Hậu Thảm Họa

Chương 107

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đối với động tác của Thẩm Định Quân, bên Thẩm Tinh cũng rất nhanh chóng phát hiện ra vấn đề. NhuY

Những người thường lui tới nhà máy tuy cũng có ngày vì không đổi được bánh ngô mà oán giận vài câu, thế nhưng số lượng rất ít. Hơn nữa người bình thường cũng chỉ tùy tiện oán giận hai câu liền từ bỏ, cũng sẽ không thật sự sinh ra oán niệm gì với bọn họ. Mà tuyệt đại đa số những người thường thường tới nơi này bán cỏ, đối với nhà máy nuôi cá của bọn họ đều thập phần cảm kích.

Hai người Thẩm Tinh cùng Khưu Thành tại thành phố Tân Nam không có kẻ đối đầu. Từ lần trước Thẩm Tinh tham gia dạ tiệc mừng năm mới, rất nhanh liền có người đến cửa nhà máy của bọn họ gây sự. Sau khi bị đuổi về, hiện tại lại không ngừng có người đến khu vực gần nhà máy phát tán lời đồn, châm ngòi cảm xúc của mọi người.

Không cần phải nói, Thẩm Tinh cũng biết mấy chuyện tốt này đều xuất phát từ bút tích của Thẩm Định Quân hoặc là tên Thẩm Hàn Vũ. Nay nghĩ đến, Thẩm Tinh cũng tự trách mình quá thiếu kiên nhẫn, mới bắt được cơ hội liền nhịn không được muốn rêu rao trước mặt lão già kia, kết quả lại khiến cho nhà máy nuôi cá của bọn họ gặp phải phiền toái.

Hiện tại mọi chuyện đã thành ra như vậy, bên Khưu Thành không cần phải nói, Thẩm Tinh đây cũng không phải kẻ ăn chay.

Sau khi hỏi qua ý kiến của Khưu Thành, rất nhanh, Thẩm Tinh đã có động tác của riêng mình. Bữa dạ tiệc mừng năm mới lần trước cô không chỉ tham gia cho có mặt, nương vào bữa dạ tiệc, cô đã nhận thức không ít người.

Lúc này mới vừa qua khỏi vài ngày, những mối quan hệ kia đã phải dùng tới rồi. Bấy giờ, Thẩm Tinh kêu người vớt một mẻ cá từ bể lên. Sau đó, cô liền chạy ra ngoài bôn ba một phen, không đến hai ngày, cô đã có mặt trên TV.

Chuyện mục mà cô xuất hiện là một chương trình phỏng vấn của đài truyền hình bản địa. Ở đầu chương trình, nhà đài đã chiếu sơ lược hình ảnh của nhà máy Khưu Thành cùng Thẩm Tinh, sau đó lại chiếu tiếp một đoạn vieo hai cậu cháu lão Hồ thu mua côn trùng cùng cỏ nuôi súc vật, hòa với thanh âm hữu lực của MC nam đọc lời bình.

“Chàng trai ấy! Cô gái ấy!”

“Đều là những người trẻ tuổi còn chưa đến ba mươi!”  haehyuk8693

“Vào mùa hè, bọn họ thu mua côn trùng, đến mùa đông lại thu mua cỏ nuôi súc vật. Ngay khi vấn đề lương thực một ngày so với một ngày lại càng thêm khẩn trương, số cỏ tồn kho đã vô cùng sung túc, thế nhưng bọn họ vẫn tiếp tục kiên trì thu mua!”

Theo sát sau đó, hình ảnh chuyển dời, liền lìa đến cảnh tượng đám người gây chuyện nhốn nháo trước truớc cửa nhà máy nuôi cá ngày đó. Trong khi bọn họ gây chuyện, hai cậu cháu lão Hồ lại vội vàng đóng cửa nhà máy lại. Dù vậy, người đứng ngoài cửa cứ chậm chạp không chịu tán đi, kêu la như thể bất cứ lúc nào cũng có thể tiến lên phá sập cửa nhà máy.

“Thế nhưng!”

“Nhà máy của họ hiện đang gặp phải một nguy cơ sinh tồn to lớn!”

