[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 190

-----------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

-----------------------------------------------

Ngày 1 tháng 8, vừa sáng sớm, Harry tỉnh táo thức giấc, sửa soạn xong xuôi mọi thứ, bước xuống lầu. Hermione và Ron đã ở dưới bếp đợi sẵn.

" Mình vừa định lên tầng kêu bồ nè." Ron nói " Tối qua ngủ ngon không ?"

" Tốt lắm." Harry nói, quả thật giấc ngủ đầy đủ sẽ mang đến cho người ta tinh thần phấn chấn.

" Bữa sáng xong rồi." Hermione bưng bữa sáng lên.

Lúc ba đứa mở cửa, mới phát hiện ra sáu tên Tử thần Thực tử đang đứng canh gác bên kia quảng trường, chăm chú nhìn quanh hai căn nhà số 11 và 13.

" Hơ, ngu quá." Ron nói.

" Kệ bọn chúng, tụi mình đi thôi." Harry nói " Áo Tàng Hình không che hết được ba đứa, mình dẫn Ron đi trước sau đó trở lại đón bồ nhé, Hermione."

" Được."

Sau trạng thái tối tăm ngắn ngủi và suýt nghẹt thở như thường lệ, Harry thấy cậu và Ron đang ở trong một cái hẻm nhỏ xíu. Hai đứa liếc mắt nhìn nhau, gật đầu, Harry quay trở lại đón Hermione.


Dựa theo lịch trong kế hoạch, đây là nơi thực hiện bước đầu tiên. Trong con hẻm trống vắng này có hai cái thùng rác lớn, đội ngũ nhân viên đầu của Bộ ít nhất tầm tám giờ mới xuất hiện.

Không thể lẫn thành nhân viên cao cấp của Bộ Phép thuật, những người đó bị rà soát rất nghiêm ngặt. Nhưng cũng phải tìm người có quyền lực nhất định, không phải dễ gì mà kiếm được, cũng may là có Ann.

Hermione liếc mắt nhìn đồng hồ " Năm phút nữa bà ta sẽ tới."

Ron trùm áo Tàng Hình lên cho Hermione, còn Harry thì nấp sau cánh cửa chống cháy có cái mở khóa bị vẽ bậy bạ.

Sau hơn bốn phút, một tiếng bốp nho nhỏ vang lên, một bà phù thủy nhỏ con làm việc trong Bộ có mái tóc xám phất phơ độn thổ lên nơi cách họ vài bước, ánh sáng bất ngờ rọi lên bất ngờ khiến bà ta phải chớp chớp mắt. Mặt trời vừa ló ra khỏi một đám mây. Tuy nhiên, bà ta chưa kịp thưởng thức thời tiết ấm áp không ngờ ấy thì câu thần chú Choáng của Hermione đọc thì thầm đã bắn ngay ngực, khiến bà ngã lăn quay.


" Quá đỉnh, Hermione." Ron nói, rồi cùng Harry khiêng bà phù thủy nhỏ nhắn vào lối đi dẫn vào hậu trường.

Hermione nhổ vài sợi tóc trên đầu bà phù thủy bỏ vô một bình đựng chất thuốc Đa Dịch Quả. Ron đang lục lọi khắp cái túi xách tay của bà phù thủy.

" Tìm được rồi, giấy xác nhận mà Ann nhắc tới." Ron đưa cho Hermione một mấy đồng xu nhỏ bằng vàng mà cậu lấy được trong bóp của bà phù thủy, tất cả những đồng xu vàng đó đều chạm nổi mấy chữ M.O.M.

" Đây là chữ viết tắt tên của Bộ." Cậu lại lấy ra một cái thẻ " Bà này là Mafalda Hopkirk, trợ lí trong Sở Dùng sai Phép thuật. Đúng rồi, chính xác là bả đó. Theo kế hoạch thì bả thỉnh thoảng sẽ bị Umbridge gọi đến văn phòng, vậy thì bồ sẽ có lí do để đến phòng bả."

Đa Dịch Quả lúc này đã trở thành một màu đỏ ánh xanh dễ chịu, Hermione uống vào và sau vài giây đã trở thành bản sao của bà Mafalda Hopkirk đã đứng trước mặt Ron và Harry. Trong lúc Hermione gỡ mắt kiếng của bà Mafalda để đeo, Harry xem đồng hồ.


" Tụi mình hơi trễ rồi, ông bảo trì Phép thuật sắp tới trong vài giây nữa."

Ba đứa vội vã đóng cánh cửa nhốt bà Mafalda thật lại, Harry và Ron trùm lại áo choàng Tàng Hình lên người, Hermione vẫn còn đứng nguyên một chỗ, chờ đợi. Vài giây sau một tiếng bốp khác vang lên, và một pháp sư nhỏ choắt trông giống như con chồn hiện ra trước mặt cả đám.

" A, chào bà Mafalda."

" Chào ông." Hermione dùng giọng nói thỏ thẻ, theo tư liệu Ann đứa, Mafalda không hay nói quá nhiều, tính cách lại ra vẻ yếu đuối.

" Stupefy." Harry thầm thì, cậu dùng thần chú không lên tiếng chưa rành bằng Hermione.

Lão pháp sư già rất mau ngất xỉu.

Ron và Harry mau chóng kéo ông ta vào sau kẹt cửa, như ban nãy đút một lọ thuốc ngủ bốn tiếng. Hermione lục lọi túi áo choàng của ổng, lấy một tấm giấy xác nhận đưa cho Ron, cậu đã uống xong thuốc Đa Dịch Quả, dáng người đã biến thành ông lão lùn tịt.
" Reg Cattermole !" Harry đang tháo tấm áo choàng của ông ấy ra " Đúng rồi, trên đây có viết nè."

Trên ngực áo có dán một cái tên.

Ron mặc áo vào " Đám người của nhóm Bảo trì Phép thuật này thật lạ lùng, hôm bữa họ còn vì vụ mẫu áo choàng này mà bãi công, cả Bộ ngày hôm đó mưa ào ạt luôn, há há."

" Được rồi, mau đi giải quyết người tiếp theo." Hermione nói với Ron.

Hai người đi qua cái hẻm kế bên, Harry núp sau cánh cửa, mặc áo choàng Tàng Hình chờ đợi, tầm mười phút sau, Hermione và Ron đã trở lại.

" Xin lỗi, Harry, ổng nặng quá." Hermione đưa lọ thuốc Đa Dịch Quả đã bỏ tóc vào qua cho Harry " Mau uống đi, bồ còn phải thay đồ."

Vài giây sao, Harry biến thành một người đàn ông cao hơn một mét tám, đô con mạnh khỏe, hai cánh tay lực lưỡng cuồn cuộn cơ bắp. Cậu chàng còn có một bộ râu nữa. nhanh chóng giấu cái áo choàng Tàng Hình và cặp mắt kính vô trong bộ áo choàng mới, Harry đi lại chỗ hai người.
" Mèn đét, nhìn ghê thật." Ron nhìn lên dáng người cao sừng sững của Harry.

" Là do bồ lùn đi đó, Ron." Hermione nhét vào tay Harry tờ giấy chứng nhận và tấm thẻ " Nhanh đi thôi."

Ba đứa cùng nhau đi ra khỏi con hẻm. Dọc theo năm mươi mét bên lề đường đông đúc là một hàng rào chắn bằng sắt đen có đầu nhọn chắn giữa hai dãy cầu thang, một treo bảng QUÝ ÔNG, một treo bảng QUÝ BÀ.

" Lát gặp." Hermione lo lắng nói, rồi lảo đảo tách ra đi xuống những bậc thang dành cho QUÝ BÀ.

Harry và Ron nhập bọn với một số ông ăn mặc kì lạ cùng đi xuống một nơi có vẻ là nhà vệ sinh công cộng trạm xe điện ngầm thông thường, lát gạch trắng và đen nhem nhuốc.

" Chào ông Reg." Một pháp sư mặc áo chùng xanh khác lên tiếng, ông ta vào cái buồng nhỏ bằng cách nhét đồng xu vàng vô một cái rãnh trên cửa " Cái này đau mông quá mạng hả ? Ép tất cả tụi mình đi tới sở bằng cách này ! Họ canh ai xuất hiện chớ, Harry Potter à ?"
Ông pháp sư cười sặc sụa vì sự hóm hỉnh của chính mình. Ron cố rặn vài tiếng cười khì.

" Ừ." Cậu nói " Ngu thiệt hén ?"

Rồi cậu và Harry vô cái buồng bên cạnh.

Hai đứa liếc mắt nhìn nhau rồi bỏ đồng xu vào cái khe, mỗi đứa mở một cánh cửa đi vào.

Theo như kế hoạch đã bàn, Harry thọt hai chân đã mang giày vô cái bồn cầu, tuy rằng trông như đứng trũng nước nhưng mọi thứ vẫn khô ráo.

" Tởm thiệt đó !" Harry nghe thấy giọng Ron thầm thì ở vách bên kia.

Cậu nhìn xung quanh rồi với lên, kéo sợi dây xích, và tích tắc sau cậu đã tuột vèo xuống một cầu trượt ngắn, chui ra khỏi một lò sưởi dẫn vào Bộ Phép thuật.

Harry lụp chụp đứng dậy, thân thể hiện giờ quá thừa thãi so với thân hình mà cậu vốn quen thuộc. Vòm cổng vĩ đại dường như âm u những gì cậu nhớ. Trước đây một bồn phun nước choáng hết phần trung tâm sảnh đường, phát ra những vệt sáng lung linh trên tường và sàn gỗ bóng loáng.
Giờ đây một bức tượng khổng lồ bằng đá đen áp đảo toàn khung cảnh. Bức tượng lớn quá cỡ này thật dễ sợ, một bà phù thủy và ông pháp sư ngự trên một cái ngai chạm trổ lộng lẫy ngó xuống đám nhân viên của Bộ đang lóp ngóp chui ra khỏi mấy cái lò sưởi phía dưới bức tượng. Trên bệ tượng có khắc hàng chữ cao cỡ ba tấc: Phép thuật là quyền lực.

Harry lãnh một cú tông mạnh vào phía sau bắp chân. Một ông pháp sư khác vừa bị thổi ra khỏi cái lò sưởi.

" Tránh ra, mày không... ủa, xin lỗi, anh Runcorn."

Thấy Harry nhăn mày, ông pháp sư đầu hói sợ xanh lét lật đật bỏ đi, miệng lắp bắp xin lỗi.

Albert Runcorn, là người làm trong Ủy ban đăng kí Phù thủy gốc Muggle, tính cách lạnh lùng, cứng nhắc và có mối quan hệ không quá tệ cùng Tử thần Thực tử. Nhiệm vụ hàng ngày chủ yếu là tuần tra và bắt người.
" Nè !" Một giọng khẽ nói, Harry ngoái lại nhìn thì thấy một bà phù thủy nhỏ xíu đang thì thào và một pháp sư tướng như con chồn của Sở Bảo trì Phép thuật đang ra dấu gọi từ bên kia bức tượng. Harry vội vã nhập bọn.

" Vậy là bồ vô trót lọt hả ?" Hermione thì thầm hỏi Harry.

Harry chăm chú nhìn bức tượng.

Nhìn kĩ hơn và nhận ra cái mà cậu tưởng là một cái ngai chạm trổ lộng lẫy thực ra là những đống thây người bị đục khoét, hàng trăm và hàng trăm thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, đàn ông, đàn bà, và trẻ con, tất cả đều mang những bộ mặt xấu xí đần độn, méo mó và đè ép vào nhau để đỡ sức nặng của mấy phù thủy ăn mặc sang trọng.

" Bồ cũng nhận ra à..." Hermione nói " Dân Muggle, họ thật sự...đáng ở chỗ đó."

