Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà

Chương 24

Cố Ninh Tinh ngậm ngùi đau lòng rời đi, nước mắt cô cứ muốn chảy ra nhưng cô cứ nén lại, cô cố gắng giữ bình tĩnh trước rồi ngồi taxi đến công ty,

Vừa mới đến công ty, thì có một chuyện lớn xảy ra bên trong phòng của chủ tịch Hàn,

Cậu thanh niên trẻ lúc này chạy ra với gương mặt hoảng loạn sợ hãi đến run rẩy mà gọi Linda "Cứu với, Linda mau gọi xe cấp cứu ngay đi"

Cố Ninh Tinh nghe vậy, cô nhanh chóng hốt hoảng chạy vào ngay, để xem tình hình như thế nào,

Cô vừa mới bước vào đã phát hiện anh ta tình trạng ngưng thở, nhưng khuôn mặt lại đỏ ửng chảy nhiều mồ hôi, cô biết ngay là anh ta bị gì,

Cố Ninh Tinh gương mặt nghiêm túc nói "Tình trạng của ngài ấy sợ không chờ kịp xe cấp cứu đâu "

"Cô muốn làm gì, mau tránh ra khỏi anh ấy " Cậu trai trẻ lập tức khó chịu đẩy cô ra, và không cho cô chạm vào Hàn Đình Thâm,

Cố Ninh Tinh không màn đến cậu ta, cô chỉ xem tình trạng của anh ta ngay lúc này, "Lúc chờ xe cấp cứu đến tôi sẽ sơ cứu cho ngài ấy trước đã "

"Cô biết mình đang làm gì không hả, đừng chạm vào anh ấy " cậu ta càng lúc càng căng thẳng còn đẩy cô ra mà quát lớn tiếng,

"Không còn thời gian, nếu muốn cứu ngài ấy, thì hãy tin tôi "

tất cả ai nấy điều nhìn về phía trai trẻ, còn trừng mắt với cậu,vì họ rất không ưa gì cậu ta, cứ tưởng bở làm như chủ tịch xem cậu ta là vợ ngài nên cứ hay đắc ý,

Ngay lúc này Linda hốt hoảng chặn cậu ta lại, sau đó còn quay phía Cố Ninh Tinh lệnh cô hãy cứu chủ tịch, "Cậu yên lặng giùm tôi đi, Ninh Tinh trông chờ vào em vậy "

Cố Ninh Tinh gật đầu một cái, rồi đến gần Hàn Đình Thâm, ngồi khuỵ xuống dùng tay ấn lên xuống ngay trước lòng ngực anh ta rất mạnh, sau đó bất chấp dùng miệng mình để hô hấp cho anh ta,

Vấn đề này ai cũng nhìn thấy mà bất ngờ, còn có người dùng máy điện thoại quay lại tình cảnh sơ cứu người của cô, thế nhưng đối với Cố Ninh Tinh cô không quan tâm những điều đó, cứu người là quan trọng nhất, nên cô không để ý đến những điều này,

Một lúc sau Cố Ninh Tinh cứ ra sức hô hấp cứu Hàn Đình Thâm, và trước những ánh mắt trong tình trạng tất cả mọi người xung quanh ai nấy điều đang hồi hộp chờ đợi kết quả,

Không lâu sau đó những gì Cố Ninh Tinh cố gắng làm những điều không uổng công đối với cô, Hàn Đình Thâm cuối cùng cũng đã thở được điều điều và đã tỉnh lại,

Anh ta là đang bị nghẹn cơ tim, nên mới dẫn đến tình trạng này, Cố Ninh Tinh cũng không xa lạ gì với người có trạng thái bị bệnh tim, vì anh cô cũng bị, quả nhiên anh cô rất là may mắn,

Cố Ninh Tinh ngồi bẹp xuống, mà thở phào nhẹ nhõm, sau đó cô đột nhiên nghe được tiếng hô hoán của mọi người,

"Ninh Tinh em giỏi quá" tất cả mọi người ai nấy điều nể phục cô, vì chấn khiến những gì cô đã cứu người,

Cố Ninh Tinh cũng vui mừng mỉm cười,

"Chủ Tịch... Chủ tịch, ngài cảm thấy sao rồi ạ " Cố Ninh Tinh dùng tay vẫy vẫy trước mặt Hàn Đình Thâm, sau đó lo lắng hỏi thêm,

Cố Ninh Tinh cứ hỏi, nhưng đáp lại cô là một sự im lặng với ánh mắt nhìn cô thất thường, cô vẫn biết tình trạng của anh ta đang vừa mới tỉnh, nên sẽ không tiện nói gì,

Tiếp theo sau đó xe cứu thương đến, mọi người nhanh chóng đưa Hàn Đình Thâm ra ngoài xe cứu thương,

Xe cứu thương nhanh chóng rời đến bệnh viện, người theo anh ta chỉ có ba người, Cố Ninh Tinh, Linda,

Đẩy băng ca đưa anh ta vào phòng sơ cứu, vị bác sĩ trẻ lúc này với vẻ gương mặt bất ngờ, vì ai đó đã sơ cứu cho anh ta trước khi đến đây, sau đó không lâu sau thì vị bác sĩ trẻ đó bước ra, "Tạ Trạch An, chủ tịch sao rồi "

"Cũng may kịp thời sơ cứu đúng cách nên đã qua cơn nguy hiểm rồi " anh ta mặt mỉm cười nói, sau đó nhìn Linda nói thêm, "Linda, sao lúc đó lại không gọi tôi đến, nếu lúc đó không có người giỏi sơ cứu, chắc chắn chúng ta sẽ phải làm hậu sự đấy "

Tạ Trạch An tuy lời nói đùa giỡn nhưng nữa lời là thật, đúng là lúc đó anh ta không được sơ cứu thì sẽ mất mạng ngay lập tức, quả thật vẫn còn may,

Linda nghe vậy liền đánh anh ta một cái, vì lúc này đang lo lắng muốn chết mà cứ đùa, "Anh lại nói bậy "

Tạ Trạch An cười cười một cái, sau đó mới nhớ lại muốn biết ngay lúc đó là ai đã sơ cứu cho anh ta, "Đùa thôi mà, à mà ai lại biết cách sơ cứu cho cậu ấy vậy "

"Là em ấy đấy, em ấy tên là Cố Ninh Tinh, hai hôm trước được nhận chức vụ thư ký cho chủ tịch " Linda lúc này mới nhìn về phía Cố Ninh Tinh rồi giới thiệu cô với Tạ Trạch An,

Tạ Trạch An nhìn dáng vẻ ngoài cửa cô trong rất bình thường, nhưng có một điều anh ta nhìn sâu sắc khuôn mặt đẹp đẽ bị giấu trong cặp mắt kính, anh ta nhanh chóng theo kinh nghiệm của anh cho biết chắc chắn Cố Ninh Tinh giấu đi sự vẻ đẹp của mình,

Sau đó anh ta tươi cười đưa tay ra chào hỏi cô, thì đột nhiên Tạ Trạch An đưa tay lên hôn vào tay cô, nhẹ giọng hỏi về cô, "Chào em, có phải em từng học qua ngành y có phải không, sao lại biết cách và thành thạo để sơ cứu về tim như vậy "

"Vâng, em từng học qua ngành y chuyên về tim mạch, nhưng em đã bỏ lỡ nó rồi ạ, nhưng tình trạng của chủ tịch thì em biết sơ cứu vì anh của... "

Cố Ninh Tinh lịch sự chào hỏi anh ta, và còn thẳng thắn trả lời câu hỏi của anh ta, vì là những hành động cô sơ cứu cho chủ tịch, cũng là một phần vì trước đó đã từng hay làm cho Cố Ninh Phong mỗi khi anh bị nghẹn cơ tim, nhưng vừa nói chưa hết thì đã ngừng lại im lặng không nói nữa,

