Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 65

“Khỏe chứ, ngài đội trưởng”

Gã Dơi Quỷ ngồi trên một chiếc ghế bành ngoài khoảng trường, trên tay cầm một ly thủy tinh, loại chuyên dùng để uống rượu, bên trong thay vì chứa rượu thì đang đựng máu tươi, thong thả nhấp một ngụm, thú vị nhìn người thanh niên trước mặt.

Gã Dơi Quỷ lúc này đang mặc một bộ vest đen, còn thắt cà ra vat, một bộ âu phục đúng tiêu chuẩn, giày dưới chân cũng là hàng hiệu, đôi mắt hơi xéo, nước da trắng trẻo hoàn mỹ, sống mũi cao và dài, mái tóc bóng bẩy như được vuốt keo, dáng ngồi có phong cách quý tộc, thêm vào bộ âu phục trên người khiến người ta có cảm tưởng hắn như là một doanh nhân thành đạt, điển trai, đang nhàn nhã thưởng thức rượu vang vậy.

Chàng thanh niên bị trói trên cây, mở mắt nhìn chằm chặp vào hắn, ánh mắt một mảnh bình tĩnh, tia thù hận che giấu sâu trong đáy mắt. Toàn thân từ trên xuống dưới của cậu ta đã không còn một mảnh lành lặn, vết cắt, vết dao chém, vết roi, vết bỏng, một vài vết thương sâu hoắm có thể mơ hồ thấy cả nội tạng, đùi có một vết đâm mơ hồ thấy xương trắng, năm ngón tay bị rút từng chiếc móng, chân cũng bị cắt cụt một khoảng. Tình trạng cực kỳ thê thảm, chỉ riêng đau đớn và giày vò đủ để một người chết đi sống lại nhưng cậu ta vẫn mở mắt nhìn thẳng, ánh mắt thật kiên cường.

Có lẽ khó chịu trước cái nhìn của cậu ta, gã Dơi Quỷ cau mày, tên quỷ hút máu kia hiểu ý, lại hai cái dùi cui nóng cháy đâm tới, mùi thịt cháy khét lẹt lan tỏa trong không khí. Chàng trai cong người chịu đựng, cắn chặt răng đến chảy máu, những tiếng ư ư phát ra trong miệng. Đau đớn đến một mức độ nào đó thậm chí có thể làm người ta chết lặng. Há mồm thở dốc, chàng trai mở to mắt nhìn lại, ánh mắt bình thản, cắn chặt răng không nói một lời.

“Đội trưởng à đội trưởng, trong hơn trăm tên lính ta đã giết, ngươi rốt cuộc vẫn là kẻ xương cốt cứng nhất đấy, việc gì phải khổ thế chứ, trở thành thủ hạ của ta có gì không tốt sao, ta rất thưởng thức ngươi đấy?” Gã Dơi Quỷ ra vẻ thở dài nói

“Ta dù có tan xương tại đây cũng không muốn gộp chung với đám ma quỷ các người, tới giết ta đi, nếu không sẽ có một ngày, ngươi sẽ phải hối hận” Cậu ta phun ra một ngụm máu, lớn tiếng nói.

Gã Dơi Quỷ phá lên cười ngặt nghẽo như nghe một câu hài tiếu lâm.

“Được, được, vậy mới thú vị chứ, yên tâm đi, ta sẽ không giết ngươi đâu, ngày vui còn dài lắm, để ta xem xem rốt cuộc ngươi sẽ cứng rắn được như vậy trong bao lâu nữa”

Gã búng tay với đám quỷ hút máu tay sai phía sau:

“Đem tiết mục thư giãn buổi tối ra đây đi”

Từ nhà kho, hai bóng người bị lôi sềnh sệch ra ngoài tới gần đám lửa cháy. Đó là một phụ nữ trung niên đang ôm chặt một cô bé gái, cô bé chỉ tầm năm, sáu tuổi. Cả hai đang rất kinh hoàng, hoảng sợ, cô bé lớn tiếng kêu khóc.

Phía sau tên Dơi Quỷ, một gã trung niên cao lớn, cởi trần phanh ngực, trên người còn có một vài hình xăm lớn, gã chính là Gấu đen, hắn liếm môi nhìn hai mẹ con bị lôi ra, ánh mắt thèm thuồng thích ý.

“Mẹ ơi, mẹ ơi” Cô bé hét lên, khóc lớn. Tên quỷ hút máu bên cạnh đã lôi cô bé ra một bên. Người phụ nữ trung niên ấy cố níu nhưng không sao giữ được, gào lên trong tuyệt vọng:

“Không, không, đừng mà, tôi cầu xin các người, tôi cầu xin các người, đừng, đừng hại con tôi … aaaa”

Tên Dơi Quỷ đón lấy cô bé, nở một nụ cười tà dị, đôi tay thon dài vuốt lên má của cô bé, cô bé kinh hoàng ngừng khóc, hai mắt mở to đầy sợ hãi nhìn vào gương mặt của người trước mặt. Hắn cười khẩy nhìn về phía người thanh niên đang treo trên cột kia. Chàng trai trừng mắt nhìn lại đầy giận dữ, hàm răng cắn chặt đến bật máu.

Nở nụ cười hài lòng, hắn túm lấy cô bé quăng ra phía sau cho tên Gấu đen, gã chờ đợi đã lâu, chộp lấy như một món đồ chơi, hai ngón tay cong lại đâm vào ngực cô bé móc ra một trái tim còn đang đập thình thịch đưa lên miệng, ngắm nhìn rồi từ từ nhai nuốt như đang nhấm nháp một món ăn mĩ vị. Chàng trai nhắm mắt lại, quay đầu qua một bên, đôi tay bị trói nắm chặt đến mức những ngón tay đã không còn móng bật máu.

Người phụ nữ trung niên ôm đầu gào thét như điên loạn, cô điên cuồng vùng khỏi tầm tay tên quỷ hút máu trước mặt bằng một sức mạnh không ngờ, đè hắn xuống, cào cấu, cắn mạnh vào người hắn. Hơi bất ngờ, nhưng cũng chỉ đến vậy, gã quỷ hút máu bị dính một vết cắn đứt cả thịt, tức giận nắm tóc của cô kéo ngược ra sau, hai chiếc răng nanh từ miệng dài ra cắn một nhát vào cổ làm người phụ nữ đó chết ngay tại chỗ, hắn hút sạch tinh huyết trong người cô ta xong thì quẳng xác xuống phía dưới, đám huyết nô – xác sống biến dị hưng phấn lao vào tranh nhau cắn xé.

Ưu nhã nhấp một ngụm trên ly rượu máu trước mặt, gã Dơi Quỷ hít vào một hơi đầy say mê: “Khung cảnh thật là mỹ lệ quá, phải không đội trưởng?”

Chàng trai im lặng, không nói một lời, nhắm mắt lại, trước mặt đám quỷ điên cuồng biến thái này tỏ ra giận dữ, không cam lòng chỉ tăng thêm khoái cảm của chúng mà thôi.

“Thôi nào, đừng làm mất hứng vậy chứ, hay để ta cho ngươi biết lý do tại sao ta lại quyết định giết hết đám đồng đội của ngươi nhé?”

Chàng trai mở bừng mắt nhìn lại, ánh mắt hiện lên một tia bi phẫn. Lòng của hắn đau đớn. Đồng đội, anh em, những người lính kiên cường xông pha chiến đấu giữa bầy xác sống để cứu người, có nhiều người đã vĩnh viễn táng thân nơi miệng xác sống, họ lăn xả giữa chốn hiểm nguy để tìm lương thực cho mọi người, nhưng đổi lại họ được gì đây. Những cái chết thê thảm oan uổng của họ hiên lên trong đầu hắn. Hắn đã luôn tự hỏi, tại sao, tại sao, tại sao lại có những kẻ không bằng cầm thú đối xử như thế với ân nhân của mình.

Gã Dơi Quỷ hài lòng, chậm rãi cất giọng kể lại:

“Bắt đầu từ đâu đây nhỉ, hà hà, ta mới ban đầu chỉ là một gã công nhân quèn, gương mặt … không thể coi là điển trai, lại không có tiền, bọn người xung quanh luôn nhìn ta bằng ánh mắt thương hại, khinh rẻ, phụ nữ thì lại càng tránh ta như tránh hủi vậy.”

“Thế rồi, cái ngày định mệnh đó đã đến, cái ngày đã thay đổi cuộc sống của ta vĩnh viễn. Bầu trời biến thành màu đỏ máu, đám xác sống xuất hiện, ta may mắn trốn vào phòng trọ của hai mẹ con đơn thân gần khu nhà ta ở. Vài ngày lại trôi qua, nhà đã không còn đồ ăn gì nữa, đám xác sống lại vẫn lẩn quẩn ở đó”

“Ta cảm nhận được, cơ thể của ta đã thay đổi, cảm giác đói bụng của người thường không còn nữa mà chỉ là một cảm giác khát, cổ họng khô cháy, máu tỏa ra một mùi hương cực kỳ thơm tho hấp dẫn khiến ta không thể cưỡng lại được nữa. Điều gì đến cũng đã đến, nhân lúc đêm tối, ta cắn nát cổ họng cô ta hút máu, chưa bao giờ ta cảm nhận được hương vị của thứ gì ngon hơn thế, những dòng máu thật ngọt ngào, ta cảm giác như từng tế bào trong cơ thể sống lại, cảm giác đó thật quá sức mỹ diệu, ngươi không thể tưởng tượng được đâu”

Gã liếm môi, nhắm mắt say mê miêu tả cho cậu ta nghe.

“Ta giết luôn con gái của cô ta để hút máu. Trong người rạo rực một nguồn sức mạnh mới đang tuôn chảy, những vết sần, rỗ trên mặt ta cũng biến mất, vẻ ngoài của ta hoàn toàn thay đổi, đẹp trai và phong cách hơn nhiều, cơ thể tràn ngập sức mạnh”

“Những con xác sống lảng vảng gần đó giờ không còn là uy hiếp nữa, ta có thể dễ dàng xử lý bọn chúng, ta đi tìm kiếm xung quanh. Phải công nhận, cái vẻ ngoài đẹp mã này thật sự hữu dụng hơn ta nghĩ nhiều, ta dễ dàng chiếm được lòng tin của kẻ khác, nhất là những cô gái trẻ, thấy ta vừa đẹp trai vừa uy phong tiêu diệt xác sống thì lao vào như thiêu thân”

“Ta trà trộn vào trong đám bọn chúng, từ từ giết dần từng tên một, hút máu từng tên một, thực lực của ta mạnh mẽ hơn từng ngày, hết đám người này, ta lại tìm tới nhóm người khác, cứ thế, cuộc sống của ta thật là phong phú mỹ diệu biết bao”

“Đúng lúc đó thì, các ngươi lại tới, để làm cái gì chứ hả, các ngươi cứu sống đám người vô dụng đó, làm ta không thể tìm được con mồi nào được nữa, tụ tập cả một đám người làm ta không thể nào hành động được nữa, cơn khát lại tiếp tục giày vò ta, lũ giả nhân giả nghĩa các ngươi”

“Lúc đó, chính là các ngươi đã tự ký tên vào bản án tử hình của mình rồi, đó là lúc ta quyết định trà trộn vào các ngươi, lên kế hoạch tiêu diệt các ngươi, gây dựng nên đội quân của ta để làm bá chủ vùng đất này”

Gã Dơi Quỷ cất tiếng cười càn rỡ trong đêm tối.

Trên trời cao, ánh trăng lưỡi liềm trên bầu trời màu đỏ máu như huyết nguyệt.

Hình bóng một con ưng lượn lờ quanh bóng trăng sáng.

……………….

P/s: Viết chương này tự dưng thấy mình ác tâm ghê.
Bình Luận (0)
Comment