[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 140

----------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

----------------------------------

Hai người đứng bên bụi cây, trước mắt là một bãi đất trống rộng lớn, trồng những mầm cây mới nhú tương tự thực vật phép thuật, nhưng những mầm cây này có điểm khác biệt, nó phát ra màu xanh lục từa tựa ánh đèn huỳnh quang.

Trông giống trăm ngàn con đom đóm đậu hơn thì phải, lắc lư là đà theo ngọn gió thoang thoảng, trông rất bắt mắt.

Hermione nhất thời ngây người, Ann sớm biết nàng sẽ có biểu tình thế này, chờ qua lúc lâu, cô kéo nhẹ ống tay áo Hermione, ý bảo cô nàng đi theo mình.

Dọc theo bụi cây, hai người đi qua bãi đất bên kia, ở đây không có lùm cỏ nào nhưng lại có những cây cổ thụ to lớn đến kinh ngạc.

Ann dắt Hermione đi tới một cây cổ thụ lớn, chỉ chỉ lên tán lá.

Hermione ngẩng đầu nhìn theo, dưới ánh trăng mơ hồ, nàng phát hiện giữa cái thân cây to lớn là một ngôi nhà gỗ, kinh ngạc nhìn sang Ann, sau đó lại chỉ chỉ lên trên, ý hỏi làm sao lên đó được.


Thân cây rất dày, phải tận ba vòng tay người mới có thể bao bọc được hết, Ann kéo Hermione vòng ra phía sau, ở đó có một thang dây leo.

Leo lên ngôi nhà trên cây, Hermione nóng vội đẩy cửa ra xem thử, dưới ánh trăng sáng, mọi thứ hiện diện rất rõ ràng, trong ngôi nhà có một cái giường lớn, cái tủ quần áo đóng bằng gỗ, hai cái ghế đẩu lắc lư đong đưa và cái ghế sô pha tựa bên mép cửa sổ.

Ann dẫn Hermione đi ra tới ban công ngôi nhà, đẩy cửa ra, bên ngoài ban công là một ống nhòm quan sát thiên văn.

" Chờ chút..." Ann nói rồi đem kính viễn vọng đặt sang một góc, bước vào bên trong đem hai tấm chăn và cái nệm dày đi ra.

Trải nệm trên ban công, rồi đưa cho Hermione một cái chăn " Ban đêm trên núi lạnh lắm..."

Ann trùm chăn lên người, nắm sấp xuống nệm, chăm chú quan sát mặt cỏ, đợi một hồi cũng không thấy Hermione có động tĩnh gì, bèn xoay người vẫy vẫy tay với nàng " Cậu đứng đó đợi dễ bị phát hiện lắm, nằm xem sẽ tốt hơn..."


" Đợi ??? Chút nữa sẽ còn có gì sao ?" Hermione cũng đắp chăn nằm xuống nệm.

" Đúng vậy, chỗ này không chỉ có đom đóm phát ra ánh huỳnh quang mà còn có một sinh vật huyền bí. Mình năn nỉ chú Eren lâu lắm, chú ấy mới đồng ý cho đó, những địa phương khác trên nước Anh không thấy được đâu." Ann chép chép miệng " Chú ấy bảo ở ngoài tự nhiên chúng rất dễ chết, nhưng ai biết, bây giờ chúng lại sinh sống khỏe mạnh còn có một tổ lớn."

" Là cái gì vậy ?" Hermione tò mò, nàng biết rõ hầu như mọi việc Eren đều rất dễ dàng đồng ý tặng cho Ann.

Ann nhướng mày, ra vẻ đây là một loài sinh vật cực kì cực kì lợi hại " Những con Ong bóng đêm xuất xứ từ Mỹ, tốc độ bay lượn cực kì nhanh luôn, hiện tại ở Mỹ cũng rất hiếm có được nó. Nhưng cũng không quá nhiều người biết về tụi nó, chúng ngoại trừ thích hút mật từ thực vật phép thuật, còn có thể hút mật từ những con đom đóm."


