Hậu Tinh Thần Biến

Chương 156

Phá Thiên, có thể chia làm chín kiện trung phẩm thiên thần khí, chia ra làm chín, uy lực so với một kiện còn muốn lớn hơn, mới nhìn sơ thấy thiên thần khí này có thể phân làm chín, Hồng Quân đặc biệt nhờ Tần Vũ luyện chế cho hắn. Phá Thiên nhất kiếm, phối hợp với thiên thần khí Phá Thiên, một kiện phân thành chín, chính là Phá Thiên cửu kiếm mà Hồng Quân mới phát minh, kỳ thật chính là mỗi kiện đồng thời phát ra Phá Thiên nhất kiếm.

Chín đạo kiếm khí, mỗi một đạo không có uy lực tàn phá của Liễu Hàn Thư, cũng không có cái kinh người của Nghịch Ương, chỉ là chiêu "Nghịch Thiên cửu kiếm" này của Hồng Quân tàn sát thần nhân so với hai người bọn hắn cộng lại nhiều hơn rất nhiều.

Chín kiếm, tổng cộng mang đi một vạn tám ngàn sinh mạng hạ phẩm thần nhân, hơn năm vạn hạ phẩm thần nhân bị thương, còn có ba ngàn trung phẩm thần nhân bị thương, năm mươi vạn quân đội của đệ nhất thần giới đang vây công Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư đều bị mỗi người một lần công kích làm rối loạn hoàn toàn.

"Cao trưởng lão, triệu tập tất cả các cao thủ của chúng ta về đây gấp, Nghịch Ương … mặc kệ hắn, cái … kia thiên thần khí trên tay Hồng Quân ta nhất định phải có nó!" Thạch Nhược Tín thâm trầm truyền âm, hai mắt gắt gao nhìn thẳng vào trên thân thanh kim kiếm bây giờ từ chín đã hợp lại thành một trên tay Hồng Quân.

"Có tới ba kiện thiên thần khí a!" Chu Thiên bây giờ không phải ghen ghét Thạch Nhược Tín, mà là Hồng Quân ba người bọn họ, Chu Thiên đã có một kế hoạch tỉ mỉ, sau sự việc này vô luận như thế nào cũng phải đoạt được một kiện thiên thần khí, huyền tinh thiết quáng nơi nào đó cũng phải cẩn thận tìm kiếm một phen, thiên thần khí của ba người Hồng Quân tuyệt đối không phải vô cớ mà xuất hiện.

"Thiên thần khí, sao lại nhiều thiên thần khí thế này!" Liên Vựng cùng bốn mươi chín thành chủ lại một phen khiếp vía, bọn họ cho rằng nhược điểm của mình chính là không có một vũ khí tốt, thần nhân cầm tiên khí mà đánh với thần nhân cầm thiên thần khí, kết quả chỉ có thể là lấy trứng mà chọi vào đá.

"Ha ha, Hồng Quân huynh đệ đánh hay lắm, bây giờ chúng ta cùng nhau đại khai sát giới một phen, xem lần này giết được nhiều như thế nào!" Nghịch Ương ha ha cười to bay đi, vừa rồi sau một hồi công phu, hai trăm thượng phẩm thần nhân đã chết dưới kim kiếm Nghịch Ương, bất quá Nghịch Ương trên thân thể cũng đã bị nhiều vết thương màu xám, nhìn không ra hình dáng thần khí chiến y nữa. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenggg.com

"Nghịch Ương lão ca, ngươi còn có khí lực sao?" Hồng Quân a a cười nói, vừa rồi chém giết kịch liệt, thần nhân vây công Nghịch Ương rất nhiều, hơn nữa không giống với Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư bên này, vây công Nghịch Ương tất cả đều là thượng phẩm thần nhân cao thủ, cho dù có thiên thần khí cùng thần khí chiến y, Nghịch Ương giết không ít người nhưng cũng tiêu hao thật lớn khí lực, bây giờ trong cơ thể thần lực đã không còn được tới năm thành.

