Vương Lộ sau khi biết được đứa bé là con của con trai mình thì lại rất cao hứng.
Bởi vì sau khi Tạ Trác Quân đi các bệnh viện kiểm tra thân thể, bác sĩ đều nói thân thể hắn có vấn đề, về sau trên cơ bản là không thể có khả năng có con nối dõi.
Mà hiện tại Tạ Trác Quân có con, vậy là Tạ gia đã có người kế nghiệp!
Nhưng vấn đề chính là mẹ của đứa trẻ là ai?!
Bà liền suy đoán, không thể nghi ngờ, là Thượng Quan Nhu Tuyết!
Tạ Trác Quân quan hệ với người phụ nữ khác quan hệ trong hai tháng này mà có con là không có khả năng, nếu người có khả năng đẻ ra đứa bé này. Không cần phải nói, Tạ Trác Quân hiện giờ đã mất đi khả năng sinh sản.
Tạ Trác Quân có loại dự cảm, hắn cảm thấy cả đời mình muốn vĩnh viễn ném Thượng Quan Nhu Tuyết ra khỏi cuộc đời mìmg! Tạ gia sẽ phải vì cô ta mà suy sụp mất!
Hắn suy nghĩ rất nhiều, trầm mặc một hồi lâu, mới đứng lên, đi ra ngoài.
Tạ Trác Quân thanh toán tiền xe cho Thượng Quan Nhu Tuyết, rồi đem cô ôm trở về nhà, tuy rằng hiện tại hắn một chút cũng không muốn chạm vào cô, nhưng hiện giờ Thượng Quan Nhu Tuyết đã bị thương nghiêm trọng, trên quần áo tất cả đều là vết máu, cả người cô rất yếu, một bước cũng không đi nổi.
Thượng Quan Nhu Tuyết nhìn thấy Tạ Trác Quân, vui vẻ cực kì, đau đớn trên người cũng giảm bớt vài phần.
Cô giống như trước, thân mật gọi hắn: “Trác Quân, em rất nhớ anh, anh có nhớ em không?”
Tạ Trác Quân không muốn đáp lại, nhưng cả người cô ta toàn máu, lại có chút không đành lòng, liền mở miệng nói: “Sao cô lại bị thương đến mưc này? Trên mặt tất cả đều là vết thương, trên đùi tất cả đều là máu, mới từ bệnh viện tới sao?”
Nói đến việc này, Thượng Quan Nhu Tuyết bụng đầy ủy khuất, cô căn bản không cần diễn, nước mắt liền không ngừng chảy ra bên ngoài, đôi mắt rất nhanh liền bị khóc đến sắp xưng.
"Chị ấy không chịu buông tha cho em, chị ấy muốn hủy dung mạo của em! Còn nổ súng bắn em, nếu không phải em chạy thoái ra được, thì anh không còn gặp lại được em đâu, Trác Quân! Chị ấy nàng rất tàn nhẫn, bọn họ còn giúp đỡ nhau tra tấn em, em chỉ cần nói sai một câu, liền sẽ bị đánh! Bọn họ kém chút nữa là cắt đứt lỗ tai anh, anh nhìn xem, trên tai em hiện tại vẫn còn vết máu này! Trác Quân, anh mau giúp em gọi bác sĩ tới, em sắp kiên trì không nổi, em đau quá!”
Đã từng chịu nhiều mệt mỏi như vậy, Tạ Trác Quân sao dám dễ dàng tin tưởng lời Thượng Quan Nhu Tuyết!
Anh phát hiện, mặc kệ là qua bao lâu, mọi việc sẽ vẫn giống nhau, hắn vẫn là ở điểm bắt đầu, căn bản là đoán không ra Thượng Quan Nhu Tuyết đang suy nghĩ cái gì, càng không biết lời cô ta nói là thật là giả.
Cái loại cảm giác bị nói dối này vây quanh ắn làm hắn hít thở không thông.
Tạ Trác Quân cảm thấy mình hô hấp có chút khó khăn, bệnh cũ của anh tái phát.
Hắn ông Thượng Quan Nhu Tuyết vào một gian phòng ngủ, sau đó liền gọi điện thoại kêu một vị bác sĩ tới cấp xử lý miệng vết thương cho cô..
Thượng Quan Nhu Tuyết không thể chết được, cô ta là mẹ của con trai anh, cho dù cô ta có ngoan độc, thì cô ta vẫn là mẹ của con anh, anh không thể để đứa con vừa sinh ra đã không có mẹ.
Bác sĩ trất nhanh liền tới, Thượng Quan Nhu Tuyết cuối cùng cũng không có đổ máu mà chết, chẳng qua bởi vì cô ta mất máu quá nhiều, nên đã bị hôn mê.
Vương Lộ rất nhanh liền biết việc Thượng Quan Nhu Tuyết tới nhà, bà bất chấp gửi lại cháu trai cho bà vú, vội vàng chạy về nhà.
Thượng Quan Nhu Tuyết chính là sao chổi, khắc chết cả mình thì không nói, hiện tại lại muốn tới hại bọn họ, tuyệt đối không thể để cô ta vào cửa!
