Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Chương 104

Một cuộc hôn nhân thịnh thế mới bắt đầu, vì cô dâu biến mất mà kết thúc, rất nhanh tất cả khách mời được tiễn ra về, mà hôm nay chuyện xảy trong hôn lễ, tất cả tin tức đều bị phong tỏa!

Lúc này, trong phòng nghỉ của hội sở giải trí Nam Tước Hoàng Triều thật yên tĩnh, một nhóm người ngồi ở trên ghế sô pha, thái độ cũng có chút khó coi, không khí ngưng động, nặng nề khác thường, khiến người ta không thở nỗi!

“ Cha, con cho người đưa cha về trước !” Trên mặt Hạ Vĩ Sâm cũng mangchút phiền muộn, chỉ là khi nói chuyện với Hạ Sinh Uy, sắc mặt bình tĩnh lại một chút, sau đó mặt không biến sắc quan sát Tô Chí cùng Thẩm Khiết đang ngồi đối diện! Thật sự hôm nay,hành động của A Namrất quá đáng , chẳng qua là chuyện này khó tránh khỏi có chút kỳ lạ!A Nam cũng không phải là một đứa bé nói dối, cho nên nếu nó nói thích Tô Úy muốn kết hôn với cô ta thì đúng là thật lòng muốn kết hôn với cô ta, nhưng mà không biết tại sao ở trong hôn lễ nó lại làm như vậy? Thật không thể tưởng tượng nỗi!

“ Anh chờ một chút, đến chỗ tiểu tử hồ đồ đó lấy hành lý đến đây cho tôi, tôi không muốn ở nơi đó nữa !” Hạ Sinh Uy tức giận, cả khuôn mặt cũng tái xanh, tên tiểu tử hồ đồ này tại sao có thể làm như vậy.Hiện tại, họ không biết phải làm như thế nào để cho Tô Úy không phải đau lòng , phải đối mặt với cha mẹ cô như thế nào! “ A Chí, A Khiết, hôm nay thật xin lỗi, đợi khi nào tìm được đứa cháu hồ đồ nhà tôi, nhất định sẽ đưa nó đến nhà tạ tội, sẽ cho Tô Úy một lời giải thích!” Ông nhìn Tô Chí cùng Thẩm Khiết nói, vẻ mặt thật áy náy!

“ Ông Hạ, ông nói quá lời rồi! Thật ra thì suy nghĩ một chút ,hôn lễ hôm nay xảy ra chuyện như thế này, trách nhiệm lớn nhất là của tôi, là tôi không suy tính chu đáo, tôi không nên vội vàng đồng ý hôn sự của chúng nó, dù sau thời gian chung đụng của hai đứa cũng không lâu,cũng chưa hiểu rõ nhau!” Vẫn luôn im lặng, Tô Chí chợt mở miệng, trong giọng nói thản nhiên mang theo sự xa cách cùng hối tiếc! Đúng , chuyện này là do ông sơ sót , từ đầu đến cuối ông đều không nghĩ đến điều này! Ông cảm thấy Hạ Nam rất tốt, hơn nữa ông nhìn thấy anh ta rất cưng chiều và bao dung đối với Tô Úy, vì vậy mới nói vợ ông đồng ý, nhưng không ngờ chính mình bị anh ta lừa dối, nếu biết thì đã không dốc lòng như vậy! Nghĩ tới tình hình lúc nãy, ông rất hối hận đến nỗi ruột trong bụng cũng muốn xanh lên!

Nghe lời nói của Tô Chí, Hạ Sinh Uy cũng biết là Tô Chí có ý gì, chính là sự việc đến đây kết thúc, về sau không còn quan hệ gì nữa!Dù cho ông có tức sôi ruột, thì ông cũng đành phải tạo ra vẻ mặt tươi cười tiếp nhận, dù sao chuyện này do họ sai rồi, hơn nữa ông đối với cô gái Tô Úy kia vốn có ấn tượng không tệ, hiện tại xảy ra chuyện này càng thêm cảm thấy có lỗi với con gái người ta!

