Chỉ có lúc ở trên đài tiến hành chiến đấu thì cái nút này mới có thể biến thành màu đỏ.
Cũng vào lúc Lâm Tử Lạc còn đang quan sát giao diện.
Cái nút đứng ở phía đầu tiên đã biến thành màu đỏ.
Có người lúc này đã lựa chọn lên lôi đài ư?
Lâm Tử Lạc nhìn về phía lôi đài đầu tiên.
Vẻ mặt Trương Nguyên Trung lạnh lùng, tay cầm cự kiếm, đứng thẳng tắp ở một bên lôi đài, lẳng lặng chờ đợi người khác tấn công lôi đài.
Quả nhiên, cũng chỉ có hắn ta mới có thể lựa chọn lên lôi đài đầu tiên.
Đều nói súng bắn chim đầu đàn.
Nhưng hiện tại, thật đúng là không có ai có ý muốn đi lên tiến công Trương Nguyên Trung.
Trong lúc nhất thời, khu vực tuyển thủ một mảnh yên tