Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 212

Editor: Cin

Đáy mắt Cố Bắc Thần trong nháy mắt hiện ra một màu mực thẫm, ánh nhìn sắc bén bắn về phía Giản Hành... Trong một khắc xung quanh liền trở nên ngưng tụ.

Lần đầu tiên của Mạt Nhi nếu như là cho Tử Tiêu, thì thế là chuyện tư tình riêng, ngay cả là anh trai cũng không nên nói ra...

Trừ khi... Có ẩn tình khác!

Cố Bắc Thần thu lại ánh mắt sắc bén, khôi phục vẻ lãnh đạm rơi xuống người Giản Hành, "À?" Hắn môi mỏng cong lên, "Cậu dựa vào cái gì cho rằng... sự tình lần đầu tiên của Giản Mạt đáng để tôi nguyện ý mua?"

Giản Hành không phát hiện trong giây lát ánh mắt của Cố Bắc Thần biến hóa cảm xúc, chỉ cong môi nói: "Phụ nữ bên cạnh... Lần đầu tiên không phải là cho mình, chẳng lẽ không quan tâm sao?"

Cố Bắc Thần cười, "Phụ nữ bên cạnh?" Hắn khẽ hừ một tiếng, "Nữ nhân bên cạnh Cố Bắc Thần tôi rất nhiều... Nếu như quan tâm từng người một, tôi chẳng phải là mệt chết sao?"

Gương mặt Giản Hành giật giật, " Ý của anh chính là không muốn biết?"

Cố Bắc Thần không nói lời nào, chỉ là môi mỏng dương lên không có ý cười, một đôi mực đồng càng thâm thúy như biển nhìn Giản Hành...

Giản Hành bị thái độ của Cố Bắc Thần làm sợ hãi trong lòng, chẳng lẽ... Tiểu Mạt cùng Cố Bắc Thần thật không có quan hệ đặc biệt?

Thế nhưng, nhìn Giản Mạt sợ hãi khi nhắc đến cái đêm kia với Cố Bắc Thần, không giống là không có quan hệ...

"Vậy là Thần thiếu không muốn biết, vậy chúng ta cũng liền không có chuyện gì để nói..." Giản Hành được ăn cả ngã về không, hắn nghĩ Cố Bắc Thần nhất định muốn biết sự tình, liền cố tình đứng lên muốn rời khỏi, đây hoàn toàn là tâm tính của một loại dân cờ bạc.

Đáng tiếc, Cố Bắc Thần là ai?

Ba năm tranh đoạt Đế Hoàng, gần ba năm làm chủ Đế Hoàng... Sắp tới sáu năm, hắn sớm đã tôi luyện khiến người ta không hiểu đươc... Một Giản Hành muốn chơi đùa cùng hắn?

A...

Cố Bắc Thần âm thầm cười lạnh, một chút phản ứng cũng không có.

Giản Hành đi tới cửa, không thấy Cố Bắc Thần kêu hắn lại, trong lòng bắt đầu luống cuống...

Tay hắn dừng lại trên nắm đấm cửa, hắn rốt cuộc cũng thiếu kiên nhẫn ngừng bước chân quay đầu lại nhìn về phía Cố Bắc Thần, thấy hắn một chút động tĩnh cũng không có, liền cắn răng, "Năm mươi vạn!"

Cố Bắc Thần cười, "Cho dù có ra giá năm vạn tôi cũng sẽ không cho cậu..."

"Cố Bắc Thần, anh không sợ tôi đem chuyện này tiết lộ cho giới truyền thông sao?" Giản Hành phẫn nộ rồi.

Cố Bắc Thần trào đến nụ cười lớn, "Giản Mạt chẳng qua chỉ là một trong số những nữ nhân của tôi... Chúng tôi bây giờ lại không có quan hệ nào, tôi hiếu kỳ đêm đầu tiên của cô ấy,không cảm thấy buồn cười sao?"

Giản Hành vừa nghe, lập tức mở to hai mắt nhìn, "Đã không còn quan hệ, anh vì sao còn mang tôi đi lên đây?"