“Vì cái gì?”

Sau khi vài cái dấu chấm hỏi đỏ như máu xuất hiện, hình ảnh trên TV lại chiếu đến cảnh trường quay mà chương trình đang ghi hình.

“Hoan nghênh các vị khán giả đang xem tiết mục hỏi đáp của đài Tân Nam chúng tôi. Quan tâm đến những câu hỏi lớn tại Tân Nam, quan tâm đến những thắc mắc chung quanh chúng ta. Tôi chính là người chủ trì Dương Đẩu của chương trình hỏi đáp Tân Nam.” MC Dương Đẩu là một người trung niên thân cao mã đại. Hiện tại, chỉ thấy hắn đại mã kim đao ngồi ở trước màn ảnh, thanh âm nói chuyện vang dội lại hữu lực.  haehyuk8693

“Trong thành phố chúng ta hiện đang có hai người trẻ tuổi tài năng. Tuy bọn họ đều chỉ mới hơn hai mươi chưa đến ba mươi tuổi, những đã tạo dựng ra một sự nghiệp thuộc về chính mình. Bất quá công việc của bọn họ, vừa không phải là làm nông, cũng không phải sản xuất, mà chính là nuôi cá. Không sai, khách mời hôm nay của chương trình chúng ta chính là Thẩm quản lý của nhà máy nuôi cá Tinh Thành.”

“Vào thời điểm vấn đề lương thực đang cực kì khẩn trương, nhà máy nuôi cá của Thẩm quản lý mỗi ngày đều phải bỏ ra một lượng lớn bánh ngô, dùng để đổi cỏ nuôi gia súc của dân chúng.”

“Hiện tại, nghe nói tại nhà máy Tinh Thành của bọn họ đã tích trữ đầy đủ thức ăn chăn nuôi cho số dê nuôi trong nhà máy ăn đến mùa hè sang năm. Thế nhưng, nhà máy của Thẩm quản lý vẫn kiên trì thu mua cỏ nuôi súc vật như trước. Thẩm quản lý, chú có một câu muốn hỏi cháu, vì sao khi đã đến thời điểm này rồi, các cháu vẫn còn kiên trì thu mua cỏ nuôi gia súc?”

“Mỗi ngày đều có nhiều người đến nhà máy bán cỏ, lương thực trong tay bọn cháu nếu còn có thể kiên trì, vậy thì tiếp tục thu mua thôi.” Trong TV, Thẩm Tinh đã sửa lại tác phong khôn khéo kiên cường lúc bình thường, để đắp nặn cho mình một tác phong giản dị, tùy tiện, còn hơi hơi ngây ngẩn.

“Như vậy, cháu có thể nói cho mọi người biết, lương thực trong tay các cháu còn có thể kiên trì được bao lâu?” Người chủ trì lại hỏi. haehyuk8693

“Cái này rất khó nói.” Thẩm Tinh có chút khó xử: “Từ trước, chúng cháu mỗi ngày đều sẽ cầm ra hơn hai trăm cân bột ngô làm thành bánh ngô, sau đó từ trong tay thị dân thu mua cỏ nuôi gia súc. Thế nhưng mấy ngày nay tình huống không tốt lắm, bây giờ còn khó mà nói được chính xác.”

“Tnh huống không tốt lắm mà cháu nói, cụ thể là gì?” Người chủ trì hỏi.

“Chính là… Mấy ngày nay, cháu thường thường nghe thấy một ít tiếng nói bất mãn, nói là xếp hàng đã lâu, lại đổi không được bánh ngô. Còn có người náo loạn vài lần trước cửa nhà máy. Hiện cháu cùng phía đối tác đang thương lượng kế tiếp phải ứng đối như thế nào.” Thẩm Tinh đáp.

“Vậy, hiện tại các cháu đã bàn bạc xong chưa, có khả năng sẽ lấy phương pháp nào ứng đội cục diện trước mắt?” Người chủ trì tiếp tục hỏi.

“Hiện tại có hai con đường. Một là tăng một lượng lớn bột ngô cung ứng, hai là dẹp quầy thu mua.” Trong tươi cười của Thẩm Tinh lại lộ ra vài phần bất đắc dĩ.

