Hào Quang Mặt Trời

Chương 52

Triệu Dũng vào trước nhưng không có vội rời đi như là hắn nói trước đó, đứng một bên đợi Đăng Dương tiến vào, hắn liền cười khẽ nói

“ Thấy thế nào? Chịu được nhiệt không?”

Tuy đã từng giết người, nhưng nhìn thấy cảnh này, Đăng Dương cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, khô khan gật đầu “ cố gắng một tí vẫn là được!”

“ Không cần lo, cảm giác lúc đầu ai cũng vậy cả, có điều rất nhanh thôi ngươi sẽ hòa nhập vào không khí này. Không phải săn giết quái thú, không phải phong quang vô hạn, đây mới chính là thế giới thực sự của võ giả, nơi của sát lục, huyết tanh và điên cuồng.”

“ Là một võ giả, ngươi đã xác định đi trên con đường hướng đến cực hạn, và nếu ngươi muốn bước tiếp trên con đường đó thì nhất đingj phải đạp trên những võ giả khác mà đi lên. Huyết Sát đấu trường chính là nơi minh chứng rõ ràng nhất cho điều này, những kẻ chiến thắng sẽ càng lúc càng mạnh hơn, còn những tên thua cuộc, định mệnh của bọn chũng đã được định đoạt ngay tại lúc bọn chúng gục ngã”.

Nói rồi, Triệu Dung chỉ vào một tấm bản màu đỏ treo trên tường cách bọn họ không xa

“ Tấm bản đó chính là nội quy của Huyết Sát đấu trường, những thứ ngươi thắc mắc đều được ghi rõ bên trên. Ta đi báo danh chiến đấu đây, ngươi liệu mà cẩn thận”

Dứt lời, cũng không đợi Đăng Dương hồi đáp cái gì, Triệu Dũng đã hướng căn phóng thủy tinh mà chạy đi.

Hết cách, Đăng Dương đành phải đi đến tấm bản nội quy xem một chút.

Nhanh chóng đọc qua một lượt, Đăng Dương cũng đã nắm rõ phần nào quy tắc ở đây.

Huyết Sát đấu trường cơ bản được chia làm hai loại lôi đài là khiêu chiến và sinh tử chiến.

Khiêu chiến nói dễ hiểu là sẽ có một người giữ lôi đài, kẻ muốn khiêu chiến sẽ giao nộp một khoản phí 1000 vina để có cơ hội đăng đài khiêu chiến. Nếu khiêu chiến thắng, kẻ khiêu chiến sẽ nhận được 5000 vina tiền thưởng, nếu khiêu chiến thất bại, 1000 vina xem như mất trắng. Đặc biệt ở loại lôi đài này là không cho phép giết người, ngay khi địch thủ nhận thua hoặc trọng tài hú còi, trận đấu sẽ ngay lập tức dùng lại.

Ngược lại, ở Sinh tử chiến, không cần giải thích cũng biết, ý nghĩa của loại lôi đài này đã bao hàm vào hai chữ ‘sinh tử’ bên trong. Loại lôi đài này không cần nộp 1000 vina lệ phí vẫn có thể thượng đài, và dĩ nhiên trận chiến chỉ kết thúc khi một trong hai người bỏ mạng. Phương thức chiến đấu này thông thường chỉ là để võ giả giải quyết những ân oán không thể hòa giải, còn không thì chả ai ghi danh vào loại lôi đài này cả, dù sao cũng không có ai ngu ngốc đến độ đem tính mạng mình ra đùa giỡn như thế.

Bên cạnh hai loại lôi đài, không thể không nhắc đến thứ hấp dẫn võ giả nhất ở đây, sòng cá cược. Không giống như sòng bạc của thường dân, cá cược tại đấu trường chỉ có một loại duy nhất, dự đoán thắng thua. Đặt cược thắng, người chơi sẽ nhận được số tiền tương ứng với lãi xuất mà đấu trường đưa ra, thông thường là gấp 2 lần tiền cược. Nếu thất bại, mất trắng là điều tất nhiên.



