Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 97 - Chương 97. Thần Đô Nổi Gió

Chương 97. Thần Đô nổi gió Chương 97. Thần Đô nổi gió

Chương 97: Thần Đô nổi gió

"Nhưng Trần Diệt Chu lại độc chiếm vị trí đứng đầu trong Địa Bảng, đã trăm năm không hề nhúc nhích, không biết hắn đã đứng đầu trong Địa Bảng bao nhiêu lâu rồi."

"Tại sao một đại nhân vật như hắn lại tìm tới đây?"

Tiền Tiểu Cửu rất sốt ruột, giọng điệu bực bội, nhìn tấm biển gỗ trước mặt giống như đang nhìn ôn dịch truyền nhiễm, từ đầu đến cuối không dám nhìn nhiều.

Đậu Trường Sinh dùng một tay vuốt ve tấm biển, tấm biển gỗ này được làm rất đơn giản, nó được chạm khắc bằng gỗ thông thường, trên đó chỉ khắc một ký tự.

Trần.

Vật liệu phổ thông, nét chữ cũng phổ thông, chỉ có ý chân lý võ học ẩn chứa trên đó mới thật sự kinh thiên động địa.

Điều này hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với các võ giả hạ tam phẩm và trung tam phẩm, bởi vì chân lý võ đạo này không có cách nào đặc biệt nhắm vào bọn họ, nhưng đối với thượng tam phẩm thì khác, bấy nhiêu đủ để rung chuyển cả Pháp Tướng.

Thực lực càng mạnh thì tính nhắm vào của bảng gỗ này lại càng mạnh.

Thứ này có thể nói là một bảo vật vô giá.

Đợi đến tương lai bước chân vào võ đạo Thần Thông cảnh tứ phẩm, với sự phối hợp của Bán Thần Binh Băng Phách Đao, cho dù là một tên Tông Sư tấn công một chiêu bất ngờ thì Đậu Trường Sinh cũng sẽ lợi dụng tình hình để giết chết hắn.

Đây là đồ tốt, nhưng hắn không có phúc hưởng thụ nó.

Đây là củ khoai lang nóng phỏng tay.

Diêu Thiếu Ti đang phì phèo tẩu thuốc, vị Đại Tông Sư của Tài Thần Các này nhìn tấm biển bằng gỗ kia, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, một lúc lâu sau, hắn cầm tẩu thuốc rồi thở dài nói: "Đã nhiều năm ta không nghe được tin tức về Trần tiền bối.”

"Ta vốn tưởng rằng Trần tiền bối đã từ bỏ, nhưng không ngờ đến hôm nay hắn vẫn bôn ba khắp bốn phương, quyết tâm tiêu diệt Đại Chu."

"Tuy nhiên, tấm lệnh bài này hiện thế đã định sẵn sẽ dấy lên một trận gió tanh mưa máu. Cho dù là Đại Chu lùng đuổi bắt, hay là Trần tiền bối không cam lòng tịch mịch, chắc chắn Đại Chu sẽ hỗn loạn trong một thời gian."

Đậu Trường Sinh dùng một tay vuốt tấm biển gỗ, đồng thời cúi đầu nhìn Địa Bảng.

Trang đầu tiên là mở đầu, và trang thứ hai chính là Trần diệt Chu.

Tên thật của hắn là Trần Vạn Pháp, lấy từ vô lượng vô tận, vạn pháp quy nhất.

Kể từ khi xuất đạo, hắn đã là bất khả chiến bại.

Anh kiệt trên Nhân Bảng và lão giả lâu năm trong giang hồ đều lần lượt bị bởi Trần Vạn Pháp đánh bại.

Người đầu tiên áp đảo thiên hạ.

Cả thế giới bị đè ép không thể ngóc đầu lên được.

Kể từ khi hắn bước chân vào Địa Bảng, hắn đã chạm trán với kẻ thù lớn nhất gặp phải một trận chiến chưa từng có trong đời này.

Á Thánh, Trương Thiên Chính.

Cuộc sống hơn trăm năm trước, Thiên Cơ Lâu cũng không mô tả cặn kẽ được, kể từ khi hắn thăng cấp vào Địa Bảng cũng chỉ ghi lại một số sự kiện lớn, thậm chí ngay cả một số chuyện bí ẩn cũng kiên quyết không viết.

Thiên Cơ Lâu không quan tâm Nhân Bảng, nhưng Tông Sư Địa Bảng, Thiên Cơ Lâu cũng không thể coi nhẹ.

Sau khi Đậu Trường Sinh xem xong, hắn cũng biết mình gặp phải một vị Vô Thượng Tông Sư cũng không phải là chuyện xui xẻo nhất, mà là vị Trần Vạn Pháp này.

Trong năm mươi năm đầu, hắn phong quang vô hạn, vô địch thiên hạ, được mệnh danh là trích tiên hạ phàm, tương lai chắc chắn hắn sẽ đăng lâm lên Thiên Bảng trở thành Thần Ma.

Nhưng ông trời đã giáng cho Trần Vạn Pháp một đòn cảnh cáo.

Hóa ra kỳ Đại Thiên Mệnh của hắn lại là chém đứt long mạch, đánh gãy long khí, tiêu diệt Đại Chu.

Nhưng hắn sinh ở thời kỳ Đại Chu dựng nước một trăm năm, lúc đó hắn đang ở giữa Thái Tông, Á Thánh trước tiên dẹp người Hồ, sau đó thu thập Yêu Tộc, xây dựng thuỷ quân, tích góp binh lực, là thời kỳ tiến về phía đông chinh chiến Long Đình.

Đợi đến khi Trần Vạn Pháp bước lên vị trí thứ nhất trong Địa Bảng, hắn đã là bất khả chiến bại nhưng Đại Chu cũng đang ở vào thời kì đỉnh cao.

Đánh đông dẹp bắc, chỉ cần nơi đó có binh lính hiện diện, tất cả đều không thoát khỏi cảnh thần phục.

Đó là Đại Chu của một trăm năm mươi năm trước.

Vào thời gian đó, Đại Thiên mệnh của Á Thánh đã hoàn thành, đang sắp đột phá.

Trần Vạn Pháp tới cửa viếng thăm, từ đó năm mươi năm sau hắn biến mất không còn dấu vết, lần nữa hắn hiện thân thì đổi tên thành Diệt Chu.

Khi đó, Thái Tông thoái vị, Á Thánh chứng đạo, Cao Tông tại vị Đại Chu nhưng Đại Chu quá lớn lại cách xa ngàn dặm so với Hạ Thương.

Tứ vương tám công, không nói thời kỳ Thái Tông đã để lại cột trụ của quốc gia.

Mà thời kỳ sau này, Tào Thiếu Dương đốc chủ Đông Xưởng, bài tôn Vương Trường Cung của Lục Phiến Môn, mỗi một vị đều là Vô Thượng Tông Sư.

Đây là thời đại tuyệt vọng, hơn nữa lúc này Đại Chu mới hai trăm năm tuổi.

Kể cả Hạ Thương, quốc vận vương triều ước chừng đều có tuổi đời khoảng năm trăm năm.

Không nói đến thời kỳ hoàng kim của Đại Chu, đang ở dư âm thời đại hưng thịnh của Thái Tông, chỉ ba trăm năm qua quốc vận cũng đã khiến cho người vô cùng tuyệt vọng.

Bình Luận (0)
Comment