Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 577

“Anh, cái này không đánh lộn chứ?”

Mặt trên viết “đồng chí Triệu An An”, thật sự là Triệu An An cô hả?

Cảnh Dật Thần thản nhiên liếc mắt nhìn cô một cái, bóp nát chút may mắn cuối cùng của cô: “Đúng vậy, chính là em.”

Anh họ yêu dấu, trò đùa của anh, có phải có hơi lớn rồi không!

Chính mình có mấy vân lượng, bản thân cô còn không rõ ràng sao?

Làm giáo viên tiếng Anh thì còn có thể miễn cưỡng, dù sao thì tiếng Anh của cô cũng tốt, nhưng mà làm hiệu trưởng? Cô không làm chuyện lớn như vậy đâu!

“Cái kia... Anh, em biết anh tốt với em, đau lòng em, sợ em lại bị hiệu trưởng đuổi, cho nên cho em làm hiệu trưởng, nhưng mà em đâu có tài như vậy, anh nhanh đổi chức vị cho em đi, em cảm thấy hứng thú với chức vị giáo viên đó.”

“Ngày mai không nên đến muộn, nhậm chức hiệu trưởng thì phải phát biểu, đêm nay em chuẩn bị đi, toàn bộ giáo viên và học sinh đều thấy, nếu em không muốn mất mặt thì làm cho đúng, đến lúc làm sai thì đừng nói mình là em họ anh là được.”

Cảnh Dật Thần nói xong liền đứng lên, cầm cặp da của mình đi ra ngoài.

“Hai người trò chuyện đi, chờ hai người nói chuyện xong rồi thì anh sẽ bàn chuyện với thị trưởng Du, nếu dám trốn, chắc em rõ mình sẽ nhận lấy hậu quả gì rồi.”

Triệu An An hé ra biểu tình đau khổ, xem mắt với thị trưởng Mặc, cũng là chuyện nhỏ, bởi vì chỉ là xem mắt, đâu thể kết hôn liền, sau này cô có thể nói với bà ngoại, người đàn ông này không thích hợp, còn có thể từ chối được.

Nhưng chuyện làm cô khủng hoảng chính là chuyện đến X đại!

Công văn đã được truyền đi, cô muốn chạy cũng không được!

Trước kia, cô cảm thấy có được một người anh họ thủ đoạn đầy mình là việc hạnh phúc nhất, bởi vì anh có thể xử lý mọi chuyện, có anh ở đây, cho dù trời sập cũng có thể ngủ ngon lành.

Bây giờ, cô thật sự cảm thấy, thủ đoạn của anh họ rất cao, nhưng không phải là chuyện tốt!

Triệu An An chưa từ bỏ ý định, nhanh chóng chạy đến giữ cửa, không cho Cảnh Dật Thần ra ngoài: “Anh, anh họ! Anh không thể đẩy em gái vào hố lửa! Em làm hiệu trưởng, vậy chẳng phải là hại toàn bộ giáo viên và học sinh sao? Anh không thể phá hoại tương lai tổ quốc!”

“Hiệu trưởng chỉ cần chỉ huy đại cục, làm tốt việc phối hợp với giáo viên, không cần em phải dạy học, học sinh giỏi hay dở cũng không liên quan đến em.”

“Chỉ huy đại cục? Em? Anh, anh đừng giỡn nữa được không, em đi chỉ huy toàn bộ giáo viên á? Em làm việc bằng ba phần sức, không để ý trước sau, chắc chắn X đại sẽ bị huỷ trong tay em! Em sẽ bị người ta chửi chết!”

X đại là trường đại học đứng đầu cả nước, chỉ tiêu tuyển sinh hàng năm rất cao, chẳng những yêu cầu năng lực giáo viên, còn xem tình huống phát triển sau khi vào nghề của học sinh, còn tham gia vào các loại bình chọn, nếu không thành công, chắc chắn sẽ tuột hạng, tình hình tuyển sinh năm sau cũng không lạc quan.

Triệu An An đã từng làm giáo viên trong X đại, cô hiểu rất rõ chuyện bên trong, nhưng đồng thời cũng cảm thấy rất nhức đầu! Lúc ấy cô có thể làm giáo viên đều do Cảnh Dật Thần ra tay, chứ với trình độ như cô, ngay cả phát biểu luận văn cũng là vấn đề, sao có thể lên làm giáo viên!

Nếu cô làm hiệu trưởng, phá huỷ X đại, chắc chắn sẽ bị phụ huynh và học sinh giết chết!

Trách nhiệm quá nặng nề, bả vai yếu ớt của cô không gánh vác nổi!

Chỉ cần một ngày còn làm hiệu trưởng, cô sẽ không có ngày thoải mái!

