[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 184

-------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

--------------------------------------

Một tiếng rắc thật to vang lên và con gia tinh mà Harry đã thừa kế một cách vô cùng bất đắc dĩ từ người chú Sirius đột ngột hiện ra. Nó nhỏ xíu, chỉ bằng một nửa kích thước con người, da tái mét nhăn nheo bọc xương, tóc trắng phau mọc lỉa chỉa từ sau vành tai giống cánh dơi. Nó vẫn còn mặc miếng giẻ rách dơ hầy mà đã từng mặc khi gặp bọn họ lần đầu tiên, và cái vẻ khinh khỉnh khi cúi chào Harry cho thấy thái độ của nó đối với sự thay thầy đổi chủ chẳng khác gì hơn bộ dạng bên ngoài của nó.

" Chủ nhân." Kreacher khào khào nói bằng giọng ếch đực, và cúi rạp xuống lẩm bẩm với đầu gối " Đã trở về ngôi nhà xưa của nữ chủ nhân tôi với thằng phản ngu ngốc Weasley và con Máu Bùn..."


" Ta cấm mi gọi bất cứ ai là 'ngu ngốc' hay 'Máu Bùn'." Harry làu bàu. Cậu coi Kreacher với cái mũi dài như vòi và mắt toét đỏ ngầu, là một đối tượng đặc biệt khó ưa, ngay cả trong trường hợp con gia tinh này không bán đứng Sirius cho Voldemort đi nữa.

" Ta có một câu muốn hỏi mi." Harry nói, tim cậu đập hơi nhanh khi ngó xuống con gia tinh " Và ta ra lệnh cho mi thành thật trả lời. Hiểu không ?"

" Dạ, thưa chủ nhân." Kreacher nói, lại cúi rạp xuống. Harry thấy môi nó nhép nhép không thành tiếng, chắc hẳn là đang ghìm lại những lời sỉ nhục mà bây giờ nó đã bị cấm thốt ra.

" Cách đây hai năm." Harry nói, trái tim cậu đang đập ình ình vào xương sườn " Có một cái mặt dây chuyền vàng rất to trong phòng khách trên lầu. Tụi này đã quăng nó đi. Mi có lấy nó lại không ?"

Im lặng một lúc, suốt lúc đó Kreacher đứng thẳng lên để nhìn tận mặt Harry, rồi nói " Có."


" Bây giờ nó ở đâu ?" Harry hớn hở hỏi, Ron và Hermione tỏ ra mừng rỡ.

Kreacher nhắm mắt lại như thể không thể nào chịu đựng nổi việc nhìn thấy những phản ứng đối với lời nói tiếp theo " Mất."

" Mất ?" Harry lặp lại, sự hân hoan vụt thoát khỏi người cậu " Mi muốn nói gì ? Mất à ?"

Con gia tinh rùng mình. Y lắc lư.

" Kreacher." Harry gằng giọng " Ta ra lệnh cho mi..."

" Mundungus Fletcher." Con gia tinh rầu rĩ thốt lên, mắt vẫn còn nhắm nghiền " Mundungus Fletcher đã ăn cắp hết. Tranh của tiểu thư Bella và tiểu thư Cissy, găng tay của Phu nhân, huy chương Merlin đệ nhất đẳng, những cái cốc có gia huy, và... và..."

Kreacher há miệng hớp không khí, bộ ngực lép nhô lên xẹp xuống gấp gáp, rồi mắt nó mở bừng ra và thét lên một tiếng rú kinh hoàng.

"... và cái mặt dây chuyền, cái mặt dây chuyền của cậu chủ Regulus. Kreacher đã làm sai, Kreacher không thực hiện được lệnh của cậu chủ !"


Harry phản ứng theo bản năng, khi Kreacher nhào tới chụp cây sắt cời lửa dựng gần lò sưởi, Harry cũng lao mình nhào vô con gia tinh đè nó nằm bẹp dưới sàn. Tiếng hét của Hermione hòa lẫn tiếng rú của Kreacher, nhưng Harry rống to hơn cả hai " Kreacher, ta ra lệnh cho mi nằm yên !"

Harry cảm thấy con gia tinh cứng đờ, bèn buông nó ra. Con gia tinh nằm bẹp dí trên sàn đá lạnh, nước mắt trào ra từ hai con mắt lõm sâu.

" Harry, cho ổng đứng dậy !" Hermione thì thầm.

