Ở trên một khối tinh cầu không có người tại bên trong vũ trụ nguyên thủy mênh mông vô tận.
Khối tinh cầu này làm cho người ta cảm giác cực kỳ thê lương, không có thực vật nào, mặt đất cũng bị tách ra, phạm vi cũng không lớn. Trong phạm vi mấy trăm dặm chung quanh không ngờ tìm không thấy vết tích của bất cứ nguồn nước nào nhưng mà ở nơi này lại có ma thú sinh sống nên khiến kẻ có cảnh giới Quy Thần cũng sợ hãi.
Quần cư Giáp Long!
Tuy rằng Giáp Long có chênh lệch rất lớn với ma thú nguyên thủy nhưng trình độ phòng ngự cùng công kích của chúng nó đều cực kỳ khủng bố. Mà quan trọng nhất chính là chúng nó hành động theo quần thể.
Giờ phút này, mặt đất phát ra tiếng ầm ầm sầu muộn, bụi đất bay đầy trời trải lên một cảnh sắc thái màu vàng mênh mông. Cách đó không xa, ngàn vạn Giáp Long điên cuồng xông tới. Tư thế chạy như điên của vạn thú này làm người ta nhìn thấy mà ghê người. Khe nứt trên mặt đất hiển nhiên không thể chịu đựng cổ trọng lực này nên không ngừng tách ra mà sụp xuống.
Trên thân Giáp Long kia bao phủ một tầng da ngoài dày kinh người, cứng rắn vô cùng, thân hình vô cùng khổng lồ, đầu mọc một chiếc sừng, hình dạng như một loại tê giác, trên lưng mọc ra một loạt xương gai dày đặc hỗn loạn, hai chiếc răng nanh sắc bén lộ ra bên ngoài, không ngừng chảy đầy nước dãi.
Vạn thú chạy như điên đã trở thành một việc mà mỗi ngày chúng nó đều làm. Ở trên khối tinh cầu này còn sinh tồn không ít sinh vật nhưng khi chúng nhìn thấy ngàn vạn Giáp Long này thì đều tránh ra rất xa.
Giữa không trung, ba bóng người giống như ma quỷ xuất hiện mà không ai biết, trên người mỗi người đều phát ra khí tức vô cùng cường đại.
Bên trái là một người đàn ông mặc trường bào màu xanh đậm, tóc ngắn, con ngươi màu xanh đậm nhìn chằm chằm ngàn vạn giáp long ở bên kia, trong ánh mắt lộ ra một chút khinh miệt. Mà chính giữa là người đàn ông mặc trường bào màu lục, tóc dài như thác nước rủ tới đất, thần sắc có vẻ vô cùng lạnh lùng. Phía bên phải là người đàn ông mặc y phục màu lam quanh thân hơi lưu chuyển gió. Ở trong sự khống chế của hắn bụi đất bay lên đều đột ngột bị ngăn cản bên ngoài.
- Thần Thiên đời thứ mười bảy Tiêu Bất Phàm, Thần Thiên đời thứ ba mươi bảy Nhâm Thiên Tuyệt, tên hạ bộ Thần Thiên kia gần như không để ý nhưng hai tên kia đều là thượng bộ Thần Thiên mà Tiêu Bất Phàm lại là cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh. Quả nhiên có chút khó khăn.
Người đàn ông mặc trường bào màu xanh lá kia trầm giọng nói.
Người đàn ông tóc ngắn khẽ nhíu mày:
-Tuy rằng thực lực chúng ta đều ở cảnh giới thượng bộ Thần Thiên nhưng nếu thật sự muốn tiến hành chiến đấu chỉ sợ tình huống sẽ không tốt lắm.
Người đàn ông mặc áo lam cười lạnh một tiếng, nói:
- Hiện giờ chúng ta đều ở cảnh giới thượng bộ Thần Thiên hơn nữa tu luyện của mỗi người chúng ta không giống nhau nếu cuộc chiến xảy ra tình huống cũng không gay go nói không chừng. Nhâm Thiên Tuyệt kia một mình ta thì có thể ứng phó. Chẳng lẽ hai gã thượng bộ Thần Thiên cũng không thể đối phó Tiêu Bất Phàm sao?
Người đàn ông mặc trường bào màu lục nhìn hắn thật sâu:
- Ngươi hao hết tâm sức tìm chúng ta chính là muốn chúng ta giúp ngươi cướp lấy Thần Thiên Bảng nguyên thủy cùng quyền tối cao nắm trong tay. Tuy nhiên ngươi đừng quên, chúng ta cũng từng là Thần Thiên giúp ngươi…… Thì có chỗ tốt gì cho chúng ta?
Giờ phút này, vẻ mặt của người đàn ông tóc ngắn cũng trở nên ngưng trọng lại, đời ánh mắt rơi ở trên người gã đàn ông áo lam.
-Nếu như chúng ta có thể đoạt được Thần Thiên Bảng nguyên thủy để nắm trong tay toàn bộ nguyên thủy vũ trụ thì ta không ngại chia xẻ quyền chưởng khống cùng các ngươi.
Người đàn ông áo lam trầm giọng nói.
Người đàn ông áo xanh đột nhiên phá lên cười:
- Được rồi, ta cũng muốn trở lại như ngày xưa nắm trong tay Thần Thiên trong vũ trụ!
Người đàn ông tóc ngắn nhíu mày nói:
Các ngươi đừng quên, nếu chúng ta có thể từ Thần Thiên Mộ Địa sống lại như vậy đại nhân Thần Thiên đời thứ nhất có lẽ cũng đã sống lại, ông mới là Chưởng khống giả tối cao chân chính của vũ trụ nguyên thủy này.
Người đàn ông áo lam cười lạnh nói:
- Đại nhân Thần Thiên đời thứ nhất cho dù không có Thần Thiên Bảng nguyên thủy thì cũng có được quyền tối cao nắm trong tay. Mà chúng ta lại không giống như ông là sẽ không nhúng tay vào chuyện này, yên tâm đi.
Người đàn ông áo xanh hít vào một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
- Ba mươi tám đời Thần Thiên sống lại, nếu chúng ta không kết hợp cùng một chỗ thì rất có thể sẽ bị những Thần Thiên còn lại có cảnh giới đỉnh công kích.
Người đàn ông áo lam gật đầu nói:
- Nói rất đúng, nếu chúng ta có thể kết hợp cùng một chỗ như vậy bất cứ Thần Thiên nào chúng ta cũng không để vào mắt. Nếu như mọi người đạt được nhận thức với nhau thì hiện tại chúng ta đây phải đi. Ta rất muốn nhìn xem cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh kia rốt cuộc thì mạnh bao nhiêu?!
Người đàn ông áo lục đột nhiên ha ha cười điên cuồng, quần áo quanh thân vỡ nát hết để lộ ra áo giáp thủy tinh như khoáng thạch thuỷ tinh bên trong lưu động ánh sáng mù mờ, nhìn qua có một dạng phòng ngự không thể tin được.
- Chúng ta đã ngũ say ở Thần Thiên Mộ Địa không biết bao nhiêu diễn kỷ, đã đến lúc chúng ta cũng nên đoạt lại toàn bộ rồi.
Ánh mắt người đàn ông đó chợt trở nên vô cùng lợi hại, mạnh mẽ đánh ra một quyền, quyền phong cuồn cuộn tựa như một luồng quang triều màu tím, không gian có phạm vi trăm dặm đều bị bao phủ lại. Cổ lực lượng chí cường kia giống như vặn cơ thịt, đàn Giáp Long chạy như điên không ngớt trên mặt đất khi ở dưới cổ lực lượng này tầng mảng da ngoài đều bị xé rách hoàn toàn, da thịt bay ra.
Trong giây phút đó, mấy ngàn con Giáp Long đều bị vặn thành thịt nát tan, trên mặt đất hiện ra một vũng vẫn thạch vô cùng to lớn làm người ta nhìn thấy ghê người.
Chợt ba bóng người giống như ma quỷ vô thanh vô tức biên mất trong hư không.
Ở bên trong Bát Thần vũ trụ rộng lớn vô tận, Tần Vũ, nhâm ngàn tuyệt cùng Tiêu Bất Phàm ba người đều đang ngồi xếp bằng trong hư không, yên tĩnh nhắm hai mắt lại dường như đang lĩnh ngộ cái gì. Sau khi Nhâm Thiên Tuyệt này nhìn thấy Tiêu Bất Phàm thi triển dung hợp Hỗn Độn lực với địa nguyên tố pháp tắc dường như có chút ngộ đạo cũng đang tu luyện chuyên tâm nên đối với việc chỉ đạo Tần Vũ hiển nhiên cũng lơi lỏng rất nhiều.
Nhưng mà giờ phút này một cuộn quyển trục vô cùng to lớn đang chầm chậm mở ra. Tần Vũ đem từng tia thần thức rót vào trong đó cảm giác hết thảy tin tức của toàn bộ nguyên thủy vũ trụ.
Rất hiển nhiên đó là Thần Thiên Bảng nguyên thủy.
Ở bên trong Thần Thiên Bảng nguyên thủy bất kể là các đại chủ thần giới hay là hàng tỉ tinh trần thế giới, toàn bộ đều giống như nằm trong sự khống chế của Tần Vũ. Số mệnh của những người đó cũng có thể tùy ý tính toán.
Dường như vũ trụ vô cùng lớn lại gần ở trong bàn tay Tần Vũ.
- Không biết Lập nhi bọn họ thế nào rồi?
Tần Vũ trong lòng nhớ mong người thân nên cẩn thận truy tìm tin tức của Hồng Mông vũ trụ ở trong hàng tỉ tinh trần thế giới.
Đã trôi qua lâu gần vạn năm, cũng không biết Khương Lập các nàng ở trong Tử Huyền phủ như thế nào.
- Tần Vũ.
Lúc này, một âm thanh lạnh như băng ở vang lên bên tai hắn.
Trong lòng Tần Vũ bỗng nhiên cả kinh liền thu Thần Thiên Bảng nguyên thủy về lại phát hiện không biết lúc nào Tiêu Bất Phàm đã mở hai mắt, ánh mắt mang theo vài phần nghiêm khắc, nhìn chằm chằm Tần Vũ.
Tần Vũ cười khổ một tiếng, hắn biết Tiêu Bất Phàm đang đốc thúc hắn tu luyện nên có chút bất đắc dĩ nói:
- Con chỉ muốn nhìn Thần Thiên Bảng nguyên thủy một chút.
- Vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi có biết huyền diệu của Thần Thiên Bảng nguyên thủy là gì hay không?
Tiêu Bất Phàm lãnh lạnh nhạt nói. Lúc này, Nhâm Thiên Tuyệt ngồi xếp bằng ở cách đó không xa cũng mở hai mắt tuy nhìn Tần Vũ có hứng thú nhưng dường như cũng đang đợi hắn trả lời.
Tần Vũ khẽ nhíu nhíu mày, lòng nghĩ Thần Thiên Bảng nguyên thủy chẳng qua là chứa đựng toàn bộ tin tức của vũ trụ nguyên thủy cùng với số mệnh người khác dựa vào nó có thể tính toán, trừ thứ đó ra thì cũng không có gì khác.
- Ta có thể biết được tin tức của các ngươi từ nó không chỉ có như thế nó còn ghi lại toàn bộ những việc đã phát sinh trong vũ trụ nguyên thủy, đúng không?