"Nói đùa, chỉ giết những tên tiểu súc sinh như thế này, ta còn có thể cùng các ngươi tiếp thêm ba trăm hiệp, đến đây đi, xem chúng ta ai giết nhiều hơn!" Nghịch Ương vừa cười to vừa xông ra ngoài, lần này mục tiêu của Nghịch Ương thay đổi, không sống chết đánh nhau cùng mấy thượng phẩm thần nhân đang vây công hắn nữa, mà là lao vào bên trong liên quân năm mươi thành mới vừa bị Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư giết chết hơn hai vạn người, tiếp tục một màn chém giết.

Thượng phẩm thần nhân đối chiến với hạ phẩm thần nhân, lại có thêm thiên thần khí hổ trợ, chỉ một lúc sau người của đệ nhất thần giới đã bị Nghịch Ương giết đến mấy trăm, Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư cũng ha ha cười to gia nhập trận chiến, ba người biến thế bị động thành chủ động, còn tìm hạ phẩm thần nhân của đối phương mà xuống tay, nhất thời chiến trường dấy lên một trận nổi loạn, vô số hạ phẩm thần nhân bị ba người truy giết tìm đường thoát thân.

"Ngu xuẩn, bắt bọn chúng quay lại mau!" Thạch Nhược Tín khẩn trương, gắt gỏng quát, năm mươi vạn quân đội chống lại ba người, kết quả là bị ba người đánh cho tan tác, khắp nơi loạn đào, trở thành một mảnh hỗn loạn. Cao thủ thuộc hạ của Thạch Nhược Tín, ngay cả muốn nhảy vào cũng không vào được, chỉ có thể ngây ngốc đứng chờ, phòng ngừa ba người Hồng Quân đào tẩu.

"Ha ha, sảng khoái, thật là sảng khoái!" Liễu Hàn Thư điên cuồng cười to, một đạo kim quang lại xuất ra thu hoạch hơn mười tánh mạng hạ phẩm thần nhân.

"Giết hay lắm, mấy tên tiểu súc sinh đáng chết này, hàng năm không biết có bao nhiêu người đệ nhất thần giới chúng ta chết trong tay chúng, không biết bao nhiêu thành quả của chúng ta đều bị bọn chúng cướp đi.

"
Sư huynh, Nghịch Ương lão ca, ta lại vừa giết thêm không ít, các ngươi phải cố gắng lên chứ!" Hồng Quân ha ha cười, Phá Thiên của hắn có thể phân làm chín, mà lực lượng của Hồng Quân đến từ nguyên anh trong cơ thể, mà lực lượng nguyên anh lại đến từ vô danh vật chất màu xám, vô danh vật chất màu xám chính là sau khi thần nhân chết đi mà thành, trên bầu trời còn có vô số, Hồng Quân căn bản không có cảm giác kiệt lực, ngược lại giết chóc ngày càng mạnh mẽ.

"Tiểu tử này!" Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư đều là sửng sốt, Hồng Quân một kiếm chia làm chín, một mực dụng Phá Thiên kiếm khí truy sát hạ phẩm thần nhân, Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư trong khi giết được năm ngàn hạ phẩm thần nhân, thì Hồng Quân một mình đã giết hơn ba vạn, bây giờ bên người Hồng Quân, thần nhân tốc độ đào thoát là nhanh nhất, căn bản không người nào dám cùng Hồng Quân động thủ.

"Một đám phế vật!" Thạch Nhược Tín sắc mặt xanh lét, năm mươi vạn quân đoàn, binh lính chết đi chưa phải là nhiều lắm, đến bây giờ cũng chỉ có không tới năm vạn, ba mươi vạn đã đào tản đi ra ngoài, bọn người Liên Vựng như thế nào cũng không thể khiến bọn họ quay lại được, tràng diện hỗn loạn này căn bản bọn hắn không có khả năng khống chế được.

Giết chóc, hoàn toàn là giết chóc, mặt khác làm cho người ta không dám tin tưởng được ba người đánh giết làm hơn năm mươi vạn người phải loạn đào, cuối cùng giết chết khoảng tám vạn có thừa, bị thương mười mấy vạn, làm cả đại quân đoàn năm mươi vạn người hoàn toàn tan nát.