“ A Chí, A Khiết, tôi thay gia đình cùng đứa cháu hồ đồ nhà tôi nói lời xin lỗi, nếu tìm được Tô Úy xin cho tôi biết một chút, tôi nhất định trói đứa cháu khốn nạn này đến nhà xin lỗi, sẽ cho Tô Úy một lời giải thích!” Nói xong, không cho họ có cơ hội mở miệng lập tức đi ra ngoài, chỉ là nhìn thấy bóng lưng có chút hiu quạnh cô đơn! Thật vất vả mới thấy được hôn lễ của đứa cháu trai này, không ngờ đứa cháu khốn khiếp lại làm ra chuyện như thế, vì sao ban đầu lại muốn tổ chức hôn lễ? Mất mặt là chuyện nhỏ, quan trọng là làm hao tài, tốn của, tổn thương người lại tổn thương mình!

Hạ Vĩ Sâm cũng khẽ gật đầu với họ rồi mới dẫn Hạ Vân Hà đi ra ngoài!

“ Tô tiên sinh, Tô phu nhân, tôi cho tài xế đưa hai người về thôi!” Lạc Phàm nhìn bóng lưng ba người biến mất trong tầm mắt, mới quay đầu lại đối diện với sắc mặt lạnh lẽo, nặng nề của Tô Chí và Thẩm Khiết nói, lời nói lễ phép mà không mất đi tôn kính!

“ Không cần, tài xế chúng tôi đã đến!”

Đúng lúc ấy thì tiếng chuông điện thoại của Lâm Nguyệt vang lên, cô xem dãy số là của bệnh viện, chẳng lẽ là Minh Hiên xảy ra chuyện gì, nghĩ đến lại vội vàng tiếp nhận điện thoại, nghe tin tức bên kia truyền tới, cô không dám tin hét lớn: “Thật sao, anh ấy đã tỉnh lại, tốt quá, cảm ơn!”

“ Ba mẹ, bệnh viện gọi điện thoại đến nói rằng anh Hiên đã tỉnh lại, bây giờ đã chuyển tới phòng bệnh bình thường!” Cúp máy, Lâm Nguyệt vui sướng nhìn Tô Chí cùng Thẩm Khiết nói!

“ Thật tốt quá!” Thẩm Khiết nghe được con trai mình tỉnh lại, sắc mặc u ám trở nên hòa hoãn hơn, nhìn Tô Chí ở bên cạnh mình!

“ Bây giờ, chúng tôi đi đến bệnh viện trước! Lạc tiên sinh, nếu như bên này các anhcó tin tức gì của Tô Úy trước tiên xin báo cho chúng tôi biết, cảm ơn nhiều!” Sắc mặt Tô Chí hồi phục lại, nhìn Lạc Phàm lịch sự nói!

“ Được, không thành vấn đề!” Lạc Phàm nhẹ nhàng gật đầu!Đôi mắt kia cũngthâm thúy vô cùng, sâu không thấy đáy!

Đợi sau khi Tô Chí, Thẩm Khiết cùng Lâm Nguyệt ba người đi khỏi,trong phòng nghỉ to lớn chỉ còn lại Lạc Phàm, Tần Kiệt cùng Hoa Vi Thần, ba người bọn họ đều cúi đầu trầm tư!

“ Hai người nói xem có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?Tôi cảm thấy phản ứng của Nam có chút không bình thường, thường ngày cưng chiều Tô Úy như vậy không giống như là giả tạo, nhưng mà ở trong hôn lễ lại làm như thế, thật sự làm chúng ta không ứng phó kịp!” Lạc Phàm ngẩng đầu lên, giọng nói sâu kín truyền đến, chỉ là trong giọng nói có chút nặng nề!

“ Tôi cũng cảm thấy như vậy!” Tần Kiệt và Hoa Vi Thần gật đầu, bày tỏ chính mình cũng suy nghĩ như vậy!Chẳng qua, không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?Điện thoại cho Nam cũng không có người bắt máy, nên muốn chứng thực cũng không có biện pháp!

Đúng lúc ấy thì điện thoại trong túi Lạc Phàm vang lên, Lạc Phàm lấy điện thoại di động ra, liếc nhìn dãy số, nhanh chóng bắt máy : “ Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Nghe được bên kia trả lời, anh ta cau mày thật chặt!
. . . . . .
Bình Luận (0)
Comment