

Thật sự là một vị tiền bối cao nhân.

Lão đạo lôi thôi không quan tâm đến sắc mặt của Đậu Trường Sinh như thế nào, lão vẫn bình tĩnh mở bọc sách ra, lấy từng cuốn sắp xếp chúng thẳng hàng trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment