Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3005

Chương 3005

Diệp Quân cười khổ: “Con không mạnh đến mức ấy”.

Người phụ nữ gật đầu: “Vậy thì hạ mục tiêu xuống, muốn gọi thì gọi, không muốn thì không gọi, cái này con làm được”.

Diệp Quân rơi vào im lặng.

Thấy hắn còn băn khoăn, bà ấy lại nói: “Nhận thức nội tâm, hàng phục nội tâm, tùy tâm”.

Diệp Quân hỏi lại: “Tâm?”

Bà ấy gật đầu: “Làm gì cũng đừng nên quá sức. Như con vì sợ bị người khác gọi là vua dựa dẫm nên không dám gọi ai đến. Sống trên đời vì sao phải để ý cái nhìn của người khác? Sống vì lẽ đó là cực kỳ ngu xuẩn, hiểu chưa?”

Diệp Quân gật đầu: “Con hiểu rồi”.

Người phụ nữ: “Tâm con nói thế nào thì làm như thế ấy”.

Diệp Quân cười đáp: “Con hiểu rồi”.

Người phụ nữ lại nói: “Con không hiểu”.

Diệp Quân sửng sốt.

Người phụ nữ không giải thích. Nói thật ra thì trên đời có bao nhiêu người sống được tùy tâm?

Nhận thức nội tâm, hàng phục nội tâm, tùy tâm.

Ba cảnh giới độc lập không phân cao thấp.

Diệp Quân hiện tại xem như miễn cưỡng nhận thức được nội tâm.

Nhưng điều bà ấy làm không phải để hắn lập tức đạt đến Tùy Tâm, mà là hướng dẫn hắn nên đi thế nào trên con đường tương lai.

Chỉ lối một chút mà thôi.

Lúc này, Thần Khởi kia bỗng mở miệng: “Nói đủ chưa?”

Thấy người phụ nữ quay sang nhìn mình, ông ta lại hỏi: “Ngươi chính là người hộ đạo của Diệp Quân?”

Bà ấy gật đầu: “Phải”.

Thần Khởi cười mỉa: “Để ta nhìn xem hôm nay ngươi có giữ được mạng cho hắn hay không”.

Người phụ nữ liếc nhìn ông ta rồi vươn tay chỉ Thần Hạo: “Lão là chỗ dựa của ngươi?”

Thần Khởi còn chưa kịp nói thì người phụ nữ ấn nhẹ ngón tay xuống.

Uỳnh!

Dưới con mắt kinh dị của mọi người, Thần Hạo chợt biến sắc, hai gối cong lại thành tư thế quỳ.

Thời không nơi đầu gối lão vụn vỡ.

Những người khác hóa đá.

Bắt quỳ luôn??

Cái quái gì thế?

Thần Khởi nhìn cảnh tượng này với vẻ khó tin tràn ngập, đầu óc trống rỗng.

Bên kia, Sở phu nhân siết chặt hai tay, thân thể khẽ run.

Đám người Trấn Thiên sau khi vượt qua khiếp sợ thì mừng rỡ như điên.

Người đứng sau Diệp Quân mạnh thế sao?

Đây là điều họ không ngờ đến.

Thật quá kinh ngạc!

Bình Luận (0)
Comment