[Harry Potter] Sau Khi Ván Cờ Bắt Đầu Lại Lần Nữa

Chương 37


Có đồng minh là Draco, Andy cuối cùng cũng biết được vì sao thái độ của Basilisk dành cho mình lại thay đổi 180 độ như vậy.

Xét cho cùng, tại mình không nên nói mấy câu khốn nạn như tò mò, muốn nghiên cứu Tử Xà.

Tuy Basilisk là Tử Xà được bốn Nhà Sáng Lập nuôi, nhưng nó trước giờ đều coi mình là con người, bởi vì xung quanh nó đều là con người.

Andy thấu hiểu cảm giác không được xem là đồng loại này, giống như Robin ngày xưa mỗi khi nhìn trời đều thấy cô đơn và đau khổ nhỉ? Đã biết sai ở đâu, Andy toàn lực ứng phó với hy vọng xoay chuyển hình tượng của mình ở trong lòng Basilisk.

Đáng tiếc, đắc tội người ta thì dễ chứ cầu được tha thứ thì khó lắm.
Vì không muốn bị quấy rầy, Basilisk quyết định ra ngoài trường học, đi chơi.

Tuy cậu từng đi theo Harry tới Hẻm Xéo và quảng trường Grimmauld, nhưng chưa có lần nào một mình ra ngoài cả.

Vất vả lắm mới học xong hóa hình, Basilisk nghĩ không có lý do gì mà không lợi dụng một cơ hội tốt như thế này.

Biết Basilisk muốn ra ngoài một mình, bốn Nhà Sáng Lập lắc mình hóa thành những bà mẹ lải nhải, không chề phiền lụy, dặn dò Basilisk hết cái này tới cái kia, đặc biệt nhắc nó nhất định phải mang đủ tiền theo.

Bởi vì thời gian họ lải nhải quá dài, Angelina giờ 6 tuổi, tới tìm Basilisk chơi, biết được nó muốn ra ngoài, thế là sống chết đòi đi theo.

Cô công chúa nhỏ được Dumbledore và Grindelwald bảo vệ rất tốt này cũng chưa từng ra ngoài một mình bao giờ, cô cho rằng đi cùng Basilisk thì không thể coi là ra ngoài một mình, cho nên rất kiên trì.
Basilisk và công chúa nhỏ Angelina rất hưng phấn rời khỏi phạm vi trường học, thuận tiện làm lơ luôn vẻ mặt lo lắng của bốn Nhà Sáng Lập.

Thật ra điều bốn Nhà Sáng Lập lo nhất là lỡ Grindelwald biết bọn họ cho Angelina ra ngoài, không biết có hủy tranh chân dung của họ không nữa.

Về phần Dumbledore, có lẽ cụ ta sẽ cầm trà mật ong, v.v...!Không ngừng đa cấp với bọn họ.

Mặc kệ là cảnh nào thì cũng không phải cảnh họ muốn đối mặt, cho nên họ tìm tới Andy, sai hắn âm thầm đi theo Basilisk và công chúa, đảm bảo an toàn cho hai người đó.
Không hề biết Andy đang ở sau lưng mình, Basilisk và Angelina như chim nhỏ được thả ra lồng sắt, sung sướng tới độ có thể thăng thiên.

Các cửa hàng ở Hẻm Xéo và người đi đường đều ghé mắt nhìn tổ hợp này, thiếu niên thanh tú và loli đáng yêu, trên mặt tràn ngập hưng phấn và vui vẻ thu hút người ta chú ý.

Rất nhiều người qua đường đều nhịn không được mỉm cười, như thể cảm nhiễm tâm trạng vui vẻ của bọn họ.

Còn Andy nghiến răng nghiến lợi nhìn những kẻ cứ mê mẩn Basilisk, hận không thể xông lên, lấy áo choàng bọc kín mít nó.

Đáng tiếc, hắn không dám lộ diện, hắn không chắc Basilisk có hóa đá hắn ngay giữa đường không.

Nghĩ tới đây, hắn lại nhịn không được oán Harry, sao lại đi thuyết phục bốn Nhà Sáng Lập cho phép Basilisk hóa đá mình, hại hắn thường xuyên phải đối mặt gương mặt đen như màn đêm của Severus.
Do đi chơi quá vui, Basilisk hoàn toàn không chú ý tới bọn họ đã bước vào phạm vi của Hẻm Knockturn.

Tuy Basilisk đã từng theo Harry tới Hẻm Knockturn, nhưng khi đó, nó quấn trên cánh tay cậu, hoàn toàn không thật sự cảm nhận được chỗ khủng bố của cái hẻm nhỏ này.

Về phần Angelina, cô chỉ thấy mới lạ với các phù thủy mặc áo chùng màu đen xung quanh, thậm chí còn tương có phải nơi này đang tổ chức vũ hội hóa trang gì gì đó không.

Andy lo lắng sốt ruột nhìn Basilisk và Angelina vào Hẻm Knockturn rồi biến đâu mất, bắt đầu thấy hơi bất an.

Mặc kệ thế nào, Hẻm Knockturn không phải nơi hiền lành gì, mà Basilisk lại có gương mặt trông hoàn toàn không có tính uy hiếp.
Mãi đến khi thấy bảng hiệu của cửa hàng Borgin & Burkes, Basilisk mới nhận ra mình đang ở Hẻm Knockturn, bởi vì đây là nơi Harry từng dẫn nó tới.

Basilisk nhớ rõ cửa hàng này có rất nhiều đồ mới lạ, tuy bên trong không thiếu đồ vật ẩn chứa phép thuật hắc ám, nhưng nó không sợ mấy thứ đó, chỉ cần đừng cho Angelina chạm lung tung là được.

Đang chuẩn bị bước vào cửa hàng nhìn xem có thứ gì thú vị không, Basilisk và Angelina bị vài tên chặn đường.
"Ồ, ở đâu ra thiếu niên xinh đẹp thế này? Chẳng lẽ cưng không biết đây là Hẻm Knockturn sao?" Cầm đầu là một tên phù thủy trung niên, diện mạo có chút đáng khinh, gã nhướng mày, nở nụ cười giả trân, không có ý tốt, ánh mắt âm trầm dò xét Basilisk và Angelina.


Mấy tên phù thủy biểu cảm hung ác ở bên cạnh gã cũng đang nở nụ cười tà ác, nhìn chằm chằm Basilisk.
"Tránh ra." Basilisk lạnh lùng mở miệng, nó không cho rằng mấy kẻ này có năng lực ngăn cản nó, nếu phiền quá, nó sẽ hóa đá hết đám này.

Dù sao Salazar cũng sẽ không trách nó vì nó đang bảo vệ an toàn cho mình và Angelina.
"Giận rồi à? Ồ, thiếu niên, bộ dạng giận dỗi của cưng càng làm người ta rung động đấy." Không để ý tới Basilisk uy hiếp, tên phù thủy trung niên vừa nói chuyện kia vươn tay muốn chạm vào mặt Basilisk, giọng điệu toàn ngả ngớn.
Phất cái tay đáng ghét kia ra, Basilisk nhíu mày.

Hiện tại, Angelina cuối cùng cũng có hơi sợ hãi, cô nhích lại gần Basilisk, túm chặt ống tay áo của nó.

Cảm nhận được Angelina đang sợ, Basilisk một tay ôm chặt cô, đánh giá bốn phía, suy đi tính lại vẫn cảm thấy nếu muốn mang công chúa nhỏ rời đi mà không rớt cọng tóc nào thì biện pháp tốt nhất là trực tiếp hóa đá mấy con rệp này.
Không có thể sàm sỡ được, phù thủy trung niên nổi giận.

Gã không cho rằng một thiếu niên có bề ngoài xinh đẹp như thế sẽ có bản lĩnh lớn tới đâu, huống chi nơi này là địa bàn của gã, không có gì phải cố kỵ hết.

Gã đánh mắt ra hiệu, mấy phù thủy bên cạnh gã đều di chuyển, vây quanh Basilisk và Angelina, chuẩn bị ra tay bắt lấy mục tiêu bất cứ lúc nào.
Đôi mắt màu vàng của Basilisk lập tức co chặt lại thành kiểu dựng đồng, chỉ cần chúng vừa ra tay, nó sẽ hóa đá hết bọn chúng.

Nhưng nó lại quên mất Angelina chỉ mới 6 tuổi, hoàn toàn không có năng lực chống cự.

Một tên phù thủy trong đám đó không biết đã đập nát bình Độc Dược gì mà tràn ra mùi quỷ dị làm Angelina lập tức té xỉu vào trong lòng Basilisk.

Bản thân Basilisk là Tử Xà, có năng lực chống cự nhất định với Độc Dược, nhưng mà nó lo cho Angelina, bởi vậy không để ý tới tên phù thủy trung niên kia cũng đập nát một bình Độc Dược.

Còn chưa kịp độn thổ về trường học, Basilisk liền mất ý thức giống Angelina.
Chờ đến khi Andy vất vả lắm mới truy tìm ra pháp lực của Basilisk, hiện trường chỉ còn lại món đồ chơi khăm rơi xuống từ trong tay Angelina khi cô té xỉu.

Nhặt cây đũa phép giả có thể biến thành Bạch Kỳ Mã mà công chúa nhỏ mới mua, Andy hiện ra sắc mặt âm trầm và tỏa pháp lực âm lãnh nồng đậm ra chung quanh, hại rất nhiều phù thủy hắc ám không dám tới gần, đành chọn đi đường vòng.

Cẩn thận thăm dò hiện trường, Andy lấy một ít vệt nước Độc Dược còn lại, chuẩn bị mang về cho Severus phân tích thành phần.

Hắn am hiểu phép thuật hắc ám, còn về Độc Dược thì Severus vẫn đáng tin hơn.
Nhận được tin từ Andy, Grindelwald tức giận tới độ suýt chút nữa Avada Andy ngay tại chỗ.

Cụ cho rằng với năng lực của Andy, hắn không nên bị cắt đuôi, càng không nên không thể đuổi tới kịp thời mới đứng.

Tuy Dumbledore cũng rất lo lắng cho an nguy của con gái cưng nhưng vẫn ngăn cản lửa giận của Grindelwald.

Cụ nghĩ tới nhiều hơn, cảm thấy Basilisk trời sinh có sức chống cự với Độc Dược mà còn bị trúng chiếu, đối phương nhất định không phải nhân vật bình thường, cho nên cũng không thể trách Andy.

Harry và Draco cũng nhận được tin, lập tức chạy tới, mặt trầm xuống, chờ đợi kết quả phân tích của Severus.

Draco ngó ngó mặt Andy, âm thầm thắp nến thay cho mấy kẻ có gan duỗi tay tới Basilisk và Angelina.
Severus mặt đen thui báo cho mọi người, Độc Dược Andy mang về từ hiện trường trùng hợp thay chính là loại mà Basilisk không chống cự lại được, hơn nữa nếu không cẩn thận, loại thuốc này có thể khiến Basilisk giải trừ hình người biến trở về bản thể, bởi vì không may trong thành phần có loài thực vật có thể làm loài rắn phát cuồng.

May là Angelina sẽ không bị ảnh hưởng, ngoài hôn mê trong khoảng thời gian ngắn.

Andy lập tức hoảng loạn, nếu để bọn chúng biết Basilisk là Tử Xà, rất có thể em ấy sẽ bị giải phẫu.

Nhưng hắn chỉ hoảng loạn trong vài phút ngắn ngủi thôi, cựu thủ lĩnh của Robin nhanh chóng bình tĩnh trở lại, móc một cái mặt dây chuyền cất dưới cổ áo ra, vuốt vuốt vài cái.
"Lão đại Andy, sao anh tìm tôi? Không phải anh đang bận theo đuổi chị dâu sao?" Một giọng nói xa lạ truyền ra từ mặt dây chuyền, mọi người ở đây chợt sửng sốt, sau nhận ra chắc nó giống máy truyền tin mà Harry chế tạo.
"Chị dâu tương lai của các cậu bị bắt cóc, còn có con gái 6 tuổi của Dumbledore nữa.

Tôi phỏng đoán là phù thủy bất hợp pháp chiếm cứ ở Hẻm Knockturn gây ra, tôi yêu cầu các cậu tìm ra chỗ bọn họ bị nhốt trong thời gian ngắn nhất."
Giọng nói âm lãnh của Andy làm mặt dây chuyền an tĩnh vài giây, sau đó truyền ra câu trả lời kích động.


"Cái gì?! Thằng đui nào dám bắt cóc chị dâu tương lai của chúng ta?! Lão đại, anh chờ đấy, tôi đi liên lạc với mọi người đi tìm ngay bây giờ."
"Andy." Dumbledore thấy Andy cất mặt dây chuyền đi, muốn nói lại thôi.
"Không cần phải lo.

Mặt dây chuyền này vốn dĩ chỉ để duy trì liên lạc, tiện cho chúng tôi tâm sự, ôn chuyện khi rảnh thôi.

Giờ đúng là lúc yêu cầu người, tìm được Basilisk với Angelina là quan trọng nhất, phải không?" Andy không hề cố kỵ, thản nhiên nhìn Dumbledore.
"Con sẽ ra lệnh cho người nhà Malfoy tìm kiếm, Hẻm Knockturn không phải thùng sắt, nhất định sẽ có lỗ hổng." Draco không cho Dumbledore nói thêm gì nữa, hắn cho rằng giờ tìm được người mới là quan trọng nhất.

Về chuyện lo lắng Andy có còn đang tổ chức Robin hoạt động nữa không, đó cũng không phải vấn đề nên nhọc lòng hiện tại.
- -
Khi Basilisk tỉnh lại, phát hiện mình và Angelina bị nhốt trong một căn phòng đen như mực.

Nó kiểm tra Angelina trước, phát hiện cô chỉ hôn mê thôi, không có vấn đề gì khác.

Basilisk bế Angelina lên, tính thử độn thổ, nhưng vừa mới đứng lên liền phát hiện mình không chỉ không thể khống chế pháp lực, mà còn có xu thế biến về hình rắn.

Nhớ lại chuyện đã xảy ra trước khi mất ý thức, Basilisk xui xẻo phát hiện mùi Độc Dược bám trên người mình có mùi cây đáng chết sẽ làm mình phát điên.

Ngó sang công chúa vẫn đang hôn mê, Basilisk không biết nên làm sao bây giờ.

Nếu nó phát điên, chỉ sợ Angelina sẽ bị thương, nó căn bản không có khả năng không chế hai mắt của mình dưới tình huống này, e là bất kỳ kẻ nào nhìn vào mắt mình đều sẽ bị mình giết chết.
Đang lúc Basilisk nỗ lực áp chế cảm xúc, Angelina tỉnh.

Nhận ra mình và Basilisk bị nhốt lại, Basilisk còn run rẩy cả người nữa, công chúa nhỏ nôn nóng kéo lấy tay nó.

"Basilisk, anh làm sao vậy? Có phải bọn chúng làm hại tới anh không? Không sao đâu, Basilisk, em có Khóa Cảng, ba cho.

Chúng ta lập tức trở về tìm ba em, ba và cha em nhất định có cách cứu anh."
"Angelina, ngoan, ta không sao." Basilisk nghe ra tiếng khóc nức nở ẩn giấu dưới giọng nói cố bình tĩnh của Angelina, nó miễn cưỡng bình ổn bản thân lại, nhắm tịt hai mắt.

"Em mau lập tức khởi động Khóa Cảng trở về, đừng động vào ta.

Độc Dược kia có vấn đề, ta sắp không không chế được bản thân nữa rồi, em đừng nhìn vào mắt ta."
"Không, Basilisk, em không thể bỏ lại anh được." Lần này công chúa khóc thật, dù cô rất thông minh, nhưng chỉ mới 6 tuổi.