Tiêu Bất Phàm hừ lạnh một tiếng thật mạnh:
- Sai hết mười phần, nó không phải một quyển thư ghi lại hết thảy. Thần Thiên Bảng nguyên thủy đối với thần thiên mà nói chính là tượng trưng cho quyền tối cao nắm trong tay. Chỉ có Thần Thiên Bảng nguyên thủy mới có thể khống chế những việc đã phát sinh trong toàn bộ vũ trụ nguyên thủy. Tuy nhiên lấy cảnh giới hiện tại của ngươi, lĩnh ngộ không tới đó cũng là chuyện bình thường.
- Khó trách tên Kim Phi Ngô kia muốn muốn đoạt lấy Thần Thiên Bảng nguyên thủy.
Tần Vũ giật mình nói.
Ánh mắt Tiêu Bất Phàm chợt ngưng lại:
-Mấy trăm năm nay, ngươi dung hợp với phong nguyên tố pháp tắc có tiến triển gì không?
Lúc này Thần Thiên đời thứ mười bảy đứng trước mặt Tần Vũ thật giống một người giáo sư nghiêm khắc. Nhưng mà trước sau ông lại không chịu nhận mình chỉ bảo Tần Vũ cái gì.
Tần Vũ khẽ nhíu mày nói:
- Hiện tại con đã có thể đem Hỗn Độn lực dung nhập vào trong phong bạo của phong nguyên tố pháp tắc. Về phương diện lực công kích phải là rất mạnh, lấy cảnh giới hiện tại của con hẳn là đạt tới trung bộ Thần Thiên phải không?
Tiêu Bất Phàm cười lạnh nói:
- Trung bộ Thần Thiên? ngươi còn đang nằm mơ sao, ngươi còn cách trung bộ Thần Thiên một khoảng rất xa. Hiện tại nhiều lắm tính ra ngươi nằm trong đám cao thủ của hạ bộ Thần Thiên. Trong các đời Thần Thiên thực lực của ngươi có thể xếp trên ba vị nếu đếm ngược.
- A?
Vẻ mặt Tần Vũ có chút trắng bệch, tu luyện nhiều năm như vậy không ngờ hắn không tiến triển một chút nào thật sự có chút không thể tưởng tượng.
Nhâm Thiên Tuyệt lạnh nhạt cười nói:
- Làm việc không thể nóng vội, lấy tư chất thiên phú của ngươi hiện giờ có thể đạt tới cảnh giới như vậy cũng không tệ lắm rồi, có bao nhiêu thần thiên hao phí bao nhiêu diễn kỷ không đếm được mới đạt tới cảnh giới hiện giờ của ngươi.
Tiêu Bất Phàm lạnh lùng liếc mắt nhìn Nhâm Thiên Tuyệt một cái, trầm giọng nói:
- Chuyên tâm tu luyện, không được có một chút phân tâm, nếu không ngươi đừng trách ta hạ thủ vô tình. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGG
Nhâm Thiên Tuyệt ở một bên cũng cười khổ một tiếng, một lần nữa nhắm hai mắt lại. Hiện giờ có giáo sư biến thái như vậy thì Tần Vũ cũng không được nói cái gì, tay áo chợt cuốn thì Hỗn Độn lực vô tận nháy mắt phóng thích ra.
Tu luyện mấy năm nay, Tần Vũ thông qua việc khống chế đối với Hỗn độn lực đã đạt tới cảnh giới thành thạo cực kỳ, có thể tùy ý tiến hành thay đổi. Khí lưu vô hình màu đen xám kia bao phủ toàn thân Tần Vũ dần dần biến thành màu xanh đen. Từng tia lực lượng phong nguyên tố không ngừng thẩm thấu vào trong Hỗn Độn lực hết thảy đều dung hợp một cách hoàn mỹ.
Tuy rằng vẫn chưa diễn luyện thi triển qua nhưng Tần Vũ có thể cảm giác được sau khi Hỗn Độn lực dung hợp vào nguyên tố pháp tắc thì bất kể ở phương diện công kích hay là phòng ngự đều tương đối kinh người.
Tiêu Bất Phàm thấy Tần Vũ chuyên tâm vào tu luyện thì việc nhíu chặt mày vừa rồi cũng dần dần chậm rãi xuống.