Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 939

Bên ngoài biệt thự! !Sắc mặt của Đường Khả Hinh đỏ bừng, giống như phải chịu đựng nỗi sợ hãi ghê gớm, tức giận cùng gấp gáp chạy ra, trong sự kinh dị của cặp sinh đôi cùng tài xế, nhanh chóng chạy vào sau xe ngồi, phịch một tiếng, đóng cửa xe, kêu to: “Lái xe! !”

Tiểu Vi cùng tiểu Hà nhìn bộ dáng của cô như vậy, liền vội vàng nhanh chóng ngồi lên xe, phân phó tài xế lái xe! ! Xe Mercedes màu đen lập tức khởi động, chạy vè phía trước! !

“Khả Hinh! !”Lúc này Trang Hạo Nhiên, mới chịu đựng đau đớn ở lồng ngực, bước nhanh ra ngoài, cũng đã thấy chiếc xe màu đen kia đã nhanh chóng lái rời khỏi cửa nhà mình, anh liền bất đắc dĩ đứng ở tại chỗ, nhìn về phía xe hơi dần dần biến mất ở trước mặt của mình, nặng nề thở dài.

Bên trong xe! !

“Đường tiểu thư. . . . . .”

“Các ngươi không được nói!”

“Này! !”

“Cái gì tôi cũng không muốn nghe! cái gì cũng không muốn nói, Tôi cũng sẽ không nói hai người họ ôm nhau cùng một chỗ! Cái gì tôi cũng không nhìn thấy, cái gì tôi cũng không muốn biết! !” Đường Khả Hinh hai tay che mặt, nóng đến đỏ bừng! !

Tiểu Vi cùng tiểu Hà ngồi ở hai bên Đường Khả Hinh, có chút kỳ quái nhìn cô đang mắc cở đỏ bừng mặt, tức giận phồng má lên, nhất thời kỳ quái nói không ra lời, lúc đang nghĩ sao cô như vậy, xe đã sắp lái khỏi Trang gia, không đến bao lâu, sẽ chạy dọc theo hàng cây xanh trên đường, lúc này ánh mặt trời đang rực rỡ, mặt nước hồ đang gợn sóng lấp loáng, phản xạ ánh lấp lánh, chiếu rọi trên bờ, thậm chí hướng tới cửa sổ xe! ! Hai mắt của Tiểu Vi chợt lóe! Tiểu Hà cũng bày ra sắc mặt nghiêm túc, ngón tay nhịn không được nhấn đồng hồ đeo tay, máy gọi khẩn cấp, lại phát hiện nguồn tín hiệu không biết đã bị cắt đứt khi nào, ánh mắt của cô nhíu lại, đoán chừng lần này đối phương sớm có chuẩn bị, khó trách Lãnh Mặc Hàn có dự cảm, Dạ Hành Nhân có thể sẽ ở gần đây tìm Khả Hinh gây phiền toái, chỉ là không có nghĩ tới nhanh như vậy. . . . . . Hai tròng mắt của cô lưu chuyển, dựa vào kinh nghiệm nghề nghiệp, có thể cảm ứng được hồ nước bên cạnh cây liễu vừa rồi, phản xạ ra bộ súng trường Thụy Sĩ, súng này đứng thứ ba thế giới, chỉ lần này lần nước nước Mĩ đánh vua Barrett cùng xạ trình vua Mễ vương, đã có danh hiệu đứng đầu luôn rồi, nhìn tình huống, người tới muốn mạng của Đường Khả Hinh, làm sao đây! ! Tiểu Vi cùng tiểu Hà đồng thời không lên tiếng. Tài xế chợt cảm thấy không khí không đúng, nhất thời ngẩng đầu lên, nhìn về phía kính xe bên trong, thấy vẻ mặt của tiểu Hà cùng tiểu Vi, sau sự việc của tài xế kia, anh bị điều chức đi nhậm chức, đã từng là tay đua xe, hai lần so tài đoạt chức vô địch, sau bởi vì bị thương nên rút khỏi cuộc so tài, vẫn luôn là tài xế của Trang Tĩnh Vũ, gần ba năm, cũng cẩn thận, không có xảy ra một lần ngoài ý muốn. Sắc mặt của Đường Khả Hinh vẫn đỏ bừng như cũ, nghĩ tới Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi ôm nhau, cô không khỏi lấy tay che mắt, cúi đầu nức nở.

