Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1204

Chương 1204

Đúng lúc này, Hám An lên tiếng: “Nếu đã muốn giúp đỡ, thì cả tộc cùng giúp”.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô ta.

Hám Tông cũng nhìn chị mình với vẻ ngạc nhiên.

Chỉ thấy Hám An đứng dậy, nói với Hám Tông: “Đệ bây giờ không còn là nữa mà đã là tộc trưởng Hám tộc. Đệ đi hỗ trợ đồng nghĩa với đại diện cho toàn tộc, một khi bại trận, bị Chân vũ trụ truy đuổi cũng sẽ liên lụy đến toàn tộc, vậy thì tại sao không giúp cho trót?”

Hám Tông im lặng.

Hám An tiếp tục: “Truyền lệnh xuống, ai trong thế hệ trẻ Hám tộc ta sẵn lòng đến vũ trụ Quan Huyên chiến đấu chống lại Chân vũ trụ thì có thể theo cùng”.

Chúng trưởng lão nhìn nhau với những ánh mắt khiếp sợ.

Hám An lạnh lùng nhìn khắp một lượt: “Hôm nay, Chân vũ trụ mạnh hơn nên làm vua, nô dịch chư thiên vạn giới, chỉ có Quan Huyên dám phản kháng. Tiếc thay chư thiên vạn giới yếu nhược vô năng, cúi đầu chịu nhục, không dám rên một tiếng, đáng buồn làm sao!”

Đoạn cô ta nói với Hám Tông: “Đi!”

Hai tỷ đệ ra lệnh xong thì đứng dậy rời đi.

Mệnh lệnh của họ nhanh chóng được truyền đi khắp Hám tộc, chẳng mấy chốc đã có mấy trăm thiên tài yêu nghiệt phóng lên trời cao, thẳng tiến Quan Huyên.

Các trưởng lão cũng nhanh chóng đi theo.

Bởi nếu vũ trụ Quan Huyên thật sự chiến thắng thì những người ở lại khéo sẽ bị xử lý hết khi đôi tỷ đệ kia trở lại.

Mấu chốt là đây là thời khắc mà Hám tộc cần phải đoàn kết!

Có ý kiến trái chiều là bình thường, nhưng không thể để xảy ra nội loạn, lúc nào cũng phải nhất trí đối ngoại!

Sau đó, phàm là người có khả năng chiến đấu trong Hám tộc đều lần lượt lên đường đến vũ trụ Quan Huyên.

Trong đường hầm thời không, Hám Tông nhìn sang Hám An: “Tỷ à…”

Như biết cậu ta muốn nói gì, cô gái ngắt lời: “Nếu tỷ bảo đệ không đi thì đệ có làm theo không?”

Hám Tông lắc đầu.

Hám An gật gù: “Đã vậy thì tỷ chỉ có thể ủng hộ đệ hết mình thôi”.

Hám Tông cười thật tươi: “Vâng!”

Hám An lại hỏi: “Đệ có biết hậu quả việc này có thể mang đến không?”

Hám Tông: “Đệ biết”.

Hám An gật gù: “Thế thì tốt”.

Cô ta thoáng dừng lại: “Nếu thua…”

Hám Tông cười to: “Chỉ là chết mà thôi!”

Hám An thì thầm: “Vị đại ca này của đệ… thật sự tốt đến vậy sao?”

Hám Tông cười: “Huynh ấy đã bảo vệ đệ vào ngày đó, nay đệ cũng phải báo đáp, nếu thật sự đánh không lại thì bỏ mạng ở vũ trụ Quan Huyên cũng không hề gì!”

Hám An lẳng lặng nhìn cậu ta.

Liên gia, Huyền giới.

Bình Luận (0)
Comment