Hào Quang Mặt Trời

Chương 406

Thả nhẹ tấm kính đen lên mặt bàn, Đăng Dương nhấp ngụm cà phê, từ tốn hỏi

“Triệu tiên sinh, không biết chi nhánh Hồng Lâu Kim Sá Thương Hội ở đây có bán Tinh Hoa Thạch của quái thú bậc 9 hay không? Nếu có thì giá cả như thế nào?”

‘Ta biết ngay mà, cá lớn đớp mồi rồi, kẻ này đúng là loại người lắm tiền nhiều của thật’ Nghe Đăng Dương đột nhiên hỏi thế, Triệu Hoài không khỏi cười thầm trong bụng, cố giấu hưng phấn trong lòng mà tươi cười đáp lời 

“Tất nhiên là có rồi, trên đời này, chẳng có thứ gì mà Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội chúng ta không thể bán được. Về phần Tinh Hoa Thạch của quái thú bậc 9, tùy vào từng loại quái thú khác nhau mà giá trị Tinh Hoa Thạch cũng sẽ khác nhau, bất quá cũng chỉ dao động trong khoảng từ 70.000 cho đến 130.000 vina mà thôi, nếu cao hơn nữa thì thành ra Tinh Hoa Thạch của siêu cấp quái thú luôn rồi”

‘Từ 70.000 cho đến 130.000 vina, đem so với giá trị hợp đồng ám sát Võ Tướng cao cấp thì ít hơn khá nhiều, mặc dù cấp bậc thì tương đương nhau. Có nên mua cái này không nhỉ, hay là chọn loại Tinh Hoa Thạch có cấp bậc thấp hơn để gia tăng số lượng?’

Suy nghĩ một hồi không ra kết quả tốt nhất, Đăng Dương bèn tìm đến ‘chuyên giai quái thú’ của mình để được tư vấn thông tin

‘Cổ Nguyệt, còn thức đó không, cho ta hỏi thăm tí nào?’

‘Chuyện gì vậy Dương ca? Ca đã gom đủ Tinh Hoa Thạch cho Tiểu Hắc rồi à?’ Bên trong Linh Giới, Cổ Nguyệt lười biếng duỗi thân hình nhỏ nhắn, nằm dài trên bãi cỏ xăm um mềm mại, mi mắt chập chờn như tỉnh như mơ đáp

‘Gom đủ thì chưa nhưng cũng sắp rồi, chỉ là ta có chút thắc mắc, về số Tinh Hoa Thạch mà Tiểu Hắc cần sử dụng, ta nên chọn Tinh Hoa Thạch bậc cao với chất lượng tốt hay là chọn Tinh Hoa Thạch bậc thấp để được nhiều số lượng hơn?’ Đăng Dương thành thật hỏi 

Cổ Nguyệt nghe vậy liền đáp ‘Về việc này thì chất lượng không quan trọng lắm đâu, cái Tiểu Hắc cần lúc này, chủ yếu là càng nhiều năng lượng càng tốt’

‘Vậy thì mua Tinh Hoa Thạch bậc 1 đi, với 5.000.000 vina hiện có trong tay, ta có thể mua khoảng 50.000 viên, nhiêu này đã đủ chưa?’

Thực ra thì chỉ cần 4,2 triệu vina thôi, nhưng Đăng Dương thà dư chứ không thiếu, một hơi quất luôn tận 5.000.000 vina.

‘Đủ thì vẫn đủ nhưng quái thú bậc 1 tu vi quá yếu, Tinh Hoa Thạch của bọn chúng cũng vì thế mà không được tinh thuần cho lắm, năng lượng ẩn chứa bên trong vô cùng hỗn tạp, nếu để Tiểu Hắc ăn vào, chắc chắn sẽ mất rất nhiều thời gian để chuyển hóa thành năng lượng tinh khiết’ Cổ Nguyệt lập tức lắc đầu

‘Nếu quái thú bậc 2 thì ô kê hơn, tuy rằng tu vi vẫn cực kỳ nhỏ yếu nhưng được cái là đã hoàn toàn thoát khỏi nhược khí của đám dã thú tầm thường, năng lượng nguyên tố đấu khí ẩn chứa trong Tinh Hoa Thạch cũng do đó nên tinh thuần rất nhiều, để Tiêu Hắc ăn vào, quá trình chuyển hóa sẽ rút gọn hơn không ít’

‘Ừ, ta biết rồi’

Không giống như lần trước, cuộc hội thoại trong tâm thức lần này giữa Đăng Dương và Cổ Nguyệt chỉ gói gọn trong vòng mấy câu, cộng với linh hồn cả hai đều không phải dạng tầm thường nên chỉ mất tổng cộng năm giây thời gian, hoàn toàn phù hợp với một thoáng suy nghĩ của người bình thường, thế nên khi Đăng Dương một lần nữa trở lại thực tại, Triệu Hoài vẫn không hề biết chuyện gì vừa mới xảy ra.