“Đường tiểu thư! ! Có muốn chơi trốn tìm hay không?” Đột nhiên Tiểu Hà nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười hỏi, bởi vì cô cảm giác được, xe ở phía trước sẽ phải quẹo cua, đó là vị trí tốt nhất của súng trường hạng nặng muốn bắn chết Khả Hinh! !

“Cái gì?” Tiểu Hà cười nhẹ nhàng nhìn về phía Đường Khả Hinh, nói: “Chúng ta đểxe dừng lại, cô che mắt lại, khẽ đếm đến 30! Chúng tôi trốn ở đâu đó ven hồ! Nếu như cô tìm được chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp cô đoạt được bình rượu 1988 của vị hôn phu Tô tiểu thư tới tay cô!”

“Thiệt hay giỡn đây?” Đường Khả Hinh nhất thời cười đến rất ngọt ngào, nhưng vẫn là không tin nói;”Thôi đi! Tôi làm chuyện này một lần, bây giờ vô cùng hối hận. Ai biết hai người lén lén lút lút lấy!”

“Sao được chứ?” Tiểu Hà cười lên, nói;”Chúng tôi cam đoan với cô, quang minh chánh đại cầm! !”

“Đúng! ! Quang minh chánh đại cầm, cứ làm như thế! !” Tiểu Vi không nói hai lời thấy xe sắp quẹo qua chỗ rẽ, cầm hai tay Đường Khả Hinh che mắt, nhanh chóng nói;”Được rồi! ! Nếu như cô mở mắt, ba ngày không được ăn cơm! ! Không làm được cái đó, là rùa! !” Đường Khả Hinh bật cười lấy tay che mặt, nói: “Được! ! Ai nói chuyện không giữ lời, người đó chính là rùa! ! Xe dừng lại một cái, toio lập tức bắt đầu đếm! Các ngươi phải chuẩn bị tốt! !”

Tiểu Vi cùng tiểu Hà, hai người nhìn Đường Khả Hinh lấy tay che đôi mắt các cô nóng lên, trong nháy mắt đưa ánh mắt cho tài xế, tài xế lập tức theo kinh nghiệm chạy xe gần cây liễu phía trước, cặp sinh đôi nhanh chóng quay cửa xe xuống, tốc độ không kịp bưng tai, giống như mèo vọt ra ngoài, trong nháy mắt biến mất bên cạnh cây liễu, xe hơi lập tức nhanh chóng lái về phía trước, dọc theo vòng quanh ven hồ ————

“Một! ! ! Hai! ! ! Ba. . . . . . . . . . . .” giọng nói của Đường Khả Hinh, từ trong xeêm ái vang lên. Trong nháy mắt mục tiêu đã xuất hiện! !Rừng rậm có cây cối là tốt nhất, bắt đầu có dấu thú lạ kỳ di, uốn éo động, người bắn súng mặc đồ rằn ri màu xanh lá cây, trong nháy mắt nhắc lêm súng trướng, nhắm ngay gò má Đường Khả Hinh đang ngồi trong chiếc xe hơi đang lượn quanh hồ kia, chuẩn bị bấm cò —— Tiểu Vi giống như linh miêu, từ trong một bụi cây nhảy đến sau lưng người bắn súng, tay gắp châm độc, nhanh chư chớp, đâm vào cổ của anh ta! ! Một tiếng kêu rên, người bắn súng nhanh chóng ngã xuống đất. Tiểu Vi lập tức khiêng bộ súng trường sauer-3000 lên, nằm ở trong bụi cỏ, nhắm ngay Xe Mercedes trước mặt hồ, họng súng lách một bên, viên đạn bắn chết người đàn ông trong xxe hơi. Một người đàn ông giống như mãnh thú, trong nháy mắt xuất hiện, nắm chặt súng lục màu đen, muốn bắn chết tiểu Vi!

Tiểu Vi đang cầm súng liền đánh về phía trước, cảm giác sau lưng có bóng đen rơi xuống, cô liền kéo súng trướng, lui thẳng về phía sau , súng ngắn người đàn ông bị quét đi, nhưng trong nháy mắt đôi taẳn dụng thủ pháp Thái Cực, nặng nề nắm chặt cánh tay tiểu Vi vung tới, muốn vặn gảy, tiểu Vi nặng nề thở, xoay theo hướng đôi tay anh ta, cơ thể của mình nhanh chóng xoay tròn 365 độ, uốn éo thoát khỏi bàn tay của anh ta, nắm chặt quả đấm, hướng lồng ngực người đàn ông đánh một quyền, nhẫn bạc trên tay đưa ra gai sắc nhọn trong nháy mắt, đâm vào trái tim của anh ta! !

“Phốc! !”Trên mặt người đàn ông nổi gân xanh, nhíu chặt lông mày, máu tươi phun ra! ! !

“Bảy. . . . . . . . . . . . Tám. . . . . . . . . . . . Chín. . . . . . . . . . . . mười . . . . . . . . . . . 11. . . . . . . . . . . . . . .” giọng nói của Đường Khả Hinh vẫn êm ái vang lên. Mấy người người đàn ông mặc đồ rằn ri, trong nháy mắt xuất hiện trong rừng, giống như linh báo, khí thế mãnh liệt đuổi theo Xe Mercedes màu đen trước mặt, vừa muốn nổ súng, tiểu Hà ô một tiếng, chân đạp lên thân cây liễu, cơ thể giống như chim én tung người lên, hai chân nặng nề đá đầu một người đàn ông, chợt thay đổi đồng thời, tay đang kẹp châm đọc, phóng về người đàn ông định đánh lén mình, , thân thủ rất giỏi thừa dịp có người muốn nổ súng, thân thể bay vọt lên, hai chân trên không trung 360 độ, như chim chén xà cánh, cầm năm cây châm nhọn trong tay, đâm thẳng vào hai người đàn ông đang chạy như điên tới! ! Đã nhanh chóng giải quyết xong mấy người!

“18, 19, 20. . . . . .” hai tay của Đường Khả Hinh che mặt, nở nụ cười ngọt ngào, nói tiếp: “Chơi trốn tìm sẽ lập tức bắt đầu á! !Nếu như bị bắt ai không giữ lời, người đó chính là rùa! !” Tài xế khẩn trương lái xe, tiếp tục nghe theo chỉ thị của tiểu Vi cùng tiểu Hà, đạp chân ga, lượn quanh hồ một vòng lại một vòng, rốt cuộc thấy năm người đàn ông cường trág dọc theo đường, khuôn mặt lạnh lùng như tử thần, hai mắt lóe sát khí, giơ súng lục lên hướng mình muốn bấm cò, hai mắt của anh ta trừng lớn, trên đùi nhanh chóng như muốn nhũn ra, vốn định dừng lại, lại vẫn còn là đạp mạnh chân ga, xông thẳng tới phía trước ————

“24, 25. . . . . . . . . . . .” Đường Khả Hinh cố ý cười, dừng lại một lát, mới có chút chút bướng bỉnh nói: “Thời gian đã đến!”

“Giếtt! !”Người đàn ông cầm súng lục lên muốn bắn, phát ra mệnh lệnh, lập tức nhắm ngay trước xe cửa sổ, bấm cò! ! Năm viên đạn nặng vọt ra, bắn thẳng về phía cửa sổ xe hơi! ! Hai mắt của tài xế trừng lớn, lập tức ở thì góc độ 180, liền xoay sườn xe, tránh đạn! ! Cặp sinh đôi cũng xuất hiện trong nháy mắt, giống như chim yến, cầm dây thừng cứng rắn sắc bén giống loại tàm ti, dũng mãnh ra sức kéo dây thừng, vây quanh cổ của mấy người đàn ông, mạnh mẽ lôi kéo, năm người đàn ông cùng nhau ngã ở trên đường, lại đồng thời mãnh liệt tung người lên, mới chịu giơ súng lục ra thì cặp sinh đôi đã đồng thời bay vọt lên mui xe, một người một tay bên nắm chặt trước xe kính, vừa bay tới đạn lạc côn trùng phía trước Uyển Thanh chế tạo ra! !

