Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 589

Chương 589

Người phụ nữ gật đầu, bà ta nhìn sang bên phải, Diệp Quân nhìn theo. Cách đó mấy nghìn trượng có một cô gái đang lặng lẽ đứng đó, lúc nhìn rõ dung mạo của cô ấy, Diệp Quân bỗng sửng sốt!

Cô gái thật đẹp!

Cô gái này là người duy nhất có thể so sánh với Tiểu Ca về nhan sắc trong số những người mà hắn từng gặp.

Thấy Diệp Quân nhìn mình, cô gái hơi ngẩn người, hai tay cô ấy siết chặt, do dự một lát mới khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.

Nhưng có thể nhận ra, cô ấy hơi mất tự nhiên, hoặc có thể nói là hơi gượng.

Trên tàu sao, Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt mình: “Tiểu thư nhà bà là ai?”

Người phụ nữ lắc đầu: “Diệp công tử, ta không thể nói cho cậu biết được, vì tiểu thư không cho phép!”

Diệp Quân suy nghĩ rồi hỏi: “Ta có thể nói chuyện với tiểu như nhà bà một chút không?”

Người phụ nữ lại lắc đầu: “Tiểu thư không giỏi xã giao, cũng không thích nói chuyện với người khác!”

Nói rồi, bà ta để lại nhẫn không gian: “Diệp công tử, bảo trọng!”

Nói xong, bà ta quay người rồi biến mất phía xa.

Trên tàu sao, Diệp Quân cau mày, cô gái này là ai?

Như nhớ ra điều gì, Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, ngươi có quen không?”

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Ngươi tưởng ta là thần tiên à?”

Diệp Quân: “…”

Phía xa, người phụ nữ bước tới trước mặt cô gái, cô gái hơi trách móc: “Bà để nhẫn lại rồi đi là được mà! Bà nói với huynh ấy về ta làm gì?” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Người phụ nữ cười khổ: “Để lại rồi đi sao được?”

Cô gái khẽ lắc đầu: “Chúng ta đi thôi!”

Người phụ nữ: “Tiểu chủ, bây giờ chúng ta đi đâu?”

Cô gái nhẹ giọng nói: “Tới tổng viện thư viện Quan Huyên! Ở đó có rất nhiều sách cổ, hơn nữa, nói không chừng có thể gặp được sư phụ nữa!”

Người phụ nữ cười nói: “Chắc Mộ viện chủ không có trong thư viện đâu!”

Cô gái mỉm cười: “Cứ thử vận may xem sao!”

Người phụ nữ như nghĩ đến điều gì đó, bỗng hỏi: “Tiểu chủ, chúng ta cứ tới như vậy, e rằng tổng viện ở vũ trụ Quan Huyên sẽ không cho chúng ta vào!”

Cô gái nhoẻn môi cười, bàn tay ngọc ngà xoè ra, trong tay xuất hiện một thanh kiếm: “Ta có kiếm Thiên Đạo sư phụ cho, bọn họ không dám ngăn ta đâu!”

Người phụ nữ cười nói: “Chắc chắn như vậy rồi!”

Hai người đi về phía xa.

Trên đường đi, người phụ nữ bỗng hỏi: “Tiểu chủ, cô giúp Diệp công tử là có lòng tốt, nhưng sao cô lại không để cho cậu ta biết ai đang giúp mình?”

Cô gái khẽ cười: “Làm việc tốt, không cần để lại tên!”

Người phụ nữ lắc đầu, trong lòng thầm than thở.

Bình Luận (0)
Comment