Sự việc này nếu là ở một địa phương khác mà nói dám chắc không ai tin tưởng, bất quá nếu nói ba người này đều có thiên thần khí vậy có thể làm một ít người tin tưởng được, giá trị của thiên thần khí, mặc kệ là đệ nhất thần giới hay là đệ nhị thần giới, đều là vật phẩm đáng giá nhất mà thần nhân có được. Có thiên thần khí, một mình chống lại thượng phẩm thần nhân còn không sợ, đương nhiên ngoại trừ Hồng Quân.

Năm mươi vạn đại quân bỏ mạng hơn tám vạn, kéo mười mấy vạn thương binh quay trở lại trận địa của mình, ngoài cửa Thái Bình Thành, ba người Hồng Quân hoàn toàn giống như ba sát thần, uy phong lẫm liệt hư không mà đứng, bất luận kẻ nào đều không dám coi thường họ nữa.

"Thế nào, còn có ai nữa không, bổn thành chủ tất cả đều tiếp đón!" Nghịch Ương cười to, trận đấu vừa rồi, Nghịch Ương cũng Liễu Hàn Thư không thể so được với Hồng Quân, hai người cộng lại so với Hồng Quân giết được một nửa cũng không tới, ngoại trừ than vãn Hồng Quân quá biến thái, chỉ có thể tìm kẻ khác mà phát tiết.

"
Nghịch Ương lão ca, ngươi … trước tiên nên nghỉ ngơi một chút!" Hồng Quân khẽ cau mày, thần lực trong cơ thể Nghịch Ương chỉ còn lại có ba thành, bây giờ binh lính đệ nhất thần giới đang quay lại đều là thượng phẩm thần nhân lúc trước, Nghịch Ương có thể gặp nguy hiểm.

"
Hảo, ta hiểu được, các ngươi … tiếp tục giết đi!" Nghịch Ương gật gật đầu, hắn chính là biết rõ tình huống của mình nhất, lập tức nắm lấy thần thạch khôi phục lực lượng của Vô danh không gian, trực tiếp lăng không điều tức.

"
Nghịch Ương, Hồng Quân, Liễu Hàn Thư, các ngươi nếu giao ra thiên thần khí, ta có thể đáp ứng không giết các ngươi, hơn nữa Hoàng Sa Thành sẽ không còn gây khó khăn cho chín thành các ngươi nữa!" Thạch Nhược Tín lớn tiếng khoác lác, đối với biểu hiện của năm mươi thành liên quân hắn vô cùng thất vọng.

"
Ha ha, sư đệ, ngươi có nghe được không? Không biết heo chó nhà ai đang kêu loạn a!" Liễu Hàn Thư ngửa mặt lên trời cười to, Hồng Quân cũng từ sắc mặt mỉm cười biến thành lạnh như băng, Thạch Nhược Tín lại phạm vào điều kiêng kị của Hồng Quân, trước giờ những ai muốn cướp đoạt đồ vật của Hồng Quân đều không có một người nào có được kết cục tốt.

"
Lớn mật!" Cao trưởng lão nộ hét một tiếng, Liễu Hàn Thư dám so sánh Thạch Nhược Tín với heo chó, tất cả người của Hoàng Sa Thành đều căm tức nhìn Liễu Hàn Thư.

"
Cho các ngươi đường sống mà còn không muốn, vậy bổn thành chủ sẽ thành toàn cho các ngươi!" Thạch Nhược Tín sắc mặt âm lãnh, hắn khuyên hàng cũng không có nghĩ tới Hồng Quân bọn họ sẽ đáp ứng.

"
Cao trưởng lão, ngươi đích thân dẫn Phong, Vũ, Lôi tam đoàn tới bắt bọn chúng!" Thạch Nhược Tín hướng tới Cao trưởng lão bên cạnh hạ mệnh lệnh vừa truyền âm phân phó cho bốn mươi chín thành chủ còn lại đang ở xa xa, để bọn họ tạm thời không nên gây chuyện lộn xộn.