" Hửm ?" Hermione ngạc nhiên hỏi " Đom đóm làm sao tươm mật ?"

Ann lắc đầu " Cụ thế nguyên do vì sao mình cũng không rõ, Ong bóng đêm trước giờ không thích xuất hiện trước mặt loài sinh vật khác, cho nên mỗi lần mình tới gần quan sát chúng đều bay biến đi, sau đó mình nhận ra từ xa xa ngắm nhìn tụi nó là cách tốt nhất rồi."

" Nhưng mà, Ann, cậu có thể dùng kính viễn vọng quan sát mà." Hermione quay đầu ngó qua kính viễn vọng được đặt bên góc ban công.

Ann như bừng tỉnh, vỗ bốp lên đầu " Ầy, thật khờ mà... trước đây vậy mà mình không nghĩ tới." Nhưng rồi cô nhanh chóng vui vẻ trở lại " Có lẽ, đêm nay có thể biết chúng nó hút mật kiểu gì rồi."

Quấn chăn rồi xoay người đứng lên, Ann rón rén đi qua góc tường, tháo kính viễn vọng khỏi giá đỡ, nhè nhẹ đặt nó xuống tấm nệm.
Xuyên qua kính viễn vọng, Ann có thể thấy rõ ánh sáng xanh lục lập lòe phát ra từ đuôi của đom đóm.

" Tuyệt quá !" Ann nghiêng đầu đưa kính viễn vọng sang cho Hermione " Mau lại xem..."

Hermione cầm kính viễn vọng ngó một lúc, khu rừng yên tĩnh đột nhiên phát ra âm thanh vo ve, ong ong càng ngày càng lớn hơn.

" Đến, đến rồi..." Ann ghé sát lại tai Hermione thầm thì.

Ngôi nhà nằm trên cây, nên ban công cũng không rộng rãi gì, Ann và Hermione cơ hồ là nằm sát rạt với nhau, cổ cô hơi rướn nhẹ liền chạm phải vành tai nàng.

Một đàn ong đen kịt bay gần sát nhau, tụ lại như một đám mây đen, đom đóm có vẻ cũng biết đàn ong đang đến, ánh xanh lục càng sáng rực hơn.

Đàn ong bay cao lên phía trên, rồi tản ra, từng con lao về phía đom đóm.

Hermione cầm kính viễn vọng, giọng đè thấp khó ngăn được kích động " Ấy, mình thấy rồi, có một con Ong bóng đêm đậu lên đuôi của đóm đóm..."
Giọng nói của Hermione càng khiến Ann thêm cồn cào.

" Chà, thì ra là như thế..."

Ann phồng hai má, nhìn chăm chăm góc mặt của Hermione.

" Sau khi mấy con ong hút chất dịch thì cũng phát sáng theo..." Hermione tiếp tục nói.

Ann vẫn không thay đổi, đôi mắt nhìn Hermione một cách chăm chú. Cô đột nhiên phát giác, bản thân chưa từng nhìn thấy Hermione như thế này, sau khi tắm xong, nàng tỏa ra vị sữa tắm nhàn nhạt hương cỏ xanh, thanh dịu, thoang thoảng, trông rất thơm ngon. Mái tóc rối xù mọi lần được tém lên bằng thun cột tóc màu đỏ, lộ ra cần cổ mảnh khảnh.

" Ann, mình vừa mới thấy..." Hermione buông kính viễn vọng, quay sang nhìn cô. Nàng có chút sửng sốt, ánh mắt Ann toát lên cảm xúc rất khác lạ so với trước đây, nàng từng bắt gặp nó mỗi lúc mẹ nhìn về cha.