“Anh, anh mau thu lại công văn đi, em thật sự không làm hiệu trưởng được!”

“Cái anh đưa cho em, hôm nay đã được bộ giáo dục thông qua, đã gửi đến trường học, cho dù có thu lại thì em cũng đã được làm hiệu trưởng, mai em nên đến nhậm chức.”

Khó có khi Cảnh Dật Thần kiên nhẫn giải thích cho Triệu An An, nhưng mà giải thích xong rồi, Triệu An An lại càng khủng khoảng.

“Này này này... Em hoàn toàn chưa kịp chuẩn bị! Trường học lớn như vậy, sao em có thể quản lý được! Sao anh không nói trước cho em biết, em cũng nên được chuẩn bị tâm lý chứ, ngày mai diễn thuyết rồi, em biết nói gì đây! Em không biết gì hết!”

Cảnh Dật Thần liếc nhìn cô, nói ra đánh giá đúng trọng tâm: “Đầu heo, ngay cả diễn thuyết mà cũng không biết.”

“Đúng đúng đúng, em là đầu heo, nhưng mà anh không thể đẩy em vào hố lửa, nếu anh hại em như vậy, em sẽ méc chị dâu!”

“Được rồi, không được ồn ào, em chỉ cần đi nhậm chức, đến lúc đó em sẽ có trợ lý, hắn sẽ làm giúp em, em chỉ cần phối hợp một chút là được.”

Cảnh Dật Thần không sợ Triệu An An đi méc Thượng Quan Ngưng, dù sao thì việc này cũng là do Thượng Quan Ngưng kêu anh làm, nhưng mà anh không muốn Triệu An An đi quấy rầy vợ mình, cho nên đành phải nói chuyện trợ lý cho cô biết.

Triệu An An nghe anh nói như vậy, cuối cùng cũng thả lỏng.

Cô đã nói rồi, Cảnh Dật Thần không thể nào mặc kệ cô, mặc kệ cô phá huỷ một cái trường đại học tốt.

“Ha ha, em biết anh đối xử với em tốt nhất mà! Vậy... Có phải trợ lý cũng viết bài diễn thuyết dùm em không? Em nhớ trước kia khi hiệu trưởng cần nói gì thì cũng có người viết bản thảo cho hắn, hiệu trưởng như em cũng có đúng không?”

“Sau này sẽ có, nhưng mà ngày mai thì không, em tự viết!”

Triệu An An lập tức cúi đầu.

Sao cô có thể viết bài diễn thuyết chứ!

“Em không mở cửa cho anh, là muốn anh ở bên cạnh nghe hai người tâm sự à? Nếu em không ngại, anh cũng có thể cố gắng ngồi nghe.”

Triệu An An hoảng sợ, nhanh chóng chạy khỏi cửa, nói đầy vẻ lấy lòng: “Cảnh thiếu, ngài đi thong thả!”

Cô cũng không thể để Cảnh Dật Thần ở trong này nghe cô nói chuyện với thị trưởng Mặc, nếu không chắc chắn sẽ bị anh đánh chết.

Chờ Cảnh Dật Thần ra khỏi cửa, đột nhiên Triệu An An nhớ đến: “Anh, Mẫn hiệu trưởng đâu? Hắn bị đuổi rồi hả?”

“Không có, hắn bị giáng cấp, bây giờ là phó hiệu trưởng.” Cảnh Dật Thần bước không ngừng chân, giọng nói truyền đến từ xa.

“Nói như vậy, sau này hắn ở dưới trướng của em? Em là lãnh đạo của hắn hả?”

Cảnh Dật Thần không để ý đến Triệu An An, trực tiếp đến căn phòng khác.

Triệu An An cũng mặc kệ anh hờ hững, cô có chút hưng phấn, cô đã không vừa mắt Mẫn hiệu trưởng từ lâu, có phải bây giờ có thể xử lý ông già kia rồi không?

Trước kia, cô với Thượng Quan Ngưng bị ổng đuổi, phần nợ cũ này, cô nhất định phải tính rõ ràng với ổng!

Tốt nhất là có thể tìm được lý do nào đó đuổi ổng đi!

Triệu An An suy nghĩ một lát rồi quên mất chuyện mình sắp làm hiệu trưởng, ngược lại cô chỉ nghĩ mình nên lợi dụng chức vị để báo thù thế nào.

Dù sao thì Cảnh Dật Thần cũng hiểu rõ năng lực của cô, anh không thể để một mình cô chống đỡ một trường học, chuẩn bị trợ lý cho cô, chắc chắn là có thể giải quyết phần lớn vấn đề, cô chỉ cần đi giả bộ mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment