Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

Chương 44

“Ký chủ!” Hệ thống dùng xẻng chọc chọc Lâm Y Thần.

“Cái gì?”

Hiếm thấy, ngoài hố hệ thống còn nhớ đến có một ký chủ cơ!

“Cái kia… vừa xuất hiện!”

Cái gì vừa xuất hiện?

Lâm Tuyết hướng về phía hệ thống chỉ sau đó dọa nhảy dựng!

CMN! Lâm Tuyết!

Bên trong thức hải dần dần hiện lên hình bóng của một thiếu nữ xinh đẹp! Lâm Tuyết giống như là thiên thần hạ phàm, cả người bọc lấy một tầng sáng mờ, ngủ ngon lành phiêu phiêu hạ xuống. Từ vị trí Lâm Tuyết ngủ say, vô số hoa cỏ mọc lên lan tràn khắp không gian.

Lâm Tuyết nằm giữa hoa hải, trong trắng thuần khiết như thiên thần lại như hoa tinh linh.

Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt của Lâm Tuyết, Lâm Y Thần vẫn không thể không cảm khái, Lâm Tuyết thật sự rất xinh đẹp! Vẻ đẹp không giống như người phàm.

Nhưng cảm thán là cảm thán, đừng có ăn người như vậy! Đáng sợ lắm biết không?

Lâm Y Thần ở địa bàn (thức hải) của Lâm Tuyết, bản thân chẳng có bản lĩnh cho nên không trách được chuyện này xảy ra.

Từng chút một tinh thần lực của Lâm Y Thần bị Lâm Tuyết cắt xén nuốt lấy.

“Hệ thống, ta sẽ không chết chứ?”

Nhìn cánh tay giống như mờ rất nhiều, Lâm Tuyết hai mắt uông uông nhìn hệ thống. Đáng tiếc cái thứ đầu óc toàn hố đó không để ý đến cô!

“Hệ thống!” Nhịn không được, Lâm Tuyết giơ chân lên đá 1809.

“Không chết được! Hiện tại Lâm Tuyết đang rút về tinh thần lực bị ký chủ đồng hóa, khi nào rút hết hãy lo!” Hệ thống nằm trên mặt đất giả chết.

Thực ra, nằm trong hố do chính mình đào cũng rất thoải mái thôi? 1809 khẽ cọ cọ, chuyển tư thế thoải mái nằm.

Là vậy sao?

Lâm Y Thần mím môi nhìn về phía Lâm Tuyết ánh mắt phức tạp tràn đầy lo âu.

Chỉ có điều khi Lâm Y Thần cúi đầu, hàng mi dày đặc khẽ phủi tan ánh sáng sắc lạnh không ai nhìn đến.

“Lại một ngày đẹp trời đâu!”

Lâm Y Thần bị hộ sĩ đặt nằm trên ghế dài phơi nắng, đeo kính râm ngăn cách ánh nắng chói trang, cô không thể không than thở.

Cái bệnh viện này cũng tốt quá chứ?

Bể bơi cùng dãy đồ ăn vặt đều có, khung cảnh thiết kế không khác khu nghỉ dưỡng, ở trên sân thượng vừa phơi nắng hóng gió, vừa có thể bơi lại vừa có thể ngắm trọn thành phố trong tầm mắt. Chỉ riêng cái nơi này cũng đáng giá Trần Minh quăng một đống tiền viện phí.

“Có thể lấy cho tôi điện thoại không?” Lâm Y Thần hướng về phía nam hộ sĩ hỏi.

“Được chứ! Chỉ có điều cô vừa hồi phục tốt nhất không nên chơi điện thoại lâu!”

Hộ sĩ cười khoe hàm răng trắng tinh có chút lóe mắt.

Nha, một hotboy sang sảng tràn ngập dương quang đâu!

Lật người hưởng thụ nam hộ sĩ matxa, Lâm Y Thần thỏa mãn thầm nghĩ. Kiếp này quả nhiên đến đúng, kiếp trước có đánh chết cũng không nghĩ sẽ sống hưởng thụ thế này.

Nhàn nhã nghỉ dưỡng, dung mạo xinh đẹp, thân mình nóng bỏng, nhà có tiền, vừa có tài vừa có khí chất… Bên cạnh còn có hot boy phục vụ… Từ trong ra ngoài tựa hồ đều không có gì đáng chê trách.

Nếu như thế giới này bình thường một chút thì tốt quá!

