[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 153

------------------------------------------------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

------------------------------------------------------------------------------------

Sáng sớm chủ nhật, Ann đang duỗi cơ. Fanny đang mặc áo choàng trước gương soi quay đầu sang " Cuối tuần mà dậy sớm thế ?"

" Thứ hai này còn phải giao bài tập Bùa chú và Cổ ngữ Runes, chưa viết xong cái nào..." Ann tròng áo choàng vào người " Cậu làm xong rồi à ?"

" Chưa..." Fanny rầu rĩ " Thật không ngờ, năm học này nhiều bài tập tới vậy, còn cực khó nữa."

Lúc hai người vào nhà ăn, bàn dài của bốn Nhà đã có không ít người. Ann nhìn một vòng, không thấy Hermione mới lững thững theo Fanny về bàn Slytherin.

Duỗi tay với một chén cà chua hầm đậu, Ann nhìn rồi lại đẩy nó về chỗ cũ. Cuối cùng chọn được hai lát bánh mì nướng truyền thống và lát phô mát.


" Đây là món gì ?" Fanny đang uống sữa thì chỉ chỉ vào cái chén Ann vừa đẩy ra.

" Thức ăn sáng truyền thống của người Mỹ, gồm cà chua, sốt tương cà và đậu nành."

" Ồ, món mới hả, vị không ngon sao ? Cũng không đúng, nếu không ngon làm sao cậu lại để gia tinh trong phòng bếp làm."

" Cũng không phải không thể ăn, chỉ là sáng sớm mà ăn món này thì không tốt lắm." Ann bình tĩnh nói, duỗi tay cầm một dĩa cá hồi áp chảo.

Thư cú đã được đem tới, nhưng bộ ba Gryffindor vẫn chưa thấy đâu, Ann vừa mở bưu kiện Makling đưa cho vừa nhìn bên dãy bàn Gryffindor, giờ này đã không còn ai.

Đem thư công việc của gia tộc để qua một bên, cô mở tin từ Diana và Eren ra trước. Hai người họ trước tiên là bảo tình hình đều ổn thỏa, sau đó hỏi thăm Ann gần đây thế nào.

Mỉm cười, Ann lấy từ túi đeo hai tấm giấy da viết đơn giản vài câu báo cáo tình huống về cho hai người lớn. Cuộn tròn lại, ếm bùa chú tránh thấm nước, cho Makling ăn no nê rồi cột vào chân " Giúp ta mang về cho Diana và Eren."


Makling nghiêng đầu, cò cọ vào bàn tay Ann rồi bay đi.

Đem thư về công việc cất kĩ càng, Ann quay sang hỏi Fanny đang đọc «Nhật báo Tiên tri» " Tình hình gần đây thế nào ?"

" Còn may, không có tin tức ai đó bị sát hại, chỉ là Giám Ngục tập kích nhiều nơi." Fanny lật tờ báo, trải ra bàn " À, có một kẻ bị bắt."

" Ai vậy ?" Ann hỏi.

" Stan Shunpike."

" Là ai vậy ? Chưa từng nghe nói tới, Tử thần Thực tử hả ?"

" Ừm, trên báo nói Stan Shunpike là người soát vé trên phương tiện vận chuyển Phép thuật phổ biến, Xe buýt Hiệp sĩ, ông ấy đã bị bắt vì tình nghi liên quan đến hoạt động Tử thần Thực tử. Ông Shunpike, 21 tuổi, đã bị dẫn đi vào khuya hôm qua sau một cuộc lục soát bất ngờ tại tư gia ông ta ở Clapham..."

" Bị nghi ngờ liên quan tới hoạt động nào của Tử thần Thực tử ?"

" Bài báo này nói Shunpike bị bắt khi anh ta nghe lỏm những kế hoạch bí mật của bọn Tử thần Thực tử trong một quán nhậu." Fanny nhíu mày, giọng nói có chút hoang mang " Ann, cậu nói xem bàn luận kế hoạch bắt Tử thần Thực tử gì trong quán rượu chứ ?"