Thấy Basilisk luôn thân cận với cô giờ lại đau đớn như vậy, sao cô có thể không sợ hãi cho được.
Không chờ Basilisk tiếp tục khuyên bảo Angelina, cửa phòng không biết bị cái gì đánh bay, ánh sáng lập tức ùa vào, Angelina không tự chủ được nhắm hai mắt lại.
"Basilisk, Angelina, hai người không sao chứ?"
Nghe được tiếng nói quen thuộc của Harry, Angelina bật khóc.

"Harry, Harry, Basilisk nói Độc Dược có vấn đề, anh ấy không khống chế được mình rồi."
Chỉ dùng một giây nghĩ đối sách, Harry quyết đoán dùng Bùa Lơ Lửng chuyển Angelina về tới bên mình, giao cô cho Grindelwald.

"Tất cả rời khỏi nơi này, ngay lập tức."
"Basilisk!" Không nghe Harry nói, Andy vọt vào, muốn chạy tới bên người Basilisk.
"Andy, tránh xa Basilisk ra!" Harry đang nôn nóng, không rảnh lo mấy chuyện khác, cậu đã nhìn ra Basilisk đang cố khống chế bản thân, giờ Andy mà qua tương đương với tìm chết.

Tiện tay quăng một cái Bùa Ném vào Andy, rồi lại dùng Bùa Lơ Lửng ném Andy còn đang giãy giụa ra ngoài.

"Hiện tại Basilisk không khống chế được năng lực, anh muốn để cậu ấy tỉnh táo lại, lại phát hiện mình giết anh, sau đó tự trách sao?"
Angelina đang khóc, bị Harry lúc này dọa, ở trong ấn tượng của cô, Harry luôn cười tủm tỉm dịu dàng, mà Harry bây giờ khiến cô cảm thấy sợ hãi.


Cặp mắt lục luôn ấm áp kia giờ như gió lốc cuồn cuộn, không có tý độ ấm, giống như cục đá màu xanh lục, Hơn nữa, hơi thở pháp lực quanh người Harry mang theo hơi lãnh, khiến Angelina nhịn không được rụt vào lòng cha.
Grindelwald cảm giác được con gái đang sợ, cụ săn sóc ôm cô ra ngoài, đồng thời ếm phép thuật cấm vào ở cửa: "Công chúa nhỏ, con sợ, đúng không?"
"Cha, Harry...!Basilisk..."
"Đừng lo lắng, công chúa nhỏ của cha, Basilisk sẽ không sao đâu.

Còn nhớ cha từng kể, Basilisk và Harry có khế ước, Harry có thể giúp cậu ta bình tĩnh lại." Vuốt ve mái tóc vàng mềm mại của Angelina, tuy nét mặt của Grindelwald rất dịu dàng, nhưng lòng lại đang âm thầm lên kế hoạch làm thế nào xử lý mấy tên bại hoại đáng chết kia.
"Vậy, Harry, anh ấy..."
"Con cũng biết Basilisk rất quan trọng với Harry, con cũng thế.

Nhưng giờ tụi con gặp chuyện nên Harry rất tức giận, con có thể hiểu mà, phải không?"
Công chúa nhỏ cái hiểu cái không gật gật đầu, bộ dạng vừa rồi của Harry làm cô thầm quyết định, mặc kệ làm gì thì cũng không được chọc Harry giận.

Có lẽ Godric đã nói đúng, người nào dịu dàng, khi giận lên càng đáng sợ, Harry có lẽ chính là ví dụ tốt nhất.
Andy vẫn ngơ ngác duy trì tư thế bị Harry ném ra ngoài, hắn muốn thấy tình hình bên trong.

Nhưng không biết Harry đã ếm bùa gì mà cửa như bị một đóa mây mù bao phủ, không nhìn rõ cái gì hết.