“Các cháu bây giờ còn có năng lực tăng lượng cung sao?” Người chủ trì đầy mặt giật mình hỏi, đây cũng là biểu tình của rất nhiều dân chúng biết đến vấn đề đang theo dõi chương trình qua TV.

“Nếu tăng lượng cung, khẳng định sẽ kiên trì không được vài ngày.” Thẩm Tinh lắc đầu, nói: “Vốn chúng cháu hiện tại cũng không còn bao nhiêu lương thực. Trước đợt này, phía đối tác của cháu đã đem một lượng lớn Ngọc thạch trân quý mà anh ta đã cất giữ nhiều năm cầm đi đổi lương thực. Năm đó tại căn cứ lâm thời khó khăn như vậy, anh ấy cũng không bỏ được số ngọc ấy…” NHUY

“Như vậy, đối với sự kiện hiện tại, phía đối tác của cháu có ý kiến gì không?” Thanh âm của MC càng trở nên trầm thấp, phảng phất như mang theo một ít thương cảm cùng gánh nặng.

“Anh ấy nói quán không thể dẹp, cứ như hiện tại kiên trì thêm một đoạn thời gian. Đợi đến cuối năm bán đi một mẻ cá thì sẽ có lương thực bổ sung vào.” Thẩm Tinh nói.

“Lại nói tiếp, Thẩm quản lý trước đó cũng đã hiện diện trong tiết mục tin tức của đài, nói vậy sẽ có rất nhiều thị dân biết cô ấy. Thế nhưng, còn vị đối tác trong truyền thuyết của cô, mọi người tới nay khẳng định chưa từng gặp qua. Và chúng ta hôm nay..!” MC nhấc tay, thanh âm cũng đề cao vài phần.

“Ngao!!!”

“Oa!!!”

“A!!!”

Trên ghế khán giả nhất thời bộc phát ra một trận tiếng hoan hô cùng vỗ tay, những người xem trước TV đều bị gợi lên lòng hiếu kỳ. Ai cũng muốn xem xem phía đối tác của Thẩm quản lý rốt cục là dạng nhân vật gì?

“Và chúng ta hôm nay!” Cánh tay của người MC nâng lên cao, sau đó lại nhẹ nhàng thu hồi, cất tiếng: “Chúng ta hôm nay rốt cuộc đã tranh thủ được một cơ hội cùng với cậu ấy tiến hành trao đổi qua điện thoại.”

“Zề……” p2haehyuk.wordpress.com

“Mợ nó~……”

“Xời ạ~……”

Thính phòng phía dưới nhất thời lại phát ra một trận hư hư, người xem trước TV cũng bị chọc cho nở nụ cười.

“Khâu tiên sinh chào cậu, tôi là MC của chương trình hỏi đáp Tân Nam.”

“Xin chào.” Khưu Thành lúc này cũng đang ngồi ở phòng khách, một bên xem TV, một bên cầm microphone nói chuyện.

“Thẩm quản lý đã nói với chúng tôi, cậu mới chính là người chủ chân chính của nhà máy nuôi cá Tinh Thành. Cô ấy chỉ là người làm công, đây là thật sao?” Người chủ trì cười hỏi.

“Không có không có, chúng tôi là quan hệ hợp tác.” Khưu Thành hồi đáp.

“Chú cũng nghe mọi người nói, trong lần hợp tác này của hai người, cậu chính là ngươi ra tiền, còn cô ấy xuất lực, có phải như vậy không?” Người chủ trì tiếp tục hỏi.

“Có thể nói như thế.” Chuyện này cũng không có gì để giấu diếm. Có thể nói hầu hết những người ở thành phố Tân Nam này đều biết những ngày tháng trước đây của mẹ con Thẩm Tinh là dạng gì.

“Vậy vì sao cậu lúc trước lại lựa chọn Thẩm quản lý? Phải nói ở hiện tại, chỉ cần có tiền có lương, người nguyện ý cùng cậu hợp tác đều có vô số.”