Hắn chào hàng nói “Tiên sinh, ngài hỏi như thế, có phải là hứng thú với Tinh Hoa Thạch bậc 9 hay không? Vừa hay hiện tại, nhân lúc chiến tranh Đông Hoang đến gần, thương hội chúng ta đang có chương trình khuyến mãi đặc biệt ‘mua mười tặng một’ đối với mặt hàng Tinh Hoa Thạch. Bất kể lý do ngài mua Tinh Hoa Thạch là gì, dù dùng để chế tạo binh khí, chiến giáp, nghiên cứu phù lục hay là tổ hợp hồn khí thì cũng đều vô cùng thích hợp, tuyệt đối không nên bỏ lỡ”

Nghe tới bốn chữ ‘mua mười tặng một’, hai mắt Đăng Dương liền lóe sáng “Tinh Hoa Thạch bậc 9, ta không thấy hứng thú nhưng chương trình khuyến mãi mua mười tặng một thì lại có đấy” 

Nói rồi, Đăng Dương lấy từ trong người ra một chiếc túi da, cũng chính là cái túi da chứa 51 viên Nguyên Thạch mà hắn vừa nhận được từ Liên Minh Sát Thủ, bất quá hiện tại, sau cuộc giao dịch vừa rồi, trong túi chỉ còn chứa khoảng 49 viên.

Ném túi da chứa đầy Nguyên Thạch lên bàn, Đăng Dương lại từ tốn nhấp ngụm cà phê đăng đắng, điềm tĩnh nói

“Trong này cố tổng cộng 49 viên Nguyên Thạch, ta dùng toàn bộ mua hết Tinh Hoa Thạch bậc 2” 

“49 viên Nguyên Thạch!” Tuy rằng đã có thể mường tượng ra được, bên trong túi da kia chứa đựng thứ gì nhưng ngay tại lúc Đăng Dương tự mình nói ra, Triệu Hoài cũng không tránh khỏi giật mình ngạc nhiên.

49 viên Nguyên Thạch tức là 4.900.000 vina, một hơi liền có thể xuất ra nhiều tiền như vậy, quả đúng là nhà giàu có khác, chỉ tính riêng lần giao dịch hôm nay thôi là hắn đã có thể kiếm được một khoảng hoa hồng kha khá rồi. Còn về phần người thanh niên trước mắt này mua nhiều Tinh Hoa Thạch bậc 2, cái loại Tinh Hoa Thạch cực độ thấp kém này để làm cái gì thì hoàn toàn không quan trọng, đấy không phải là việc của hắn.

Vui mừng trong lòng là vậy nhưng vì là một Giáo Dịch Viên kinh nghiệm lâu năm, Triệu Hoài có thể dễ dàng giấu kín tâm tư thầm kín của mình, cẩn thận cầm lấy túi da rồi kiểm đếm ngay tại chỗ trước mặt Đăng Dương.

Đăng Dương thấy vậy cũng không nói gì, chỉ nhàn nhã thưởng thức tách cà phê cao cấp của mình, ‘ừm’ hương vị quả thực không thồi chút nào.

Thời gian cứ thế tích tắt trôi qua, với kỹ năng đếm tiền thành thạo đến không thể nào thành thạo hơn, mất chưa đến mười giây, Triệu Hoài đã kiểm đếm xong toàn bộ số Nguyên Thạch có trong túi.

Hắn cười nói “Đủ 49 không thiếu một viên. Với bao nhiêu đây Nguyên Thạch và đơn giá mỗi viên Tinh Hoa Thạch bậc 2 là 300 vina, tiên sinh có thể mua tổng cộng khoảng 17.966 viên Tinh Hoa Thạch, đã bao gồm cả 1633 viên trong chương trình khuyến mãi mua mười tặng một”

“Chỉ là không biết, tiên sinh thích Tinh Hoa Thạch của loại quái thú nào để ta chuẩn bị”

“Không quan trọng là loại quái thú nào, chỉ cần lấy đủ cho ta là được” Đăng Dương tùy ý đáp

“Tốt, xin tiên sinh đợi một lát, ta sẽ đi chuẩn bị ngay” Triệu Hoài cung kính gật đầu rồi đi ra ngoài, tất nhiên trước khi đi, hắn không quên để lại túi Tinh Hoa Thạch đầy cám dỗ trước mặt Đăng Dương. 

Bởi quy trình làm việc của Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội từ trước đến nay vẫn luôn như vậy, luôn luôn là dao dịch trực tiếp, đưa hàng tận tay rồi mới nhận tiền, nếu như hắn làm trái quy tắc này, dù có là vì lý do gì đi chăng nữa thì cũng sẽ nhận phải hậu quả khôn lường.

Chân ngôn của Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội là ‘Chữ tín đi đầu!’, đối với thương hội, bất kỳ ai hoặc bất kỳ điều gì dám đi ngược hoặc làm tổn hại đến chân ngôn này đều không được phép tồn tại.

Đây cũng chính là lý do cốt lõi nhất dẫn đến cơ nghiệp trăm năm thịnh vượng, phú khả địch quốc của Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội hiện nay.

