Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

Chương 47

“Hừ! Vậy mà lại để cho hắn chạy thoát!”

Trần Minh khó chịu đấm mặt bàn.

Trên bàn bày laptop màn hình đen trắng với vô số số liệu nhìn người đầu váng mắt hoa, rậm rạp chằng chịt.

“Trần Minh, hắn đi rồi?” Hà Yến ngồi bên cạnh rụt rè hỏi.

“Chạy rồi!”

Thật không ngờ sử dụng kỹ năng mua từ app vẫn không thể bắt lấy người kia. Chẳng lẽ là cấp quá thấp?

Trần Minh nhìn dị năng trên điện thoại ánh mắt trầm trầm.

[Thấu thị dị năng: lv5

Quang minh dị năng: lv2

Cường hóa dị năng: lv3

Mị hoặc dị năng: lv1



Kỹ năng:

Võ thuật: lv3

Hacker: lv3

…]

Điểm dị năng càng về sau càng yêu cầu nhiều đồng thời cũng càng ngày càng khó kiếm.

Mỗi một nữ nhân đều có thể mang lại điểm dị năng nhưng tham nhiều nhai không hết, huống hồ cũng không phải tùy tiện bất cứ người nào đều có thể mang lại điểm dị năng. Muốn có điểm dị năng phải công lược nữ nhân bạch phú mỹ (da trắng giàu có xinh đẹp) có tài năng, có khí chất. Độ khó càng cao, cho điểm càng nhiều.

Công lược nữ nhân cũng bị đánh dấu làm tiêu chuẩn để công lược người tiếp theo.

Giống như công lược Hà Yến, độ khó 1.5 sao, điểm mỹ nhân 67 điểm, điểm dị năng 200.

Sau khi công lược Hà Yến, mục tiêu kế tiếp độ khó không thể thấp hơn tiêu chuẩn đó, ít nhất độ khó ngang bằng, điểm mỹ nhân ngang bằng mới có thể nhận được số điểm dị năng tương đương. Nếu nữ nhân tiếp theo đánh giá thấp hơn Hà Yến thì cho điểm dị năng sẽ thấp dần theo mỗi nữ nhân, ví dụ từ 200 sẽ giảm còn 100, 50, 25, 10, 5, 2, 1, 0.

Mà mục tiêu muốn cao dần lên, nói dễ hơn làm.

Thế giới này, cuối cùng vẫn là đàn ông thành công nhiều!

Muốn đàn ông trẻ tuổi đẹp trai có tiền có tài thành công, luôn luôn có rất nhiều, ra cửa ngửa đầu là có thể nhìn đến. Nhưng áp dụng đồng dạng tiêu chuẩn vào nữ nhân? Ha hả.

Hoặc là lớn tuổi, hoặc là tính lãnh đạm, hoặc là mục tiêu không thể tiếp cận, càng thảm là đa số đều đã lập gia đình! Còn lại càng nhiều là được thứ này thiếu thứ kia!

Muốn bạch phú mỹ có tiền có tài có sự nghiệp, chưa có tình yêu? Đào đâu ra lắm nữ nhân tốt như vậy?

Trần Minh không thể không thừa nhận, điểm dị năng thật sự khó ăn!

Tình phụ của hắn nhiều lắm, đáng tiếc chơi chơi mấy đêm tình có thể, muốn cái đó đồ bỏ tình yêu, ai cũng không nhận! Một đám kéo váy liền không nhận người, tra nữ!

Bên cạnh đó, nữ nhân công lược xong có thể bỏ sao? Câu trả lời là không thể!

Mấy nữ nhân kia dính dai hơn đỉa, người nào cũng sửa thái độ, ai cũng không phải đèn cạn dầu. Tàn nhẫn lên, hắn cũng không dám đối diện chống lại!

Không nghĩ những chuyện đó, việc quan trọng là xử lý chuyện hôm nay, cũng cưới được Lâm Tuyết về mới là việc chính!