“Nói về chuyện này, coi như là duyên phận đi. Thẩm Tinh rất có năng lực, phương diện nhân phẩm tôi cũng rất tin cậy. Vào thời điểm xử lý vấn đề trong nhà máy, quan niệm của chúng tôi đều rất phù hợp với nhau.”

“Ô, nguyên lai là như vậy. Trước đó chúng ta đều hiểu lầm, nghĩ đến hai cháu là….” MC nói đến đây, liền hướng về phía màn ảnh nháy nháy mắt vài cái. “Nam chưa lập gia đình nữ chưa gả chồng, khó tránh khỏi mọi người sẽ hiểu lầm chút nha.”

“Đây quả thật là hiểu lầm, quan hệ hợp tác của chúng cháu được thành lập trên cơ sở cùng chung chí hướng và tín nhiệm lẫn nhau, không có liên hệ gì với vấn đề nam nữ.” Khưu Thành làm sáng tỏ.

“Nói rất hay! Chỉ cần có thể cùng chung chí hướng, chỉ cần có thể tín nhiệm lẫn nhau, đó chính là đối tác ngàn vàng khó cầu, là nam hay là nữ cũng không hề quan trọng.” Người MC lúc này lại rất phối hợp đem những gì Khưu Thành đã nói lập lại một lần. Không thể nghi ngờ, đây chính là lời nói thay cho Thẩm Tinh. Thẩm Định Quân trọng nam khinh nữ, chuyện lão sinh con trai liền bỏ mặc con gái, toàn bộ trên dưới Tân Nam ai mà chẳng biết.

Sau đó hắn lại nói: “Lại hỏi thêm Khâu tiên sinh một câu, đối với vấn đề mà nhà máy nuôi cá các cháu đang gặp phải, suy nghĩ của Khâu tiên sinh là gì?”

“Nếu có thể kiên trì, chúng cháu sẽ tiếp tục cố gắng.” Khưu Thành nói.

“Cho dù có nhiều người không thấu hiểu các cháu như vậy, các cháu vẫn quyết định tiếp tục?” Người chủ trì hỏi.

“Dù sao đó cũng chỉ là số ít.” Khưu Thành đáp.

“Đến đây, chú lại thay người xem hỏi Khâu tiên sinh một vấn đề. Vì cái gì dưới tình huống như vậy, cháu vẫn lựa chọn tiếp tục kiên trì?” Nói đến phía sau, thanh âm của MC đột nhiên tăng lên vài nấc.

Đầu dây bên kia trầm mặc một chút, trong trường quay nhất thời cũng yên tĩnh vô thanh. Một lát sau, Khưu Thành mới tiếp tục nói chuyện. p2haehyuk.wordpress.com

“Mọi người đều sống không dễ dàng, nhiều năm qua mọi người đều phải chịu đựng không ít chuyện. Hiện tại khó khăn khẳng định chỉ là tạm thời, cháu đã có năng lực, hiển nhiên phải làm thêm chút việc, kiên trì nhiều thêm chút nữa.”

Tại trường quay chương trình, MC Dương Đẩu đã đỏ hốc mắt, âm thanh nói ra vẫn như cũ vang vang hữu lực: “Cảm ơn Khâu tiên sinh! Cảm ơn chuyện mà cậu đã làm cho mọi người, còn có sự kiên trì của cậu!”

Từ phía ghế ngồi của khán giả lại vang lên một trận nhiệt liệt vỗ tay, thật lâu vẫn chưa dừng lại.

Sau khi kết thúc đoạn thăm hỏi qua điện thoại, MC Dương Đẩu còn nói thêm:“Mạnh tử có câu, Cùng tắc độc thiện kỳ thân, đạt tắc kiêm tế thiên hạ. (Cùng thì giữ mình trong sạch. Đạt thì cứu giúp khắp thiên hạ). Ai nói chúng ta đều đem lời dạy của các cụ khi xưa ném đi hết rồi? Mọi người hãy nhìn những người trẻ tuổi đại diện cho thế hệ tương lai của chúng ta đây!”