" Để nó có thể tự đánh nó bằng cây sắt cời lửa hả ?" Harry thở phì phò, vẫn quỳ bên cạnh con gia tinh. " Mình không đồng ý. Này, Kreacher, ta muốn biết sự thật. Làm sao mi biết lão Mundungus Fletcher đã đánh cắp cái mặt dây chuyền ?"

" Kreacher thấy hắn !" Con gia tinh nói trong tiếng thở hổn hển trong khi nước mắt tuôn qua cái mũi dài ngoằng chảy vào cái miệng đầy răng xám xịt " Kreacher thấy hắn đi ra khỏi cái tủ của Kreacher hai tay ôm đầy kho báu của Kreacher. Kreacher bảo tên đạo chích đứng lại, nhưng Mundungus Fletcher phá lên cười rồi ch... chạy..."
" Mi nói cái mặt dây chuyền của cậu chủ Regulus." Harry nói " Tại sao ? Cái đó có nguồn gốc ở đâu ? Chú Regulus làm gì với nó ? Kreacher, ngồi dậy và nói cho ta biết mọi thứ mi biết về cái mặt dây chuyền, và mọi việc chú Regulus đã làm liên quan tới cái mặt dây chuyền đó !"

Con gia tinh ngồi dậy, co ro như một trái banh, úp bộ mặt ướt nhẹp vào hai đầu gối, và bắt đầu lắc lư từ sau ra trước và từ trước ra sau. Khi nói, giọng của nó nghèn nghẹn nhưng vẫn nghe rõ ràng trong căn nhà bếp im ắng vang vang.

" Cậu chủ Sirius bỏ đi, một sự giải thoát, bởi vì cậu ấy là một kẻ hư hỏng và cách sống bừa bãi của cậu ấy làm tan nát trái tim bà chủ. Nhưng cậu chủ Regulus có niềm kiêu hãnh đúng đắn, cậu biết điều gì xứng đáng với cái tên Black và phẩm giá huyết thống thuần chủng của cậu. Suốt nhiều năm trời cậu chủ nói về Chúa tể Hắc ám, người sẽ đưa các pháp sư ra khỏi sự trốn tránh để cai trị bọn Muggle và bọn có gốc Muggle... và khi tròn mười sáu tuổi, cậu chủ Regulus đi theo Chúa tể Hắc ám. Tự hào lắm, tự hào vô cùng, hạnh phúc vô cùng được phục vụ..."
" Và một hôm, một năm sau ngày gia nhập, cậu chủ Regulus xuống nhà bếp để gặp Kreacher. Cậu chủ Regulus luôn luôn thích Kreacher. Và cậu chủ Regulus nói... Cậu chủ nói..."

Con gia tình già cỗi, lắc lư nhanh hơn bao giờ hết.

"... cậu chủ nói là Chúa tể Hắc ám đòi có một gia tinh."

" Voldemort cần một gia tinh à ?" Harry lặp lại, nhìn qua Ron và Hermione, hai đứa đó cũng hoang mang như nó.

" Dạ phải." Kreacher rêи ɾỉ " Và cậu chủ Regulus đã tình nguyện dâng hiến Kreacher. Đó là một vinh dự, cậu chủ Regulus nói, một vinh dự cho cậu và cho Kreacher, kẻ chắc chắn sẽ làm bất cứ điều gì mà Chúa tể Hắc ám ra lệnh... và sau đó tr... trở về nhà."

Kreacher lắc lư nhanh hơn, nó thở trong tiếng nức nở.

" Thế là Kreacher đi gặp Chúa tể Hắc ám. Chúa tể Hắc ám không nói cho Kreacher biết việc họ sắp làm, chỉ đem Kreacher đi cùng ngài đến một cái hang bên bờ biển. Và xa hơn cái hang đó là một cái hang lớn nữa, và trong cái hang lớn có một cái hồ đen..."
Tóc gáy của Harry dựng đứng lên. Giọng rền rĩ của Kreacher nghe dường như vọng đến từ bên kia mặt nước đen. Cậu nhìn thấy rõ những gì đã xảy ra, rõ ràng như thể đã có mặt ở đó.

"... Có một chiếc thuyền..."

Dĩ nhiên là đã có một chiếc thuyền, Harry biết chiếc thuyền đó, nhỏ xíu và xanh rờn rợn, bị phù phép để chỉ có thể đưa một người kèm theo một nạn nhân hướng ra hòn đảo ở giữa hồ. Vậy ra đây là cách Voldemort kiểm tra việc phòng vệ chung quanh cái Trường sinh Linh Giá, bằng cách mượn một sinh linh có thể vứt đi, một gia tinh...

" Có một cái ch... chậu đầy thuốc độc ở trên đảo. Ch... Chúa tể Hắc ám bắt Kreacher uống thuốc đó..."

Con gia tinh run rẩy từ đầu đến chân.

" Kreacher đã uống, và khi uống Kreacher đã thấy chuyện kinh khủng... ruột gan Kreacher cháy bỏng... Kreacher thét gọi cậu chủ Regulus cứu giúp mình, Kreacher thét gọi Nữ Chủ nhân Black, nhưng Chúa tể Hắc ám chỉ cười... Ngài bắt Kreacher uống tất cả thuốc độc đó... Ngài thả một cái mặt dây chuyền vô trong cái chậu rỗng... ngài đổ thêm thuốc độc vô đầy chậu.
" Và sau đó Chúa tể Hắc ám giong buồm ra đi, bỏ lại Kreacher trên đảo..."

Harry có thể thấy cả việc đó như đang xảy ra. Cậu thấy gương mặt trắng bệch giống như mặt rắn của Voldemort biến mất vào bóng tối, hai con mắt đỏ nhìn không chút xót thương con gia tinh đang giẫy giụa mà cái chết sẽ đến chỉ trong phút chốc, khi nó không thể chịu đựng hơn nữa cơn khát cùng cực mà chất độc cháy bỏng đó gây ra cho nạn nhân... Nhưng tới đây, trí tưởng tượng của Harry không thể đi xa hơn nữa, bởi vì cậu không thể hiểu Kreacher đã thoát ra được bằng cách nào.

" Kreacher cần nước, Kreacher bò tới mép đảo và uống nước hồ đen... và những bàn tay, những bàn tay chết, thò lên khỏi mặt nước và lôi Kreacher xuống dưới mặt nước..."

" Làm sao mi thoát ra ?" Harry hỏi, và cậu không ngạc nhiên khi thấy thanh âm chính mình thì thầm.
Kreacher ngẩng cái đầu xấu xí lên nhìn Harry bằng đôi mắt to đỏ quạch.

" Cậu chủ Regulus bảo Kreacher trở về." Kreacher nói.

" Tôi biết... nhưng làm cách nào mi thoát được bọn Âm binh ?"

Kreacher dường như không hiểu.

" Cậu chủ Regulus bảo Kreacher trở về." Nó lặp lại.

" Ta biết, nhưng..."

" Ôi, quá rõ ràng, không thấy sao, Harry ?" Ron nói " Nó độn thổ !"

" Nhưng... người ta không thể Độn thổ vô hay ra cái hang đó." Harry nói " Nếu không cụ Dumbledore..."

" Phép thuật của giới gia tinh không giống phép thuật của giới phù thủy, đúng chứ ?" Ron nói " Ý mình nói là, họ có thể hiện hình hay độn thổ ra vô trường Hogwarts trong khi tụi mình đâu có làm được."

Mọi người im lặng trong lúc Harry tiêu hóa điều này. Làm sao mà Voldemort có thể phạm một sai lầm như vậy ? Nhưng trong khi cậu còn đang suy nghĩ về việc này thì Hermione đã nói ra, giọng nàng hơi lạnh.
" Dĩ nhiên, Voldemort hẳn coi trình độ của giới gia tinh còn lâu mới đáng cho hắn để ý tới... Hắn ắt chưa bao giờ nghĩ tới chuyện gia tinh có những pháp thuật mà hắn không có."

" Luật lệ tối cao của gia tinh là mệnh lệnh của chủ nhân." Kreacher nói giọng xướng ngâm " Kreacher được lệnh về nhà, vì vậy Kreacher trở về nhà..."

" Vậy là, ông đã làm cái điều người ta bảo ông làm, phải không ?" Hermione ân cần nói " Ông không hề bất tuân lệnh chủ !"

Kreacher lắc đầu, lắc lư nhanh chưa từng thấy.

" Vậy chuyện gì xảy ra khi mi trở về ?" Harry hỏi " Regulus nói gì khi mi kể cho ông ấy nghe chuyện đã xảy ra ?"

