Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

Chương 70

Ánh đèn: OK!

Microphone: OK!

Đạo diễn: Tất cả vào vị trí! Action!

...

Tác giả: E hèm, chào mừng các độc giả thân yêu đến với cuộc họp báo đầu tiên do tôi tổ chức! Tôi là tác giả!

Độc giả: WTF? Tác giả lại định chơi trò gì vậy?

Tác giả: Bình tĩnh! Bình tĩnh! Chuyện là thế này, dạo này các độc giả có like và đầu phiếu nhiều hơn (nói nhỏ: mặc dù tác giả vẫn thấy số like và phiếu thật sự rất ít!), cho nên để ủng hộ sĩ khí, tác giả quyết định mở cuộc họp báo cầu thuận lợi bình an!

Độc giả: Cái này tiểu thuyết giới giải trí có nhiều, mà hình như lần nào mở, lần đó sự kiện đều thành pháo lép!

Tác giả âm thầm đáp giày vào mặt độc giả A, gọi bảo vệ kéo đi xuống.

Tác giả: Có người quá kích động đã ngất! Không có vấn đề gì quá lớn, chúng ta quay trở lại cuộc họp báo. Lần này chủ đề của chúng ta là những câu truyện cổ tích ngọt ngào. Quyết tâm của tác giả là đem đến cho các độc giả thân yêu những giấc mơ ngọt ngào êm ái nhất của tuổi thơ...

Oành!

Tác giả: Ối mẹ ơi! Động đất! Cứu mạng!

Độc giả B nhìn cánh cửa bị đá bay bụi đất phi dương âm thầm nuốt nước miếng cảm ơn trời đất vì không ở cạnh cửa lúc đó.

Âm nhạc: MUSIC!

Tèn ten tén ten! Tén ten tèn ten! Choang! Bùm xoàng xoàng boong!

Lâm Tuyết: Tất cả ngồi im! Giơ hai tay lên đầu ngồi xổm xuống! Các người có quyền nói lời nói hoặc giữ im lặng! Những gì các người nói sẽ là bằng chứng trước tòa!

Các độc giả nhìn nhau: Chúng ta đi nhầm phim trường sao?

Tác giả: Lâm Tuyết! Cô đang làm cái quái gì ở đây? Ai mời cô đến? Ai cho phép cô vào?

Lâm Tuyết: Hứ!

Đạo diễn: Khụ khụ! Cái này, là tôi mời Lâm Tuyết đến!

Lý Giai: Hello!

Tác giả: Lý Giai? Cô đến đây làm gì? Còn các người (chỉ Ngạ quỷ) tránh ra, đó là ghế của tôi!

Lý Giai: Tác giả bình tĩnh ha!

Lâm Tuyết: Nghe nói tác giả muốn mở thế giới mới cho nên chúng tôi đến đây.

Lý Giai: Đúng vậy, hôm trước không phải lưu số điện thoại lại sao? Biết hôm nay tác giả mở họp báo chúng tôi đến rồi!

Tác giả: Cút cút cút! Thế giới mới là thế giới cổ tích, mấy người các ngươi thì có thể làm cái gì? Đi về đi! Hết vị trí rồi!

Đạo diễn: Khụ khụ, cái này...

Tác giả: Đạo diễn ho đủ chưa? Bị bệnh thì ở nhà, ra ngoài đường làm gì? Muốn hại người sao?

Đạo diễn: Khụ khụ (che che túi tiền), tác giả à, chuyện này thương lượng một chút!

Tác giả: Cái gì?

Đạo diễn: Khụ khụ, ừm, chuyện này... đại loại là... như thế... lại như vậy... cuối cùng... cho nên... rất tiếc là các vé của thế giới thứ hai đều bị bọn họ bắt rồi!

Tác giả (bóp cổ đạo diễn): Ông nói cái gì?

Lâm Tuyết (quay camera về phía mình): Chào mọi người, tôi là Lâm Tuyết, là nữ chính của thế giới thứ nhất! Mọi người hẳn là biết tôi chứ?:)

Độc giả: A a a a a a! Nữ thần Lâm Tuyết!

Lý Giai: Phô trương!

Lâm Tuyết: Lần trước gặp mặt mọi người có vẻ không vui mừng tôi cho lắm. Rất xin lỗi vì đã để lại ấn tượng xấu trong mắt mọi người, thật ra tôi cũng không muốn vậy, kịch bản là tác giả viết, bản thân Lâm Tuyết cũng không muốn như vậy!

Lý Giai: Đừng túm tôi! Tôi muốn xé mặt ả!

Lệ quỷ: Bình tĩnh!

Lâm Tuyết: Lần này tôi sẽ tiếp tục trở lại với màn ảnh nhỏ quen thuộc. Vận khí không tốt lắm, đột nhiên bốc phải vé nữ chính, thật buồn! (e thẹn che mặt cười)

Lý Giai: Nếu cảm thấy vận khí không tốt vậy đổi cho tôi!

Lâm Tuyết: Cô là ai? Tôi không quen cô! Cô đi ra đi!

Lý Giai (tức hộc máu): Cô...

Lâm Tuyết (u buồn): Đôi lúc bản thân Lâm Tuyết cảm thấy số phận thật trớ trêu, số Lâm Tuyết khổ, sinh ra liền nhất định phải làm nữ chính, ố hố hố, nhầm, em hèm, hic hic hic...

Tác giả: Nếu các người đã bắt được vị trí, vậy phải nghe theo sắp đặt của tôi!

Đạo diễn: Khụ khụ, cái này...

Tác giả: Ông. Lại. Làm. Cái. Gì?

Đạo diễn: Tác giả à, chúng ta kinh phí không nhiều cho lắm... Khụ khụ, cái đó, lần này đi theo đoàn, chúng ta mua vé bình dân...

Tác giả: RỒI THÌ SAO?

Đạo diễn (ánh mắt phiêu hốt): Khụ khụ, mấy người kia đều có tài sản lớn, ăn sung mặc sướng quen, họ đều đi theo đoàn không được. Họ mua vé đế vương đi trước một bước... khụ, cũng sắp xếp chút hành lý... (chột dạ)

Tác giả:...

Tác giả:???

Tác giả:!!!!!

OMG! Thế giới mới của tui!

Đạo diễn (phất tay): Chạy mau đi!

Trong khi tác giả hoài nghi nhân sinh, cuộc họp báo đã tuyên bố bế mạc.
Bình Luận (0)
Comment