Tên điên này vì thăng quan tiến chức mà điên cuồng hi sinh tất cả mọi thứ làm cho Tiêu Thiên Hữu kinh hãi.
Một chiêu mượn đao giết người này của hắn làm rất xinh đẹp, trước sau che lấp khiến không ai nhìn ra được là đang cố ý dồn Triệu Vô Độ vào chỗ chết, mà đánh cũng là hai loại chủ ý, nếu thất bại chắc chắn sẽ chuyển vật tư đặc biệt đến, sau khi xảy ra chuyện thì cũng sẽ thuận tiện tiễn Triệu Vô Độ đi luôn.
Tiêu Thiên Hữu hiểu rõ tính toán của Đậu Trường Sinh, biết mình cũng trở thành đồng lõa rồi cho nên sau khi do dự một lúc thì cũng không định để lại một mạng cho Triệu Vô Độ, hiện giờ hai bên đang giao chiến kịch liệt, Triệu Vô Độ cũng giết không ít binh sĩ ở bên phe mình.
Giờ phút này nếu mình tha cho Triệu Vô Độ một mạng thì đây chính là không tôn trọng tướng sĩ đã hi sinh ở bên phe mình chút nào, thả Triệu Vô Độ đi, nhìn như đang phá vỡ kế hoạch của Đậu Trường Sinh, nhưng tình huống thật sự thì ai mà biết được?
Nếu tất cả chỉ là phỏng đoán của mình mà thôi thì với tâm tư âm u của Đậu Trường Sinh, kế này không thành thì sẽ lại còn có kế khác, đây là chuyện dĩ nhiên, với bản lĩnh của Triệu Vô Độ sớm muộn gì cũng sẽ bị Đậu Trường Sinh hại chết, cho nên trong mắt Tiêu Thiên Hữu, thay vì hao tâm tốn sức như vậy không bằng giết quách Triệu Vô Độ đi cho xong hết mọi chuyện, cho dù Đậu Trường Sinh có bất cứ tính toàn gì thì hắn cũng sẽ tổn thất một vị võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm.
Lần này Tiêu Thiên Hữu không lại chủ trì tam quân nữa mà chủ động tiến lên phía trước một bước, áo choàng đỏ tươi bay phần phật ở sau lưng, bên hông là châu quang bảo khí Đại Lương Đao đã chậm rãi rút ra khỏi vỏ, một cỗ hàn khí không ngừng tràn ra đóng băng xung quanh trời đất.
Một khắc Đại Lương Đao hoàn toàn ra khỏi vỏ kia, linh tính đã bắt đầu hồi phục, nở rộ ra phong thái của một món Bán Thần Binh nhất phẩm, cho dù thiên quân vạn mã đang chét giết, huyết khí và sát khí chồng lên nhau bay thẳng lên trời nhưng một luồng khí lạnh lẽo đã bao trùm cả cửu thiên.
Những bông tuyết như lông ngỗng không ngừng rơi từ trên trời xuống, giờ khắc này nhiệt độ trong trời đất không ngừng giảm xuống hơn trăm độ, một luồng hàn ý lạnh thấu xương mạnh mẽ xông thẳng ập đến trên người quan quân.
Tiêu Thiên Hữu phát giác ra nguy hiểm, đã không có ý định ngồi phía sau nữa mà đích thân ra tay chấm dứt trận chiến đấu này, sau đó nhanh chóng rút lui rời đi, không muốn lãng phí thêm chút thời gian nào ở đây thêm nữa.
Đại Lương Đao chém ra một đao.
Gió tuyết gào thét mạnh mẽ xông ra như một dòng nước lũ, hàn băng ngưng kết từng tầng, bao trùm gió tuyết, một con Băng Tinh Phượng Hoàng mọc hai cánh trên lưng xuất hiện.
Băng Tinh Phượng Hoàng được tạo thành từ hàn băng tinh khiết, băng lam hỏa diễm hừng hực thiêu đốt bắt đầu không ngừng khuếch tán ta, hàn ý vô tận bao trùm trời đất, khi cánh chim mở ra, từng sợ lông vũ hệt như nhũ băng, khi hai mắt phượng mở ra lại tràn ngập linh tính.
Băng Tinh Phượng Hoàng này không giống như vật chết mà giống như có máu có thịt, là một con Phượng Hoàng sống.
Nó dài khoảng 10 trượng, mở cánh chim ra bay lượn, lông đuôi lưu lại giữa không trung một đạo màu sắc, dung hợp mỹ lệ và cao quý làm một thể.
【 Pháp Hữu Nguyên Linh】sinh ra linh tính, hoàn toàn tạo ra hoạt tính cho Băng Tinh Phượng Hoàng, lúc trước vì để có thể chém ra một đao tuyệt đẹp này hắn còn phải đặc biệt quan sát một con Băng Tinh Phượng Hoàng trong một thời gian.
Chủng tộc của Phượng Hoàng có rất nhiều, cũng giống như Long tộc, có Hắc Long, Kim Long, Ứng Long vân vân, tộc Phượng Hoàng cũng phân ra có Hoả Phượng, Thanh Loan, Kim Phượng Vân vân, Băng Tinh Phượng Hoàng cũng là một trong số đó.
Băng Tinh Phượng Hoàng là một biến dị của Băng Phượng, hoặc là huyết mạch phản tổ, cũng giống như Nhân tộc, có người cao khoảng 1m7, mét tám nhưng thỉnh thoảng cũng có người xuất hiện có thiên phú dị bẩm, có thể cao tới một trượng, vóc dáng trời sinh.
Quan sát thần vận của Băng Tinh Phượng Hoàng, bắt chước linh tính của nó, lúc này mới tạo ra được một đao này.
Băng Tinh Phượng Hoàng giương cánh bay lượn, bông tuyết rơi xuống như vô cùng vô tận, khắp nơi hóa thành thế giới băng thiên tuyết địa, gió lạnh thấu xương gào thét thổi tới, mọi nơi đi qua đều biến thành băng, hàn băng khuếch tán khắp trời đất khiến nơi này thay đổi.
Đạo binh mã đang cầm vũ khí đang ra sức chiến đấu hăng hái, sau một khắc đã bị hàn băng bao trùm, lập tức hóa thành tượng băng, vẫn giữ nguyên được thần thái, đôi mắt trợn to bị cứng lại, biểu lộ rõ ràng có thể thấy được.
Tàn dư của Băng Tinh Phượng Hoàng kéo dài, đám quan quân như rác rưởi hóa thành tượng băng rồi bị Băng Tinh Phượng Hoàng tấn công chia năm xẻ bảy, toàn bộ đều hóa thành nát bấy, cả một khu vực toàn bộ đã bị xóa sạch.