Tuy nhiên trong một số trường hợp, những trận đấu có mức chênh lệch cấp độ quá cao, vậy thì sẽ có một loại cược thứ hai để thay thế, gọi là cược sống sót. Phương thức cược này cũng đơn gian, chỉ tập trung vào cửa dưới, tựa như bị hạ đo ván trong một chiêu hay sống sót qua mười chiêu, trăm chiêu, một phút hay mười phút. Và tất nhiên, lãi xuất vẫn là do đấu trường quyết định tùy theo tình hình.

Còn một quy định cũng tương đối quan trọng nữa là nghiêm cấm chiến đấu bên ngoài lồng sắt, nếu có xích mích, một là báo danh đi vào lồng giải quyết, hai là cút ra ngoài mà đánh. Kẻ nào không tuân thủ, người của đấu trường sẽ đến thu thập kẻ đó trong mười nốt nhạc.

Trấn Hồng Mồn là thị trấn của võ giả, Huyết Sát đấu trường cũng là đấu trường do võ giả mở ra, và tất nhiên thế lực võ giả có thể quản lý một đấu trường như thế này thì sức mạnh của nó là không cần bàn cải. Võ giả bình thường mà dây vào, đó là muốn chết.

Hiểu rõ quy tắc ở đây, Đăng Dương bắt đầu cảm thấy hứng thú với cái Huyết Sát đấu trường này, chiến đấu tại đây cũng là một phương thức phi thường hợp lý để gia tăng kinh nghiệm chiến đấu cũng như chỉ số thành thạo của võ kỹ, tốt hơn chiến đấu với đám quái thú đầu óc giản đơn nhiều.

“ Đấu trường này, mình nhất định phải tham gia mới được”

Nói thầm một câu, mang tâm trạng thích thú, Đăng Dương tìm một ghế trống yên ổn ngồi xuống rồi theo dõi trận chiến bên dưới.

Lúc này đây, trận chiến trong lồng sắt cũng đã bước vào giai đoạn cuối cùng. Đại hán cầm hai rìu tuy là sức lực rất mạnh, chiêu nào chiêu nấy đều lưu lại trên sàn đấu bằng đá cứng một dấu vết nứt rạn hằng sâu, thế nhưng hắn ta lại không thể nào đánh trúng địch thủ.

Ngược lại, cả cơ thể đại hán đã trúng rất nhiều vết thương do dao găm của cô gái kia gây nên, máu tươi nhuộm đỏ khắp cơ thể, hai chân hắn đã bắt đầu loạng choạng đứng không vững nữa rồi.

Nhìn tình cảnh này, Đăng Dương thầm cảm khái một tiếng “ đúng là duy nhanh bất phá, tốc độ của cô gái này còn nhanh hơn cả mình, trong khi đó đại hán kia tuy lực đạo kinh nhân nhưng tốc độ lại quá tệ, chiến bại đã là điều chắc chắn”

Đăng Dương vừa dứt lời, cô gái đã hóa thành một cái bóng như tia chớp xẹt qua người đại hán, lưu lại trên lồng ngực hắn một vết cắt sâu đến thấy xương.

Chịu một đòn cực độc, đại hán cao to cuối cùng cũng không trụ được nữa, khẽ hô ‘a’ một tiếng đau đớn rồi ngã nhào trên mặt đất, bất tĩnh nhân sự.

Đúng lúc này, vị võ giả dẫn chương trình cầm mic nói to “ Mọi người thấy sao hả, có cảm thấy phấn khích không?”

“ Có!” đám đông phấn khích rít gào

“ Có mãn nhãn không?”

“ Có!”

“Có đủ máu không?”

“ Có!”

Võ giả dẫn chương trình một lần nữa hét lớn “ Nói to lên nào, có ‘đã’ chưa!”

“ ĐÃ!!!!” tiếng thét thấu tận trời xanh

Võ giả dẫn chương trình cười lớn “ Ta cũng đã! Nào mọi người cùng chúc mừng thủ lôi giả của chúng ta, nhà vô địch mới của Huyết Sát đấu trường bậc Võ Giả, Hắc Phong Tuyệt Sát!”

“ Gào!!!!!”

“ Hú!!!”

“Hắc Phong Tuyệt Sát!”

“Hắc Phong Tuyệt Sát!”

“Hắc Phong Tuyệt Sát!” đám đông kích động rít gào
Bình Luận (0)
Comment