Hậu Thảm Họa

Chương 63

Động tác của Vương lão đại rất nhanh chóng. Ngay sáng hôm sau, anh cả nhà họ Vương chỉ lưu lại vợ của mình cùng vợ chồng nhà họ Vương bán đậu hủ, còn bản thân thì mang theo đứa con trai lớn A Phong, chạy về thôn.

Vừa vặn đứa con trai nhỏ A Lỗi của hắn cũng đang ở trong thôn. Phụ tử ba người cùng nhau thu nhập một ít vật liệu, vừa cắt vừa hàn, bận việc hết non nửa ngày, liền làm ra được hơn ba mươi lồng chuột đồng. Lúc cả ba dùng xe đẩy chở lồng chuột đồng kéo đến tiểu khu Gia Viên, bầu trời còn chưa tối hẳn. haehyuk8693

Khưu Thành đưa cho hắn hơn ba cân bột ngô, rồi đem lồng chuột đồng chuyển lên trên lầu. Sắp xếp xong xuôi, mỗi con chuột đồng đều được nhốt trong một lồng sắt độc lập, một tổ sẽ có bốn con, mỗi ba con chuột cái sẽ phối với một con đực. Trong số chuột cái, có con đã từng đẻ con, cũng có con vừa trưởng thành, lớn bé phối hợp. Chuột đực bình thường đều còn tương đối trẻ, bởi vì mấy con lớn lớn một chút đều đã sớm bị Khưu Thành giết thịt đem bán.

Sau khi nhóm chuột đồng được lấy ra ngoài hết, cái ổ đông đúc dân cư lúc đầu nay đã trống trải không ít. Bất quá dạo gần đây trong nhà cậu lại có không ít chuột mẹ mới sinh ra vài ổ tiểu chuột đồng nhun nhút. Một ổ chuột bình thường cũng có năm sáu con, nhiều hơn có thể có hơn mười còn. Đợi qua thêm một khoảng thời gian, chờ số chuột đồng con đều trưởng thành, chỉ sợ chổ ở cho chúng chưa chắc sẽ đủ đâu.

Buổi tối lúc đến chợ đêm bán chuột đồng, Khưu Thành không đi đến sạp hàng của Vương Thành Lương như mọi lần nữa, mà chạy tới giao lộ lần trước có mấy người phương bắc đến bán gà sống.

Giao lộ trong đêm thành phố vẫn nhốn nháo như vậy, nhưng lưu lượng người lui tới vẫn thực đông đúc. Người ở nội thành bên kia muốn đi dạo chợ đêm, hơn phân nửa đều phải đi qua nơi này. Bọn Khưu Thành vừa dọn sạp ra không bao lâu, liền có người dừng lại vây xem.

“Trông mấy cái lồng này này, sắp xếp quá chỉnh tề, bộ bán chuột làm cảnh à?” Một người đàn ông trung niên bu lại vui đùa nói.

“Ba chuột mẹ một chuột đực, mỗi con chuột cái hàng năm nhiều nhất chỉ có thể sinh ra bốn ổ. Một ổ tối thiểu có sáu bảy con, nhiều thì khoảng mười con.” Khưu Thành cười cười, giới thiệu chuột đồng nhà mình cho bọn họ.

“Vậy chuột con phải nuôi bao lâu mới lớn lên?”

Vừa nghe Khưu Thành giới thiệu, không ít thị dân vây xem đều có chút động tâm. Hiện tại tai hoạ khủng khiếp nhất trong lịch sử loài người vừa qua khỏi, lương thực tinh quý, người nuôi dưỡng được súc vật lại càng ít. Cho dù có người làm công việc chăn nuôi, tiểu dân chúng phổ thông như bọn họ muốn ăn thịt, vẫn còn là mong mỏi quá sớm. So ra, chuột đồng có chu kỳ nuôi dưỡng không phải quá dài như những loại khác, giá cả cũng không đến mức trên trời, là mộ lựa chọn tốt nhất.haehyuk8693

“Nếu anh muốn cho chúng nó sinh sản, vậy thì phải mất khoảng ba tháng, còn nếu muốn ăn thịt, hai tháng là được rồi.”

Khưu Thành nói đoạn lại nhấc một tổ hợp lồng sắt lên, bảo: “Đây là chuột mẹ thứ nhất thứ hai và con thứ ba, tôi đều dựa theo chu kỳ động dục của chúng mà sắp xếp. Nếu mọi người mua về nhà, cứ ấn theo trình tự trước sau, đem chuột công bỏ vào là được.”

Thời gian kế tiếp, những người vây xem lại bảy miệng tám lưỡi hỏi không ít vấn đề, Khưu Thành đều nhất nhất trả lời.

“Thế chuột đồng này bán sao vậy?” Rốt cuộc cũng có người hỏi giá.

“Ba cân bột ngô một tổ.” Khưu Thành nói. EditNhuy EditNhuy

“Ai nha, quá đắt, quá đắt!” Vừa nghe phải mất ba cân bột ngô, thật nhiều người đều ngại tốn tiền.

Thành phố Tân Nam không thể so với khu vực tỉnh lị, người ở nơi này phần lớn không có được bao nhiêu thu nhập. Trừ một số ít người đứng đầu, còn lại những kẽ sống khá khẳm hơn lại là dân ăn cơm nhà nước. Nhưng cho dù như vậy, đồ ăn mỗi tháng lĩnh về nhà đều được ghi chú cả, người người đều tính toán tỉ mỉ mà sống, rất ít có ai dám tiêu tiền như nước.

Trừ số người ăn cơm nhà nước, thành phần còn lại chủ yếu là người làm ăn cùng công nhân. Người làm ăn thì phải xem việc mua bán có làm lớn không có lời lãi không? Mà ở thành phố Tân Nam hiện tại, nhân lực chủ yếu vẫn là lấy tiểu thương chiếm đa số. Còn về phía công nhân, có một số thì đến vùng nông trường lớn nhỏ ở ngoại ô hỗ trợ, có người thì làm công cho dân buôn bán trong nội thành, thu nhập phần lớn đều rất ít.

Nhưng vì nguyên nhân như vậy, chuột đồng của Khưu Thành mới có thị trường. Lấy mức độ sinh hoạt của đại bộ phận dân chúng ở thành phố Tân Nam mà nói, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, bọn họ rất khó có thể mua được loại thịt khác để ăn.

Một con chuột đồng còn không đến một cân bột ngô, kỳ thật đây đã là cái giá rất phải chăng. Chung quy đó vẫn là thịt trân quý a, nếu nuôi thêm một ít thời gian còn có thể sinh thêm chuột con nữa.

Những người này sở dĩ muôn miệng một lời chê đắt, chính yếu vẫn là do muốn cò kè mặc cả, hơn nữa mấy kẻ tham dự việc mặc cả này cũng không phải người người đều tính toán mua về. Nói trắng ra là có vài tên vì quá nhàn rỗi nhàm chán mà kiếm chuyện để làm thôi.

Trong TV chiếu qua chiếu lại cũng chỉ có mấy bộ phim truyền hình, mạng internet thì không phải nhà nào cũng lấp được. Buổi tối có bó lớn thời gian như vậy, nhà nhà người người liền kéo qua chợ đêm để giết thời gian.

Khưu Thành cũng không phải lần đầu bày quán. Từ sớm cậu đã tập thành thói quen, cho dù ai nói gì đều cắn chặt răng không mở miệng. Chỉ trong chốc lát, những người vây xem náo nhiệt thấy không có gì vui, tự nhiên liền yên tĩnh lại.

Quả nhiên, qua không bao lâu, mọi người thấy cậu một chút ý định giảm giá cũng không có, rất nhanh liền có vài người buông tha việc mặc cả, thanh toán ba cân bột ngô, cầm một tổ chuột đồng trở về. Có người mở đầu, việc sinh ý tiếp theo liền như nước xuôi theo dòng.