"Là muốn xem xem... Trên thế giới này có thật là có người muốn lợi dụng em gái ruột để đạt được mục đích ô uế của bản thân hay không!?" Cố Bắc Thần chẫm rãi nằm dựa vào ghế, cười chế nhạo mà ung dung.

Giản Hành trong lòng hoảng sợ, chỉ đoán được Giản Mạt có quan hệ cùng Cố Bắc Thần, thế nhưng... Không nghĩ đến bọn họ hiện tại lại không có quan hệ!

Cắn chặt răng, Giản Hành phẫn nộ liếc nhìn Cố Bắc Thần, hai mắt lộ ra màu đỏ tươi kéo cửa rời khỏi...

Hắn vừa đi, Tiêu Cảnh cũng đã tiến vào phòng làm việc.

"Theo hắn, đừng để cho hắn làm gì hại đến Giản Mạt..." Cố Bắc Thần ừng con ngươi lạnh lùng, "Cậu sẽ không cần ra mặt, lúc cần thiết... Tống hắn ra nước ngoài!"

Cố Bắc Thần là có ý gì, Tiêu Cảnh tự khắc hiểu...

Giản Hành mặc kệ nói như thế nào cũng vẫn là anh trai của Giản Mạt, trực tiếp khiến hắn biến mất, sau này Thần thiếu ở trước mắt Giản Mạt sẽ khó xử... Huống chi, Giản Hành rốt cuộc cũng là con trai duy nhất của Giản Triển Phong.

Tống đi xuất ngoại... Còn quốc gia nào liền không cần nói cũng biết. Tất nhiên là những tai nạn liên tục đó, biểu thị cho vĩnh viễn sẽ không có cơ hội quay trở về!

"Vâng!" Tiêu Cảnh trả lời, xoay người đi ra.

Tô San đem văn kiện tiến vào phòng, mạnh suy nghĩ của Cố Bắc Thần rơi vào trong trí nhớ...

Lần trước Hướng Nam cầu hôn Tiểu Tiểu, hắn có hỏi qua lần đầu tiên của Giản Mạt, lúc đó không suy nghĩ gì nhiều, bây giờ nghĩ lại... Hình như là có chút cố ý né tránh.

Đột nhiên, mâu quang Cố Bắc Thần bỗng tối lại...

Lần trước Long lão đại nói nhìn thấy Giản Mạt ở Devil "Skiss, cùng Giản Hành có liên quan, lại đúng vào thời điểm Giản Mạt lấy đi năm mươi vạn...

Ánh mắt Cố Bắc Thần dần dần trở nên u sâu không thấy đáy, trầm mạc làm cho người ta cảm thấy không khí xung quanh trở nên mỏng hơn.

Tô San không dám quấy rầy mạch suy nghĩ của Cố Bắc Thần, chỉ đứng yên ở một bên.

Cố Bắc Thần thu lại tầm mắt, cầm di động gửi tin nhắn cho Long Kiêu: Mình nghi ngờ Trầm Hạo hoạt động ở khu vực phía Nam biết chuyện của đêm hai năm trước, cậu giúp mình điều tra một chút xem sao.

Mỗi người hoạt động ở mỗi nơi khác nhau đều sẽ có quy củ riêng, người hoạt động khu vực phía Nam cũng có thế lực riêng của họ, cho nên Cố Bắc Thần không thể can dự, trong lòng hắn chỉ cầu mong một điều duy nhất, người hai năm trước là Giản Mạt... Nhưng nếu như không phải Giản Mạt là người mà hắn đã ngủ cùng, nhất định sẽ tạo nên ảnh hưởng không tốt về sau.

Long Kiêu nhanh chóng nhắn tin trở lại: Tôi phái người điều tra, có tin tức sẽ gọi cho cậu... Gần đây tôi cũng không quay lại Lạc Thành.

Cố Bắc Thần: Ừ, được!

Cố Bắc Thần ném điện thoại trên tay lên bàn làm việc, nghe Tô San nói về sự việc khống chế cổ phần của JK với lễ kỷ niệm, đồng thời ký các văn kiện.

Bởi hai ba ngày không có xử lý công việc gì hết, toàn bộ một ngày Cố Bắc Thần đều bận rộn...

Dù cho như vậy, hắn vẫn còn thời gian nhàn rỗi trộm nhìn ba bức hình chụp với Giản Mạt hôm đó... Bây giờ, hắn mới phát hiện, hắn cũng chỉ có ba tấm hình này của cô mà thôi.

Ngón tay hắn nhẹ luớt qua nụ cười xán lạn của Giản Mạt, Cố Bắc Thần nhẹ nhàng mở miệng hỏi: "Nếu như em là người của đêm hai năm trước... Anh thật sợ anh sẽ trở nên sắc bén, sắc bén phá hư hạnh phúc hiện tại của em..."

Sáng sớm ở London truyền đến làn gió nhẹ, Tô Quân Ly cùng Giản Mạt ăn bữa sáng rồi cùng đi đến trường học...

"Hôm qua đều đã đi cùng em hết rồi, còn sợ em lạc đường sao? Giản Mạt cười nói.

Tô Quân Ly nhíu mày, "Anh chỉ là cùng em tiện đường thôi..." Hắn thấy Giản Mạt nghi hoặc, khéo miệng câu nụ cười ấm áp như tia nắng ban mai ngoài kia, mở miệng, "Ừ, mục đích cùng giống như vậy!"

"A?" Giản Mạt hơi giật mình nhìn Tô Quân LY.

Tô Quan Ly nhíu mày mà cười, "Trường học mời anh năm sau mở lớp giảng về âm nhạc một năm..."

"Tại sao trước giờ em chưa từng nghe anh nói qua?" Giản Mạt kinh ngạc.

Tô Quân Ly nhíu mày, "Bởi vì..." Hắn nhìn về phía Giản Mạt, cười thâm thúy, "Không có một lý do nào thuyết phục anh đáp ứng."

Mà bây giờ, có!

Giản Mạt trong lòng bỗng nhiên run lên, cô không phải là đồ ngốc, cũng không phải tình yêu ngu ngốc... Lời của Tô Quân Ly, ánh mắt của hắn cùng hành động đã lộ ra cho cô một tin tức!

"Quân Ly..." Giản Mạt nhấp môi dưới, "Có lẽ là lỗi của em... Thế nhưng, em hiện tại tâm tư chỉ nghĩ đến học nghiệp cũng đứa bé trong bụng!"

Tô Quân Ly có thể nhìn thấy tâm tư người đối diện qua đôi mắt, Giản Mạt chống cự, hắn liếc nhìn một cái cũng có thể nhìn thấy...

Trong lòng có chút thất vọng, thế nhưng, đây mới là Giản Mạt mà hắn thích... Rõ ràng biết rõ con đường mà cô đã chọn, có thể nhẫn tâm chặt đứt ý niệm của người khác!

"Làm bạn, đôi khi cũng là một loại tình cảm!" Tô Quân Ly nói xong, cười cười, "Chớ cho mình áp lực, anh cũng sẽ không tận lực... Cứ thuận theo tự nhiên."

Giản Mạt nhìn về phía Tô Quân Ly, hơi nhếch môi... Hắn nói như vậy, cô còn có thể trả lời như thế nào?

Vừa lúc London đón ánh nắng, mặt trời Lạc Thành cũng chuyển đến hướng tây...

"Ong ong" âm thanh của di động truyền đến, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng làm việc.

Cố Bắc Thần ký một phần văn kiện rồi đưa cho chủ quản, ra hiệu cho hắn rời khỏi, sau đó mới cầm di động lên, là Long Kiêu gọi tới, trong lòng không khỏi khẩn trương...

"Long lão đại?" Cố Bắc Thần thanh âm ngưng trọng.

Long Kiêu trầm mặc, hơi thở có chút nghẹn: "Có kết quả rồi, cậu phải chuẩn bị sẵn tâm lý..."
Bình Luận (0)
Comment