Hắn biết Harry nói đúng, nếu Basilisk trong lúc mất khống chế làm mình bị thương, em ấy nhất định sẽ khổ sở và tự trách.

Nhưng hắn thật sự rất muốn vào làm bạn với Basilisk.
"Basilisk, ngoan nào, Basilisk, bình tĩnh lại, được chứ.

Tôi biết cậu cũng không muốn chủ động tấn công ai, cho nên, hãy bình tĩnh lại, đừng buông thả cảm xúc." Harry ngồi xốm xuống bên cạnh Basilisk – đã hóa về hình rắn, ôm lấy cái đầu khổng lồ của nó, an ủi.

Nếu không phải nhờ khế ước trong người, e là hiện tại Harry đã bị đôi mắt của Basilisk giết chết.

Cặp mắt dựng đồng màu vàng luôn vui mừng khi thấy Harry giờ chỉ có lạnh băng, điên cuồng và sát khí, không hề thấy được bất kỳ cảm xúc ấm áp nào trong đó cả.
Dựa vào sức mạnh của khế ước và được Harry trấn an, Basilisk cuối cùng cũng từ từ an tĩnh lại, thân thể cao lớn bắt đầu thu nhỏ, cuối cùng biến trở về hình thái hay dùng, quấn lên cánh tay Harry, lâm vào giấc ngủ sâu.

Harry vuốt ve đầu Basilisk, thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới hủy bùa chú ếm trên cửa, đi ra ngoài.
"Basilisk đâu? Em ấy thế nào rồi?" Thấy Harry ra, Andy lập tức đứng dậy, vọt tới, tốc độ cực nhanh làm Angelina chớp chớp mắt.
"Ở đây." Vén cánh tay lên, để Andy và Angelina có thể thấy được Basilisk, Harry hơi mệt mỏi, nhưng lửa giận trong mắt cậu vẫn chưa hề dập tắt.

"Basilisk chỉ là mệt quá nên ngủ thiếp đi.

Chờ cậu ấy tỉnh lại là sẽ không sao nữa.

Nhưng mà trước khi cậu ấy tỉnh lại, để cậu ấy tiếp tục ở bên cạnh tôi thì sẽ an toàn hơn, Severus cần chút thời gian mới có thể chế được thuốc giải tiêu trừ hoàn toàn ảnh hưởng."
Lo lắng nhìn Basilisk có vẻ uể oải, hai mắt Andy lóe lóe, cuối cùng vẫn gật đầu.

"Tôi hiểu.

Vậy cậu về trước đi, mấy chuyện còn lại cứ giao cho tôi."
- -
Angelina cũng không biết kết cục của đám kẻ xấu kia, nhưng từ vẻ mặt bất đắc dĩ của ba cô, cô có thể mơ hồ đoán bọn chúng sẽ không có kết quả tốt.

Cô cũng không hỏi nhiều, so với đám người xấu đó, cô càng quan tâm tới tình hình của Basilisk hơn.

Bắt đầu từ ngày ấy, Basilisk đã ngủ 3 ngày, mỗi ngày cô đều sẽ cùng ba tới thăm Vinh Quang Kỵ Sĩ, nhưng Basilisk vẫn không tỉnh.
"Basilisk, nếu anh còn không chịu tỉnh nữa, em sẽ ăn hết bánh kem.

Anh ngửi thử đi, có vị blueberry mà anh thích nhất nè, hơn nữa còn là bản giới hạn của Công Tước Mật.

Ba muốn ăn, em còn chưa cho đâu, để riêng lại cho anh đấy, nếu anh không tỉnh, em sẽ cho ba." Angelina bưng một cái khay bánh kem tinh xảo, lải nhải bên cạnh cái ổ mà Basilisk đang ngủ trong đó, hoàn toàn không quan tâm Dumbledore đang thèm nhỏ dãi bánh kem ở phía sau.
Harry mắc cười nhìn Dumbledore lưu luyến ngó bánh kem, thật sự đoán không ra Grindelwald rốt cuộc đã dùng cách gì mà có thể khiến lão Hiệu Trưởng chỉ nhìn chứ không ăn.