“Đoàng đoàng đoàng đoàng bang bang! !” Vô số đạn lạc ở trên đường phun ra khói độc, khiến mấy người đàn ông lập tức lui về phía sau giấu mặt, tránh qua khói độc, liền chạy như bay về phía xe hơii! ! !

“30! !” Đường Khả Hinh liền vui vẻ buông hai tay của mình ra, nở nụ cười đứng lên nói: “Đã đến giờ! !”Cô liền bị dọa cho phát hoảng, ngẩn ra! ! !

Tiểu Vi cùng tiểu Hà đồng thời thở hổn hển, thậm chí đầu đầy mồ hôi, giống như chạy 5000 cây số rồi mệt mỏi vô lực ngồi ở ghế sau, nhìn về phía Đường Khả Hinh, cổ họng khô khan, nói: “Chúng tôi thua!”

“. . . . . . . . . . . .” Ánh mắt của Đường Khả Hinh trừng lớn, không thể tin nổi nhìn trái nhìn phải cặp sinh đôi, cả người chị em họ đều là mồ hôi, thậm chí mồ hôi trên trán, còn tiếp tục lăn xuống, cô thật sự nghi ngờ nhìn họ nói: “Các ngươi. . . . . . Các ngươi đi ra ngoài sao?”

“Không có! !” Tiểu Hà tiếp tục thở dốc, trực tiếp thoải mái nói.

“Vậy. . . . . .” Đường Khả Hinh kinh ngạc vươn tay, chỉ mồ hôi nóng trên trán hai chị em, không thể tin nổi cau mày nói: “Vậy các ngươi. . . . . . Tại sao giống như chạy mấy ngàn km vậy?”

Tiểu Vi nghe lời này, đầu tiên là cười khổ một tiếng, theo bản năng nhìn về phía kính hậu, một chiếc Motomàu đen, đột nhiên từ xa lái theo con đường cây xanh, theo đuôi xe Mercedes, không đến bao lâu, các chiếc xe màu đen vùng ngoại ô, chạy như bay mà đến, mọi người nhanh chóng bắt đầu giơ súng lên! !

“Lại nữa! ! !” Trong nháy mắt cặp sinh đôi nhanh tay lắp đạn, liền đưa tay che mắt Đường Khả Hinh, nói: “Chúng ta lại chơi trốn tìm một lần nữa! ! Lại từ 1 đếm đến 120! Nếu như cô đếm tới 120, hai phút mà tài xế chưa tới bệnh viện! Vậy thì phạt nửa năm tiền lương của tài xế cho cô, cộng thêm Margaux trăm năm trong phòng của Tô thiếu gia! !”

Tài xế nghe lời này, nắm chặt tay lái, cả kinh kêu nhỏ: “Hả? Hai phút?”

“Còn chơi à?” Đường Khả Hinh có chút không tin kêu lên.

“Lái xe! !”Cặp sinh đôi cằm tay Khả Hinh lên cho cô tự che mắt, phân phó tài xế! ! Tài xế không thể làm gì khác lập tức gật đầu, chợt bật điều khiển, cũng nhấn mạnh ga vọt thẳng tới con đường Đông Giao phía trước, cặp sinh đôi khẩn trương nhìn nhau một cái, ngay sau đó cầm chắc súng trong tay, nhấn cửa sổ xe, ngẩng đầu lên nhìn kính hậu phía trước, bên cạnh 12 chiếc xe gắn máy giống như là mũi tên nhanh chóng vọt tới! !

“Đường tiểu thư! ! Bắt đầu đếm nhé! !” Tiểu Vi âm thầm nhìn về phía tài xế, đối với hắn huy động ra dấu tay, nếu như đếm tới ba, lập tức sát dừng xe! ! Tài xế lập tức gật đầu! ! “Tốt! !” Đường Khả Hinh nữa mỉm cười bắt đầu đếm: “Một! ! Hai. . . . . . . . . . . . Ba! !”

