Mọi người rối rít gật đầu, thể hiện quyết tâm của mình như sợ chậm một chút thôi sẽ bị Đại Ngốc gõ cho một nhát.
Lúc này Lâm Tử Lạc mới hài lòng đi vào văn phòng của Cao Đống.
Ban nãy Cao Đống cũng xếp hàng mua thẻ vật tư.
Khoan hãy nói những điều khác, trong tay người này vẫn giấy rất nhiều thứ tốt.
Hắn dùng ba đạo cụ cấp đồng và một ít tiền vàng đổi hai mươi tấm thẻ vật tư của Lâm Tử Lạc.
Thấy Lâm Tử Lạc đi tới, Cao Đống lập tức mỉm cười.
"Lâm huynh đệ. Không đúng, Lâm đại lão. Đúng là vô cùng biết ơn ngài đã sẵn lòng lấy thẻ vật tư của mình ra giúp đỡ chúng ta."
Cao Đống nói.
"Được rồi, người khác không biết, chứ chẳng lẽ ngươi lại không biết thân phận thật của ta?"
Lâm Tử Lạc tùy tiện ngồi xuống một chiếc ghế, nói.
Cao Đống tỏ ra xấu hổ.
Chỉ cần Cao Đống không phải kẻ ngu, dĩ nhiên hắn có thể đoán được Lâm Tử Lạc là "Nhai Tí" .
Đặc biệt là bảng xếp hạng hôm nay.
Đại Ngốc vừa ra, người giữ trật tự Ma Đô cũng xuất hiện.
Chỉ cần quan sát bộ quần áo đen của Lâm Tử Lạc, rồi nghĩ đến Đại Ngốc luôn nghe lời đi theo Lâm Tử Lạc, sau đó nhìn thấy Lâm Tử Lạc có nhiều thẻ vật tư như vậy.
Chắc chắn có thể đoán ra "Nhai Tí" là Lâm Tử Lạc.
"Ồ, quả thật vậy. Ta chẳng phải sợ nói thẳng biệt danh của đại lão sẽ không lễ phép hay sao?”
Cao Đống nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, sau đó mỉm cười.
…
“Ngươi khẩn trương cái gì, ta cũng không giết ngươi.”
Lâm Tử Lạc có chút buồn cười nói.
Tuy mặt ngoài Cao Đống cười hì hì, nhưng cũng có thể thấy chân hắn đang khẽ run rẩy.
“Không, không, cũng không biết lời này của đại ca là có ý gì.”
Cao Đống dò hỏi.
“Cũng không có gì, nhìn ngươi thế này rất hợp mắt duyên ta, cho nên muốn đưa ngươi một cơ duyên.”
Lâm Tử Lạc ra vẻ thần bí nói.
“Đại ca, đừng nói tới cơ duyên, có chuyện gì mau nói với ta, chuyện ta có thể làm nhất định sẽ không dám chối từ.”
Cao Đống cười khổ nói.
“Rất đơn giản, chính là…”
Trong văn phòng của Cao Đống, Lâm Tử Lạc luôn miệng nói, Cao Đống ở một bên thì nghe chăm chú.
Nói chuyện hồi lâu, Lâm Tử Lạc mới xoay người rời đi.
“Hy vọng tên Cao Đống này là kẻ thông minh, dù chuyện này thất bại, gã không làm theo mình thì mình cũng không có tổn thất gì, hoàn toàn không lỗ.”
Ngày đầu tiên kết thúc kỳ bảo hộ người chơi của game tận thế, cứ như vậy mà kết thúc.
…
Ngày tận thế thứ tám, buổi trưa.
Tại cửa thư viện Thượng Hải.
Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc là một đường giết tới đây.
Điều đáng nói chính là thuộc tính zombies tăng theo diện rộng, đồng nghĩa với việc ích lợi của bọn họ cũng tăng theo.
Giết một con zombies có thể nhận được kinh nghiệm và đồng vàng gấp 20% trước kia.
Nhưng đổi lại là việc giết zombies không còn dễ dàng như trước.
Zombies mới còn được, bọn chúng hầu hết đều đi một mình, một đao của Lâm Tử Lạc có thể thu thập được nó.
Thế nhưng loại zombies bình thường thì lại không như thế, mỗi lần bọn chúng xuất hiện đều đi theo đội, theo nhóm.
Hơn nữa lần nào cũng đứng ở nơi trống trải. Chỉ cần zombies trước vừa ngã xuống, zombies sau sẽ tiến lên thế chỗ ngay.
Nếu không phải thực lực của Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc quá mạnh thì cũng không thể đi tới nơi này.
Cũng tại người chơi hiện tại không dám ra ngoài cho nên đám zombies không có mục tiêu chỉ đành đuổi theo Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc.
Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc nhanh chóng bước vào cánh cửa thư viện Thượng Hải quen thuộc.
Khoan hãy nhắc tới, tới nơi này giống như trở về nhà vậy. Dù sao zombies trong này cũng đã bị Lâm Tử Lạc giết bảy, tám phần, cũng không còn nguy hiểm gì.
Chỉ có điều nơi này mất điện, cho nên không dùng được thang máy.
Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc chỉ đành đi cầu thang bộ lên tới tầng năm.
Còn chưa đẩy cửa ra, Lâm Tử Lạc đã nghe thấy giọng nói của vài người từ bên kia truyền tới.
“Ta nói này, chúng ta đóng quân tại nơi này đi, có cửa hàng thần kỳ này ở đây, nhất định sẽ có người cần mua đồ tới, đến lúc đó chúng ta thu phí hoa hồng cũng sẽ phát tài lớn, có thể kê cao gối mà ngủ không lo chuyện khác rồi.”
“Đúng vậy, zombies ở đây đều chết sạch cả rồi, cũng không cần lo lắng có số lượng lớn zombies vào đây gây nguy hiểm.”
“Lý thuyết thì như thế, nhưng ta vẫn lo lắng.”
“Lo cái gì chứ, ăn uống cũng không phải lo.”
“Ngươi nói thử xem, zombies nơi này là ai giết, tầng ba tầng bốn chồng chất thi thể zombies, chứng tỏ đây là một nhóm người có thực lực cường đại, bọn họ cũng không thể nào không phát hiện ra cửa hàng Thượng Hải, chúng ta chiếm đoạt nơi này, đến lúc đó bọn họ tìm chúng ta gây chuyện chúng ta xử lý thế nào đây.”
“Kẹt kẹt”
Cửa an toàn bị đẩy ra.
Đám người đang nói chuyện lập tức đứng dậy, nhìn về phía cửa.
Lâm Tử Lạc đi đến.
“Ngươi là ai? Không thấy ở đây có người à?”
Một đại hán râu quai nón không nhịn được mở miệng nói.
“Đại ca, chờ chút, ngươi xem vị ở phía sau, có phải là…”
Một tên đầu trọc đứng lên, ngăn cản đại ca của hắn, hơn nữa còn chỉ tay về phía Đại Ngốc đứng sau Lâm Tử Lạc.