Trần Minh nghĩ xử lý người của Đinh Y Kỳ liền có thể kê cao gối ngủ, hôm nay đột xuất nghĩ đến camera theo dõi nên đến xóa ghi hình. Ai ngờ vừa đụng máy tính liền phát hiện có người hack theo dõi, thủ pháp cao minh vô cùng, nếu không có kỹ năng, hắn đều phát hiện không đến.

Rốt cuộc là ai muốn theo dõi Lâm Tuyết?

Đinh Y Kỳ?

Không đời nào!

Nếu Đinh Y Kỳ dưới trướng có người tài ba như vậy lần trước đã không cầu cạnh đến hắn! Người kia, rất mạnh!

Lần đầu tiên Trần Minh thừa nhận kỹ năng đều không phải vạn năng, ít nhất hắn không có tư bản biến chính mình thành vạn năng.

“Lâm Tuyết không có chuyện gì chứ?”

Trần Minh tiếp tục ngồi vào bàn sửa chữa tường phòng cháy.

Lần này là hắn không có chuẩn bị, ít nhất không thể để người kia lần sau đến đi thoải mái như vậy!

“Lâm tiểu thư vẫn ổn!”

Bảo tiêu đóng cửa lại hội báo.

“Vừa rồi Lâm Tuyết gọi điện thoại cho ai?”

Đột nhiên Hà Yến lên tiếng hỏi.

Khi cái kia hacker rời đi, theo dõi lại chuyển trở về, Hà Yến ánh mắt rất tiêm, ngắm ngay động tác nghe máy của Lâm Tuyết.

“Hử?”

Trần Minh ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Hà Yến.

“Người kia hẳn là không thể ngay từ đầu liền theo dõi Lâm Tuyết chứ?” Hà Yến nhìn Trần Minh phân tích. “Vừa rồi cũng liền mấy phút Lâm Tuyết gọi điện thoại mới bị ngắt theo dõi!”

Mặc dù đám người bảo tiêu chưa chắc có bao nhiêu tinh anh nhưng trình độ cũng không kém, nếu nói đám người kia trường kỳ chặn theo dõi là chuyện không thể. Vậy có chuyện gì khiến bọn họ phải chặn theo dõi?

Lâm Tuyết lại không phải người quan trọng gì.

Cho nên đáng ngờ nhất hẳn là cuộc điện thoại kia chứ?

Hà Yến dự tính trở về liền nghe nghe xem Lâm Tuyết gọi điện cho ai.

Rốt cuộc không chỉ mình Trần Minh có loại khống chế dục đặc biệt cường liệt, Hà Yến cũng có thậm chí đều mau biến thái khống chế dục.

Đối với những chuyện nhảy ra ngoài kế hoạch, Hà Yến cũng cảm thấy khó chịu!

Trần Minh nhanh chóng điều tra, đúng là theo dõi có điểm bị ngắt từ khi có điện thoại.

Như vậy người kia mục đích rất nhanh sẽ bị khoanh tròn, tìm đến người liền càng thêm dễ dàng.

….

Nhìn màn hình máy tính tối đen, Lệ quỷ hiếm thấy có chút chột dạ.

“Đội trưởng, có khi nào chúng ta đánh rắn động cỏ không?”

“Đáng đời!”

Lý Giai bị nhóm người này đại phát từ bi thả ra, căm tức cười nhạo.

“Cô bé có phải vui mừng quá sớm không?” Lệ quỷ âm trắc trắc quay đầu cười khi người gặp họa. “Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết! Cửa thành cháy còn ương cập cá trong chậu! Đừng quên điện thoại là của ai!”

“Các người…”

Lý Giai bị Lệ quỷ nói đến tức run rẩy.

Một đám không biết xấu hổ!

=======

Tác giả nói:

Hôm nay 4/11 kỷ niệm ngày sinh Hoàng Văn Thụ 110 năm. Mọi người đi chơi rất vui, có mỗi tác giả nằm nhà đánh chữ, buồn không nói. Like và vote ủng hộ cho tác giả đi nào!
Bình Luận (0)
Comment