" Cậu chủ Regulus rất lo lắng, rất lo lắng." Kreacher rền rĩ " Cậu chủ Regulus bảo Kreacher ẩn mặt và không được ra khỏi nhà. Và rồi... ít lâu sau đó... một buổi tối cậu chủ Regulus đến tìm Kreacher trong cái tủ chén, và cậu chủ Regulus rất lạ, không giống với cậu chủ thường ngày, Kreacher có thể nói, đầu óc của cậu chủ bị hoang mang rối rắm... và cậu chủ bảo Kreacher đưa cậu chủ đến cái hang đó, cái hang mà Kreacher đã đến với Chúa tể Hắc ám..."
Và thế là cả hai ra đi. Có thể hình dung ra họ khá rõ ràng, con gia tinh già khϊếp sợ và tay tầm thủ gầy ngăm đen rất giống Sirius... Kreacher biết cách mở cái cửa đã bị ếm bùa để vào hang động ngầm dưới đất, biết cách nâng cái thuyền nhỏ xíu lên, lần này chính cậu chủ kính yêu của nó giong thuyền cùng nó ra hòn đảo có cái chậu thuốc độc...

" Và chú ấy đã bắt mi uống thuốc độc hả ?" Harry thấy ghê tởm.

Nhưng Kreacher lắc đầu và khóc. Hai bàn tay của Hermione đột ngột đưa lên bưng lấy miệng, dường như nàng vừa hiểu ra điều gì đó.

" Cậu ch... chủ Regulus lấy từ trong túi của cậu ra một cái mặt dây chuyền giống như cái của Chúa tể Hắc ám." Kreacher nói, nước mắt chảy dài xuống hai bên cái mũi dài ngoằm " Và cậu chủ bảo Kreacher cầm lấy cái đó và tráo với cái mặt dây chuyền trong chậu sau khi cái chậu cạn..."
Tiếng khóc nức nở của Kreacher giờ đây trở nên lu loa the thé khiến Harry phải tập trung hết sức mới hiểu được nó.

" Và cậu chủ ra lệnh... Kreacher phải đi... không có cậu chủ. Và cậu chủ bảo Kreacher... đi về nhà... và không bao giờ được phép nói cho nữ chủ nhân biết... chuyện cậu chủ đã làm... mà phải tiêu hủy... cái mặt dây chuyền thứ nhất. Và cậu chủ uống... tất cả thuốc độc... và Kreacher đánh tráo hai cái mặt dây chuyền... và nhìn... khi cậu chủ Regulus... bị lôi xuống dưới mặt nước... và..."

" Ôi, Kreacher !" Hermione đang khóc bỗng thét lên đau đớn. Nàng đã khuỵu đầu gối quỳ xuống bên cạnh con gia tinh và toan ôm lấy nó. Ngay lập tức con gia tinh đứng bật dậy, né xa ra, thái độ cự tuyệt rõ ràng.

" Con Máu Bùn chạm vào Kreacher, Kreacher không cho phép làm vậy, nữ chủ nhân của Kreacher sẽ nói gì ?"
" Ta đã bảo mi không được gọi cô ấy là 'Máu Bùn' !" Harry quát, nhưng con gia tinh đã bắt đầu tự trừng phạt mình. Nó ngã lăn xuống đất và đập trán xuống sàn nhà.

" Ngăn ổng lại ! Ngăn ổng lại !" Hermione kêu la " Ôi, bây giờ mấy bồ thấy cách thức các gia tinh phải tuân lệnh tởm lợm như thế nào chưa ?"

" Kreacher... ngừng lại, ngừng ngay !" Harry hét.

Con gia tinh nằm trên sàn, thở hổn hển và run rẩy, mũi dãi xanh rờn bóng nhẫy quanh cái mũi dài ngoằng, một vết bầm đã nổi lên trên cái trán vàng ệch, chỗ nó tự dộng xuống sàn, hai con mắt sưng mọng, đỏ ngầu, và lai láng nước mắt. Harry chưa từng thấy cái gì đáng thương như vậy.

