Hào Môn Sinh Con Hàng Ngày

Chương 56


Edit + Beta: ALice.
Ngày tổ chức lễ đính hôn, Tần gia rốt cuộc cũng không kiêu ngạo đến mức trực tiếp bao toàn bộ khách sạn.

Nhưng mà vẫn bao hết một nửa, hôm đó, từ đại sảnh đến tầng mười đều bị nhà bọn họ bao hết.
"Họ hàng nhà anh nhiều tới mức như vậy luôn sao?" Giang Trúc Tâm đợt ra mà nhìn hơn hai mươi mấy chiếc bàn được chuẩn bị ở trong đại sảnh.

Lễ đính hôn lần này không dùng quá nhiều thứ hoa mỹ, chỉ giống như những gia đình bình thường khác ngồi chung bàn với nhau thôi.

Đương nhiên, trong trường hợp đặc biệt này thì chiếc bàn này còn được bố trí ở vị trí cao hơn.

Tất cả hoa đều là hoa hồng đỏ tươi mới, trên trần nhà cũng được treo đèn, thiết bị âm thanh chuyên dụng được thuê từ bên ngoài, toàn bộ nhìn qua đều rất lớn.
Và cũng chỉ có một chữ lớn này thôi.
"Họ hàng, còn có họ hàng của hàng nè, còn bạn bè của họ hàng nữa, rồi còn bạn bè của chúng ta nữa." Tần Phú Hữu một bên ung dung thong thả mà chỉnh sửa cà vạt cho Giang Trúc Tâm, một bên lại chậm rãi mở miệng.

Thanh âm của hắn mang theo tính trấn an rất mạnh, vốn bởi vì bị hai mươi mấy chiếc bàn này hù đến, thì Giang Trúc Tâm cũng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.
Ngay tại lúc bọn họ trở lại gian phòng của mình, thì điện thoại của Giang Trúc Tâm lại vang lên.
"Là bạn của em." Giang Trúc Tâm ngẩng đầu, nói với Tần Phú Hữu: "Cậu ấy đã đến sân bay rồi, đang chuẩn bị đến đây."
"Ừm, cậu ấy đã ngồi trên xe mà chúng ta an bài rồi sao?"
Thấy điện thoại không ngừng nhảy ra thông báo mới, Giang Trúc Tâm cười cười: "Đúng vậy, cậu ta đã lên xe rồi.

Mấy giờ thì chúng ta bắt đầu nha?"
"Buổi tối sáu giờ liền bắt đầu, hiện tại chúng ta còn có thể..." Tần Phú Hữu cúi đầu hôn lên miệng Giang Trúc Tâm một cái, "Có muốn hồi ức lại lần đầu tiên của chúng ta một chút hay không?"
Trước đây, lần đầu tiên của Tần Phú Hữu và Giang Trúc Tâm là ở trong khách sạn.

Chỉ là khi đó Giang Trúc Tâm chạy trốn quá nhanh, còn thật sự không cảm nhận được kích thích khi ba ba ba ở khách sạn nữa (hoặc là nói kích thích hơi quá rồi á.)
"Anh muốn làm gì đó?" Giang Trúc Tâm cảnh giác mà nhìn chằm chằm Tần Phú Hữu.

Mặc dù nói là rất đáng tiếc, khi lần thứ hai kết hợp của bọn họ không có cách nào bắt đầu.

Nhưng hiện tại Giang Trúc Tâm vẫn có chút sợ Tần Phú Hữu kích động một phen mà kéo cậu làm.


Dù sao hiện tại bụng của cậu đã được ba tháng rồi, bác sĩ nói bọn họ sau ba tháng là có thể thích hợp lên giường.

Thế nhưng Giang Trúc Tâm còn chưa chuẩn bị kĩ càng tại lúc trong bụng có bảo bảo, lại tiếp nhận Tần Phú Hữu nữa kia mà.
Đương nhiên, đây là việc chỉ khi kích động quá mức mới làm ra thôi.

Hiện tại, Tần Phú Hữu cũng không có mất lí trí mà, chỉ có điều là hắn đang tương đối trầm mê trong không khí đùa giỡn Giang Trúc Tâm này mà thôi.
Đã lâu không thấy cái loại thần sắc căng thẳng lại cẩn thận này của Giang Trúc Tâm, nên trong lòng Tần Phú Hữu cũng rung động.

Hắn há miệng liền định cắn miệng của Giang Trúc Tâm, còn nâng eo Giang Trúc Tâm nhẹ nhàng mà đặt cậu nằm xuống giường.