Nhưng cậu không đành lòng trưng mắt nhìn lão Hiệu Trưởng mỏi mắt trông mong, đành gọi Darwin bưng bánh kẹo tới.

Dumbledore thấy có bánh kẹo, hai mắt tỏa sáng, cảm thán vẫn là học trò nhà mình tri kỷ nhất, không nghiêm khắc như Grindelwald.
"Basilisk, anh biết không, mấy hôm nay Andy kỳ lắm.

Em nghe các học sinh kể, trong giờ dạy, anh ấy cứ mất hồn mất vía, phạm lỗi liên tục.


Lúc thực hành với học sinh còn bị Expelliarmus đánh trúng, mất mặt lắm.

Đúng rồi, hôm đó, anh ấy muốn vọt vào nhưng bị Harry ném ra.

Cha nói nếu Harry không ném anh ấy ra, có lẽ anh ấy sẽ bị thương vì anh không khống chế được bản thân, nếu vậy, anh sẽ khổ sở, phải không? Basilisk không phải người xấu thích tấn công lung tung người khác, cho nên em cảm thấy Harry làm rất đúng.

Nhưng Andy trông rất đau lòng, em cảm giác anh ấy như sắp khóc tới nơi."
Angelina có lẽ cảm thấy lấy đồ ngon ra dụ vô dụng, từ bỏ gọi Basilisk tỉnh lại bằng bánh kẹo, bắt đầu lải nhải những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày gần đây.

Harry và Dumbledore rất có hứng thú nghe công chúa nhỏ kể chuyện, còn không quên dùng mắt ra hiệu cho nhau.
"Salazar nói chờ anh tỉnh lại phải sắp xếp cho anh huấn luyện thêm lần nữa, còn nhờ Hogwarts giám sát anh.

Một cái lâu đài sao có thể giám sát anh được? Hay có ý là kêu tranh chân dung trong lâu đài giám sát anh? Basilisk, anh cần huấn luyện gì thế? Em có thể tham gia không? Em cũng muốn học Bùa Chú, ít nhất sau này lại gặp người xấu thì không cần té xỉu lần nữa.

Nếu em không ngất xỉu, có lẽ anh có thể mang em chạy, đúng không? Basilisk, chúng mình cùng nhau nỗ lực nhé, đừng bao giờ thua bởi người xấu.

Bọn họ luôn nói cha em là Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất, ba em là Bạch Phù Thủy lợi hại nhất, vậy em nhất định cũng không phải đồ ngốc.

Phải cho đám vô lại đó nếm thử sự lợi hại của Angelina, có đúng hay không?"
"Đúng rồi, ngày đó Harry nổi giận đấy.

Em chưa bao giờ biết Harry tức giận đáng sợ như vậy, em không dám khóc luôn, tuy rằng em biết Harry sẽ không nổi giận với em.

Nhưng sau đấy Severus nói, sư tử xù lông không có gì đáng sợ, Sirius nhảy dựng lên muốn cãi lại thì phải, kết quả Severus chỉ liếc qua cái, chú ấy liền thành thật trở lại.

Vậy có phải một ánh mắt của Draco cũng có thể khiến Harry hết giận không?" Angelina hình như quên mất Harry đang ở ngay cạnh, cũng không chú ý tới Harry nghe xong bị sặc nước.
"Ta không biết Draco có thể dỗ được Harry hết giận hay không, nhưng ta biết nếu em không đưa bánh kem blueberry cho ta ăn, ta sẽ không dẫn em vào Rừng Cấm tìm Bạch Kỳ Mã nữa."
Tiếng Basilisk đột nhiên vang lên, tuy vẫn không phấn chấn lắm, nhưng đã khôi phục hiền lành bình thường khi đối mặt với Angelina.

Harry và Dumbledore lập tức dời chú ý tới Basilisk, chỉ thấy Basilisk đã ăn một ngụm bánh kem, còn Angelina mặt mày hớn hở.
"Basilisk, cậu cuối cùng cũng tỉnh rồi." Harry đi tới cạnh Basilisk, xoa xoa đầu nó, mắt lục tràn ngập ý cười.

