Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 652

Giản Thần Hi bị dội nước lạnh, đã tỉnh rượu một chút, nghe được giọng nói của Lý Tình Thâm, đáy lòng sợ hết hồn, sau đó liền nhìn đến nơi mình đang ở, ngay sau đó lập tức nghĩ đến mới vừa rồi mình nói rất nhiều chuyện hoang đường với Lý Tình Thâm, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, mím chặt môi, không lên tiếng.

Lý Tình Thâm đợi một hồi, nhìn Giản Thần Hi không có ý định muốn nói, lại mở miệng một lần nữa, giọng nói trầm trầm: “Còn không tỉnh? Tô Thần, đi lấy thêm mấy bình nước đá tới đây!”

Giản Thần Hi vừa nghe đến đây, lập tức ngồi dậy, thét chói tai, phòng bị nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, giọng điệu kinh hoảng: “Tôi tỉnh rượu rồi!”

Lý Tình Thâm không lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm Giản Thần Hi, hỏi: “Lăng Mạt Mạt ở chung một chỗ với ai?”

Giản Thần Hi cảm thấy ánh mắt của người đàn ông này rất dọa người, giống như có thể ăn mất  người ta, làm cho cô rất sợ, anh sốt ruột vì Lăng Mạt Mạt như vậy, nếu như biết Lăng Mạt Mạt ở chung một chỗ với Lục Niệm Ca, vậy anh ta có thể ức hiếp Lục Niệm Ca không? Đáy lòng Giản Thần Hi thấp thỏm, cắn cắn môi dưới, suy nghĩ làm sao để lừa gạt Lý Tình Thâm.

Ai ngờ Lý Tình Thâm đã sớm mất hết kiên nhẫn, trong lúc bất chợt đã đi tới trước mặt cô, vươn tay, bóp cổ của cô, lớn tiếng hỏi: “Có phải Lăng Mạt Mạt ở chung một chỗ với Lục Niệm Ca hay không!”

Giản Thần Hi thở không được, cô chỉ lắc đầu một cái.

Lý Tình Thâm hé mắt, cắn răng nghiến lợi nói: “Tôi hỏi cô có phải Lăng Mạt Mạt ở chung một chỗ với Lục Niệm Ca hay không! Có phải hay không!”

Tô Thần và Tần thánh thấy vậy, liền vội vàng tiến lên, muốn kéo Lý Tình Thâm ra, nếu để như vậy, thì Giản Thần Hi đang còn sồng sờ sờ sẽ bị anh bóp chết!

Lý Tình Thâm không muốn hợp tác bóp cổ Gian3 Thần Hy như cũ, Giản Thần Hi không thể thở, khó có thể hình dung được loại cảm giác khó chịu này là nhu6 thế nào, cuối cùng cô không chịu được khóc lên:“Tôi nói, nói.”

Lúc này sức lực Lý Tình Thâm mới hơi buông lỏng ra một chút, mắt nhìn chằm chằm vào Giản Thần Hi, Giản Thần Hi yếu đuối mở miệng: “Lăng Mạt Mạt ở Vân Nam, Lục Niệm Ca cũng ở Vân Nam.”

Giản Thần Hi lựa chọn nói thật, vậy mà, lời của cô mới nói được một chút, lại đột nhiên không phát ra được tiếng tiếp theo.

Bởi vì trong nháy mắt ánh mắt Lý Tình Thâm sắc bén giống như lưỡi đao, hung hăng nhìn chằm chằm cô, làm cho cô giống như đứng ở trong sự vây quanh của hàng vạn thanh kiếm.

Cô mím mím môi, dùng hết toàn lực tiếp tục mở miệng nói: “Nhưng mà bọn họ có chung với nhau hay không thì tôi không biết, những lời vừa rồi của tôi, chỉ là suy đoán mà thôi.”

Ánh mắt của Lý Tình Thâm thay đổi tốt hơn nhiều, nhưng giọng nói vẫn lạnh lẽo như cũ: “Theo những gì cô vừa nói tức là cô có thể biết được Lục Niệm Ca đang ở chỗ nào, sự việc là thế nào?”

“Tôi.” Giản Thần Hi vừa muốn nói láo, nhưng khi nhìn đến ánh mắt của Lý Tình Thâm trầm xuống, thân thể cô co rúm lại, lập tức bật thốt lên lời nói thật: “Là tôicài đặt hệ thống định vị trong điện thoại của Lục Niệm Ca nên có thể tra được vị trí cụ thể của anh ấy.”

Lúc này Lý Tình Thâm mới từ từ buông cổ Giản Thần Hi ra.

Từ từ rời khỏi Giản Thần Hi.

Giản Thần Hi cảm thấy dễ chịu hơn một chút, cô giơ tay lên, vuốt cổ, đáy lòng nghĩ, người đàn ông này thật là đáng sợ, so với cái chết còn đáng sợ hơn.

Giản Thần Hi mới vừa thở phào nhẹ nhõm, trong lúc bất chợt điện thoại di động của cô lập tức rơi xuống trước mặt cô, thân thể cô run run, ngẩng đầu lên, run rẩy lại không hiểu nhìn Lý Tình Thâm.

Lý Tình Thâm không có một chút thương hoa tiếc ngọc, trực tiếp mở miệng ra lệnh: “Gọi điện thoại, tra được chổ ở cụ thể bây giờ của Lục Niệm Ca!”
Bình Luận (0)
Comment