Phía khán giả lại vang lên một trận nhiệt liệt vỗ tay, rất nhiều người có mặt ở trường quay đều đã đỏ hốc mắt, thậm chí có người đã cầm khăn tay lau nước mắt.

Đến đoạn tiếp theo, chương trình lại tiếp tục chiếu một đoạn vieo khác giống như phần mở đầu tiết mục, cũng chính là đoạn clip ghi lại những kẻ gây sự ngoài nhà máy nuôi cá.

Vì phân đoạn này, tổ làm chương trình còn đặc biệt chạy đi phỏng vấn vài ông chủ lớn trong thành phố, còn có các nhân viên tương quan. Thật ra, đoạn video này cũng đã được an bài để phát ra, tương đối chỉnh chu hơn so với khúc video phát lúc đầu, thậm chỉ còn có vẻ trầm trọng hơn rất nhiều.

Phần cuối chương trình, tổ biên tập vẫn tiếp tục phát một đoạn video về cảnh đám người gây sự kêu gào, còn có thanh âm sáng sủa của Khưu Thành:“… Cháu đã có năng lực, hiển nhiên phải làm thêm chút việc, kiên trì nhiều thêm chút nữa.”

Sau khi tiết mục hỏi đáp này được phát sóng, toàn bộ thành phố Tân Nam nhất thời xôn xao lên. Rất nhanh, số mới nhất của chương trình đã được người xem thu lại, đăng lên mạng internet, trong lúc nhất thời liền kéo dậy một làn sóng bình luận. Đương nhiên, cũng có vài người nói đây chỉ làm ra vẻ, thế nhưng càng nhiều người tin vào tiết mục này, bởi vì bọn họ cũng giống như những người trong đoạn video kia có một tấm lòng son nhiệt huyết.

Theo lượng chú ý dành cho video cùng với hai nhân vật chính là Khưu Thành và Thẩm Tinh tăng dần, Khưu Thành đã từ một nhân vật vô danh trong quá khứ biến thành một người tiếng tăm nổi như cồn, nhưng lại chẳng có gì để khai thác. Ngược lại, bên phía Thẩm Tinh lại có một đống chuyện xưa để kể. Những chuyện mà Thẩm Định Quân đã làm trong quá khứ cũng không tránh khỏi việc bị đào bới, khiến cho nhiều người mắng lão đến mức tan tác tơi bời. p2haehyuk.wordpress.com

Nhưng mà Khưu Thành không nghĩ tới, sau khi đoạn video được truyền bá khắp nơi thì ngay ngày hôm sau, trong thành phố liền có không ít chủ nông trường và chủ nhà máy lần lượt hưởng ứng theo.

Tuy nhóm các chủ nông trường đã hưởng ứng qua lời kêu gọi của chính phủ trước đó, thế nhưng lúc này lại là cảnh tượng chen chúc hô hào, nhờ vậy mà đã giúp cho phía thành phố giải quyết được một phần vấn đề lương thực. Còn về phía các nhà máy, vì đa số nhà máy đều có diện tích lớn, tùy tiện ở trong đó làm vài cái chuồng nuôi mấy con dê cũng tốn không bao nhiêu diện tích. Trước mắt, trong thành phố còn có một vài nhà máy có tình trạng kinh doanh khá tốt, nên bọn họ vẫn có thể dùng một ít hàng hóa mình sản xuất để đổi lương thực từ những vùng chuyên canh tác cây lương thực.

Về phần mấy tên gây chuyện, hiển nhiên đã không còn dám lén phén gì nữa. Mà cùng lúc đó, ở trước sạp thu mua cỏ của nhà máy Khưu Thành, đã không còn đội ngũ xếp hàng chờ bán cỏ dài như trước nữa. Điều này cũng là vì ở khắp nơi trong thành phố Tân Nam, hiện đã có thêm vài nơi thu mua cỏ nuôi gia súc.

Người dân mỗi ngày ra khỏi thành phố cắt cỏ, lúc trở về sẽ đi đến điểm thu mua gần nhất, không còn giống như trước, cho dù mới trở về từ phía thành bắc cũng phải lặn lội qua hết thành phố Tân Nam, chạy đến thành Nam bán cỏ kiếm bánh ngô.