Vương Lộ về nhà, liền lập tức kéo Tạ Trác Quân kéo đến thư phòng, hai mẹ con nói nhỏ ở thư phòng.
“Trác Quân, con ngay lập tức đem Thượng Quan Nhu Tuyết đuổi đi, cô ta không thể ở tại nhà của chúng ta!”
Tạ Trác Quân có chút bực bội ở thư phòng đổi tới đổi lui: “Mẹ, mẹ nói rất dễ, đó là mẹ của con trai con, cũng là vợ của con, chúng con còn chưa ly hôn mà, sao có thể đuổi cô ta đi! Huống cho hiện tại cô ta bị thương nghiêm trọng như vậy, lại không có nhà để về, mẹ muốn cô ta ngủ ngoài đường cái hay sao? Đến lúc đó người mất mặt chính là nhà chúng ta!”
“Vậy thì mau mau ly hôn với cô ta!” Vương Lộ đã hận chết Thượng Quan Nhu Tuyết, sợ cô ta lại trở về phá hỏng cuộc sống của con trai.
“Ly hôn khẳng định sẽ phải phân gia sản cho cô ta, việc này căn bản là không được! Tài chính của nhà chúng ta hiện tại ngày càng yếu kém, tiền thiếu ngân hàng thì chưa trả được, không thể lại phân chia ra!"
“Vậy thì làm sao bây giờ! Cô ta là người không may mắn, là một đứa sao chổi, cũng không thể để cô ta ở lại nhà của chúng ta! Huống chi con cũng đã đính hôn với Mẫn Tiệp, nếu việc này để Mẫn gia biết, khẳng định sẽ muốn từ hôn! Mẫn Tiệp là một cô gái tốt, cha của con bé chính là hiệu trưởng trường X, chỉ nhờ đơn đặt hàng mấy vạn đồ dùng học tập! Thì đã giúp nhà chúng ta bao nhiêu.
Tạ Trác Quân đương nhiên biết tình hình hiện tại của tạ gia không tốt đẹp...... Không có cô ta thì đã tốt hết rồi.
Trong lòng Hắn đang rất giận, một chút thương hại với Thượng Quan Ngưng cũng biến mất, hiện tại rất ghét cô tới, hận không thể làm cô tức chết.
Nhưng câu nói kia của Mộc Thanh đã để lại tai họa ngàn năm.
Sức khỏe của Thượng Quan Nhu Tuyết cực kỳ tốt, vừa sáng sớm hôm sau đã tỉnh lại, sau đó tinh thần rẩ tốt ăn không ít cơm.
Từ lúc cô nhìn thấy Tạ Trác Quân, cô sẽ sắp sếp mọi việc thật thoải mái.
Đã không còn dáng vẻ chật vật như hôm qua, khuôn mặt tái nhợt giờ đã biến thành mỹ nữ điềm đạp đáng yêu, sau đó liền sướt mướt khóc.
Bất chấp tất cả, đem mọi việc đấy hết lên đầu Thượng Quan Ngưng, thậm chí việc không liên quan tới Quan Ngưng.
Tạ Trác Quân sau khi nghe được câu cuối cùng, thì một chữ cũng nghe không vào, hắn hiện tại căn bản là không thể tin được Thượng Quan Nhu Tuyết, hắn cũng không tin, Thượng Quan Ngưng sẽ tàn nhẫn đến nỗi ép buộc Thượng Quan Nhu Tuyết đẻ non.
Anh không biết, nhưng Thượng Quan Ngưng vẫn luôn thích trẻ con, hắn cũng hiểu rõ tính tình của Thượng Quan Ngưng, cô là một người ôn hòa, nếu trả thù Thượng Quan Như Tuyết thì cô cũng không làm hai đến đứa trẻ.
Tạ Trác Quân nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi có chút rét run.
Anh bỗng nhiên hiểu được, có lẽ là Thượng Quan Nhu Tuyết tự làm mình làm mình sinh non!
Hắn chính là chính mắt nhìn thấy, cô ta không chút do dự ôm bụng to đâm vào Cảnh Dật Thần! Cô ta căn bản không yêu đứa nhỏ này, tất cả chỉ là sự lợi dụng.
Trên đời này sao lại có người mẹ tàn như vậy!
Hắn trước kia chỉ nhìn thấy người ta nói trên đài báo là có một người mẹ trẻ vô cùng tàn nhẫn, thậm chí sát hại cả đứa con ruột của mình, hắn luôn nghĩ mấy cái đó chỉ là tin tức, không thể nào xảy ra trên người hắn, thật không ngời người phụ nữ anh ta đào tim đào phổi để yêu hết lòng lại làm một người phụ nữ ác động đó!
Vì cái gì mà hắn từ trước tới nay anh đều nhìn không thấu được Thượng Quan Nhu Tuyết?!
Vì cái gì còn để cho Thượng Quan Nhu Tuyết sinh con cho hắn.
Hắn có một loại dự cả không lành, dự cảm cứ nên cô ta cười là xong việc rồi sao!