Ann quay đầu qua nhìn " Cậu tin thật à ? Tớ nghĩ có lẽ Bộ cũng hết cách rồi, toàn bộ giới phù thủy hiện giờ đều lo sợ không đâu, nên họ muốn làm tí điểm nhấn để trấn an đó mà."

" Chà..." Fanny lật qua trang kế " Tớ nghe nói cha mẹ của cặp song sinh Patil học cùng năm với chúng ta ở nhà Gryffindor và Ravenclaw muốn đón họ về nhà. Còn có mấy học sinh năm dưới của Hufflepuff và Ravenclaw cũng đã thôi học. Nhưng tớ cảm thấy Hogwarts an toàn hơn nhà bọn họ nhiều, chung quanh trường có lực lượng Thần Sáng đông đảo, lại thêm cả cụ Dumbledore."

Ann ngẩng đầu nhìn bàn ăn dành cho nhân viên và giáo viên của trường, vị trí của cụ Dumbledore trống trơn. Cô cũng biết, đa số thời gian cụ không có ở trường học, Hội Phượng Hoàng có rất nhiều công việc phải làm, sở dĩ phần lớn Tử thần Thực tử còn ngủ đông không rục rịch là do Voldemort e sợ Dumbledore. Hơn nữa có lẽ cụ đang muốn tìm Trường sinh Linh giá, cô cũng rất muốn hỗ trợ nhưng cũng chẳng biết nó nằm ở đâu.
Trước mắt chỉ có thể làm những chuyện trong khả năng, chầm chậm cải thiện tổng thể sức chiến đấu của Hội Phượng Hoàng. Thuận tiện xây dựng một bộ khung chiến đấu khác biệt với những phù thủy, lợi dụng kiến thức đã nắm được.

" Ấy nè Ann, cậu xem..." Fanny chỉ chỉ vào góc cuối của «Nhật báo Tiên tri», nhìn không chớp mắt, nó là một ô vuông nhỏ ghi bằng cổ ngữ Runes.

" Còn có người dùng cổ ngữ để phát quảng cáo ư ? Thật thần kì !" Fanny chỉ qua phần phiên dịch bên cạnh.

" Giúp đỡ quảng cáo: Thông báo tới nhóm phù thủy nước Anh, các bạn có phải đang vì chiến tranh sắp đến mà lâm vào khϊếp sợ không ? Để tôi giúp đỡ một tí, mỗi người chỉ cần 1000 Galleons, sẽ có thể di dân tới Mỹ, Brazil, Iran, Nam Phi, Ấn Độ, Úc, để ẩn nấp. Chiến tranh rồi sẽ có một ngày kết thúc, các bạn hoàn toàn có thể lánh mặt đến nước khác để tránh nạn.
Ghi chú: Nếu không có tiền cũng đừng lo, chúng tôi cung cấp dịch vụ cho vay tiền ở Gringotts. Tình hình cụ thể và chi tiết hãy đến ga tàu điện ngầm Farrington Street trên tuyến Metropolitan ở London, gặp người đàn ông mặc quần jean đen. Ám hiệu là: Pandora's Box. Nếu anh ta trả lời: Hi vọng mãi mãi tồn tại. Vậy thì xin chúc mừng, bạn đã tìm đúng người."

Fanny giật mình che kín miệng, hai mắt sáng lên, sửng sốt nói " Ann, cậu nói xem quảng cáo này có thật không ? Tớ biết, xác thật đã có nhiều phù thủy nước Anh bắt đầu di dời tài sản, tính tránh ngọn sóng lớn này. Nhưng những phù thủy bình thường khó mà xuất ngoại lắm, nếu chỗ này cung cấp dịch vụ cho vay thật, vậy thì người gặp khốn khó cũng có thể tránh đi. Nhưng mà nghe nói giới phép thuật ở châu Âu gần đây hoảng loạn lắm, còn ở Mỹ và mấy quốc gia khác tớ vẫn chưa nghe về phù thủy ở đó."
Fanny nói xong lại thêm kinh ngạc " Nhưng mà, phù thủy đi tạm trú ở nước khác cần nhiều điều kiện lắm nhỉ ? Chẳng hạn như thị thực ? Nghe nói nhiều phù thủy cả hộ chiếu còn không có..."