Tổng thể mà nói, trong thế cục khẩn trương trước mắt, đoạn video này đã mang đến cho mọi người một ít năng lượng, tuy ngoại trừ thành phố Tân Nam ra, thì chuyện này không có nhiều ảnh hưởng đến những vùng khác.

Nếu muốn bàn về ảnh hưởng xấu của việc này thì đó chính là đã mang đến cho Thẩm Định Quân một ít chuyện không hay ho. Cho dù trong chương trình phỏng vấn, Thẩm Tinh không hề nhắc một chữ đến ai, thế nhưng những chuyện mà lão đã làm năm đó, mọi người vẫn có nhớ rõ trong lòng. Chỉ cần Thẩm Tinh còn có thể nhảy nhót, lão đời này cũng đừng mong yên tĩnh. Lúc trước nếu không phải vì xem chuẩn cái món hàng lỗ vốn này chắc sẽ không gây ra sóng gì, thì lão làm gì ngu đến mức đưa ra quyết định như vậy?

Mà tại giờ phút này, Thẩm Định Quân rốt cuộc đã nhận thức được, Thẩm Tinh mới chính là chướng ngại vật lớn nhất trong sự nghiệp của lão.

Chỉ là lão còn chưa kịp đá văng cái chướng ngại này đi, Khưu Thành bên này lại cho hắn một đòn bất ngờ.

Vào một buổi sáng bình thường trung tuần tháng giêng, không khí khô ráo, độ ấm tương đối thấp. Khi nơi đồng không mông quạnh ở vùng ngoài thành còn đang khoác trên mình một làn sương trắng mỏng manh, thì người dân trong thành phố đều đã rời giường từ sớm. Chỉ qua thêm chốc lát nữa, người nên đi làm sẽ đi làm, người cần lao động thì sẽ tất bật lao vào công việc, vì muốn kiếm được chút thức ăn mà bận rộn vất vả cả một ngày.

Tại một căn hộ nào đó trong trung tâm thành phố, một người tuổi còn trẻ vừa mới mặc xong quần áo, đang chuẩn bị đi đến nhà vệ sinh rửa mặt, ánh mắt đảo qua, liền thấy được ngoài cửa kính nhà mình có một con búp bê đáng yêu dạng treo tường. Mà bên cạnh chổ con búp bê bị treo lên, còn có thêm một chiếc USB.



Thanh niên mở ra cửa sổ, quan sát một hồi. Chổ hắn ở nằm tuốt tầng sáu, trước cửa kính cũng không có chổ nào để mượn lực, như vậy thì con búp bê này là từ đâu tới đây? Khó hiểu thì vẫn khó hiểu đấy, nhưng cuối cùng hắn vẫn mở ra máy tính, quyết định xem xem bên trong chiếc USB này có thứ gì? p2haehyuk.wordpress.com

Dù sao đầu năm nay, một cái máy tính cũng không đáng giá vài đồng tiền, cái máy này của hắn chỉ vừa mới mua được từ chợ vài hôm trước, bên trong cũng không có gì nhiều, dù nhiễm virus cũng chẳng sợ.

Khi USB được mở lên, hắn thấy được vài tập tin dạng âm thanh. Hắn cũng không có nghĩ nhiều, tùy tay liền mở lên cái đầu tiên.

“Ba, cái con nhỏ chiết tiệt kia lại đổi sang một cách thức mới. Nhìn bộ dạng giả ngây giả dại của cô ta trên TV, ba, chúng ta nên đối phó như thế nào đây?”

“Hừ, bất quá chỉ là vài thủ đoạn của lũ mèo ba chân.”

“Vậy con nói xem chúng ta nên làm gì đây?”

“Chuyện này giao cho ba đi, con không phải là đối thủ của nó.”

“……”

Nghe đoạn đối thoại không đầu không đuôi của một già một trẻ trong tập tin, ngồi trẻ tuổi ngồi trước máy tính vừa định tắt máy tính đi ra ngoài tìm việc làm, nhưng rất nhanh, hắn liền nghe đến một cái tên quen thuộc.