Mấy tên mặc áo choàng khảm sợi chỉ vàng hoa lệ, đi tuần tra khắp nơi. Đó là những điều tra viên mà Ann nhắc tới, cả bọn đều là Tử thần Thực tử. Dù ăn mặc đẹp đẽ thì vẻ mặt cũng lạnh nhạt và toát hơi thở đầy tăm tối. Một tên trong số đó vừa đi lướt qua người ba đứa.
" Mau đi thôi." Ron thầm thì sau đám đông người.

Ba đứa nhập vào dòng phù thủy và pháp sư đi về phía những cánh cửa bằng vàng ở cuối hành lang, hết sức kín đáo nhìn quanh, nhưng không hề thấy hình dáng đặc biệt của mụ Dolores Umbridge.

Họ đi qua những cánh cửa để vào một hành lang nhỏ hơn, nơi đó người ta đang xếp hàng trước mười hai khung lưới bằng vàng chứa ngần ấy thang máy. Vừa mới bước vào cái hàng gần nhất thì một giọng nói vang lên

" Cattermole !"

Vài người đang xếp hàng ngoái đầu lại nhìn.

Một vẻ mặt âm u lướt qua chỗ ba người, hắn mặc áo choàng rực rỡ nhìn Harry gật đầu. Harry khựng lại một lúc rồi cũng gật đầu chào lại.

" Cattermole, ta đã yêu cầu Sở Bảo trì Phép thuật cử ngươi đến sửa chữa văn phòng của ta. Trong đó vẫn còn mưa."

" Ờ được, nhưng tôi vừa mới đi làm thôi." Ron đờ một lúc mới đáp lại, cậu cúi đầu không ngẩng lên nhìn đối phương.
Người đàn ông hừ nhẹ " Nếu văn phòng tao mà không hoàn toàn khô ráo trong vòng một tiếng đồng hồ nữa, thì mày đi mặc lại cái áo choàng cũ rích gặp mấy thằng đồng nghiệp cũ đi."

Hắn nói xong rồi nhanh chóng đi khỏi, trước khi đi còn lướt nhìn Harry nở nụ cười đầy khiêu khích, hiển nhiên hắn mong chờ Harry tán thưởng cách đối xử của hắn với Cattermole

Cánh cửa thang máy trước mặt ba đứa mở ra, Harry, Ron và Hermione bước vào, không còn ai khác, giống như bọn họ bị bệnh truyền nhiễm không bằng. Cánh cửa rào bắt đầu đóng lại, thang máy chạy lên.

" Hermione ! Mau cứu mình." Cửa thang vừa đóng lại, Ron liền nói.

Hermione lục tìm trong túi xách, rất mau đã lấy ra tấm thẻ nhỏ, đưa qua cho Ron " Của bồ."

Ron mau chóng lật xem, rất nhanh cậu chàng đã tìm được phần liên quan đến trời đổ mưa.
" Ầy, chút nữa mình sẽ thử bùa chú Chấm dứt." Ron siết lấy trang giấy lẩm bẩm " Nếu không được, thì xài bùa Chống thấm bảo về đồ đạc đỡ vậy. Được rồi, hai bồ cứ tới văn phòng Umbridge đi, tranh thủ thời gian lát nữa mình sẽ kiếm hai bồ."

Hermione liếc mắt nhìn đồng hồ, nó đang đếm ngược sau bốn tiếng, bây giờ họ chỉ còn ba tiếng mười mấy phút.

" Được rồi, tụi mình đi trước. Bồ sửa xong thì mau tới, nếu trên đường lỡ gặp Umbridge thì biết phải làm gì rồi đấy." Harry nói, rất nhanh đã đến tầng ba.

" Nói cho mụ ta là văn phòng mụ xảy ra trục trặc." Ron giơ tay làm kí hiệu OK.