Phong, Vũ, Lôi là do Thạch gia bí mật bồi dưỡng thành ba trung đội thượng phẩm thần nhân, tổng cộng ba ngàn người, lần này Thạch Nhược Tín vì cướp đoạt thiên thần khí của Hồng Quân mà dẫn theo ba trung đội này, hôm nay chính là lúc bọn họ phát uy.

Phong đoàn, một ngàn thần nhân đều là tu luyện công pháp giống nhau, một ngàn người sinh hoạt cũng là cùng một chỗ, sau một thời gian dài, có thể đoán được mức độ phối hợp của một ngàn người này như thế nào, có thể không chút nào khoa trương khi nói Phong đoàn dù chỉ là một ngàn thần nhân, nhưng là năng lực bọn hắn hợp kích thì đến thiên thần cũng không dám đón đỡ, một ngàn thần nhân đặc biệt có một bộ công pháp chuyên trận thế hợp kích này, thì chiến đấu lực không yếu hơn so với một vạn thượng phẩm thần nhân.

Vũ đoàn cùng Phong đoàn không sai biệt lắm, bất đồng chính là, một ngàn người của Vũ đoàn tu luyện công pháp bất đồng, một ngàn người, một ngàn công pháp tu luyện, những công pháp này phối hợp một cách hoàn mỹ, chiến đấu lực của bọn họ mạnh hơn một chút so với Phong đoàn.

Lôi đoàn, là thần bí nhất và cũng là cường đại nhất

của Thạch gia, Lôi đoàn một ngàn người có thể bố trí thành một tòa Diệt Thiện đại trận, Diệt Thiên đại trận được mệnh danh là trời cũng có thể tiêu diệt, bất quá chưa có ai gặp qua bọn họ diệt thiên mà thôi.

Diệt Thiên, chỉ là một cách đặt tên theo uy lực của đại trận này, sau khi Diệt Thiên đại trận do Lôi đoàn một ngàn thần nhân phát động, diệt thiên thì không thể, nhưng là vô luận cái gì thần nhân, ở trong trận đều có thể đem hắn đánh cho nát bấy. Tại cái không gian không có thiên kiếp này, Diệt Thiên đại trận phát động công kích chính là lôi điện so với thần kiếp uy lực còn muốn mạnh hơn, hơn nữa là vẫn đuổi sát theo sau mà giết, theo đến khi chết mới thôi. Cho đến giờ Thạch gia sử dụng đại trận này tính ra rất ít, và chưa có người nào thoát khỏi đại trận này.

Ba ngàn người chia làm ba đoàn, mới vừa xuất hiện liền khiến cho Hồng Quân chú ý và cảnh giác, ba ngàn người này rõ ràng cùng với số người lúc trước bất đồng, bọn họ cơ hồ hành động hoàn toàn nhất trí, hơn nữa ba ngàn người này cùng một chỗ, trong mắt mỗi người đều là chỉ có sát ý, ngay cả ánh mắt đều có thể nhất trí, loại người này lập tức để cho Hồng Quân cảm thấy không ổn.

"Sư huynh, Nghịch Ương lão ca, chúng ta không nên hơn thua nhau nữa, ba ngàn người này không phải dễ đối phó, một hồi đánh không lại, chúng ta liền rút lui, ngự trên thiên thần khí mà phi hành, ta không tin những người này có khả năng đuổi theo kịp chúng ta!" Hồng Quân cấp Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư truyền âm, mục đích của bọn họ cơ bản cũng đã đạt được, Cửu Thiên cũng đã mang theo hai trăm vạn thần nhân cuối cùng của Thái Bình Thành thoát ly tới nơi an toàn, nhiệm vụ ba người bọn họ cũng đã hoàn thành, đã đến lúc phải rút lui.

"
Cho các ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, đặc biệt là Hồng Quân, nếu chịu quy hàng, ta cũng không ngại ngươi là người của đệ nhị thần giới, sẽ trọng dụng ngươi." Con át chủ lực đã xuất ra, Thạch Nhược Tín cũng trở nên dễ dãi, hắn đối với năng lực ba đoàn này phi thường tự tin, cho dù Hồng Quân bọn họ ba người có thiên thần khí cũng không có khả năng đào thoát dưới tay Phong Vũ Lôi đoàn này.
Bình Luận (0)
Comment