" Vậy là mi đem cái mặt dây chuyền về nhà." Cậu nói giọng không thương xót, bởi vì cậu cương quyết tìm hiểu toàn bộ câu chuyện " Và mi đã tiêu hủy nó ?"
" Kreacher làm gì cũng không để lại được chút xây xát nào lên cái đó." Con gia tinh than vãn " Kreacher đã thử mọi cách, mọi cách mà Kreacher biết, nhưng không cách nào, không cách nào có kết quả... Cái hộp bị ếm quá nhiều bùa phép đầy uy lực, Kreacher biết chắc chắn cách tiêu hủy nó là phải vô tuốt bên trong nó, nhưng nó không chịu mở ra... Kreacher đã tự phạt mình, đã cố gắng lần nữa, rồi lại tự phạt mình, rồi lại cố gắng lần nữa. Kreacher không thực hiện được mệnh lệnh, Kreacher không thể tiêu hủy cái mặt dây chuyền ! Nữ chủ nhân của Kreacher phát điên vì buồn khổ, bởi vì cậu chủ Regulus biến mất và Kreacher không thể nói cho bà biết chuyện gì đã xảy ra, không, bởi vì cậu chủ Regulus đã cấm... cấm... cấm Kreacher nói cho bất cứ ai trong gia đình biết chuyện xảy ra trong cái... cái... cái hang động..."
Kreacher bắt đầu bù lu bù loa đến nỗi chẳng còn nghe ra được lời nào mạch lạc nữa. Nước mắt lăn dài xuống hai má của Hermione khi nhìn đến Kreacher, nhưng nàng không dám đụng tới nó một lần nữa. Ngay cả Ron, người không hề có cảm tình với gia tinh, cũng bối rối. Harry ngồi lại trên gót chân và lắc lắc đầu, cố gắng làm cho đầu óc sáng ra.

" Ta không hiểu nổi mi, Kreacher à." Cuối cùng cậu nói " Voldemort toan gϊếŧ mi, Regulus chết để hạ bệ Voldemort, nhưng mi vẫn vui vẻ bán đứng chú Sirius cho Voldemort là sao ? Mi đã hớn hở đi gặp Narcissa và Bellatrix, và thông qua họ chuyển thông tin cho Voldemort..."

" Harry à, Kreacher không suy nghĩ như vậy đâu." Hermione nói, vừa lau nước mắt bằng mu bàn tay mình " Ông ta là một nô ɭệ, gia tinh đã quen với sự đối xử tồi tệ, thậm chí tàn bạo, điều mà Voldemort làm đối với Kreacher cũng chẳng tàn ác hơn lề thói thông thường là mấy. Chiến tranh phù thủy thì có ý nghĩa gì đối với một gia tinh như Kreacher chứ ? Ông ta chỉ trung thành với người nào tử tế với ông ta, và bà Black ắt đã đối xử như vậy, và chú Regulus chắc chắn cũng đã làm vậy, cho nên ông ta sẵn lòng phụng sự họ và là cái loa phát ra niềm tin của họ mà thôi. Mình biết điều bồ sắp nói." Nàng nói tiếp khi Harry mở miệng phản đối " Rằng chú Regulus đã thay đổi ý định... nhưng chú ấy dường như chưa giải thích cho Kreacher điều đó, đúng không ? Và mình biết tại sao. Kreacher và gia đình chú Regulus được an toàn nhất nếu họ cứ đứng trong hàng ngũ thuần huyết thống. Chú Regulus đã cố gắng bảo vệ tất cả gia đình."
" Chú Sirius..."

" Chú Sirius rất tệ đối với Kreacher, Harry à, và đừng làm ra cái vẻ đó, chẳng ích gì, bồ biết là đúng như vậy mà. Kreacher đã cô độc trong suốt một thời gian dài trước khi chú Sirius trở về sống ở đây, và có lẽ ông ta đã thèm khát chút ân cần thông cảm, và mình chắc chắn 'Tiểu thư Cissy' và 'Tiểu thư Bella' cực kì dễ thương đối với Kreacher khi ông ta tìm đến họ, vì vậy ông ta đền đáp bằng cách nói với họ tất cả những gì họ muốn biết. Mình đã nói suốt từ đầu là phù thủy sẽ phải trả giá cho cách thức họ đối xử với những gia tinh. Ừ, Voldemort đã lãnh đủ... và chú Sirius cũng vậy."

Harry không cãi lại. Khi nhìn Kreacher thổn thức trên sàn, cậu nhớ cụ Dumbledore đã từng nói chỉ mấy tiếng đồng hồ sau cái chết của chú Sirius. Cụ không nghĩ là chú Sirius từng coi Kreacher như một sinh linh có tình cảm tế nhị như tình cảm của con người...
" Kreacher à." Một lúc sau Harry nói " Khi nào mi cảm thấy được thì... ơ... làm ơn ngồi dậy."

Kreacher nấc nghẹn hết mấy phút rồi mới nín khóc được. Sau đó nó lại tự lôi mình dậy trong tư thế ngồi, dụi mắt bằng mấy khớp ngón tay như một đứa con nít.

