Editor: DứaBeta-er: Nam Cung Tử UyểnNhìn gương mặt ngủ say của Giản Mạt, ánh mắt của Cố Bắc Thần đột nhiên trở nên thâm sâu.
Dưới ánh đèn cùng hơi nước lờ mờ, tóc cô hơn nửa bị thấm ướt, làn da trắng mịn nõn nà vì trận vận động kịch liệt lúc nãy mà nhuốm màu đỏ ửng, thật giống như anh đào mới nở, làm người ta không nhịn được muốn ngắt lấy
Cố Bắc Thần biết Giản Mạt mệt muốn chết rồi, hắn là một nam nhân đang trong độ tuổi tinh lực tràn đầy... Cô lại là một nữ nhân có thể khiến người khác nghiện, tự nhiên, mỗi lần hắn tiến vào, liền không nhịn được muốn thêm mấy lần. Ôm thân thể mềm mượt của Giản Mạt từ trong bồn tắm ra, dùng khăn to lau sạch sẽ, rồi ôm cô lên giường.
Giản Mạt đêm ngay ngủ đặc biệt kiên định, cái ôm quen thuộc cùng khuỷu tay tràn đầy cảm giác an toàn, thật giống như có thể làm người khác yên tâm.
Sáng sớm đồng hồ sinh học đánh thức Giản Mạt.
Đầu tiên cô nhìn thấy chính là cái cằm kiên định từng lăn trải với thời gian của Cố Bắc Thần, trong lòng có chút ngọt ngào.
"A Thần, buổi sáng tốt lành” Giản Mạt hơi giật giật thân thể có chút đau nhức lên, không chỗ khờ cảm giác da thịt vuốt ve làm cho cô bỗng nhiên ngẩn ra!
Trong đầu hồi tưởng hình ảnh đêm hôm qua, cô hình như được hưởng thụ Cố Bắc Thần Thần lau người cho, sau đó… có phải lại đi ngủ không?
“Sớm…" Giọng nói trầm thấp của Cố Bắc Thần lộ ra chút khàn khàn, hơi nâng con ngươi, đôi mắt đen nhìn biểu tình phong phú trên mặt Giản Mạt, “Sáng sớm đã muốn đánh cái chủ ý gì vậy, hử? “
Âm thanh nhẹ nhàng từ đỉnh đầu rơi xuống, mắt hạnh của Giản Mạt khẽ nhúc nhích, “Tối hôm qua… Em có nói cái gì không? Hoặc là anh có nói với em cái gì không? “
“Lúc nào?"
“Chính là…” Giản Mạt mấp máy khóa môi, "…Lúc tắm đấy!”
Ánh mắt Cố Bắc Thần càng sâu, lập tức khôi phục lại vẻ bình tĩnh, "Ừ, em nói muốn cùng anh một đời không buông tay, mỗi ngày anh đều ôm em lên giường…."
Lời nói khác thường này là cô nói ra?
Giản Mạt khóe miệng co quắp, ngước mắt lên nhìn hắn, "Anh ôm em lên giường sao?”
“Ừ!” Cố Bắc Thần đáp lời, lúc tư thế nghiêng người của Giản Mạt vừa chuyển, người đã áp ở trên người cô, "Giúp em tắm…" ánh mắt sâu thêm một phần, “Giúp em lau người…” Lại sâu thêm một phần, “Ôm em lên giường… em muốn cảm ơn anh thế nào đây?”
Giản Mạt âm thầm xoay xoay mắt, chống lại ánh mắt sâu không thấy đáy của Cố Bắc Thần, “Nếu như bây giờ lại tiếp tục loại vận động kia… em sợ rằng sẽ phải ngồi trên xe lăn mất.” Cô nói xong còn làm đôi mắt đáng thương.
Nhìn bộ dáng đáng yêu, xinh đẹp lấy lòng của cô, ánh mắt của Cố Bắc Thần đột nhiên trở nên thâm sâu. Cúi người ở miệng cô trằn trọc một chút, "Hôm nay tha cho em, buổi tối mới trừng phạt em thật tốt.”
Nguyên bản Giản Mạt chờ Cố Bắc Thần sáng sớm thế công, tuy biết hắn sẽ đứng lên… lập tức, phản ứng không kịp.
"Thế nào, không có muốn anh đi sao?” Cố Băc Thần tà tứ nhíu mày
Giản Mạt vội vàng bưng chăn ngồi dậy, "Em mới không có…"
Cố Bắc Thần hơi câu môi mỏng nghiêng đầu cười, tầm mắt cũng thâm sâu, sau đó xoay người vào phong tắm
Giản Mạt biết mình đang bị đùa bỡn, bĩu môi: "Cố đại Tổng tài chỉ biết dùng nửa thân tự hỏi, Đế Hoàng tạo ra công nhân như thế nào?”
Giản Mạt mặc vào áo choàng tắm, miệng lẩm bà lẩm bẩm
Hôn nhân không tình yêu rất đơn giản, có vui vẻ hay không lên giường đối phó… vấn đề gì giải quyết!
Chỉ là… trong lòng tại sao lại có chút cảm giác mất mác
…
Cố Bắc Thần ngồi trong quán cà phê, một chén Vannese đã lạnh lại, hắn từ đầu không có động một chút
Hàn Chí Xá có chút co quắp ngồi đối diện, ly Latte trước mặt đã khẽ nhúc nhích… Nhiều lần hắn mấp máy khóe miệng, một câu cũng không dám nói.
Theo thời gian một và phút trước, tâm của Hàn Chí Xa đã tới cổ họng.
