Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 134

Lan lúc này đã ngã ngồi trên mặt đất, máu trước mũi chảy ra, ánh mắt hoa lên, đầu đau như búa bổ, trước mắt xuất hiện từng đợt trọng ảnh, ma lực trong người đã cạn đến đáy, tinh thần lực cũng hao tổn rất nhiều.

Mộng điệp từ mi tâm hiện ra trước người cô bé, nó tỏa ra từng luồng ánh sáng ngũ sắc vào trán của Lan, khiến cảm giác đau đầu do dụng chiêu quá sức giảm bớt rất nhiều, máu mũi cũng ngừng chảy.

“Yên tâm nghỉ ngơi đi” Cảm nhận sự mệt mỏi của Lan, Hân dịu dàng nhìn qua, nhẹ giọng lên tiếng.

Toàn thân rã rời, ánh mắt mơ hồ, giọng nói của Hân khiến Lan cảm thấy một tia nhẹ nhõm, an tâm, cô bé nhắm mắt lại gục nằm xuống dưới đất. Mộng điệp vẫn ở bên cạnh, phát ra từng luồng hào quang vào người Lan.

Lúc này, đám thiên sứ đang hung hăng lao đến, từ cả không trung lẫn dưới mặt đất, khí thế hung hãn mười phần.

Hân xoay người giương cung, thân thể thẳng tắp, cây cung kéo cong hình bán nguyệt, mũi tên từ trong chiếc nhẫn trên tay đặt vào dây cung, ánh mắt lạnh lùng hướng về phía đám Thiên sứ đang bay ở trên không bắn tới.

“Phật” một tiếng, dây cung thả mạnh, mũi tên lấp lóe hàn mang hướng về phía trên bắn tới với tốc độ cực nhanh.

Mũi tên ghim thẳng vào một tên thiên sứ cấp D đang trên đà bay tới, từ đầu mũi tên, quang ấn bùng nổ nổ tung thành từng luồng ánh sáng hủy diệt ra xung quanh.

Tên thiên sứ trúng tên lập tức nổ ra thành năm, bảy mảnh, máu bay tung tóe, sức nổ ép ra xung quanh làm mấy tên gần đó cũng trúng thương bay ra xa, một tên xui xẻo bị quang mang bắn tới phá nát một bên cánh, thân thể mất thăng bằng chao đảo trên không rơi xuống cắm đầu vào dưới đất chết ngay tại chỗ.

Gần như không ngừng nửa giây, Hân liên tục giương cung rút tên bắn liên tiếp trên không, tốc độ cực nhanh, những ngón tay nhỏ nhắn như múa một vũ điệu tinh xảo chết chóc, những mũi tên như có mắt nhắm vào đám thiên sứ đang lao tới bắn tới, hầu như một mũi tên đều có thể kết thúc một mạng sống.

Từng tên, từng tên trúng tiễn rơi rụng như sung. Nhưng lúc này, đám thiên sứ ở dưới đất cũng đã tiếp cận tới, tên thiên sứ cấp C dẫn đầu vung lên trọng kích hướng về cổ Hân đâm tới.

Hân dậm chân nhảy lùi về phía sau, một mũi tên đã nhanh chóng đặt lên dây, giương cung bắn tới.

Tên thiên sứ vội vàng lách đầu qua một bên né tránh, mũi tên bắn sợt qua kéo một đường máu trên cổ hắn, dư lực bắn tới trúng ngay giữa ngực một tên thiên sứ xấu số khác, lực bắn cực mạnh, ghim tên đó ra phía sau.

Vừa chạm chân xuống đất, Hân đã liên tục phát tên, thân ảnh vừa di chuyển ra sau vừa không ngừng bắn trả, những mũi tên quang ấn sử dụng nãy giờ gần như đã hết sạch, chỉ còn lại ba mũi: Một mũi tên quang ấn thuần xuyên thấu, một mũi tên quang ấn bùng nổ, và một mũi tên cường lực chứa đựng hơn tám phần nguyên lực của cô, uy lực chỉ kém hơn tuyệt sát tiễn một chút mà thôi.

Ba mũi tên này Hân giữ lại cho chiến đấu sắp tới không dám tung ra, những mũi tên bắn ra lúc này hầu như chỉ là tên thường được quán chú quang nguyên lực, dù vậy mỗi mũi đều mang tới uy hiếp rất lớn, chúng rít lên xé gió cắm thẳng vào đầu những tên thiên sứ đang trên đà lao đến.

Số lượng đám thiên sứ vẫn còn khá đông, ngoài một số tên đuổi giết Hân, đã có ba tên tiếp cận tới chỗ Lan đang nằm dưới mặt đất, giơ cao vũ khí chém xuống.

Hân liếc mắt nhìn qua, ánh mắt lạnh lẽo. Một tên thiên sứ cấp D tiếp cận tới gần vung kiếm chém tới, Hân ngửa đầu ra sau tránh khỏi, chống tay dưới đất lộn người về phía sau, đang lúc thân thể còn lơ lửng trên không, ba mũi tên đã đặt trên dây cung.

Dây cung kéo căng, bắn ra, ba mũi tên bắn thẳng tới, mũi tên được quán chú nguyên lực bắn tới mang theo tiếng rít vù vù xé gió, trúng vào giữa người ba tên thiên sứ đang vung kiếm chém xuống, dư lực mũi tên đẩy ngược ba tên về phía sau.

Tên Thiên sứ cấp C xoay người nhảy đến chỗ Lan, ánh mắt hung ác, trường kích trong tay đã giơ lên hướng người con bé đang bất tỉnh nằm đó, đâm xuống.


“Khiên chắn” Hân hét to một tiếng, U Minh chiến sĩ đang đứng ở phía sau lập tức xông lên giơ cao tấm khiên, trên khiên hắc khí lượn lờ như một tấm vải đen giơ ra chặn lấy trường kích của tên Thiên sứ cấp C.

“Keng” Một tiếng, kích, khiên va chạm, quang mang trên đầu lưỡi kích chạm phải U minh chi khí trên tấm khiên bùng nổ một tiếng, sức nổ khiến U minh chiến sĩ trùng người xuống, còn tên thiên sứ thì bị sức ép hất văng ra xa.

Đúng lúc này, mười tên thiên sứ khác cũng đã tiếp cận tới người Lan, vũ khí trong tay vung lên cao chém xuống.

“U Minh thủ hộ” Hân vừa nhảy lùi về phía sau tránh né vừa hét lớn.

Thân thể U Minh giáp sĩ như hư hóa thành từng luồng ám năng lượng, nó hóa thành một lớp màng chắn như bằng sương mù màu đen, phía trên lắp từng lớp khiên hình lục giác màu đen cứng chắc, bao bọc toàn bộ thân thể của Lan vào bên trong.

Những thanh kiếm chém xuống vang lên âm thanh keng, keng như chém vào kim loại không thể xuyên qua được nửa phần.

Đây là kỹ năng U Minh thủ hộ của U Minh giáp sĩ, tập trung toàn bộ tinh hoa sinh mạng và ám năng lượng của bản thân hình thành một lá chắn che chở cho chủ nhân.

Lá chắn này nếu nói về mặt nào đó thì còn vững chắc hơn cả khiên ma pháp của Đức nữa, chỉ có điều là thời gian duy trì của nó chỉ tầm năm phút mà thôi.

Huýt sáo một tiếng, tiểu Quang đã phóng đến bên cạnh Hân, cô nhảy lùi về phía sau giương cung bắn chết một tên thiên sứ cấp D đang tiếp cận đến gần, rồi vươn tay chộp lấy bờm ngựa tung người nhảy lên trên lưng tiểu Quang.

Tiểu Quang hý lên một tiếng, đôi cánh bằng quang nguyên lực hình thành ở hai bên, vỗ mạnh, thân thể lập tức lao vút lên không, né tránh cú đâm tới của hai tên thiên sứ trong gang tấc.

Bay lên trên không, gió mạnh thổi vù vù qua tai, Hân lạnh lùng đưa mắt nhìn xuống dưới, Ma cung ở nơi tay tiếp tục giương lên, mũi tên đặt ở trên dây cung, liên tiếp bắn xuống dưới.

Đám thiên sứ ở xung quanh đang cố gắng công kích lớp màn chắn “U minh thủ hộ” bị rỉa từng tên từng tên một, mỗi mũi tên xuyên qua lại có một kẻ mất mạng.

Thấy vậy đám Thiên sứ còn lại lập tức bỏ qua chỗ Lan, đôi cánh hiện ra sau lưng nhắm về Hân đang ở trên không vỗ cánh bay tới đuổi theo.

Số lượng chúng lúc này chỉ còn lại hơn hai mươi tên, trong đó đa số đều là cấp D, chỉ có hai tên cầm trường kích đi đầu là Thiên sứ cấp C.

Tốc độ bay của chúng cũng rất nhanh, nhưng so với sinh vật thuần tốc độ như Quang Dực Thánh Mã thì vẫn còn kém một chút.

Hân đưa mắt nhìn về phía sau, khóe mắt lóe lên một tia giảo hoạt, cố tình điều khiển tiểu Quang thả chậm tốc độ hơn bình thường dụ bọn chúng đuổi theo tránh xa khỏi chỗ của Lan.

Khoảng cách hai bên dần rút ngắn thì bọn chúng càng cố sức đuổi theo. Hân lúc này xoay ngược người lại, một mũi tên đã đặt trên dây cung, quang nguyên lực truyền vào khiến đầu mũi tên lấp lóe hàn mang.

Cưỡi ngựa bắn tên thực sự là khó hơn nhiều người tưởng tượng nhiều, trên thân ngựa rung lắc rất nhiều, thêm vào đó là sức gió trên không trung khiến mũi tên rất dễ chệch hướng, Hân không thể không thả chậm tốc độ bắn.