"Có người lo lắng, đề phòng mấy ngày liền, giờ cuối cùng cũng có thể an tâm."
"Andy lo lắng thì liên quan gì đến ta, ta chỉ cần có bánh kem là được." Basilisk ăn bánh kem, vừa ăn vừa nói nên nói không rõ, hoàn toàn không nhận ra mình đã gọi Andy là Andy.

Trước mắt đột nhiên xuất hiện một khối bánh pudding vị dâu tây, Basilisk lập tức cắn lên.

"Dù sao anh ta cũng là đồ ngốc, chẳng lẽ anh ta không biết ngoại trừ Harry ra, không có kẻ nào có thể tới gần ta khi ta phát điên sao? Muốn chết thì cứ nói một tiếng, ta có thể hóa đá miễn phí anh ta, dù sao Severus không thiếu thuốc giải."
"Basilisk, em cuối cùng không gọi tôi là Difrena nữa."
Basilisk sửng sốt, ngẩng đầu lên mới phát hiện cái bánh pudding mới nuốt kia xuất hiện ở trên tay Andy, mà giờ cái tay đó còn đang lắc qua lắc lại trước mặt mình.

Basilisk xấu hổ quay đầu đi, nó không muốn thừa nhận mình đã sợ đâu.

Nó đã nghe thấy hết những lời vừa rồi của Angelina, nếu Harry không ngăn cản Andy, nó thật sự không biết sau khi tỉnh lại nên đối mặt như thế nào với cục diện Andy chết vì bị mình giết nữa.

Có lẽ nó đã tha thứ cho Andy, chỉ là không chịu thừa nhận mà thôi.
"Basilisk, em muốn ăn cái gì? Tôi biết làm rất nhiều loại bánh kẹo đó.

Hì hì, chắc em không biết, hồi còn ở Robin, tài nấu nướng của tôi được toàn thể đội viên khen ngợi đó.

Bọn họ còn đùa nếu tôi mở một tiệm bánh ngọt, tuyệt đối có thể đoạt khách hàng với Công Tước Mật." Andy vui vẻ ra mặt, đặt khay đầy bánh kẹo như hiến vật quý ở trước mặt Basilisk, trông khá là chân chó.
Harry thấy Basilisk không ngăn cản được mỹ thực hấp dẫn, đầu cứ nhích từng chút từng chút tới khay, cậu cười tủm tỉm bế Angelina lên, cùng Dumbledore rời khỏi phòng, nhường không gian cho Basilisk và Andy.
Angelina lướt qua vai Harry, thấy Basilisk lè lưỡi liếm ngón tay Andy, khó hiểu hỏi.

"Harry, ba, có phải Andy dính bánh kem trên ngón tay không? Nếu không, vì sao Basilisk lại liếm ngón tay anh ấy? Làm thế không phải rất không vệ sinh sao?"
Dumbledore xem vẻ mặt thắc mắc của con gái, ho khan không biết nên trả lời thế nào.

Phải biết Angelina cũng đã từng hỏi Gellert vì sao cắn mình, khi đó, mình cũng không biết nên nói sao nữa.
"Bởi vì Basilisk muốn biết tay của người giỏi làm bánh có linh hoạt hơn người khác không, giờ Basilisk không có sức hóa hình nên phải dùng lưỡi xem xét thay tay." Harry mặt không đổi sắc nói dối, dỗ Angelina gật đầu lia lịa, cũng làm Dumbledore nheo mắt lại.

Lão Hiệu Trưởng đang suy xét sau này có thể dùng cách của Harry để trả lời thắc mắc của Angelina, về chuyện như Gellert cắn mình.
Vì thế, cả ba không hề chú ý tới, Basilisk không chỉ liếm ngón tay Andy, còn liếm cả mặt, mũi và má của hắn nữa..

Bình Luận (0)
Comment