Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 706

Bộ phận tiệc rượu!

Ngày mai là ngày quan trọng của vòng thi nếm thử rượu! Đường Khả Hinh nhanh chóng ổn định lại tâm tình của mình, vừa uống canh dưỡng thần bổ não do Nhã Tuệ nấu cho mình, vừa chỉ đạo nhân viên làm việc tại phòng tiệc rượu, nhanh chóng bắt đầu hướng đến phía trên 12 cái cổng vòm, cắm lên đó những đóa hoa hồng màu sâm panh xinh đẹp mọng nước đã được chăm sóc kĩ lưỡng … Cô vừa để ý nhìn họ cắm, vừa để chén canh xuống, cầm kéo lên đi đến, cắt sạch những cành lá dư thừa chìa ra!

Nhìn thấy Đường Khả Hinh làm việc cẩn thận như vậy, nhân viên nam phía bên kia liền cười nói: “Đường tiểu thư, nếu sau này có tiệc rượu lớn như này nữa, thì cô đảm nhiệm đi, chúng tôi rất sẵn lòng theo cô!”

"Đúng vậy, đúng vậy!" Tất cả nhân viên làm việc đều vui vẻ nhìn Đường Khả Hinh, cười nói: “Chúng tôi rất sẵn lòng theo cô, có rất nhiều thứ phải để ý, vậy mà cô vẫn tự thân làm cùng chúng tôi, không giống một số người, chỉ biết khoa chân múa tay!”

Đường Khả Hinh nhìn mọi người, không nhịn được cười rộ lên nói: “Cảm ơn mọi người ủng hộ tôi, nếu như sau này, tôi vẫn có cơ hội như vậy, tôi sẽ nhớ đến mọi người. Lần này được làm việc với mọi người, tôi rất vui! Chúng ta chỉ cần ở đúng chỗ của mình, không cần thảo luận đến người khác, cứ chặt chẽ tuân theo nguyên tắc trong lòng là được rồi.”

“Vâng.” Mọi người cùng nhau cười trả lời, lại tiếp tục làm việc.

Bản thân Đường Khả Hinh cũng vô cùng kích động đi đến phía sau hội trường tiệc rượu, ngẩng đầu, lập tức nhìn sảnh phòng tiệc rượu rực rỡ trước đây, hiện tại đã được bố trí 12 chiếc cầu vòm, mỗi chiếc đều được cắm đầy hoa hồng xinh đẹp thơm ngát…. Còn dùng dải tơ lụa trắng tinh đổi thành câu đối hay, bên dưới cổng vòm các nhân viên đang nhộn nhịp sắp xếp lại khu vực để rượu tách biệt theo bàn, ở mặt trên theo thứ tự, lần lượt đặt xuống từng bảng hiệu của các trang trại rượu bằng thủy tinh, còn có bản giới thiệu vắn tắt về trang trại rượu đó….

Một lượng lớn rượu từ trang trại rượu Allie Venice đã tới !”

Có người bên ngoài hội trường tiệc rượu kêu to!

Đường Khả Hinh lập tức xoay người, nhìn mấy người nhân viên, làm việc thật sự nghiêm túc đang cẩn thận di chuyển tủ đá, mang vào bộ phận tiệc rượu, cô nhanh chóng

đi qua, mỉm cười đến trước mặt họ, hơi cúi người nói: “ Vất vả, vất vả rồi, mau đưa vào đi.”

Nhân viên nhanh chóng di chuyển tủ lạnh, mang vào phòng rượu, Đường Khả Hinh cũng lập tức đi theo, nhận tài liệu kí tên, kí tên mình, sau đó nhanh chóng dặn dò cho nhân viên mở tủ rượu, đưa toàn bộ rượu bên trong đến khu vực trang trại rượu Ailie, từng chai từng chai rượu trân quý được đưa vào, nhân viên của trang trại rượu đi theo để xác định nhiệt độ, lại cẩn thận từng chút một đem cửa thủy tinh đóng lại.

“Tiểu Thanh!” Đường Khả Hinh nhìn toàn bộ rượu dùng cho buổi tiệc thử rượu lần này đã được đưa vào, rồi lùi về sau một bước gọi: "Tới đây một chút!"

“Vâng.” Tiểu Thanh mỉm cười đi đến, nhìn Đường Khả Hinh hỏi: " Cô có gì muốn dặn dò sao?"

“Tối nay, nhất định phải cử người trông coi chỗ này cả trong lần ngoài 24 tiếng đồng hồ! Chờ đến khi cửa lớn phòng tiệc rượu đóng lại, không ai được tiến vào nếu không có mệnh lệnh của tôi! Biết không?” Đường Khả Hinh nhìn Tiểu Thanh vô cùng trịnh trọng nói.

“Biết!” Tiểu Thanh gật đầu

“Cử người phụ trách an ninh tốt nhất của bộ rượu Hoàn Cầu chúng ta qua đây! Đêm nay Phó Bộ Trưởng sẽ nghỉ ở khách sạn Á Châu, cô đi lấy phòng cho cô ấy!” Đường Khả Hinh vẫn chưa yên tâm, lại dặn dò.

“Vâng!” Tiểu Thanh gật đầu.

Đường Khả Hinh dường như nghĩ tới điều gì, dẫn Tiểu Thanh ra khỏi sảnh tiệc, nhìn khắp nơi trong hội trường phòng tiệc đã được sắp xếp ổn thỏa, cô nhanh chóng xoay người nhìn trợ lý Tiêu Tiêu hỏi: “Tiêu Tiêu, nhân viên làm việc của các trang trại rượu, đã sắp xếp nơi ở trong khách sạn Á Châu ổn thỏa cả rồi chứ?”

“Tất cả đã sắp xếp ổn thỏa!”

“Cô nhất định phải chú ý, không nên để cho các trang trại rượu từ nhiều nước đã từng có quan hệ thương mại với nhau, sắp xếp cùng một chỗ, có thể ở gần đó, bọn họ rất kiêng kị điều này. Phối hợp giúp đỡ quản lý Từ chuẩn bị sân khấu tốt! Vì sau buổi tiệc này, sẽ tiếp tục mở tiệc chiêu đãi phóng viên, chờ đến lúc xem tiết mục lớn tiến hành, nên bọn họ không đến ngay được.” thời điểm Đường Khả Hinh bước vào công việc, thần kinh hỗn loạn, toàn bộ mọi việc đều bị cô nói ra, chỉ thấy một mình cô đứng dưới vòng hoa

nào đó, nhìn hội trường tiệc rượu, mặt cô nặng nề chăm chú và nghiêm túc nói: “ Chúng ta nhất định phải đánh xong trận này thật tốt!”

“Vâng.” Mọi người cùng lên tiếng trả lời.

""Khả Hinh!" Lúc này Nhã Tuệ cũng nhanh chóng đi tới, nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười nói: “Chiếc đàn dương cầm thủy tinh hình tam giác mà cô đặt hàng rất lâu trước đây đã đến rồi …”

“Thật không?” Đường Khả Hinh vui mừng cười nói: “ Lúc nào tôi có thể nhìn thấy?”

“Lập tức!” Nhã Tuệ mỉm cười nói xong, tức khắc cầm điều khiển từ xa lên, đối diện vòng hoa trong cùng của sân khấu, nhẹ nhấn công tắc đã được lắp đặt sẵn bên trong phòng tiệc rượu một cái, lập tức từ phía trên từng đợt ánh đèn chiếu xuống bảy dải lụa bằng nước mềm mại, không sai lệch rơi vào giữa con kênh dẫn nước mới được xây dựng …. Tât cả mọi người đang nhìn cùng ồ lên, dải lụa bằng nước còn chưa tan hết, lại từng trận từng trận khói lửa kèm theo mưa bụi rơi xuống, cư nhiên tỏa sáng vang lên âm thanh “tư tư”….