Hành động nhanh hơn suy nghĩ rất nhiều, trong nháy mắt khi Hermione quay đầu sang, cô liền áp sát lại hôn lên môi đối phương. Trái tim đập thình thích nhanh hơn bất cứ khoảnh khắc nào trước đây, Ann chỉ cảm thấy mạch máu trên đại não căng cứng, đôi môi mềm mại, mát lạnh khiến cô quyến luyến không muốn dứt ra.
Hermione hơi run rẩy, Ann cảm nhận được nàng đang căng thẳng, thực chất, cô cũng rất căng thẳng, nhưng nhìn cảm xúc nơi đáy mắt của đối phương. Ann đánh liều, tiếp tục nụ hôn này, Hermione không có kháng cự làm cô rất vui vẻ, vươn nhẹ đầu lưỡi liếm môi đối phương.

Dưới ánh trăng sáng, đàn Ong bóng đêm ăn uống no nê, bay vờn lên trên không, cái bụng phát ra ánh sáng huỳnh quang trông tựa như mấy con đom đóm, trong khi đó sắc xanh của đom đóm đã mờ ảo hơn rất nhiều.

Một đàn 'đom đóm' bay vọt qua căn nhà gỗ, chui sâu tít vào rừng rậm.

Ann thở hổn hển, gương mặt đỏ bừng một phần vì ngượng ngùng, phần còn lại vì máu chảy quá nhanh, hiển nhiên Hermione cũng chả khá hơn bao nhiêu, hơi thở dồn dập, khuôn mặt đỏ ửng.

Kiềm không được liếm liếm khóe môi, Ann cảm thấy cảm giác này còn tuyệt hơn ăn một cái bánh kem vị vanilla. Loại tâm trạng vui sướng này chỉ có thể ăn một viên kẹo cực kì cực kì mềm mịn, ngọt ngào mới đem lại được.
Ann nghiêng đầu ngó bãi đất trống, chỉ còn lè tè vài con đóm đóm ở lại, đàn ong cũng bay đi hết.

" È hem..." Ann ngồi dậy, ầm ừ hồi lâu mới nói được một câu " Mấy con Ong bóng đêm quả nhiên bay nhanh thật..."

Hermione bật cười, nghe âm thanh của nàng, Ann cũng cười cười theo.

Ann đứng dậy thu dọn chăn nệm, Hermione thì đem kính viễn vọng đặt lại lên giá, đi vào bên trong, cô ngây ngốc nhìn qua chiếc giường duy nhất trong ngôi nhà. Thật là, cô không phải cố ý đâu, do chỉ một lòng nhớ tới đàn đom đóm, quên mất ngôi nhà trên này chỉ có mỗi một cái giường.

" Ờm, mình có thể ngủ trên sô pha..." Ann vội nói với Hermione.

Hermione nhìn qua chiếc giường rộng rãi, thoải mái, lại ngó sang Ann, sau cùng dời mắt về chiếc sô pha gần sát cửa sổ. Nói là sô pha, nhưng được làm toàn bằng gỗ, ngủ trên đó một đêm, sáng hôm sau thức dậy sẽ...
" Thật ra, chiếc giường này ngủ hai người cũng không quá chật..."

Hai mắt Ann sáng ngời, tâm trạng đang rầu rĩ vì sắp phải ngủ trên sô pha làm cô xém xíu nhảy cẫng lên " Thật sao ?"

Sau đó cô liền giơ bàn tay lên, bộ dáng như tuyên thệ " Mình bảo đảm, tối ngủ sẽ không lộn xộn !"

Thẳng đến lúc cả hai nằm dưới tấm chăn, Ann vẫn sững như tượng không nhúc nhích đôi mắt chăm chú nhìn trần nhà. Cô chắc chắn là tại ánh trăng đêm nay sáng quá, hoàn toàn không phải do nằm cạnh Hermione nên chẳng có tí cảm giác buồn ngủ nào.

Nằm cứng đờ vài phút, Ann khẽ lên tiếng " Hermione..."