Trên người hai người đang mặc âu phục đoan chính, trong nháy mắt liền rối loạn.
Vốn Giang Trúc Tâm còn đang sợ Tần Phú Hữu sẽ mất đi lí trí, thì ngay dưới động tác mềm nhẹ của Tần Phú Hữu liền lập tức thả lỏng xuống.

Đã quen việc bị đùa giỡn, nên trên căn bản thì Giang Trúc Tâm đã nắm rõ Tần Phú Hữu lúc nào là nghiêm túc, lúc nào chỉ là đơn thuần muốn nhìn bộ dáng hoang mang của cậu luôn rồi á.
Thật sự là ác thú vị mà.
Tùy ý để đầu lưỡi của Tần Phú Hữu lang bạt sâu vào trong cổ họng của mình.

Giang Trúc Tâm hưởng thụ mà nhắm hai mắt lại, cùng Tần Phú Hữu quấn quýt lẫn nhau.
Người yêu nhau luôn không nhịn được muốn cứu vớt lẫn nhau trong lúc hoạn nạn.
"Điện thoại của em vẫn luôn rung kìa." Hai tay của Tần Phú Hữu chống lên, hắn nhìn Giang Trúc Tâm bị mình hôn đến ánh mắt mông lung, khàn tiếng nói rằng.
"A..." Giang Trúc Tâm chớp chớp mắt, kĩ thuật hôn của Tần Phú Hữu càng ngày càng tốt á.

Hơn nữa, không biết có phải là bởi vì mang thai hay không, cho dù là tâm lí của cậu còn chưa chuẩn bị xong, thì thân thể ngay lúc Tần Phú Hữu tới gần, liền sẽ vứt bỏ biệt nữu trong lòng, cực kì thành thật mà dán qua.

Đây chính là việc vượt quá khả năng lí giải của Giang Trúc Tâm.
Tuy nói như thế, nhưng Giang Trúc Tâm cũng không cảm thấy chán ghét là được.
Cầm lấy chiếc điện thoại mà Tần Phú Hữu nói đang luôn rung không ngừng kia, Giang Trúc Tâm lấy ra xem liền thấy bên trong toàn bộ là tin nhắn của bạn tốt.

Trong mấy phút ngắn ngủi mà Giang Trúc Tâm và Tần Phú Hữu hôn môi, thì đối phương cũng đã gửi mấy chục tin Wechat tới đây luôn rồi.

Người bạn này là người trước đây đã cùng Giang Trúc Tâm đi dọn gạch ở quê.


Bây giờ cậu ta cũng không đi dọn gạch nữa, mà là trà trộn vào trong một công ty về kiến trúc.

Tuy rằng cậu ta là dựa vào nỗ lực của mình mà trở thành nhân viên vật liệu trong công ty kiến trúc, nhưng ước mơ của cậu ta là có thể trở thành một kiến trúc sư.

Cho nên hiện tại cũng coi như là một bên nỗ lực, một bên đi về phía mục tiêu, tất cả đều đi về phía tốt hết.
Lần này Giang Trúc Tâm cũng chỉ có mời một người bạn này mà thôi, bạn bè của cậu bởi vì lí do đi làm cũng không có cách nào trình diện, nhưng mà ngược lại lúc bọn họ tổ chức lễ cưới thì sẽ đến dự.
Truyện chỉ được đăng tại Wordpress ALices House, Wattpad phuthuytuyet07 và Sweek.
Bọn họ tạm thời còn không biết đối tượng kết hôn của Giang Trúc Tâm như thế nào, cho nên ngày hôm sau khi bạn bè lại đây, lúc được Tần Phú Hữu an bài tài xế tới đón, thì mới kích động gửi nhiều tin nhắn như vậy.
Hứa Lạc Lạc cả người đều là dại ra.
Sau khi cậu ta xuống máy bay, liền nghe theo Giang Trúc Tâm dặn trước, đi tìm chiếc ô tô màu đen có số đuôi 888.

Nếu như tìm không được, có thể gọi điện thoại cho vị tài xế kia.
Nhưng mà Giang Trúc Tâm cũng không nói cho cậu ta biết, xe tới đón cậu ta là Rolls Royce cơ mà!
Ban đầu Hứa Lạc Lạc còn tưởng rằng Giang Trúc Tâm chỉ là giúp cậu ta gọi một chiếc xe mà thôi.