Đường Khả Hinh nhìn ngây người.

Nước lửa giao hòa, tạo ra hiệu quả âm thanh mạnh mẽ, ở giữa hiện lên từng đợt sương mù trên cánh đồng hoa oải hương, giữa sân khấu đang từ từ nâng lên một chiếc đàn dương cầm thủy tinh trong suốt dài hai mét, hiện ra đẹp mắt trước mặt mọi người, bên trong chiếc đàn dương cầm, búa gõ, còn có đường cong nghệ thuật duyên dáng, tất cả đều thấy rõ ràng, chiếc đàn này hoàn toàn được chế tác bằng phương pháp thủ công, cô dường như có thể nhìn thấy bàn tay những bậc thầy dương cầm đang mơn trớn dây đàn biểu lộ sự chăm chú đích thực khi chơi đàn ….

“A!! Dương cầm thật đẹp!” Tất cả nhân viên đều thán phục.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy đàn dương cầm Đường Khả Hinh rơi lệ xúc động nở nụ cười

Nhã Tuệ đến gần cô, cũng mỉm cười nhìn đàn dương cầm thủy tinh kia, dường như vẫn còn tỏa ra ánh sáng lấp lánh màu xanh, nói: “Tôi không hiểu tại sao cô lại nhất định phải kiên trì mang đàn dương cầm thủy tinh trong suốt đặt giữa sân khấu như thế …. Mặc dù rất đẹp, nhưng tôi đối với sự kiên trì của cô có chút khó hiểu, nó có ý nghĩa đặc biệt gì sao?”

Đường Khả Hinh im lặng không trả lời, ngẩng đầu nhìn đàn dương cầm, nhớ đến ký ức khi còn bé, cậu bé trai cõng cô bé đi đến bãi cỏ hoa oải hương phía trước, đón hương thơm trong gió, yếu ớt nói: “ Đừng khóc, quay về anh đàn cho em nghe.”

“Em không muốn …” Cô bé vẫn còn cầm chong chóng gió, nước mắt lăn xuống òa khóc

“Đúng là tiếng đàn của chiếc dương cầm trong suốt! đinh đinh đoong đoong, dễ nghe biết bao nhiêu …”

“Thật vậy sao?”

“Đến lúc đó, anh ôm em ngồi trên mặt đàn, cho em ngồi trên đó khiêu vũ …”

Bức tranh cánh đồng hoa oải hương màu tím được vẽ kia, lại đẹp đến vậy

"Khả Hinh?" Nhã Tuệ thấy kì lạ nhanh chóng nhìn Đường Khả Hinh, hỏi: "Cô sao vậy?”

"Không có việc gì... Không có việc gì..." Đường Khả Hinh ngẩng đầu nhìn chiếc đàn dương cầm thủy tinh, cuối cùng một ước nguyện đã được thực hiện, được an ủi vài phần, tươi cười.

"Đúng rồi. Vừa rồi ở phòng y tế, cô nói gì vậy?” Nhã Tuệ không hiểu nhìn Đường Khả Hinh hỏi: "Nói đêm nay muốn làm gì? Còn nói nhất định phải làm!"

Đường Khả Hinh nghe lời này, trong nháy mắt mới có chút tinh thần, đột nhiên à một tiếng, có chút lúng túng nói:” Nói đùa! Nói đùa!”

“Nói đùa?” Nhã Tuệ nheo mắt nhìn cô, nói: “Tôi không muốn cô cho tôi là rắc rối! giọng điệu vừa rồi khi ở phòng y tế của cô, tôi nghe có chút không ổn.”

“Sẽ không!” Đường Khả Hinh cố ý liếc cô một cái, mới giục cô đi về phía trước, vừa đi vừa cười nói: “Chị bảo phòng bếp nấu canh cho tôi, uống rất ngon! Tôi muốn uống thêm!”