" Hì hì, cái này cậu không cần lo lắng. Nếu bọn họ thật sự làm ăn kinh doanh lĩnh vực này, thì sẽ câu thông được thôi..." Ann thờ ơ không quan tâm lắm, thăm dò nhìn qua bàn Gryffindor thầm thì nói " Kì quái, bọn họ sao không thấy tới, còn có Hufflepuff và Ravenclaw nữa bàn đều không đông lắm." Cô ngó qua đồng hồ " Thời gian này cũng đâu có quá muộn."

" Ấy chà, tớ mới nhớ ra Ann à, chiều hôm qua vốn định nói với cậu, nhưng lúc sau lại bận bàn về tranh minh họa của giáo sư Binns." Fanny buông tờ báo xuống " Sáng hôm nay, đội Quidditch nhà Gryffindor tuyển thành viên."

Ann lập tức đứng lên " Vậy để tớ tới sân bóng xem..."
Fanny bộ dáng biết ngay thế nào cũng vậy, buông dao nĩa xuống, đeo túi xách lên " Vậy cậu đi đi, tớ tới thư viện làm bài tập."

" Cậu không đi hả ?"

" Biết cậu muốn tìm Hermione, tớ còn tới làm bóng đèn để chi. Còn nữa, bài tập luận văn Thảo dược học mai phải nộp rồi, tớ biết cậu đã sớm làm xong."

Ann cười hì hì lấy trong túi đeo một tấm giấy da " Vậy được rồi, đợi lát tuyển chọn xong tớ qua tìm cậu."

Thời tiết âm u, thoạt nhìn có vẻ sắp mưa, Ann nhanh chân chạy tới sân tập Quidditch, trên sân đã tụ tập không ít học sinh nhà Gryffindor, cơ hồ hơn phân nửa nhà Gryffindor đều có mặt. Trên không, ước chừng tầm hơn mười người đang cưỡi chổi, nhưng cũng không thấy bay lượn gì.

Ann chỉ liếc nhìn tí, liền dõi tầm mắt quan sát xung quanh mấy hàng ghế ngồi, bên này không giống sân thi đấu, mấy hàng ghế không được nâng lên cao. Ann nhìn sơ qua đã thấy Hermione ngồi gần khu vực thi đấu, nhưng nhìn người đứng trước mặt nàng thì mặt cô lạnh hẳn đi.
Một nam sinh mặc áo choàng Gryffindor đứng trước mặt Hermione cùng nàng nói gì đấy rất vui vẻ, còn quơ tay múa chân. Ann biết người này, là học sinh năm thứ bảy Cormac McLaggen nhà Gryffindor, trên đoàn tàu Hogwarts đã từng gặp qua ở câu lạc bộ Slug.

Thoạt nhìn Hermione có vẻ cũng rất hứng thú với đề tài anh ta đang nói, thỉnh thoảng hỏi một vài câu.

Trong lòng có một ngọn lửa không tên bùng cháy, bất quá rất nhanh đã bị thanh âm từ lí trí đè nén lại. Bình tĩnh, phải thật bình tĩnh, anh ta chỉ là đang cùng Hermione nói chuyện linh tinh mà thôi. Hơn nữa đối phương còn là đàn anh Gryffindor, nàng cũng phải ứng phó một hai câu lấy lệ.

Tuy là nghĩ vậy, nhưng bước chân Ann càng lúc càng nhanh hơn.

Hermione từ phía xa đã nhìn thấy Ann, thực tế từ lúc ngồi đây tới giờ luôn ngóng về phía lâu đài quan sát. Sáng nay nàng chỉ mới ăn qua loa vài món, chưa kịp nói với Ann đã bị Ron và Harry kéo đi, còn đang mãi suy nghĩ không biết lúc dùng bữa Ann không thấy mình sẽ thế nào ?
Nhìn thấy Ann đã xác định được vị trí của mình, bước chân nhanh lại gần, Hermione đứng lên, không thèm để tâm lời của Cormac McLaggen chỉ mới nói được một nửa.