Ngay lúc đó cái thang máy lúc lắc để dừng lại. Một giọng nữ quái dị vang lên " Tầng bốn, Sở Điều phối và Kiểm soát Sinh vật Kì bí, tổ hợp Phân ban Dã thú, Sinh vật, và Linh hồn, Văn phòng liên lạc Yêu tinh, và Văn phòng Tư vấn Vật gây hại." Sau đó cái cửa rào lại mở ra, thêm hai ông pháp sư nữa bước vào kèm với nhiều máy bay giấy màu tím nhạt bay xà quần cái bóng đèn trên trần thang máy.
" Chào anh Albert." Một ông râu mép rậm rì nói, mỉm cười với Harry. Ông ta liếc qua Hermione khi cái thang máy lại một lần nữa cót két di chuyển lên.

Harry lạnh lùng gật đầu với ổng, ông pháp sư chồm về phía Harry, liếc đểu và thì thầm " Dirk Cresswell, hả ? Ở phòng Liên lạc Yêu tinh ấy ? Chiêu đẹp đó, Albert. Mình tin chắc sẽ lãnh chức của hắn, ngay thôi."

Ông ta nháy mắt. Harry mỉm cười đáp lại, hi vọng như vậy là đủ. Thang máy ngừng lại, cái cửa rào lại mở ra.

" Tầng hai, Sở Cưỡng chế Thi hành Luật phép thuật, bao gồm các phòng ban Dùng sai Phép thuật, Trụ sở Thần sáng, và Dịch vụ Hành chính Liên đoàn Pháp thuật." Giọng nữ phù thủy lại vang lên.

Hai tên pháp sư rời đi, trong thang máy chỉ còn lại Harry và Hermione và một ông đứng tuổi, thấp bé cúi đầu đứng cách xa.

" Tầng một, Bộ trưởng Bộ Phép thuật và nhân viên trợ lí."
Cánh cửa rào lại mở ra và Hermione há hốc miệng. Bốn người đang đứng trước mặt hai người đang say sưa trò chuyện. Một pháp sư tóc dài mặc một tấm áo choàng lộng lẫy màu vàng và đen, và một mụ phù thủy mập lùn trông như con cóc đeo một cái nơ nhung trên mái tóc ngắn đang ghì chặt tấm bìa kẹp hồ sơ vào ngực.

" A, Mafalda !" Mụ Umbridge nhìn Hermione nói " Vừa đúng lúc, tôi không phải kiếm người gọi cô, mau đi cùng tôi xuống dưới nào."

"D... dạ." Hermione thỏ thẻ.

" Được rồi, ông sẽ làm được thôi." Mụ Umbridge nhìn sang Thicknesse " Vấn đề đó thế là được giải quyết xong. Thưa ngài Bộ trưởng, nếu cô Mafalda được dành cho công việc quản lí hồ sơ thì chúng ta sẽ có thể bắt đầu ngay lập tức."

Mụ tham khảo tấm bìa kẹp giấy tờ " Thu hoạch hôm nay lớn đấy, tận hơn hai chục đứa !"
Mụ bước vào thang máy, đứng bên cạnh Hermione, hai pháp sư nãy giờ chỉ nghe mụ Umbridge nói chuyện với ông Bộ trưởng cũng theo mụ bước vào " Chúng ta sẽ đi thẳng xuống, Mafalda à, cô sẽ tìm thấy mọi thứ cô cần trong phòng xét xử. Chào anh Albert, anh không đi ra à ?"

Harry đánh mắt ra hiệu cho Hermione, nàng hơi gật nhẹ.

" Có chứ, dĩ nhiên." Harry nói bằng giọng trầm của Runcorn.

Thang máy chỉ còn lại Hermione bị chìm khuất giữa hai pháp sư cao lớn kẹp hai bên. Umbridge luôn tay lật tệp tài liệu trên tay, vẻ mặt khó kiềm được sự vui sướng.

Giọng người phụ nữ lại vang lên " Tầng thứ năm, Bộ Hợp tác Phép thuật Quốc tế, Hội đồng Tiêu chuẩn Giao dịch Phép thuật Quốc tế, Liên minh Pháp sư Quốc tế-Trụ sở Anh, Sở Luật Phép thuật Quốc tế."

" Đem tài liệu số mười lăm sửa lại, chiều nay nộp cho tôi..." Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Bình Luận (0)
Comment