Không nghĩ tới chiếc này không chỉ là của đối tượng kết hôn hiện tại của Giang Trúc Tâm, mà ngay cả tài xế cũng vậy luôn!!
"Hứa tiên sinh, tôi đã giúp ngài xếp hành lí xong, bây giờ chúng ta có thể xuất phát rồi." Tài xế rất có ý thức phục vụ mà nói với Hứa Lạc Lạc, kế tiếp liền lái xe đi về phía khách sạn.
Sau khi Hứa Lạc Lạc phản ứng lại từ trong khiếp sợ, thì đầu tiên là nghiên cứu nội thất chiếc xe này giống như chưa thấy qua cảnh đời vậy, sau đó tay run run mà gửi tin nhắn cho Giang Trúc Tâm.
Hứa Lạc Lạc: 【 Cậu cưới phú bà à??? Không đúng, cậu nói là cậu kết hôn với đàn ông? Chẳng lẽ, cậu lại vì tiền mà kết hôn với đàn ông sao? 】
Hứa Lạc Lạc cũng biết Giang Trúc Tâm là một thẳng nam, phải biết trước đây khi hai người còn cùng nhau dọn gạch, thì Giang Trúc Tâm còn nghiêm túc nói qua sẽ lấy người phụ nữ thế nào, sinh bao nhiêu đứa nhóc nữa mà.

Vốn dĩ việc Giang Trúc Tâm kết hôn với đàn ông, cũng đã đủ khiến cậu ta cảm thấy thế sự vô thường rồi.

Không nghĩ tới đối tượng kết hôn này còn là một người có tiền nữa chứ, chuyện này sao có thể không khiến cậu ta nghĩ nhiều cho được đây?
Nhưng mà cậu ta cũng chỉ là biểu đạt sự chấn động của mình một chút mà thôi.

Nếu bảo hắn thật lòng cảm thấy Giang Trúc Tâm là một kẻ tham lam, thì Hứa Lạc Lạc sẽ là người đầu tiên phủ định.
Giang Trúc Tâm: 【 Cậu nghĩ nhiều quá rồi.


Lau mồ hôi.

jpg 】
Còn không đợi Hứa Lạc Lạc thở dài một hơi, thì liền thấy Giang Trúc Tâm phát âm thanh cho cậu ta: 【 Chồng tôi trong nhà tương đối có tiền, sợ cậu không được tự nhiên thôi.

Chờ một lát tôi lại sắp xếp cho cậu ngồi chung với một người có công việc không sai biệt lắm với cậu, không cần lo lắng đâu, mọi người đều là người rất tốt.


Hứa Lạc Lạc phát điên: 【 Ngồi cùng với tôi cũng là người có tiền sao? 】
Giang Trúc Tâm: 【 Có lẽ đi? 】
Vì vậy, Hứa Lạc Lạc liền lo lắng đến mức chân cũng có chút run.

Má ôi, cậu ta thật sự không dám tưởng tượng "Hơi chút có tiền" trong miệng Giang Trúc Tâm là có bao nhiêu tiền luôn á.

Hơn nữa, Giang Trúc Tâm làm sao mà vẫn thần kinh thô giống như trước đây vậy chứ, Hứa Lạc Lạc cậu ta siêu cấp mẫn cảm có được không? Một tên nhà quê như cậu ta, thật sự sẽ không bị bắt nạt sao?
Khó trách Hứa Lạc Lạc sốt sắng như vậy, dù sao cậu ta cũng là một người đàn ông đã xem nhiều bá đạo tổng tài yêu tôi như vậy rồi.

Nội dung trong phim truyền hình, đều là nữ chủ bần cùng bị giới phú hào của nam chủ khinh bỉ sao.

Cũng giống như vậy, khuê mật của nữ chủ đương nhiên cũng sẽ bị dẫm đạp dưới chân rồi.

Nếu không có hào quang của nhân vật chính, thì hai giai cấp cách biệt xa như vậy, làm sao có thể thuận lợi đến với nhau như vậy chứ?
Hứa Lạc Lạc quả thực không thể tin được, Giang Trúc Tâm đã vậy còn rất dễ dàng mà gả vào hào môn nữa.

Có thể làm được chuyện như vậy, thì cũng chỉ có người thần kinh thô như Giang Trúc Tâm đi.
Cậu ta thật lo lắng cho Giang Trúc Tâm đó ó ó ó!
Đã nào bổ đến cảnh Giang Trúc Tâm sẽ bị cha mẹ của đối phương bắt nạt, lại bị họ hàng nghiền ép, thậm chí có khản năng còn bị các loại đàn ông, phụ nữ mơ ước chồng cậu bí mật quan sát nữa, thì Hứa Lạc Lạc đau lòng nha.
Giang Trúc Tâm sao lại nghĩ không thông, mà gả cho người có tiền như vậy chứ.

Tất cả truyện cổ tích đều là "Hoàng tử và Công chúa hạnh phúc bên cạnh nhau", chứ có ai viết đến cuộc sống của họ sau khi kết hôn đâu chứ.
Chỉ có thể cảm thán là tình yêu khiến người ta mất trí mà thôi.