Tài xế chợt thả hai chân, vừa lái rời đi, vừa dậm chân ga, xe chi một tiếng, thắng gấp tại nguyên chỗ, chiếc môtô bên cạnh chỉ lát nữa là xông thẳng tới ——— Đúng lúc này cặp sinh đôi, trong nháy mắt nắm chặt một góc kiếng xe, bay ra ngoài, hai chân trên không trung, đá liên hoàn xông thẳng đến nón xe máy, đoàng đoàng đoàng đoàng bang bang mấy tiếng, con đường này hai người lái xe máy, trong lồng ngực trúng chiêu, không kịp la lên, cả người ngay cả xe cũng nặng nề nện ở mặt đất, thậm chí mấy chiếc xe đang xông thẳng cũng bị vấp ngã liên tục, cùng nhau té xuống! !

“Lái xe! !”Cặp sinh đôi nhanh chóng đến phân phó tài xế lái xe! ! Tài xế lập tức chân dậm chân ga, để cho xe trực vọt đi! ! 20 chiếc mô tô, nhanh chóng đuổi tới! !Lần này Tiểu Hà cùng tiểu Vi nhanh chóng mở cửa xe, hai chân ôm hai chân đối phương, nhanh chóng để trên nửa người treo ngược ở hai bên bên ngoài xe, lấy cửa xe làm che chở, tóc trên đầu gần như quét hai trăm cây liễu nóng rực trên đường, họ cũng không sợ nguy hiểm, cầm súng ngắn trong tay, hứng gió thổi mạnh, nửa híp ánh mắt sắc bén, bắn bánh xe của xe máy đang chạy tới, đoàng đoàng đoàng đoàng nổ súng! !

Đoàng đoàng đoàng đoàng rầm rầm rầm ———— Vô sốbánh xe mô tô bị nổ tung, cùng chạm vào nhau một chỗ, té ngã ở mặt đường! !

“Âm thanh gì vậy! ! ?” Đường Khả Hinh vừa đến, vừa có chút kinh ngạc nhắm mắt lại hỏi.

“Không có việc gì! ! Chạy đến tảng đá! !” Tiểu Vi cùng tiểu Hà ngồi trở lại vị trí, thở hổn hển , nhắc mí mắt lên, rốt cuộc thấy xe rời khỏi vùng ngoại ô, xông vào nội thành, rất nhanh sau đó dọc theo phố xá náo nhiệt chạy đi, tài xế nhanh chóngdậm chân ga, xe chạy thẳng về phía đèn xanh đèn đỏ, tính toán lại thời gian, còn có ba mươi lăm giây, anh ta không nói hai lời, lại chạy qua đoạn đường quen thuộc, thậm chí vượt qua đoạn đường người ta đang thi công, phanh xông phá chướng ngại vọt thẳng tới phía trước———— Dù sao cũng không phải là xe của mình! ! Rất nhiều cảnh sát giao thông, đoàn xe ô ô ô ô theo sát. Cặp sinh đôi ở lúc Đường Khả Hinh đếm tới 35, thì liều mạng lái xe, họ không thể làm gì cố gắng đè nén khô rát nơi cổ họng, mệt mỏi mà tốt bụng nhắc nhở anh ta nói;”Anh đã vọt bảy đèn đỏ, đoán chừng anh thêm mấy giây cũng không đủ. . . . . .”

Tài xế giống như không có nghe được, như cũ tính toán thời gian, đạp mạnh chân ga, khiến xe vèo một tiếng, thẳng chui lên đường lớn Tân Hải, trong nháy mắt gần tới giờ, bị sợ đến ở trên đường trái vọt bên phải vọt, thuận lợi vọt vào bệnh viện! ! “117, 119, 120! ! Đã đến giờ! !”

Sau giây cuối cùng tài xếthắng gấp ở trước bệnh viện! !Trong nháy mắt Đường Khả Hinh nở nụ cười để tay xuống, rồi lại sợ hết hồn, cặp sinh đôi và tài xế giống như gà chọi đã hết sức, giống như rớt trong nước được vớt lên, mệt mỏi nói không ra lời, mọi người cũng trợn mắt hốc mồm. . . . . Hai mắt cô càng trợn to, không hiểu được nhìn ba người này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bình Luận (0)
Comment