Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 836

Lăng Mạt Mạt khẽ dùng sức lấy tay bắt lấy eo của anh, sau đó hung hăng nhéo một cái, Lý Tình Thâm bị đau, vô cùng bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, có chút bất mãn nhìn Lăng Mạt Mạt: “Được rồi, em nói đi, anh nghe.”

Lúc này, đôi tay nhỏ bé của Lăng Mạt Mạt mới chịu buông lỏng eo của Lý Tình Thâm một chút. Lý Tình Thâm không còn bị đau, liền không sợ chết cúi đầu, tiếp tục gặm cắn da thịt của cô, thân thể cứng rắn chen vào bên trong cơ thể cô.

Đáy lòng Lăng Mạt Mạt nghĩ, hiện tại em để cho anh thỏa mãn một lát, sau đó xem anh có khóc hay không.

Vì vậy, cô liền ngẩng đầu lên, tiến sát tới bên tai của Lý Tình Thâm, nhẹ giọng thì thầm triền miên: “Tình Thâm, anh có biết không? Sau khi anh nói chia tay với em, đột nhiên em bị ngất xỉu trong đại học X!”

Lý Tình Thâm nghe thấy cô bị ngất xỉu, liền cho rằng đó là bởi vì cô quá mức thương tâm khổ sở, anh ngẩng đầu lên, thâm tình khẩn thiết hôn một cái lên trán của cô: “Mạt Mạt... lúc ấy là do anh sai, sau này anh tuyệt đối sẽ không... ừm”, đồng thời rên rỉ một tiếng, anh liền lại tiến thêm một chút vào trong cơ thể của cô.

“Sau đó em được người đưa đến bệnh viện, hôn mê thật lâu, mới tỉnh lại, bác sĩ đã nói với em...” Lăng Mạt Mạt cố ý nói tới chỗ này thì đột nhiên ngừng lại.

Lý Tình Thâm chôn ở trong cơ thể cô, cảm thấy bên trong rất mềm mại thoải mái, nhịn không được mà mất hồn, anh chỉ hận cả đời cứ mãi như thế này.

Lý Tình Thâm đang chăm chú làm việc mình thích làm, lại đột nhiên nghe cô nói nhưng chỉ nói một nửa thì dừng lại, anh liền không chút để ý, hỏi ngược một câu: “Hửm? Nói cái gì?”

Sau đó anh nhẹ nhàng lướt qua bầu ngực trắng như tuyết của cô, khiến cho giọng nói của Lăng Mạt Mạt trở nên run rẩy hơn rất nhiều, cô thoải mái khẽ rên một tiếng, rồi mới nói: “Bác sĩ nói em đã mang thai...”

Lý Tình Thâm nghe được lời này, liền rất bình tĩnh “Ừ” một tiếng, sau đó lại đẩy thân thể của mình tiến thêm một chút, chỉ cần anh dùng thêm một chút lực, liền có thể chôn toàn bộ ở trong cơ thể của cô rồi.

Nghĩ như vậy, Lý Tình Thâm liền càng thẳng lưng.

Lăng Mạt Mạt biết anh đang một lòng chuyên tâm làm chuyện ân ái, vốn không hề thật sự để ý đến lời nói của cô, đợi đến lúc anh sắp hoàn toàn tiến vào bên trong cơ thể của cô, Lăng Mạt Mạt mới không nóng không lạnh, nhẹ nhàng nói: “Tình Thâm, bác sĩ nói trong lúc mang thai không thể làm những chuyện này, sẽ nguy hiểm đến thai nhi!”

“Ừ.” Lý Tình Thâm vừa qua loa lấy lệ trả lời một câu, liền kích động muốn xông vào cơ thể của cô, ai ngờ còn chưa kịp dùng sức, anh liền nhận ra hình như có cái gì đó không đúng, vội ngẩng đầu lên, nhìn đôi mắt to tròn trắng đen rõ ràng của Lăng Mạt Mạt, mở miệng nói: “Em vừa nói cái gì?”

Khuôn mặt tươi cười của Lăng Mạt Mạt hơi đỏ lên, vô cùng bình tĩnh, nhẹ nhàng nói: “Tình Thâm, em đã mang thai, được bốn tuần, bác sĩ nói, chúng ta không thể làm những chuyện này.”

Lăng Mạt Mạt nói xong, liền nhìn chằm chằm vào Lý Tình Thâm.

Đầu tiên nét mặt của Lý Tình Thâm còn có chút ngẩn ngơ, sau đó lẩm bẩm lặp lại một câu: “Mang thai?” Lăng Mạt Mạt gật gật đầu. Anh lại lặp lại: “Bốn tuần?” Lăng Mạt Mạt tiếp tục gật đầu, vô cùng vô tội.

Lúc này Lý Tình Thâm mới giống như đột nhiên bị dọa cho sợ hãi, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, kêu một câu: “Tại sao em không nói sớm một chút!” Sau đó anh liền vội vàng rút ra khỏi cơ thể của Lăng Mạt Mạt, nhanh chóng đến mức không thể tưởng tượng nổi, giống như chỉ cần chậm trễ một chút sẽ khiến đứa bé bị thương vậy!

Lý Tình Thâm lăn xuống từ trên người Lăng Mạt Mạt, sau đó liền vội vã chạy về phía cửa nhà tắm, chạy được hai bước, mới ý thức được mình đang toàn thân lỏa thể, lại quay lại tùy tiện kéo áo choàng tắm đắp lên người, sau đó liền như một cơn gió mà biến mất phía sau cửa nhà tắm.
Bình Luận (0)
Comment