Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 154 - Chương 154 - Phần Thường Nhiệm Vụ

Chương 154 - Phần Thường Nhiệm Vụ
Chương 154 - Phần Thường Nhiệm Vụ

“Tinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ “Thoát khỏi mê cung”.”

“Tinh, chúc mừng ký chủ đạt được phần thưởng nhiệm vụ: rút ngẫu nhiên hai chiếc ngón tay vàng.”

Âm thanh của hệ thống Ngón tay vàng vang lên.

Nhưng mà sự chú ý của Lâm Tử Lạc đã đặt lên ba kiện vật phẩm trôi nổi trước mắt từ lâu rồi.

Cuối cùng hắn cũng hiểu ba cái dấu hỏi chấm trong phần thưởng nhiệm vụ là có ý gì.

Chỉ có điều mấy cái này là để làm gì?

Lâm Tử Lạc cầm lấy vật phẩm trôi nổi đầu tiên lên.

“Chìa khóa phá vỡ ranh giới: đạo cụ sử dụng một lần không có phẩm cấp, sau khi sử dụng, có thể mở ra một kết giới có cường độ năng lượng không cao hơn năng lượng trong chìa khóa trong 10 giây.”

Chiếc chìa khóa này!

Thời khắc mà Lâm Tử Lạc nhìn đến giới thiệu vật phẩm kia, cũng đã hiểu tác dụng của chiếc chìa khóa này nằm ở đâu rồi.

Trước đây hắn thời gian hắn phát sầu vì phải đợi quá lâu!

Bây giờ cơ hội đến rồi.

Cũng không biết năng lượng trong chìa khóa có đủ để mở ra kết giới cấp bậc này không.

Còn về “Nguồn Ly Tượng” và “Nguồn Khảm Tượng.

Thực ra chính là hai viên ngọc trôi nổi.

“Nguồn Ly Tượng” là một viên màu đỏ rực với ngọn lửa màu đỏ cam đang cháy trên đó.

Giữa bát quái, ly địa biểu cho lửa.

Xem ra cái phần thưởng này cũng có liên quan đến bát quái.

Lâm Tử Lạc cố gắng chạm vào “Nguồn Ly Tượng”.

Điều kỳ lạ là, rõ ràng có một ngọn lửa đang bốc cháy ở trên nó, nhưng khi chạm vào lại chỉ có cảm giác ấm áp, không hề bỏng tay.

Cầm lấy “Nguồn Ly Tượng” trên tay, Lâm Tử Lạc lại nhìn về phía viên ngọc khác — “Nguồn Khảm Tượng”.

Khảm đại biểu cho nước.

Viên ngọc này là một viên màu xanh lam hình giọt nước.

Lâm Tử lạc giơ tay ra chạm vào.

Rất mềm mại, có cảm giác lành lạnh.

Chỉ có điều hai hạt ngọn này, trong trò chơi ngày tạn thế lại không hề hiển thị giao diện giới thiệu.

Phần thưởng nhiệm vụ phó bản lần này có chút quái dị.

Không có đồng vàng, kinh nghiệm, hay trang bị gì đó như thường lệ.

Lúc này Lâm Tử lạc cũng phát hiện, theo nhiệm vụ trò chơi ngày tận thế hoàn thành, nhiệm vụ vốn dĩ bị hạn chế đều mở ra.

Không gian lưu trữ cũng có thể được sử dụng bình thường.

Bỏ cả ba vật vào không gian lưu trữ.

Lâm Tử Lạc bắt đầu đi về phía vị trí không gian trong âm có dương.

Đến gần vị trí trong âm có dương, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy vật phẩm được bày trên đó.

Là một cuộn giấy.

Sao lại là một cuộn giấy nữa?

Lâm Tử Lạc có kinh nghiệm từ lần trước trong thí luyện thần bí, trực tiếp cầm lấy cuộn giấy.

Dòng nước ấm chảy ra.

Các ký tự trên cuộn giấy biến thành những văn tự mà Lâm Tử Lạc có thể đọc hiểu.

Mà mở đầu cuộn giấy là hai chữ, cũng không nằm ngoài dự đoán của Lâm Tử Lạc.

Phục Hy.

Người tiên phong của nhân loại ở Vương quốc Rồng, một trong Tam Hoàng, thậm chí còn được gọi là Thần sáng tạo trong sách cổ.

Từ khi Lâm Tử Lạc phát hiện khuôn mẫu bát quái của “Mê cung Tuyệt Vọng” này đây.

Hắn đã hiểu, cái chốn này cùng với phát minh bát quái của Phục Hy không tránh khỏi có liên quan đến nhau.

Nội dung trong cuộn giấy rất đơn giản.

Mê cung này do một tay Phục Hy tạo dựng lên.

Thực tế vị trí tồn tại là ở chân núi Côn Luân.

Cho nên cánh cổng trước đó đã đưa Lâm Tử Lạc đến nơi này.

Lối vào của Mê cung vẫn luôn ở trong núi Côn Luân.

Chỉ cần là người thông qua cửa đi vào đều có cơ hội kế thừa bát quái mà Phục Hy để lại.

Chỉ có điều những người ngày đều biến thành những bộ xương khô mà Lâm Tử Lạc nhìn thấy bên trong con đường.

Ngược lại “khách đào tẩu” Lâm Tử Lạc này lại có thể thành công đi ra khỏi mê cung.

Nội dung trên cuộn giấy cũng không có ghi gì khác.

Chỉ là nói Lâm Tử Lạc chỉ cần cầm lấy “bát quái” trong dương có âm, thì có thể kế thừa sức mạnh của “Bát quái”!

Vậy là, nơi này cũng có thể chuyển nghề sao?

Hơn nữa còn có được năng lực của Bát quái?

Lâm Tử Lạc có chút hoảng hốt.

Đây...

Đây là trùng hợp sao?

Làm sao có thể vô tình đánh trúng, nghề nghiệp thứ hai khiến hắn lo lắng lại xuất hiện?

Tuy rằng không biết nghề nghiệp này đến cuối cùng là năng lực gì, nhưng mà sức mạnh có thể được truyền lại của Phục Hy sẽ kém hay sao?

Thu hồi cuộn giấy lại, Lâm Tử Lạc đi đến trong dương có âm.

Chờ đến lúc đi tới, quả nhiên nhìn thấy một “Miếng ngọc” đặt ở chỗ đó.

Miếng ngọc hình tròn, trên mặt còn khắc hình bát quái.

Lâm Tử lạc cầm lấy viên ngọc.

Cũng chính là trong giây phút chạm vào, miếng ngọc phát ra ánh sáng tám mauf.

Trắng, đen, lục, tím, lam, đỏ, vàng, xám.

Tương xứng với, các văn tự khắc trên bát quái: Càn, khảm, cấn, chấn, tốn, ly, khôn, đoái cũng dựa theo trình tự màu sắc sáng lên.

Năng lượng của tám loại màu sắc hòa trộn lẫn nhau.

Dòng ánh sáng đầy màu sắc lấp đầy không gian.

Cuối cùng hợp lại thành một cái kén bao vây Lâm Tử Lạc lại

Bình Luận (0)
Comment