Tâm tình vừa mới kéo lên một chút, nhìn trên màn hình điểm dị năng còn 1 liền chẳng còn lại chút gì. Đúng là thật đáng buồn đâu.

Úp điện thoại lên bàn, Lâm Y Thần giống con cá mặn nằm phơi xác, thật sự không có động lực gì nha.

“Hệ thống, chẳng lẽ không thể đào hố trên điện thoại Trần Minh thâm một chút?”

Đúng vậy, cái app dị năng trên điện thoại Lâm Tuyết là hệ thống đào đến. Chẳng qua đào không nhiều chỉ có một chút. Có thể nói là bản nhái, cho nên cái app thật sự không có gì để miêu tả.

“Ha, không thể nha! Cái điện thoại đó rất cứng!”

Hệ thống 1809 u buồn nói.

Cứng?

Trong đầu Lâm Y Thần chợt lướt qua chút ý tưởng nhưng không kịp bắt lấy liền nghĩ không ra.

“Vậy dị năng trong app liền như vậy…” Lâm Y Thần nói nuốt xuống hai chữ “gân gà”.

Hiển nhiên hệ thống cũng biết Lâm Y Thần ý tưởng là cái gì.

“Sao có thể? Yếu nhiều đi!”

Lâm Y Thần khẽ gật đầu im lặng giả chết.

Cái này hẳn là chênh lệch giữa hàng thật hàng giả đi, đại loại là mỹ phẩm chính hãng mỹ dung dưỡng nhan còn hàng fake thì hủy dung mất mạng loại đó.

Dị năng của Trần Minh kể cả có yếu (hiện tại cấp bậc cũng không cao bao nhiêu), nhưng một cấp bậc của hắn liền có thể tính thành 2-30 cấp của Lâm Y Thần. Không thể so!

“Cái dị năng đại hạ giá thì sao?”

Đột nhiên nghĩ đến tinh thần hệ dị năng mà cô có.

“Có mỗi tinh thần hệ dị năng thôi. Do tinh thần lực của ký chủ cao hơn người thường chỉ thiếu chút kiến thức sử dụng, cho nên mới bán rẻ vậy. Thực chất cũng không thể nâng cấp dị năng.”

Cuối cùng cũng biết đáp án!

Bảo sao Lâm Y Thần từ lúc có dị năng liền không thấy app dị năng đại hạ giá thêm lần nào, có lẽ cái app này cũng chỉ có mỗi chút xíu đồ như vậy, những cái khác hẳn là treo đầu dê bán thịt chó, treo cao cao cho người ngắm là chính.

“Khoan đã! Nói như vậy là tinh thần hệ dị năng là ta tự có?”

Lâm Y Thần không thể tin được ngồi bật dậy.

“Chẳng lẽ ký chủ mới biết sao?”

Hệ thống kỳ quái nhìn lại.

Tuy nói là dị năng, thế nhưng phân tích ra liền là đặc dị công năng mà thôi. Bất cứ ai có sức mạnh đặc biệt hoặc biểu hiện khía cạnh nào đó vượt trội hơn bình quân đều sẽ được xếp vào có dị năng. Ký chủ nhiều ít gì cũng đã đi qua khe hở thời không, tinh thần lực luôn là sẽ có tiến bộ. Nếu không tại sao dính phải quang hoàn (dị năng) của Trần Minh còn có thể duy trì tỉnh táo?

Lại cũng không phải chuyện gì lạ.

Trên thế giới này tinh thần lực cường đại có thể chống lại sự mê hoặc của Trần Minh nhiều lắm, chỉ là bọn họ không có hạt giống dị năng đem tinh thần lực quy tụ mà thôi. Nếu có thể giống ký chủ dùng điểm dị năng mua hạt giống dị năng dù chỉ là hàng fake, tinh thần lực tự nhiên có thể quy tụ hình thành dị năng.

Về phần không thuộc về tinh thần dị năng bên ngoài, liền yêu cầu các loại thể chất, huyết mạch hoặc thời cơ, kỳ ngộ gì đó. Đáng tiếc thế giới này ngoài điện thoại của Trần Minh, tất cả những thứ khác đều không thể mang đến dị năng. Thế giới không cho phép nha.

“Tại sao…”

“Cô là ai?” Bên tai Lâm Y Thần chợt vang lên tiếng hỏi, âm thanh này chẳng lẽ là…

Hệ thống đang đào hố cũng kinh hãi suýt rơi xẻng.

Tổn thọ nha!

Đó không phải là…
Bình Luận (0)
Comment