Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 164

Nếu như thật sự nói là anh làm những việc đó cho cô, thì thứ mà cô nên báo đáp lại cho anh, đó chính là, tình cảm.

Tình cảm của cô.

Lúc đó vẻ mặt của Lăng Mạt Mạt khó có thể che giấu được sự vui vẻ, ở trong phòng bếp giọng nói êm dịu không ngừng ngân nga, có lẽ là do người đàn ông ở trước mặt quá mức trầm lặng, lúc đầu cô cũng không có chú ý tới những biến hóa của người đàn ông này, về sau, lơ đãng ngẩng đầu lên một cái, nhìn một chút, lại phát hiện, người đàn ông luôn cao ngạo và lạnh lùng ở trước mặt cô đó, giờ đan cô đơn ngồi ở đối diện, nhìn chằm chằm vào khoảng không, ánh mắt u sầu, xem ra, giống như có chút thương tâm.

Lăng Mạt Mạt nhất thời không nói nữa, hơi có chút ngỡ ngàng, rồi sau đó, không biết làm thế nào, cô liền nhớ đến ở trong nhà của Lý Tình Thâm có một khung hình, nhớ đến một buổi tối mình đã đến đó, ở trước bàn, Lý Tình Thâm nhàn nhạt nói những lời đó cho cô gái trong hình.

Lúc này, anh không phải là đang nhớ đến cô bé mà anh thầm mến dó chứ.

Lăng Mạt Mạt không biết là tại sao, trong lòng liền không nhịn được muốn giúp cho tâm tình của Lý Tình Thâm khá hơn một chút, liền nhanh chóng chuyển đề tài: “Chỉ là, dù cho anh ấy đối với em rất tốt, cũng không giống như thầy tốt với em!”

“Thật sao?” Lý Tình Thâm trở lại bình thường, chống lại ánh mắt của Lăng Mạt Mạt, trong mắt nổi ra một tầng nghi ngờ, cô gửi tin nhắn với Enson, không biết là đã nói anh hư hỏng ra sao đâu!

Lăng Mạt Mạt gật đầu một cái nhìn giống như vô cùng thật thà, mặc dù anh rất không tốt, còn biến thái, cô rất chán ghét, nhưng mà, cô là học sinh, anh là thầy giáo, cô sẽ không ngốc đến nỗi cnói cho anh biết mình ghét anh!

Cho nên, Lăng Mạt Mạt nở nụ cười trong sáng đáng yêu với Lý Tình Thâm: “Đúng nha, thầy đối với em rất tốt, em đã khắc sâu vào trong trái tim, sau này tuyệt đối sẽ báo đáp thầy!”

Lý Tình Thâm nhếch môi một cái, trong mắt toát ra ánh sáng lung linh mê người: “Vậy em định báo đáp tôi thế nào?”

Lăng Mạt Mạt giống như nhìn ra được tâm trạng của Lý Tình Thâm đã tốt lên rất nhiều, cô cắn cắn môi dưới, đầu nóng lên, liền cười khanh khách nửa thật nửa giả nói: “Thầy, bằng không em lấy thân báo đáp nha!”

Lăng Mạt Mạt theo thói quen không có suy nghĩ mà nói ra những lời này.

Những người trẻ tuổi bây giờ, ngồi chung một chỗ, thân với nhau, thường nói đùa như vậy, cho nên, Lăng Mạt Mạt cũng không có cảm thấy cái gì không ổn.

Nhưng mà, cơ thể của Lý Tình Thâm lại run lên một cái.

Lăng Mạt Mạt nhìn thấy rõ ràng, sau đó cô liền kinh hãi.

Thậm chí, cô nhìn thấy ánh mắt của Lý Tình Thâm cũng lóe lên một chút ánh sáng rực rỡ, không biết có phải là cô nhìn nhầm hay không, cô vậy mà có thể nhìn thấy biểu cảm đó của Lý Tình Thâm, mặt có chút hồng.

Một câu của cô, một câu nói vô ý, lại có thể, để cho anh trở nên không yên.

Trong lòng của Lăng Mạt Mạt không nhịn được xuất hiện một chút ý cười, cô cố gắng kìm chế mình lại, mới không để cho mình cười ra ngoài.

Lý Tình Thâm là người đàn ông thanh cao lạnh lùng như vậy, lại có thể, lại có thể có một mặt đáng yêu như vậy, chỉ vì một câu nói vô ý của người khác mà đỏ mặt

Muốn làm người xấu, cũng còn nhớ, là cô trêu chọc anh

Lăng Mạt Mạt dùng sức cắn môi dưới, nhịn cười, vội vàng lên tiếng giải thích: “Thầy, em nói giỡn đó.”

“Thầy, thầy đẹp trai, trẻ tuổi, cao cao tại thượng, tuổi trẻ tài cao, xuất thân lại tốt, thông minh tài giỏi, người giống như thầy vậy, cô bé nào, dám đến gần thầy chứ”

Lăng Mạt Mạt nói những lời này cũng là lời trong lòng, Lý Tình Thâm quá xuất sắc, cho dù cô thật sự ghét anh, nhưng mà, ưu điểm của hắn còn là một xấp dầy, đủ để che đậy hết tất cả những khuyết điểm, khiến cho anh nhìn vô cùng hoàn mỹ!
Bình Luận (0)
Comment