“Ba! Ba nói trong nhà máy của Thẩm Tinh có người của chúng ta sao?”

“Ồn ào cái gì?”

“Ai nha, ba, vậy ba tính lợi dụng quân cờ này sao đây? Lần này, cha trăm ngàn đừng thủ hạ lưu tình nữa, con nhỏ kia căn bản chỉ biết làm chuyện xấu.”

“Yên tâm đi, lúc này đây ba nhất định cho nó……”

Thẩm Tinh? Cái tên này hiện tại đều rất quen thuộc với mọi người à, mấy ngày trước còn xuất hiện trên TV nữa. Chút chuyện về nhà bọn họ, trên mạng internet cũng bị không ít người lan tin. Mẹ! Tên Thẩm Định Quân này quả nhiên là kẽ cặn bả!

“……”

“Chuyện bên Ngải Văn Hải, cậu hỏi thăm thế nào rồi?”

“Thẩm tổng……”

“Trong khoảng thời gian này, các cậu…”

“……”

“……”

“Hừ, cái bà già chết tiệt kia cũng dám khoa tay múa chân với tôi!”

“Trong tay ả hiện tại đang nắm không thiếu lương thực đâu.”

“Lương thực nhiều thì có ích lợi gì, kiểu gì cũng phải coi có nắm chặt được hay không đã?”

“Thẩm tổng, ngài xem?”

“Hiện tại trước……”

“……”

“……” 

“Thẩm tổng, dù sao cũng là người của phía chính phủ, không cho họ mặt mũi, có lẽ không ổn lắm đâu?”

“Sợ cái gì? Cái tên khốn kiếp xxx này, tôi lúc trước bởi vì chuyện ly hôn đã tìm đến hắn hai lần. Lão cũng chả chừa mặt mũi cho tôi, bánh ít đi bánh qui lại mà thôi.”

“Chỉ sợ tới khi đó hắn ta sẽ làm khó dễ chúng ta.”

“Hắn là cái thá gì chứ? Đầu năm nay, chỉ cần có tiền có lương. Ở nơi nào cũng là đại gia, làm gì có ai dám đuổi thần tài ra khỏi cửa?”

“……”p2haehyuk.wordpress.com

“……”

“……”p2haehyuk.wordpress.com

“……” p2haehyuk.wordpress.com

Từng đoạn ghi âm được bật lên. Lúc mới nghe được những câu đối thoại kia, người nọ trước tiên là phẫn nộ, sau đó lại cảm giác có chút buồn cười, một người có nhiều trym nhiều trâu bò vây quanh như vậy, chả hiểu sao lại bị người nghe trộm còn ghi âm lại như vậy. Kì này, lão coi như đã bị bóc trần như nhộng à.

Trong lúc hắn còn đang do dự có nên đem những thứ này phát lên trên mạng không, kết quả một người bạn của hắn đã gọi điện qua: “Con mẹ nó có tin chấn động rồi!! Cậu mau mở weibo lên xem đi!”

“Tin tức gì?” Vừa nói, hắn một bên liền mở weibo ra.

“Cái tên cặn bã khốn kiếp! Thật sự là súc sinh!” Người bạn của hắn đã đáp lại như vậy.

Weibo vừa mở ra, hắn rất nhanh liền nhìn thấy một file mp3 mà người bạn của hắn vừa chuyển tiếp qua weibo, vừa nhấp chuột liền bật lên thanh âm:

“Ba, cái con nhỏ chiết tiệt kia lại đổi sang một cách thức mới….”

Hay ghê, bên hắn còn chưa có động tác gì thì đã có người sớm hơn hắn một bước. Cũng đúng, người ta đã có tâm truyền bá mấy thứ này, thì làm sao chỉ tìm đến mỗi mình hắn được?

Thời điểm Thẩm Định Quân nhận được tin tức, số file được trích từ đoạn ghi âm đã truyền bá đi khắp thế giới. Nhìn màn hình máy tính, hắn chỉ cảm thấy một dòng máu nóng muốn giết người đang tập kích trực diện ngay trước mặt.

Ai? Đến cùng là ai đang đối nghịch với hắn?
Bình Luận (0)
Comment