Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Chương 134

Khi FIR và Hạ Nam ăn xong, rời khỏi Ngự Minh Hiên thì đã gần 11 giờ đêm.

Cửa hàng dọc hai bên đường lớn đang lục đục tắt đèn tạm dừng buôn bán, dù vậy, vẫn không giảm đi sự sầm uất ở chốn phồn hoa này, ánh đèn neon muôn màu vẫn chiếu sáng phố thị, khiến cho cả con phố buôn bán thoạt nhìn lập lòe rực rỡ.chuong moi nhat tai dd lequydon

Có lẽ là ngày mai không phải là ngày nghĩ mọi người đều phải đi làm, vì thế trên lối đi bộ ngoài hai người thì không có một bóng người nào cả.

Hai người sóng vai đứng trước cửa chờ nhân viên đi lấy xe.

FIR hơi híp mắt nghiêng đầu nhìn Hạ Nam, ánh mắt mơ màng, gió nhẹ thổi mái tóc đen của cô bay bay, đẹp đẽ ưu mỹ, khiến cho cả người cô vô cùng quyến rũ.

Nhìn đôi mắt mơ màng của cô, Hạ Nam đưa tay vuốt vuốt mái tóc mềm như tơ, anh dịu dàng cười, đôi mắt thâm thúy đen như mực lộ vẻ điềm đạm cùng cưng chìu.

Trước mặt anh, cô gái này luôn luôn có sức hấp dẫn trí mạng, dù là 5 năm trước hay là 5 năm sau, anh chưa bao giờ phủ nhận điều này, cũng chưa bao giờ muốn phủ nhận.

“Nơi này rất gần khách sạn, chúng ta đi bộ về đi.” Chớp chớp mắt, cô nhàn nhạt nói, nhìn đôi mắt đen lấp lánh ánh cười của anh, mặt không khỏi ửng hồng.

Nhìn gương mặt ửng hồng của FIR, Hạ Nam cưng chìu ngắt ngắt chóp mũi của cô, anh cười cười đồng ý, nắm tay cô áp vào ngực mình, rồi cùng nhau đi về phía khách sạn.

FIR nhẹ nhàng dựa vào trong ngực anh, hơi thở phái nam vô cùng quen thuộc, trong đó còn kèm theo mùi thuốc lá, bên tai là tiếng tim đập của anh, khiến cho tâm tình xao xuyến bất an của FIR từ từ bình tĩnh lại.

Rốt cuộc là bắt đầu từ khi nào thì sự tồn tại của người đàn ông tuấn mỹ này đối với mình lại quan trọng đến như vậy?

Cô cúi đầu nhìn xuống đất, cặp mắt hơi nheo lại, hình như nghiêm túc trầm tư gì đó?

Hạ Nam cúi đầu nhìn người trong ngực mình, rõ ràng đi bộ mà cô cũng không yên lòng, anh thản nhiên di chuyển thân hình của mình lên phía trước, dừng lại tại chỗ.truyen dang tai dd lequydon

“A-----“ Đột nhiên đụng vào bức tường thịt cứng rắn, cô ngẩng đầu thì thấy anh đang ung dung thản nhiên nhìn cô, khóe miệng cong cong, dưới ánh đèn, gương mặt tuấn mỹ khác thường, vô cùng yêu nghiệt.

“Làm gì bỗng nhiên dừng lại vậy?” Cô xoa cái mũi bị đụng, mắt mở to hung hăng nhìn anh chằn chằm, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mấp máy, biểu hiện mình rất bất mãn.

“Ha ha ha!” Nhìn bộ dáng này của cô, anh không nhịn được cười ra tiếng.

Cô trợn mắt hung dữ nhìn anh, muốn vòng qua anh đi tới trước.

“Đừng.....” Hạ Nam nhanh chóng đưa tay ôm eo cô, cúi đầu ngăn cái miệng nhỏ đang muốn phản kháng, nụ hôn này so với lần trước thì dịu dàng quấn quýt si mê hơn, cũng chăm chú chấp nhất hơn, tựa hồ muốn hôn cô cho đến khi khảm vào thân thể của mình.

Thân thể chặt chẽ ma sát khiến cô không khỏi run rẩy, hai tay vốn muốn giãy giụa lại vô ý thức ôm cần cổ anh, từ từ hôn đáp trả, đôi mắt chậm rãi nhắm lại, mặc cho mình đắm chìm trong sự dịu dàng của anh.