Tạ Trạch An thấy cơ im lặng không nói nữa, nhưng anh cũng không ép cô nói, anh ta liền nắm lấy tay cô với vẻ mặt tươi cười thích thú như lượm được báo vật vậy, anh ta là người đánh giá tốt về cô với những hành động cứu người này, thế nên anh ta quyết định một chuyện, "Tinh Tinh, nếu em không ngại, về làm ở bệnh viện của anh, bỏ việc ở công ty chết bầm đó đi "

Cố Ninh Tinh ngại ngùng khi nghe những lời từ anh ta, mà rút tay về rất nhanh, sau đó đột nhiên từ phía sau, Hàn Đình Thâm nắm lấy vành tai của anh ta nhéo thật mạnh, còn hùng hổ trừng mắt lên tiếng lạnh lùng, "Cậu đang nói bậy bạ vớ vẩn cái gì vậy hả "

Tạ Trạch An hoảng hốt khi bị Hàn Đình Thâm nhéo rất mạnh khiến anh ta đau nên mới la hét thất thanh, còn cau mày tức giận quát, "Hàn Đình Thâm, đau lắm đó chết người thật đấy, cậu muốn giết tôi à... Uida "

"Cho bỏ cái tật nói bậy bạ " Hàn Đình Thâm với vẻ mặt lạnh như băng, mà cũng không tỏ vẻ một chút hối hận thương xót gì khi làm anh ta đau,

Linda lúc này nhìn thấy Hàn Đình Thâm, lo lắng vì lúc nãy vừa mới tỉnh dậy trong cơn nguy hiểm, sau đó liền đỡ lấy anh ta về giường, "Chủ Tịch, ngài vẫn còn yếu lắm, mau đi đến giường nằm nghỉ đi ạ"

Hàn Đình Thâm đưa tay ra cử chỉ bảo không cần, tự anh ta có thể đến giường, sau đó nhìn về phía Cố Ninh Tinh mà vẫy tay gọi cô đến "Cô mau đến đây "

Cố Ninh Tinh nghe lời, nhanh chóng đi đến gần anh ta, nghiêm túc nói,

"Chủ tịch, ngài có gì cần tôi ạ "

Gương mặt của Hàn Đình Thâm lúc này đã nhìn khác về cô, đã thay đổi sắc mặt, anh ta nhìn cô đứng trước mặt liền nói, "Cảm ơn cô đã cứu tôi, chiều nay cô hãy đi dự tiệc cùng tôi đi"

Cố Ninh tỏa ra hốt hoảng, cô tuyệt đối không thể để cho anh ta đi đâu và làm việc trong ngày hôm nay, vì cơ thể anh ta vẫn còn yếu vì lúc nãy vừa mới tỉnh lại, "Chủ tịch, ngài không thể đi được trong khi sức khỏe vẫn chưa hồi phục hoàn toàn đâu ạ "

"Không sao đâu, tôi vẫn đi dự tiệc " Anh ta lắc đầu mỉm cười nhẹ bảo không sao, vẫn là cứng đầu không nghe,

"Nhưng..." Cố Ninh Tinh cau mày, ngay cả Linda và Tạ Trạch An cũng cùng nhau khuyên anh,

Thế nhưng anh ta vẫn ngoan cố mà lườm cả ba người, nhất quyết phải đi đến buổi tiệc, "Tôi đã được mời tham dự cho buổi tiệc lớn như vậy, sao có thể không đi "

Nói xong, anh ta nhanh chóng quát lớn gọi Linda hãy chuẩn bị đồ cho Cố Ninh Tinh, "Linda, mau chuẩn bị đầm cho cô ấy "

Linda nhẹ nhàng đẩy gọng kính, hỏi lại lần nữa, vì cô biết tính cách của anh ta dù thế nào công việc đối với anh ta là trên hàng đầu "Chủ tịch ngài chắc chắn là ổn chứ ạ "

Hàn Đình Thâm bực mình vì sự lèm bèm hôm nay của Linda mà cau có nhăn mặt, tay vẫy vẫy bảo cô đi, "Tôi nói ổn là ổn, cô mau đi chuẩn bị đi"

"Vẫng thưa chủ tịch " Linda liền nghe theo rồi chào anh ta quay đi thật nhanh,
Bình Luận (0)
Comment