" Hửm ?" Hermione cũng chưa ngủ, nàng nắm lấy chăn, tư thế chẳng khác Ann là mấy, đôi mắt nhìn chăm lên trần nhà. Khoảng cách hai người chỉ cách nhau cỡ một nắm tay, hai bên mặt san sát nhau, gần đến mức có thể cảm nhận hơi thở của đối phương.
" Ờm, mình cảm thấy ánh trăng hơi chói, muốn kéo rèm che xuống..."

" Ừm, được chứ."

Ann vươn tay sờ lấy đũa phép trên đầu tủ gần giường, thầm thì niệm bùa chú.

Tấm rèm che rơi khuất xuống, căn phòng tối sầm hẳn đi.

Ann thở phào nhẹ nhõm, nhắm hai mắt lại, cô cảm thấy có lẽ đã ngủ được rồi.

Nhưng sự thật là sau khi khép rèm che, âm thanh ngoài cửa sổ cũng đồng dạng nhỏ hẳn đi, trong căn phòng tiếng hô hấp của hai người rõ ràng hơn nhiều.

Được rồi, Ann không thể không thừa nhận, thà không buông rèm xuống còn hơn.

Nghe tiếng hít thở lẫn tim đập của bản thân, Hermione đang nằm ngủ ngay bên cạnh, chỉ cần duỗi tay là có thể ôm lấy, Ann chỉ biết nghĩ bản thân cô nên tự ếm một bùa chú hôn mê, hay uống một lọ thuốc ngủ thì sẽ thỏa đáng hơn.

Mãi đến hơn năm mười phút sau, cô mới cảm nhận được, hình như Hermione cũng chưa ngủ.
Thở một hơi dài trong lòng, thầm chấp nhận số phận, Ann nghiêng người đối diện nàng " Hermione..."

" Sao vậy..." Hermione hơi xoay người qua, lời nói còn chưa dứt thì đã rơi vào một cái ôm ấm áp.

Ann vén chăn, chui vào trong, duỗi tay ôm lấy Hermione, không chờ đối phương kịp phản ứng lại, đã nhẹ nhàng lên tiếng " Trong đầu mình vốn dĩ có hai bóng người, một bóng trắng dặn dò phải giữ lời hứa hẹn hồi nãy đã nói, nhưng một bóng đen bảo, nếu không ôm cậu, đêm nay mình sẽ không thể nào ngủ nổi, sáng ngày mai nhất định sẽ hối hận. Bóng trắng nghe thấy vậy, cũng đồng ý, lẳng lặng biến thành màu đen..."

" Cậu nghĩ xem, có tận hai bóng đen khuyên răn mình..." Ann nói " Nhưng mà, ai bảo cậu lại thích một Slytherin hư hỏng..." Nói tới đây Ann đột nhiên có hơi khẩn trương " Hermione, cậu sẽ không hối hận chứ..."
Mặt nàng ửng đỏ, nhưng nghe tới mấy lời cuối cùng đặc biệt căng thẳng của Ann, liền nhanh chóng đặt một nụ hôn lên trán cô " Đương nhiên là không..." Hermione nói rồi duỗi tay vòng lấy eo đối phương.

Ann cười cười ngây ngốc, điều chỉnh tư thế để cả hai có thể ngủ thoải mái.

Chóp mũi cô lúc này tràn ngập hương vị sữa tắm thanh mát, mùi hương trên cơ thể hai người kết hợp với cỏ xanh mơn mởn. Ôm chặt Hermione, lòng cô cảm thấy rất an tâm.

" Ờm, ngủ ngon nhé, Hermione."

" Ngủ ngon."

Rất nhanh, cả hai đều chập chờn say giấc nồng, trước khi ngủ, trong đầu Ann thoáng qua luồng suy nghĩ, bất luận đêm nay giấc mơ có đẹp thế nào, đều kém xa giờ phút này.

Bình Luận (0)
Comment