Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 42

Vì ngươi không nói thật thì người ta cũng sẽ đoán được!  

Quả nhiên, nghe lời Diệp Quân nói xong, khoé miệng Phí Bán Thanh khẽ cong lên: "Ngươi cũng thành thật phết!"  

Diệp Quân nhìn Phí Bán Thanh, không nói gì.  

Phí Bán Thanh nhìn hắn, cũng không nói gì.  

Advertisement

Diệp Quân đột nhiên xoè bàn tay, chỉ tay về một phía, kiếm bay vút lên trời, rạch nát tầng mây!  

Kiếm thế!  

Advertisement

Diệp Quân nhìn Phí Bán Thanh: "Tuy ta đang ở cảnh giới Chân Pháp nhưng muốn giết một vị cảnh giới Thần Anh cũng không khó khăn gì! Cho dù là cường giả cảnh giới Thông U - trên cảnh giới Thần Anh, cũng không phải là không có cơ hội giết!"  

Nói rồi, hắn chần chừ một lúc, lại nói tiếp: "Giết Nam Thanh Việt và Trịnh Lâm, ta chỉ dùng một kiếm!"  

Hắn biết, muốn đối phương giúp hắn thì hắn phải thể hiện được giá trị của mình.  

Nếu không, sao người ta phải giúp mình?  

Thêm vào đó, người phụ nữ này lại còn là một người vô cùng thực tế!  

Phí Bán Thanh khẽ nhếch môi: "Điều ngươi thật sự lo lắng là bọn họ sẽ đến gây rắc rối cho ngươi, liên luỵ đến gia tộc họ Diệp, đúng không?"  

Diệp Quân gật đầu.  

Phí Bán Thanh bình tĩnh đảm bảo: "Ta sẽ bảo vệ gia tộc họ Diệp!"  

Diệp Quân thầm thở phào: "Đa tạ!"  

Phí Bán Thanh nhìn hắn hỏi: "Ta không cần biết sao ngươi lại trở thành kiếm tu, nhưng nếu đã nhận ta làm sư phụ thì không được hai lòng, được không?"  

Diệp Quân gật đầu: "Đương nhiên rồi!"  

Nói rồi, hắn do dự một lát, mới nói tiếp: "Nhà họ Nam với nhà họ Trịnh..."  

Phí Bán Thanh cười nói: "Trước đây ngươi không có chỗ dựa vững vàng, chắc chắn bọn chúng sẽ gây khó dễ cho ngươi, nhưng bây giờ thì ngươi có rồi!"  

Nói rồi, bà ấy tự chỉ tay vào chính mình: "Đó chính là ta! Có ta che chở, nếu chúng dám ra tay với ngươi, ta sẽ đào mộ tổ tiên chúng nó!"  

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.  

Phí Bán Thanh thản nhiên nói: "Ta đi dãy núi Nam Sơn xem xét thử, ngươi chuẩn bị đi, ba ngày sau ta sẽ đưa ngươi với Tiểu Ca đến thư viện Quan Huyên!"  

Nói xong bà ấy quay người, biến mất nơi cuối chân trời!  

Diệp Quân nhìn đường chân trời với vẻ mặt nặng nề.  

Phí Bán Thanh này mạnh thật!  

Sâu không lường được!  

Một lát sau, Diệp Quân ngồi xếp bằng xuống, sau đó lấy ra hai chiếc nhẫn không gian, nhìn chúng nó, khoé miệng hắn khẽ cong lên!  

Từ sơn động kia, hắn không chỉ thu hoạch được một nhánh địa mạch mà còn thu được một vạn hai nghìn kim tinh, sau khi đưa cho tộc trưởng năm nghìn, hắn còn lại bảy nghìn. Ngoài ra, hắn còn có ba vạn hai nghìn tử tinh!  

Đây thật sự là một khoản kếch xù!  
Bình Luận (0)
Comment