“Xì! Từ nhỏ đến lớn chỉ biết nói ngọt!” Nhã Tuệ cười, lại nghĩ đến điều gì, nói: ” Đúng rồi! Cô xem khi nào nước đá bào dùng ướp nho đến? Phòng bếp đang thúc giục.”

Đường Khả Hinh nghĩ nghĩ, rồi nói: "Hình như xế chiều nay sẽ đến?”

“Yêu cầu họ nhanh lên một chút, điểm tâm bánh ngọt hôm nay, đều chắc chắn phải dùng đến.” Nhã Tuệ nói.

"Biết rồi!"

Phốc! ! ! !

Chỗ ngồi cửa sổ sát đất nhà hàng cơm Tây, mấy người Lâm Sở Nhai ngồi đó, đều phun thẳng về phía trước, cà phê bắn trực tiếp lên cả người Trang Hạo Nhiên.

“Trời ơi!” Trang Hạo Nhiên tức giận nhìn áo sơ mi trắng của mình, lại nhìn bọn họ phẫn nộ nói: “ Không cần mỗi lần đều như vậy, động chút là phun rượu đỏ, phun cà phê, cho dù các cậu muốn phun, thì cũng tìm nơi nào tốt mà phun được không? Áo sơ mi của tôi rất đắt tiền!”

“Không, không, không, anh vừa mới nói gì?” Tô Lạc Hành lập tức khiếp sợ nghiêng cả người về phía trước, nhìn Trang Hạo Nhiên, giống như hắn muốn tự tìm đường chết nói: “ Cậu muốn đi đến chỗ Tiêu phóng viên?”

Trang Hạo Nhiên cầm khăn tay lau áo sơ mi của mình, vừa lau vừa đáp: “Uhm.”

"Mẹ kiếp! !" Lâm Sở Nhai nhìn Trang Hạo Nhiên, chịu không được, nói: “Người phụ nữ kia với sói đói giống như cùng một loại, bình thường anh đều trốn không kịp, còn dám đến phòng cô ấy? Muốn chết à?”

Trang Hạo Nhiên nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn bọn họ cười nói: “ Có khoa trương vậy không? Không phải chỉ là phụ nữ thôi sao?”

"Trang Hạo Nhiên!" Tào Anh Kiệt cũng không chịu nổi, gọi thẳng tên nói: “ Anhphải biết anh là loại người nào! Anh là thân sĩ, chuyện gì cũng đều nhường người khác! Thế nhưng đối với thủ đoạn kia của Tiêu Hào Oánh, không được đâu! Đi vào thật thì sẽ bị lột sạch, chuyện gì anh cũng cẩn thận, nhưng việc đối phó với phụ nữ, còn chưa đủ kinh nghiệm!”

“Đi!” Đi uống rượu!” Trang Hạo Nhiên cười nói qua loa: “Muốn biết được thứ gì, đương nhiên phải trả tiền mua.”

“Cũng không cần hi sinh nhan sắc như vậy chứ?” Mấy người đàn ông cùng nhau kêu gào!

“Đừng nói ghê tởm vậy chứ!” Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, nhíu mày nhìn bọn họ nói.

"Không phải! ! Cho dù anh và tiểu Đường cãi nhau, cũng không cần đi! Thật sự không cần đi! Quá đáng sợ. Tiêu Hào Oánh thật sự không phải là người bình thường! Lúc này cũng đừng làm ra chuyện gì gây hiểu lầm nữa. Tôi sợ cậu đêm nay không ra được … Sáng mai quần áo lại không chỉnh tề!” Tô Lạc Hoành thực sự khẩn trương nói.

"Không có việc gì!" Trang Hạo Nhiên không có cách nào với bọn họ cười nói.

"Lão đại! !" Mấy người đàn ông lại cùng nhau khẩn trương đứng dậy kêu gào.!!
Bình Luận (0)
Comment