Khác với lần bưng trà rót nước lúc trước, lần này, Triệu Hoài đi đúng là có chút lâu, bất quá muốn gom cả đống Tinh Hoa Thạch bậc 2 như thế đâu phải chuyện dễ, bản thân Đăng Dương thừa hiểu điều đó nên không ngại chờ đợi.

Khoảng mười lăm phút sau, cửa phòng lại lạch cạnh mở ra, Triệu Hoài mang một chiếc khay bạc đi vào, bên trên khay chỉ có duy nhất một chiếc hộp đen bóng loáng, to ngang nắm tay người trưởng thành. 

Đặt khay bạc lên bàn rồi đẩy đến trước mặt Đăng Dương, Triệu Hoài lần nữa ngồi xuống ghế, từ tốn cười nói

“Đây là Hắc Bảo, một loại hộp không gian đặc biệt chuyên dùng để chứa đựng Tinh Hoa Thạch, bên trên nắp hộp có hiện chi tiết chủng loại và số lượng của tất cả Tinh Hoa Thạch đang chứa trong hộp. Tổng cộng 17.966 viên Tinh Hoa Thạch bậc 2 mà tiên sinh yêu cầu đều nằm đầy đủ trong này, mời tiên sinh kiểm tra”

Thực ra thì, với túi tiền hùng hậu như vậy, đồng thời cũng mua nhiều Tinh Hoa Thạch như vậy, Triệu Hoài không nghĩ là Đăng Dương sẽ không biết Hắc Bảo là gì, bất quá với nghiệp vụ của mình, hắn vẫn phải giải thích cho cặn kẻ cho khách nhân.

Tuy rằng là lần đầu tiên nhận biết loại đồ vật tên Hắc Bảo vô cùng mới lạ này, nhưng với kỹ năng Giám Định thần tốc, Đăng Dương liền biết những lời Triệu Hoài nói không hề sai và đúng là bên trên nắp hộp màu đen bóng có hiện một hàng chữ cực kỳ rõ ràng là ‘Tinh Hoa Thạch bậc 2: 17.966’ thật.

Mặc dù vậy, với tính cẩn trọng của mình, Đăng Dương vẫn cầm Hắc Bảo lên, dùng linh hồn lực thâm nhập vào bên trong, thoáng nhìn qua đống Tinh Hoa Thạch một lượt rồi mới yên tâm thu vào Túi Đồ hệ thống, sau đó chuyển thắng đến Linh Giới cho Cổ Nguyệt luôn.

Một lần nữa đẩy túi da chứa Nguyên Thạch thằng về phía trước, hắn có vẻ hài lòng, nửa thật nửa đùa nói “Được rồi, phiền Triệu tiên sinh thanh toán giúp ta, à mà đừng quên ưu đãi giảm giá 8% dành cho khách V.I.P một sao của ta đó nhé!”

“Đấy là tất nhiên!” Triệu Hoài hứng khởi đáp.

Hắn nhận lấy túi Nguyên Thạch, móc ra bốn viên để lại trên bàn rồi nhanh chóng đem số còn lại cất đi. Sau đó, hắn lại tiếp tục cầm lên tấm thẻ khách V.I.P bảy sắc từ đầu đến cuối vẫn chưa được Đăng Dương thu lại, một lần nữa cắm vào khe cắm chuyên dụng, thao tác chuyển đổi dữ liệu thật nhanh rồi rút ra trả lại cho Đăng Dương, niềm nở cười nói

“Với đãi ngộ giảm 8% tổng tiền thanh toán, số tiền ngài còn dư sau khi giao dịch sẽ là 392.000 vina, vì phần lẻ không đáng kể nên thương hội sẽ ưu tiên làm tròn lên thành 400.000 vina luôn, tức bốn viên Nguyên Thạch”

“Đồng thời, với tổng giá trị các đơn hàng đã giao dịch vượt qua cột mốc 5.000.000 vina, cấp bậc thẻ hiện tại của tiên sinh đã là khách V.I.P hai sao, nhận được đãi ngộ cơ bản là giảm 11% tổng tiền thanh toán mà không có hạn chế giá trị giao dịch tối thiểu và có thể ghi nợ với mức nợ tối đa là 2.000.000 vina”

“Làm ăn may mắn, Triệu tiên sinh!”

Đăng Dường hài lòng gật đầu, thu lại Nguyên Thạch lẫn thẻ khách V.I.P rồi đứng dậy nói lời từ biệt, chính thức kết thúc hồi giao dịch vô cùng suôn sẻ.

Thấy thần tài có ý định rời đi, vì chén cơn manh áo, Triệu Hoài lập tức rời ghế tiễn khách ra cửa, đồng thời không quên quảng bá bản thân

“Đăng Dương tiên sinh đi thong thả! Nếu sau này tiên sinh cần mua hay bán vật phẩm gì thì có thể trực tiếp tìm ta mà không cần thông qua tiếp tân, lão Triệu ta đảm bảo sẽ dùng toàn tâm toàn sức để thỏa mãn mọi nhu cầu của ngài, đương nhiên là luôn luôn với giá cả tốt nhất”

Đăng Dương vừa ra đến cửa thì bất chợt dừng lại “Thực ra thì còn có một việc…”
Bình Luận (0)
Comment