" Kreacher à, tôi muốn nhờ ông làm một việc." Harry nói. Cậu liếc qua Hermione để mong được giúp đỡ. Cậu muốn ra lệnh một cách tử tế, nhưng đồng thời lại không thể giả bộ như đó không phải là một mệnh lệnh. Tuy nhiên sự đổi giọng của cậu dường như được Hermione tán thành, nàng mỉm cười khuyến khích.

" Kreacher à, tôi muốn ông, làm ơn đi tìm lão Mundungus Fletcher. Chúng ta cần tìm ra cái mặt dây chuyền... cái mặt dây chuyền của cậu chủ Regulus ở đâu. Chuyện này rất quan trọng. Chúng ta muốn hoàn tất công việc mà cậu chủ Regulus đã khởi đầu, chúng ta muốn... ờ... bảo đảm là chú ấy đã không chết một cách vô ích."
Kreacher buông thõng nắm tay xuống và ngước lên nhìn Harry.

" Đi tìm Mundungus Fletcher ư ?" Nó rêи ɾỉ.

" Và đưa lão về đây, về Quảng trường Grimmauld." Harry nói " Ông thấy ông có thể làm được việc đó cho chúng ta không ?"

Khi Kreacher gật đầu và đứng lên, Harry bỗng nổi hứng. Cậu rút ra cái túi bùa của Hagrid cho và lấy ra cái Trường sinh Linh Giá giả, cái mặt dây chuyền đánh tráo mà Regulus đã để lại trong đó lời nhắn cho Voldemort.

" Kreacher à, tôi... ơ... muốn ông giữ cái này." Harry nói, ấn cái mặt dây chuyền vào tay con gia tinh " Cái này vốn là của chú Regulus và tôi chắc là chú ấy muốn ông giữ nó như một kỉ vật của lòng biết ơn về những gì ông đã..."

" Đỉnh đó !" Ron nói khi con gia tinh vừa ngó thấy cái mặt dây chuyền đã rú lên một tiếng đầy sửng sốt và đau thương, rồi tự lăn đùng ra mặt đất.
Gần nửa tiếng đồng hồ sau bọn họ mới dỗ yên được Kreacher, con gia tinh có vẻ xúc động quá mức vì được tặng một vật gia bảo của gia đình Black để làm của riêng. Đầu gối nó nhũn cả ra không thể đứng đàng hoàng được. Cuối cùng khi nó có thể chập chững đi vài bước, cả đám cùng theo nó đi tới cái tủ chén như lãnh địa của nó, nhìn nhét kĩ cái mặt dây chuyền vô đống mền dơ hầy, và cam đoan với nó là bọn họ sẽ coi việc bảo vệ cái mặt dây chuyền đó là ưu tiên số một khi nó đi vắng. Lúc đó, bèn cúi rạp mình hai cái trước Harry và Ron, thậm chí còn làm một động tác cà giựt mắc cười về phía Hermione, động tác đó rất có thể là một nỗ lực giơ tay chào trân trọng, trước khi độn thổ trong một tiếng nổ tạch thiệt to.

" Mundungus Fletcher không phải là thành viên của Hội hả ?" Ron rối rắm gãi đầu hỏi sau khi Kreacher rời đi.
" Mình có kể với mấy bồ một lần rồi." Harry nói " Trong buổi học thứ hai cùng cụ Dumbledore, sau khi Katie nhặt được chiếc vòng Opal, cụ Dumbledore cảm thấy rất có lỗi khi không giám sát kĩ lão ta. Sao nó Skool đã xóa tên lão khỏi danh sách thành viên, nhưng tìm mãi vẫn không được."

" Cả Hội Phượng Hoàng tìm cũng không ra ư ?"

" Mỗi ngày trong Hội phải giải quyết rất nhiều chuyện !" Hermione nhanh chóng nói " Bồ không thể cứ nhờ vả họ tìm kiếm một lão 'cắp vặt chuyên nghiệp' ! Hơn nữa, mình cảm thấy Harry làm thấy là rất đúng, nếu Kreacher có thể thoát khỏi hồ nước Âm binh thì chuyện bắt lấy Mundungus Fletcher không khó gì đâu."

" Rồi, rồi mà, mình cũng có bảo Hội Phượng Hoàng làm không được việc, hay con gia tinh đấy tệ hại gì đâu." Ron đầu hàng " Giờ tụi mình làm gì đây ?"
" Tiếp tục dọn vệ sinh !" Hermione khẳng định " Còn một tiếng nữa mới tới giờ ăn trưa."

Bình Luận (0)
Comment