Hứa Lạc Lạc hiện tại liền muốn bay đến bên cạnh Giang Trúc Tâm, hỏi cậu truyện cổ tích của đoạn tình yêu này, đến cùng là như thế nào vậy hả.
- ----- Nếu để cho Hứa Lạc Lạc biết được Giang Trúc Tâm và Tần Phú Hữu bắt đầu từ tình một đêm, thì e rằng đầu của cậu ta sẽ xoắn xuýt đến bốc khói luôn cho xem.
Hứa Lạc Lạc mang theo tâm tình thấp thỏm mà đi đến khách Sheraton.


Khách sạn này thật ra cũng chỉ như vậy, dù sao thì lúc công ty của Hứa Lạc Lạc mở họp, cũng đã có lúc từng tới những nơi như này, ngược lại là cũng xem như là đã thấy qua.

Nhưng cái loại khách sạn chỉ ở một đêm mà gần bốn chữ số thế này, thì một người đàn ông bần cùng như cậu ta tuyệt đối sẽ không đến ở đâu.
"Hứa tiên sinh, thiếu gia nhà chúng tôi đã bao hết toàn bộ mười tầng trước rồi.

Ngài có thể lựa chọn số tầng mà ngài muốn đến." Tài xế đưa xe cho người phục vụ đi đỗ, bên cạnh cũng có một người phục vụ khác giúp bọn họ lấy hành lí.

Sau đó hắn liền săn sóc mà đưa Hứa Lạc Lạc đến chỗ lễ tân để đăng kí.
Đặt bao?? Mười tầng???
Hứa Lạc Lạc cảm thấy trong lòng mình đã đánh giá thấp trạng thái tài chính của người nhà này rồi.

Giang Trúc Tâm cũng giống như cậu ta là một tên chân đất, thật sự có thể sinh hoạt bình thường ở trong giới này à?
Ôm lo lắng như vậy trong lòng, Hứa Lạc Lạc yếu ớt nói: "Để tôi đến tầng 10 đi..."
Sau khi đăng kí xong, Hứa Lạc Lạc liền chuẩn bị trực tiếp đi lên gian phòng để hành lí.

Tài xế còn đang ở chỗ lễ tân đăng kí xe, cậu ta cũng không muốn làm phiền tài xế tiên sinh, liền quyết định tự mình đi lên.

Ngay tại lúc cậu ta cúi đầu nhắn tin với Giang Trúc Tâm nói mình đã đến nơi, thì trước mặt cậu ta liền có mấy người nam nữ mặc âu phục đang đứng.

Những người này bất kể là từ sợi tóc cho đến đầu ngón chân, đều lộ ra một loại khí tức "Tôi là người có tiền".

Hứa Lạc Lạc suy nghĩ đầu tiên chính là những người này có lẽ là họ hàng bên phía Tần Phú Hữu.

Nhưng mà Hứa Lạc Lạc cũng không biết bọn họ, cậu ta chuẩn bị nghiêng người nhường đường, những người này vốn dĩ cũng chỉ là muốn đi đến khu nghỉ ngơi.

Những chuyên như đăng kí phòng thì cũng đã có quản gia đi xử lí rồi, chỉ là không nghĩ tới còn không đợi Hứa Lạc Lạc rời đi, thì một cô gái trong gia đình này liền chậc một tiếng: "Đồ quê mùa, anh có thư mời sao? Cầm thẻ tầng 10, cũng không biết là họ hàng nghèo nhà ai nữa?"
Hứa Lạc Lạc:...Cái gì?? Cái gì đây??? Cứ như vậy liền tới rồi à???
Đã từng não bổ mình sẽ bị họ hàng bên phía Tần Phú Hữu làm khó làm dễ, nhưng cậu ta làm sao cũng không nghĩ tới cái mở màn này sẽ khai mạc ở trong đại sảnh của khách sạn luôn cơ đấy.
Phải biết rằng, bởi vì vừa nãy vị tài xế tiên sinh kia quá có tố chất, quá có tu dưỡng, nên Hứa Lạc Lạc mới cảm thấy làm khó làm dễ lúc sau, có lẽ sẽ cao cấp hơn một chút.

Mà cái loại trào phúng có chút trực tiếp thế này, vẫn khiến cho Hứa Lạc Lạc cảm thấy có chút chênh lệch luôn á.
Hứa Lạc Lạc: 【 Trúc Tâm, Trúc Tâm! Họ hàng bên phía chồng cậu, có chút thiểu năng trí tuệ á! 】
Giang Trúc Tâm: 【 Hả? 】
Tác giả có lời muốn nói: Hứa Lạc Lạc: Không biết tại sao lại đột nhiên yên tâm..

Bình Luận (0)
Comment