Bọn họ bày quán khoảng một nửa, Vương Thành Lương liền mang một đứa cháu trai cùng hai cô cháu gái đi qua. Vừa nãy, anh cả nhà họ Vương đã giúp hắn coi sạp, để hắn về nhà ăn một bữa cơm, tắm rửa một cái rồi nghỉ ngơi.

Tuy nhà họ gần đây lại nhiều thêm một cái nghề làm đậu hủ. Thế nhưng bọn họ vẫn tính toán tiếp tục kinh doanh sạp bán bếp lò như cũ. Dù sao cũng không phí bao nhiêu tiền vốn, mỗi ngày cũng chỉ cần sắp xếp một người tới trông, có thể kiếm bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu.

Mấy đứa nhỏ nhà Vương gia vừa thấy A Thường, liền kêu hắn đến nhà bọn họ đánh bài. Hôm nay A Phong cũng bị bác cả của bọn họ lưu lại trong thôn, để cho nhóc giúp ông bà làm việc. Thành ra bên này chỉ còn lại ba tiểu hài tử, nếu thêm A Thường, vừa vặn đánh song khấu được rồi.

Đợi qua thêm một tháng, A Phong A Lỗi liền phải trở về nhà, ba đứa nhỏ sẽ ở trong thôn nán lại. Người lớn trong nhà đều đã thương lượng xong, dự tính sẽ cho nhóm anh chị em tụi nhỏ luân phiên quay về thôn giúp ông bà nội chăm sóc hoa màu trên ruộng. Đến thời điểm hai huynh đệ A Phong A Lỗi trở lại, cho dù có A Thường, song khấu cũng đánh không được nữa, bất quá bọn họ còn có thể chơi đấu địa chủ.

“Đi thôi, chốc lát nữa tôi sẽ tới tìm anh.” Khưu Thành gặp A Thường nhận được lời mời của đám nhỏ có chút tâm động, nhưng lại trưng ra bộ dáng không muốn rời đi, liền lên tiếng cổ vũ.

“Mấy đứa cháu phải trực tiếp về nhà, trời đã khuya không được đi chơi linh tinh nữa.” Vương Thành Lương cũng nói với mấy đứa nhỏ nhà mình như vậy.

“Dạ, cháu biết ạ!” Mấy đứa nhỏ hi hi ha ha trả lời, cùng A Thường đi về phía nhà làm đậu hủ.

Tối hôm qua, A Thường bởi vì có A Kiệt ở bên cạnh chỉ điểm, lại có cô nhóc Tiểu Yến với thực lực siêu cường đối diện, đánh tới cuối cùng quả nhiên thắng được mấy cuộc. Thời điểm sáng hôm nay lúc bọn Khưu Thành qua lấy bã đậu, quả nhiên không có nuốt lời, còn đưa cho bọn nhỏ số củ lạc mà họ mang theo.

Hôm nay A Phong đã đi vào thôn, A Kiệt muốn tự mình lên sàn. A Thường không có ai chỉ dẫn, tay mơ ra trận, cuối cùng có thể thắng được trận nào hay không cũng chẳng biết.

“Cậu không cùng tụi nhỏ về à?” Khưu Thành hỏi Vương Thành Lương.

“Tớ đợi thêm một hồi đi cùng cậu qua luôn.” Vương Thành Lương nói xong liếc mắt nhìn xe ba bánh của Khưu Thành, ý tứ trong mắt không cần nói cũng biết.

Khưu Thành nếu bán hết số chuột đồng, liền có thể thu hồi được kha khá bột ngô. Cậu một mình chở nhiều bột ngô đi đường ban đêm như vậy, trên đường không nhất định sẽ luôn bình an. Nếu Vương Thành Lương đi cùng cậu, hai người thanh niên trẻ tuổi, cho dù có tên nào có ý định rục rịch, cũng phải suy nghĩ thật kỹ mới dám ra tay.

Khưu Thành biết hắn có hảo ý, liền cũng không chối từ nữa. Hai người lại ngồi ở góc giao lộ đợi gần một giờ, thẳng đến khi đem chuột đồng đều bán hết, lúc này mới hướng phường đậu hủ của Vương gia chạy qua.