Tuy Hạ Nam rất thỏa mãn với phản ứng động tình của cô, nhưng rất nhanh lấy lại lý trí, anh buông cô ra trước, đối với cô, anh vẫn tưởng tự chủ của mình cơ hồ chỉ là con số lẻ, nhưng nếu cứ dây dưa thêm nữa, cũng không biết có thể khắc chế được bản thân hay không mà muốn cô trước mặt mọi người.

Khi FIR được anh buông ra cô há to miệng hô hấp không khí, không dám mở hai mắt mình, cô cũng không thể tin được người phụ nữ mới đắm chìm trong dịu dàng của anh lại chính là cô.

Hạ Nam nhìn gương mặt đỏ bừng lại không dám mở mắt của cô, nhẹ nhàng cười cười, cứ cho đây là biểu hiện tự lừa mình dối người đi, nhắm mắt lại thì cho là người khác không thấy được cô sao!

“Bảo bối, mở mắt ra!” Anh êm ái lừa cô, khóe miệng mang theo nụ cười vui vẻ.

“Không muốn!”  Nghe anh nói, cô càng không dám mở mắt, dù nhắm mắt cô cũng có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt của anh đang nhìn cô, thật mắc cỡ chết đi được, sao lại thành ra như thế này!

Hạ Nam thấy cô không dám mở mắt, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nắm tay kéo cô vào trong ngực mình đi về phía trước.doc tren dd lequydon

Nhận ra mình bị anh ôm, FiR nhẹ nhàng mở hai mắt ra, trước mắt chính là một đôi mắt thâm thúy đang nhìn mình, chẳng qua lạnh lùng trong mắt đã được sự nhu tình cưng chìu thay thế.

Tránh khỏi ngực anh, rút tay mình từ trong tay anh trở về.

Hạ Nam nhìn động tác của cô, cau mày nhẹ, muốn mở miệng nói gì đó, chỉ thấy cô vương tay nắm lấy tay của mình, mười ngón tay đan chặt, tin tưởng dựa dẫm.

Đối với hành động này của cô, anh rất không hiểu, hai mắt mở trừng nghi ngờ, hi vọng có thể nghe cô giải thích.

Chỉ thấy cô không thèm để ý, nhún nhún vai, ngay sau đó dắt anh đi tới trước.

Chẳng qua khi cô xoay người thì trên mặt có chút mất tự nhiên, miệng hơi cười cười.

Nắm tay nhau, cùng ‘bách niên giai lão’! Cô phát hiện đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu cô.

Quá khứ, đều là anh dắt tay cô, lần này, đổi thành cô dắt tay anh là được rồi.

Thật ra cô không ngốc, đương nhiên biết người đàn ông này thật lòng với mình, anh có thể ẩn nhẫn cơn giận khi  bị mình chọc giận, nếu không phải thật lòng yêu, một người kiêu ngạo như anh hoàn toàn không cần phải như vậy.

Chuyện xảy ra ở hôn lễ 5 năm về trước, nếu nói cô không oán giận anh, chỉ sợ là lừa mình dối người, suy cho cùng, ắt hẳn đã phát sinh chuyện gì đó có liên quan mật thiết tới hôn lễ.

Nhưng 5 năm nay coi như cô cũng đã hiểu ra, có vài chuyện, vài người càng muốn nhớ lại càng khó nhớ! Năm đó, chuyện đã xảy ra như thế, thời gian trôi qua, thật ra thì cũng nên buông xuống, nếu như không thể nói ra lời đành cố gắng đối mặt vậy.

Giờ đây cô không muốn phủ nhận, anh rất quan trọng với mình, cũng không muốn phủ nhận nữa, 5 năm nay cô đang trốn tránh một hiện thực, chính là cô đối với anh đã vượt qua ‘thích’, đó là tình yêu, cô từng cho đây chỉ là lệ thuộc cùng tín nhiệm anh, cũng chưa từng nghĩ chuyện phát sinh ở hôn lễ lại làm cô khó chịu đến như vậy.

Hạ Nam kinh ngạc nhìn bóng lưng của FIR, tựa hồ qua một hồi lâu mới ý thức được động thái của cô, anh rung động khẽ cười, bước hai bước dài sóng vai đi cùng cô, kéo cô ôm vào trong ngực, êm ái hôn lên trán của cô!

.....

