Hệ Liệt Linh Châu Tỷ Muội Thiên

Chương 89

Vương Hữu Đức nhìn chằm chằm Vương Đại Chủy với vẻ âm hiểm:

"Có phải là mày giở trò không?"

"Mày chờ đấy, đợi tao ra viện sẽ không tha cho mày."

Đã như vậy rồi mà vẫn còn nghĩ đến việc hại người?

Vương Đại Chủy vội vàng đón vợ và mẹ, không nói một lời quay lưng bỏ đi.

Tôi đi bên cạnh ông ấy, có thể rõ ràng cảm nhận được ánh mắt độc địa như rắn của Vương Hữu Đức không ngừng lướt trên người tôi.

Đợi đến khi Vương Đại Chủy sắp xếp xong cho gia đình, tôi mới nhắc đến chuyện của Tuyết Đường với ông ấy.

Vương Đại Chủy quả thật quen biết Tuyết Đường, còn từng đến nhà cô ấy tham gia tiệc tùng.

Ông ấy rất nhiệt tình, nhất định phải đi cùng tôi tìm Tuyết Đường.

Sau khi Tuyết Đường kiếm được tiền, cô ấy đã mua một căn hộ rộng hai trăm mét vuông ở khu dân cư tốt nhất thành phố.

Quản lý khu dân cư rất nghiêm ngặt, chúng tôi mất khá nhiều công sức mới đến được cửa nhà Tuyết Đường.

Nhìn thấy chúng tôi, Tuyết Đường ngẩn ra.

Tôi cũng hơi ngạc nhiên, cô ấy trông tiều tụy hơn nhiều so với trên màn hình, khuôn mặt xanh xao, quầng thâm mắt to đến mức gần như che kín nửa khuôn mặt.

"Vợ ơi, ai đấy?"

Một giọng nam trầm thấp vang lên từ trong nhà, Tuyết Đường hoảng loạn liếc nhìn chúng tôi.

"Một người giao hàng, nhầm nhà thôi."

"Chúng tôi ở tòa nhà số bảy, tòa nhà số sáu ở đối diện kìa, anh có thể đi từ tầng hầm."

Tuyết Đường nói xong, nháy mắt với tôi rồi nhanh chóng đóng cửa lại.

"Cô ấy đang làm trò gì vậy?"

Vương Đại Chủy sờ sau gáy, vẻ mặt mơ hồ:

"Sao cô ấy không nhận ra tôi nhỉ? Mới cách đây không lâu cô ấy còn đến livestream của tôi, cùng tôi khám phá quán ăn mà!"

Tôi nhìn cánh cửa đóng chặt, trong lòng khẽ động.

"Chú Vương, đi thôi, đến tầng hầm tòa nhà số sáu."

Vương Đại Chủy vẻ mặt mơ hồ đi theo tôi xuống tầng hầm.

Chúng tôi đứng đợi khoảng nửa tiếng, đúng lúc tôi không thể đợi được nữa định rời đi thì Tuyết Đường cuối cùng cũng hoảng hốt xuất hiện.

"Chu Đại sư! Cứu tôi!"

Cô ấy kéo tôi vào một góc, dường như sợ người khác nhìn thấy mình.

Tuyết Đường trông rất lo lắng, như thể có chó đang đuổi theo sau.

Cô ấy nắm tay tôi, nói như s.ú.n.g liên thanh, không cả chào Vương Đại Chủy một tiếng.

"Chu đại sư, tôi nói ngắn gọn thôi, tôi nghi ngờ bạn trai tôi đã đổi mệnh cách của tôi."

"Tháng trước anh ấy mang về nhà rất nhiều quần áo kỳ lạ, nói là để tôi mặc chơi, chơi trò tình thú."

"Có mấy lần nửa đêm tôi tỉnh dậy, thấy anh ấy ngồi đầu giường nhìn tôi, trên tay còn cầm một cái bát."

Tuyết Đường nói một tràng nhanh và gấp gáp, Vương Đại Chủy đứng bên cạnh nghe mà không dám thở mạnh.

Cô ấy nói rằng sau khi gọi video với tôi hôm đó, bạn trai cô ấy rất không vui, nói rằng cô ấy không nên xem những livestream lung tung.