Hơn ba mươi tổ chuột đồng, tổng cộng bán được hơn một trăm cân bột ngô. Trong mắt người khác xem ra là rất nhiều, nhưng đối với Khưu Thành mà nói, còn chưa đủ để mua một nữa con heo. Xem ra cậu còn phải trông cậy tiếp vào vụ lúa mới được.

Lúc đi đến phường đậu hủ, A Thường đang cùng với mấy đứa nhỏ chơi đánh bài. Trên chiếu bài, trước mặt mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều thả chút đậu phộng. Mấy đứa nhỏ nhà Vương gia tính cả A Thường, người người đều hết sức chăm chú giương cung bạt kiếm, phảng phất như đang tiến hành một canh bạt lớn có một không hai.

Thời điểm Khưu Thành đi vào, A Thường đầy mặt rối rắm, đang hé ra một con bài Tiểu Vương trong tay. (Thứ tự bài trong đấu địa chủ: đại vương, tiểu vương, 2, A, K, Q, J, 10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3...)

“Nhanh lên, anh không ra hả?” Nhà dưới A Kiệt thúc giục nói.

“…… Tiểu Vương!” A Thường rối rắm sau một lúc lâu, cuối cùng vẫn đem lá bài tẩy đánh ra.

“Bom!” A Kiệt ba một tiếng bỏ ra bốn con bảy.

“Ô……” A Thường bị dội bom đến nổi khuôn mặt biến sắc, quay đầu nhìn Khưu Thành.

“Không có việc gì, còn có thể chạy mà.” Khưu Thành cười nói, A Thường trong tay còn dư lại một con tám, tính ra cũng không quá nhỏ, vẫn còn có cơ hội.

Đêm nay, A Thường cuối cùng vẫn đem toàn bộ đậu phộng trong túi của mình thua sạch. Nên suốt trên đường trở về, anh chàng liền mặt ủ mày ê ngồi xổm ở phía sau xe ba bánh, không nói một tiếng.

“Chờ tôi lát nữa mở máy tính lên, sẽ kêu anh ra luyện. Mai mốt anh liền trở nên lợi hại ngay thôi.” Khưu Thành an ủi anh chàng.

“Đậu phộng luộc mất tiêu hết rồi.” A Thường rất là mất mác.

“Về sau chúng ta lại thắng về một vố từ chổ bọn họ mà.” Khưu Thành cười nói.

“Ô……” A Thường lại không nói gì. Bọn Tiểu Yến thực sự quá lợi hại, hắn cảm giác chính mình sẽ không thể nào vượt qua nổi.

Trở lại tiểu khu Gia Viên, Khưu Thành trước khiêng số bột kiếm được đêm nay trở về phòng 1406. Sau đó, cậu lại lên tầng mười lăm quan sát mầm lúa. Như mọi lần cậu chỉ lấy một ít chồi non xem xét, đại khái phải đợi đến mai hoặc hôm kia mới có thể cấy mạ. Khi đó, bọn họ cũng vừa lúc nên chuẩn bị thật tốt mấy ruộng lúa để gieo trồng. haehyuk8693

Thuận tiện nhìn chuột đồng cùng lũ dê, lại đến mái nhà quan sát mấy chú gà con đã vào ổ nghỉ ngơi, sau khi xác định hết thảy đều không có dị thường, Khưu Thành lúc này mới phóng tâm tình xuống lầu đả toạ. Ngay khi đi đến hành lang ở tầng mười lăm, cước bộ của cậu đột nhiên đình chỉ.

“Làm sao vậy?” A Thường không rõ ràng cho lắm hỏi cậu.

“Là mấy cây nhân sâm kia.” Khưu Thành giật mình, nói.