Ôm nhau ngủ suốt một đêm, cảm giác thật quen thuộc, FIR ngủ rất ngon giấc, ngay cả cơn ác mộng đeo đẳng suốt 5 năm cũng biến mất, đến khi thức giấc, đập vào mắt là gương mặt tuấn tú vô cùng quen thuộc, trong lúc say ngủ đường cong trên gương mặt anh có vẻ nhu hòa hơn lúc tỉnh táo, dịu dàng nhiều hơn một phần, cứng rắn bớt đi một phần.

Mở to hai mắt, cô đưa tay muốn lấy bàn tay đang ôm eo mình ra, cổ tay liền bị nắm chặt, lực nắm chặt chẽ khiến cô cau chặt mày.

Hạ Nam mở mắt, thấy FIR đang hung dữ nhìn mình chằm chằm,  mày cô nhíu chặt, theo tầm mắt cô nhìn xuống thì thấy cổ tay của cô bị anh nắm chặt hơi hằn vết hồng hồng.

Anh vội vàng buông cổ tay cô ra, ngay sau đó duỗi cánh tay nhẹ nhàng xoa xoa giúp  cô.

Anh không cố ý, chẳng qua là phản ứng tự vệ, bởi vì lăn lộn trong giới hắc đạo đã lâu, luôn luôn phải duy trì cảnh giác cùng nhạy bén cao độ.

“Buông em ra đi!” Cảm giác được bạn nhỏ của anh bên dưới chăn đang rục rịch ngóc đầu dậy, thân thể FIR cứng  ngắc, một chút cũng không dám động đậy.

Nhìn gương mặt đang đỏ bừng của cô, anh không khỏi nảy lên ý định trêu chọc.

Anh bỗng nhích thân thể lại gần cô.

“Buông em ra, em muốn rời giường!”FIR cảnh giác nhìn Hạ Nam, hai tay chống trước ngực anh, cô muốn đẩy anh cách xa mình một chút.

Hạ Nam nhìn vẻ mặt ghét bỏ của FIR, có chút không vui xụ mặt xuống, vốn định trêu cô, nhưng ý tưởng đó đã thay đổi trong phút chốc, khắc chế khát vọng muốn cô đã là rất khó khăn thậm chí còn là rất khó chịu, bây giờ cô còn trưng ra vẻ mặt ghét bỏ này, khuấy động tâm tình của anh, không thể kìm chế được nữa.

Lật người đè cô ở bên dưới, một tay nắm chặt hai cổ tay cô khiến cô không nhúc nhích được. doc chuong moi nhat tren dd lequydon

“Hạ Nam, anh làm gì? Đừng-----“ Nói chưa hết lời liền bị anh bá đạo mạnh mẽ vừa hôn vừa cắn xuống, nụ hôn này không dịu dàng giống tối hôm qua, ngược lại như có ý trừng phạt, anh hung hăng gặm cắn môi cô, khiến môi cô có chút tê dại hơi đau.

Anh tàn nhẫn cắn mạnh một cái, thừa dịp cô kêu đau đầu lưỡi liền len vào trong khoang miệng, thưởng thức mùi vị ngọt ngào của cô.

Dần dần anh không thỏa mãn hôn môi nữa, một tay bắt đầu xé rách áo ngủ của cô.

Bởi vì cô mặc áo ngủ tơ tằm có thắt lưng, cho nên dễ dàng bị kéo xuống.

Cảm giác được toàn thân chợt mát lạnh, FIR trợn to hai mắt, ngay sau đó bỗng cảm thấy hạ thân hơi đau, cô khẽ cau mày, cố gắng giùng giàng thân thể, nhưng sức lực giữa nam và nữ cách xa quá lớn, không nhúc nhích được anh chút nào, đành mặc cho anh đòi hỏi.

…..

Chờ đến lúc FIR tỉnh lại lần nữa thì…..Đã là 9 giờ sáng. Cô híp mắt, quả thật không có khí lực xuống giường.

Cô biết, anh vừa mới ôm cô vào phòng tắm, rửa sạch sẽ toàn thân từ trên xuống dưới, đáng chết, trong lúc tắm còn không quên ăn đậu hủ của cô! Trong lòng không biết đã mắng anh bao nhiêu lần!

Quay đầu quét mắt bốn phía, không thấy anh đâu, đoán chừng anh có thể đã đi đón tiểu Tô Niệm.

Ở trên giường chợp mắt thêm một chút mới từ từ bò dậy, cảm giác toàn thân rã rời, thật là, không biết đã lăn qua lăn lại bao nhiêu lần.

Cô uể oải đi vào phòng tắm rửa mặt, nửa tiếng sau, rốt cuộc đã sửa soạn mình nghiêm chỉnh.
Bình Luận (0)
Comment