Hít sâu một hơi, Hân giương cung, ánh mắt ngưng tụ nhìn về phía sau, buông tay.

Dây cung bật “phật” lên một tiếng, mũi tên bắn ra nhanh như điện chớp. Gã thiên sứ cấp C đứng giữa đường tên, hoảng hồn vội vã chao cánh qua một bên, tránh khỏi vận mạng một tiễn mất mạng, nhưng vẫn không thể tránh khỏi hoàn toàn, mũi tên ghim vào cánh của hắn, quang nguyên lực ở đầu mũi tên nổ tung khiến cánh của hắn biến thành một mảnh máu thịt bầy nhẩy, lông vũ bay tung tóe trên không.

Một cánh bị hủy, cơ thể mất thăng bằng, gã chao cánh trên không, thân thể nghiêng ngã rơi thẳng xuống dưới đất. Trong tình thế nguy cấp, đã tuyết lại thêm sương, hắn nghe thấy tiếng gió rít lên, một mũi tên khác đã nhắm về hướng của gã rơi xuống bắn tới.

Gã chỉ kịp ngước đầu nhìn lên, mũi tên càng lúc càng gần, như phóng đại đến vô hạn. Đó cũng là hình ảnh cuối cùng mà hắn có thể nhìn thấy, mũi tên ghim thẳng vào giữa trán hắn xuyên thẳng ra phía sau, đục một lỗ sâu hoắm trên đầu gã.

Thân ảnh vô lực rơi xuống đất, va phải đá vỡ ra nát bét thành một mảnh máu thịt bầy nhầy.

“Đuổi kịp ngươi rồi” Tên thiên sứ cấp C còn lại lúc này đã đuổi kịp, trường kích trong tay vung lên đâm tới.

Hân vội vã thu Ma cung vào trong nhẫn, xoay người về trước ôm chặt lấy cổ của tiểu Quang, thân ảnh dán chặt xuống lưng của nó, tránh được một kích.

Tiểu Quang hý lên một tiếng, hai cánh khép lại, rơi tự do xuống đất, tốc độ rơi cực nhanh, đổi hướng cũng cực kỳ đột ngột khiến đám thiên sứ lỡ trớn.

Sau giây phút bất ngờ, cả đám cũng khép cánh lại xoay người bay thẳng xuống dưới.

Thấy bọn chúng bay xuống, Tiểu Quang mở rộng đôi cánh, bay vút qua một bên, đổi hướng cực gắt và cực nhanh, Hân vẫn ôm chặt lưng tiểu Quang, lúc này mới thả lỏng ra, hai chân khép chặt vào bụng ngựa, Ma cung hiện ra trên tay, giương cung lắp tên nhắm về phía sau tiếp tục bắn tới.

Một truy một đuổi, tốc độ vốn đã nhanh hơn kẻ địch, nhưng Hân vẫn cố tình thả chậm, để bọn chúng có ảo tưởng chỉ bay thêm một chút nữa là sẽ kịp, trong thời gian đó không ngừng bắn tên về phía sau, tỉa từng tên, từng tên một. Chiến đấu theo đúng chiến thuật thả diều của xạ thủ.

Nhìn xung quanh, đám thiên sứ bay theo lúc này đã rơi rụng gần hết, gã Thiên sứ cấp C duy nhất còn sót lại hú lên một tiếng sợ hãi, không dám đuổi theo nữa, xoay cánh bay ngược trở lại.

“Muộn rồi” Hân cất tiếng lạnh lùng, điều khiển tiểu Quang bay ngược trở lại, tốc độ cực nhanh, Ma cung giương lên, một mũi tên được đặt lên dây, quang nguyên lực cấp tốc truyền vào khiến đầu mũi tên phát ra ánh sáng chói mắt.

Hân buông cung, mũi tên bắn tới với tốc độ cực nhanh, gã Thiên sứ quay đầu lại, đâm mạnh trường kích về phía mũi tên.

Quang mang từ đầu mũi tên và trường kích nổ tung, sức nổ hất tên thiên sứ chao đảo một vòng trên không trung.

Lúc này thì, mũi tên thứ hai đã đến nơi, đầu mũi tên lấp lóe hàn mang.

Mũi tên xuyên qua giữa cổ của hắn, tên thiên sứ chỉ kịp “ặc” một tiếng, thân ảnh từ trên không trung rơi thẳng xuống đất.

Va chạm cực mạnh, khói bụi bay lên mù mịt, cổ thủng một lỗ, thân thể va đập nát bươm, gã thiên sứ trợn mắt, ngã đầu qua một bên chết tươi.

Thở ra một hơi, ánh mắt lạnh lùng nhìn tất thảy, Hân điều khiển tiểu Quang quay đầu phóng ngược lại chỗ Lan đang nằm bất tỉnh lúc nãy.
Bình Luận (0)
Comment