Mấy ngày nay, những cây nhân sâm cậu gieo trồng kia giống như đã qua giai đoạn hấp thu linh khí bốn phía. Cậu thử đem chúng nó đặt ở trong đại Tụ Linh trận ở tầng mười lăm, cũng không thấy có phát sinh hiện trạng linh khí của toàn bộ tầng nhà khô kiệt đi. Tương phản lại, lúc này đây đứng ở trong hành lang, cậu lại cảm thụ được toàn bộ linh khí trong Tụ Linh trận đang lưu động, tựa hồ so với trước kia còn tinh thuần hơn không ít.

Khưu Thành lúc trước cũng từng phát hiện ra chuyện Tu Linh trận nhỏ mà cậu bày riêng cho mấy cây nhân sâm cũng có hiện tượng linh khí trở nên tương đối tinh thuần. Song đây chỉ là một Tụ Linh trận rất nhỏ thôi, nên linh khí cũng ít ỏi. Không nghĩ tới, sau khi đem chúng nó đặt ở trong đại Tụ Linh trận, thế nhưng tác dụng lại rõ rệt như vậy.

“Anh đi về ngủ trước, tôi đêm nay liền ở nơi này đả tọa.” Khưu Thành đối A Thường nói.

“Tôi không ngủ được.” A Thường không chịu đi.

“Vậy anh có muốn chơi bài không?” Khưu Thành không muốn để A Thường cảm thấy nhàm chán. Cậu vừa nhập định chính là mất tới vài giờ, A Thường hiện tại lại chưa tu hành, ở cùng cậu cũng chỉ là ngồi trơ mà thôi.

“Ngô.” A Thường lên tiếng.

Vì thế Khưu Thành liền giúp hắn kéo một đường dây mạng qua cửa sổ, lại đem máy để bàn khiêng lên. Khởi động máy, thay mới một ít trò chơi ở QQ, cậu lại giúp anh chàng chọn một căn phòng có kha khá người, để cho anh chàng tự mình chơi.

So với quá khứ, động một cái là vạn người tràn ngập khắp nơi, trang trò chơi trên QQ hiện nay quả thực rất hiu quạnh. Trong game song khấu, phòng có người tổng cộng cũng chỉ có mấy gian, trên cơ bản không cần lo lắng chuyện hết chỗ mà bị đá ra.

Làm xong mọi chuyện, Khưu Thành liền ngồi ở ngay hành lang bên cạnh khoanh chân ngồi xuống, chỉ chốc lát sau, liền nhập định.

A Thường ngồi đối mặt với vách tường trên mép hành lang. Màn hình trước mặt được đặt trên một cái khuôn gỗ úp ngược, CPU thì trực tiếp đặt ở trên mặt đất. Dây điện được kéo ra từ phòng 1506 gần đó, đường dây mạng cũng xuyên qua một mảnh ruộng mới tới được bên hắn.

Bởi vì khuyết thiếu kinh nghiệm, A Thường liên tục thua vài ván. Tới khi thua đến nổi hứng ý tàn lụi, anh chàng nhịn không được đánh cái ngáp, quay đầu nhìn Khưu Thành liếc mắt quan sát. Thấy cậu vẫn hoàn hảo ngồi ở chổ kia, trong lòng hắn liền cảm thấy yên bình.

Ánh trăng như nước, soi lên vài tấm gương phản xạ ngoài ban công, rồi chiếu đến mảnh ruộng bên cạnh một màu ngân bạch. Bởi vì lẽ đó, bên trong hành lang cũng không có vẻ tối tăm như xưa. A Thường nhìn hành lang kéo dài, không tự giác liền nhớ tới cuộc vui thích mấy hôm trước… EditNhuy

A Thường dời hai mắt nhìn màn hình máy tính, lại xem hai mắt của Khưu Thành. Anh chàng không yên lòng lại chơi trò chơi trong chốc lát, sau đó dứt khoát đem con chuột ném mất, chạy qua bên người Khưu Thành ngồi xuống, ngửi ngửi mùi trên cơ thể cậu, thể xác và tinh thần xao động lúc này, cuối cùng mới thoáng được bình phục chút ít.
Bình Luận (0)
Comment