“Thần, Thần thiểu…” Hàn Chí Xa xoay xoay tay, ánh mắt tự do đung đưa: "Hôm nay… không biết cậu hẹn tôi ra đây là có chuyện gì…”
“Lệnh truyền Giản Mạt là ai phát?” Cố Bắc Thần thanh âm yên ổn không mảy may cảm xúc, mặt khẽ nâng lên, bắn ra một đợt khí lạnh.
Hàn Chí Xa đầu tiên là sửng sốt, sau đó cứng lại rồi mới phản ứng được Cố Bắc Thần đang nói cái gì: "Chuyện này cùng Thần thiếu…” Hắn kéo câu cuối lại, không giám nói tiếp.
Hàn Chí Xa là người thông minh, Cố Bắc Thần sẽ không vô duyên vô cớ tìm hắn ta nói chuyện này đi… Sợ rằng, Giản Mặt kia với hắn có quan hệ không bình thường.
Cố Bắc Thần không trả lời Hàn Chí Xa, đưa đôi mắt sâu thẳm nhìn hắn.
Hàn Chí Xa âm thầm nuốt nước bọt xuống, cái loại áp lực vô hình ép tới khiến lòng hắn run lên, “Lệnh truyền là lão đầu tử phát, video kia cũng không biết ai đưa lão đầu tử… Tức thì lão đầu tử tức giận hỏi sự thật cỉa chuyện này!”
“Hả?” Cố Bắc Thần nhẹ a một tiếng, không có trình tự như trước.
Hàn Chí Xa tròng lòng căng thẳng bồn chồn, "Chuyện này cũng không phải đại sự gì, thật ra cũng tốt… tôi trở về sẽ khuyên nhủ con gái của tôi.” Hắn vội vội vàng vàng.
Cố Bắc Thần hừ nhẹ một tiếng, "Lên tòa án thì không sao cả…” Hơi ngừng một chút, ánh mắt sắc bén nhìn Hàn Chí Xa, "Chỉ sợ lúc đó một số việc sẽ bị đảo lộn, sẽ không tốt đâu.”
Ý tứ trong lời khiến vẻ mặt của Hàn Chí Xa thay đổi, Cố Bắc Thần nếu như muốn lên tòa, bất kể là tiền hay người cái gì cần đều có.
Huống chi, Cố Bắc Thần muốn chỉnh Hàn gia, đó chính là biện pháp… Hiện tại mặc kệ Giản Mặt và Cố Bắc Thần là quan hệ gì, Cố Bắc Thần đã ra mặt hắn làm sao dám khước từ?
“Chuyện này tôi liên trở lại giải quyết…” Hàn Chí xa vội vàng nói, "Thần thiếu yên tâm sẽ không làm Thần thiếu bận tâm!”
Cố Bắc Thần “Ừ” một tiếng, hơi giơ tay lên.
Tiêu Cảnh hiểu rõ tiến tới đưa một phần văn kiện tới tay hắn, Cố Bắc Thần liếu mắt tới túi văn kiện rồi đưa cho Hàn Chí Xa, "Xem như là lòng biết ơn với Hàn thẩm phán” Dứt lời, ngước kia đã đứng dậy mang theo Tiêu Cảnh rời đi.
Hàn Chí xa thậm chí quên chào Cố Bắc Thần, vội vàng mở túi văn kiện, tay run rẩy mang đồ vật bên trong lấy ra… Nhìn thấy nội dung mặt trên, gương mặt kích động.
Chiếc xe Spyker lộ ra ánh nhìn khí thế sau khi rời đi, Hàn Thật Thật đi từ quán cà phê bên cạnh tinh thẩm điếm đi ra…
Cô không có đi vào dòng xe cộ, đi thẳng vào quán cà phê tìm Hàn Chí Xa, "Ba?"
Hàn Chí Xa đã thu hồi túi văn kiện, "Ừ."
"Cố Bắc Thần nói như thế nào?"
"Muốn con hủy bỏ vụ án của Giản Mạt!"
Hàn Thật Thật nghe, khóe miệng câu lên, "Giản Mạt cùng Cố Bắc Thần quả nhiên có quan hệ..." Cô cười lạnh một cái, "Lúc ở trường đã là một con hồ ly, không ngờ cùng Tô Quân Ly dính dáng không rõ nay Cố Bắc Thần còn đích thân ra mặt vì cô ta."
"Vậy sao?" Hàn Chí Xa cười lạnh một tiếng đầy hèn mọn, "Thần thiếu vì nữ nhân này mà ra mặt như vậy."
Hàn Thật Thật nhìn thần thái có chút quỷ dị của Hàn Chí Xa, khẽ nhíu mày, "Ba sẽ không nhận hối lộ chứ?" Thanh âm của cô có chút ngưng lại "Ba như thế lại muốn tiếp tục chức quan trí của ba sao..."
"Nói cái gì đó?" Hàn Chí Xa quát lớn nhưng cũng không có giải thích, "Ba trở lại khuyên nhủ con rút khỏi chuyện này... Anh trai con còn muốn dựa vào Đế Hoàng, không được xảy ra vấn đề"
Hàn Thật Thật có chút hoài nghi nhìn Hàn Chí Xa, gật gật đầu... Trong lúc này nghĩ không phải án tử, nói thực sự, nếu Sở Tử Tiêu làm biện hộ cho Giản Mạt, lần kiện cáo này cơ bản không có phần thắng.
Nhưng bây giờ biết Giản Mạt cùng Cố Bắc Thần có quan hệ không đứng đắn... Hừ! Coi như thu hoạch nhiều hơn ngoài ý muốn.