" Ann !" Hermione la lên, Cormac McLaggen cũng xoay người lại nhìn thử.

Nhìn thấy Hermione, Ann không kiềm được nở nụ cười, giả vờ như không thấy Cormac McLaggen, đang định tiến lại ôm nàng một cái, thì đột nhiên bị chen giữa, người nọ tự tin chẳng biết lấy đâu ra nói " Chúng ta đã gặp nhau trên tàu hỏa, là khoang của giáo sư Slughorn." Anh ta vươn tay ra, muốn bắt tay với cô " Cormac McLaggen, rất vui khi được quen biết em."

Chép chép miệng, cơn phiền chán trong lòng tăng mạnh. Nhưng vẻ mặt Ann không thay đổi, vẫn nở nụ cười nhàn nhạt như cũ, nhưng Hermione đã chú ý tới đáy mắt Ann, một tí ý cười đều không có.

" Chào anh, Cormac McLaggen, người đã gặp ở khoang tàu." Ann lạnh lùng nói, không thèm ngó tới cánh tay thò ra của đối phương, nâng chân lên tiến lên hai bước, đi tới cạnh Hermione kéo nàng ngồi xuống ghế.
Cormac McLaggen có chút sửng sốt đứng ngây ra, hiển nhiên không ngờ tới Ann không thèm cho anh ta một tí mặt mũi nào. Nhưng mà giây tiếp theo đã nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, ngồi xổm xuống cạnh Hermione.

" Lúc nãy, chúng ta đã nói tới năm trước anh không có tham gia tuyển chọn..." Cormac McLaggen ngẩng đầu nhìn Hermione và Ann nói " Đó là vì lúc thi tuyển, anh còn đang nằm viện. Anh cùng bạn bè cá cược, ăn hết một kí trứng Cà nhỏng. Món đó có độc, chắc mấy em cũng biết, nhưng anh cũng không chút đo dự nuốt hết, vừa đắng vừa khô khốc có vị của lá bạch đàn..."

" Mình chỉ là hứng thú với mùi vị của trứng Cà nhỏng, cảm thấy nó thực thú vị." Hermione nắm chặt tay Ann, nhanh chóng nói. Nàng nhìn ra được tuy trên mặt Ann vẫn đang nở nụ cười lịch sự, nhưng tâm trạng cực kì không tốt.
Sau đó thời điểm tuyển chọn thủ môn bắt đầu, Cormac McLaggen tự cảm thấy anh ta rất phong độ, vẫy tay tạm biệt hai người họ, cưỡi chổi bay lên giữa sân thi đấu.

" Ann..." Hermione có chút căng thẳng.

" Buổi tuyển chọn sáng nay vẫn là nhờ Fanny nói cho mình..." Ann âm u nói " Hiện tại, cậu cùng người khác lại nói chuyện vui vẻ đến thế ?"

" Không có mà, Ann." Hermione nói " Là anh ấy chủ động đến bắt chuyện với mình, mình chỉ cảm thấy rất hứng thú với hương vị của trứng Cà nhỏng, hơn nữa mình cũng không thích kiểu cách nói chuyện của anh ta."

" Ồ, ý của cậu là một chút cũng không thích anh ta ?"

Hermione lắc đầu, tâm trạng Ann có vẻ đã khá hơn nhiều " Được rồi..."

Sau đó cô cùng nàng trò chuyện về giáo sư Sprout và giáo sư Victor một lúc. Tóm lại mọi thứ đều rất bình thường cho đến khi McLaggen chuẩn bị thi đấu.
Ann giấu lén đũa phép trong ống tay áo, âm thầm niệm một bùa chú bí hiểm gì đấy lên McLaggen, làm cho anh ta thua hai bàn và Ron giành được chiến thắng trong cuộc chọn thủ môn.

Hermione đương nhiên cảm thấy làm thế là cực kì không công bằng, nhất là với một Huynh trưởng như Ann mà lại làm trái luật lệ thi đấu, nhưng nghĩ tới những lời nói ban nãy, Hermione cũng không thèm để tâm tới nữa.

Bình Luận (0)
Comment