Bạn trai cô ấy mới quen được bốn năm tháng, bình thường đối xử với cô ấy rất tốt.

Anh ấy sẽ trải giường gấp chăn, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, thậm chí còn giúp cô ấy bê nước rửa chân.

Tuyết Đường từ nhỏ bố mẹ ly hôn, cả hai đá bóng qua lại không ai chịu nuôi cô ấy. Cuối cùng là bà ngoại nuôi cô ấy lớn, nhưng bà ngoại sức khỏe không tốt, lại già yếu, một ngày thì đến nửa ngày nằm trên giường. Còn bố mẹ cô ấy tuy chưa bao giờ thiếu tiền bạc cho cô ấy, nhưng bình thường không quan tâm, rất ít khi để ý đến cô ấy.

Vì vậy, cô ấy nhanh chóng chìm đắm trong sự quan tâm mà bạn trai dành cho mình.

Tuyết Đường làm nhân viên bán hàng tại một cửa hàng mỹ phẩm, quản lý trung tâm thương mại luôn thích sàm sỡ cô ấy.

Bạn trai cô ấy đã khuyến khích cô ấy nghỉ việc, tự kinh doanh livestream.

Tài khoản của Tuyết Đường thực ra vẫn do bạn trai cô ấy quản lý, thẻ ngân hàng cũng vậy.

Sự phụ thuộc của Tuyết Đường với bạn trai vượt quá mối quan hệ thông thường của một cặp đôi.

Nếu không phải đã kết nối với tôi, e rằng có đánh c.h.ế.t cô ấy cũng không thể nghi ngờ bạn trai mình.

"Chu đại sư, cô có thể trốn trong nhà tôi giúp tôi được không?"

Tôi cố gắng rút tay ra, nhưng Tuyết Đường nắm rất chặt.

"Trốn, trốn trong nhà cô?"

Tuyết Đường ra sức gật đầu, ánh mắt đầy hy vọng nhìn chằm chằm tôi, như thể tôi là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của cô ấy.

Trong lòng tôi quả thật có rất nhiều nghi vấn, Tuyết Đường đã đổi mệnh cách của người khác, tại sao bạn trai cô ấy vẫn phải cho cô ấy ăn?

Trừ khi…

Lòng tôi lạnh đi, không còn do dự nữa, chấp nhận lời cầu xin của Tuyết Đường.

Vương Đại Chủy rất lo lắng, ba bước quay đầu nhìn lại rồi đi.

Tôi đi theo Tuyết Đường, cô ấy lợi dụng lúc lấy hàng dưới nhà, lúc ôm gói hàng về nhà, cố ý để lại một khe cửa.

"Chồng ơi, anh giúp em xem với, cái ngăn kéo này hình như không mở được!"

Tuyết Đường tìm một cái cớ gọi bạn trai vào phòng ngủ, tôi cũng nhân cơ hội lẻn vào nhà cô ấy.

Nhà Tuyết Đường có một phòng chứa đồ, nơi đó chất đống một số đồ cũ.

Hai người bình thường không có chuyện gì thường ít khi vào phòng này, nên cô ấy bảo tôi trốn trong đó.

Tôi ngồi trên một thùng chứa đồ, nhìn ra ngoài qua khe cửa.

Tuyết Đường đang kéo tay bạn trai đi về phía phòng khách, lúc này Vương Đại Chủy vừa gửi cho tôi một tin nhắn.

Tôi tiện tay chụp một tấm ảnh của họ gửi cho Vương Đại Chủy, báo bình an cho ông ấy.

Vương Đại Chủy lập tức gửi cho tôi một đống dấu chấm than.

!!!

[Người đàn ông này tôi biết!!]

[Nó là cháu của vợ Vương Hữu Đức, tên là Miêu Lê, hình như là người Vân Nam, đến nương nhờ Vương Hữu Đức cách đây hơn nửa năm.]

Tôi nhíu mày, số mệnh của người đàn ông này rất kỳ lạ.

Vương Đại Chủy có mệnh phá bại, Vương Hữu Đức trước đây có mệnh vượng tướng, còn Miêu Lê này lại có mệnh âm độc.

Bình Luận (0)
Comment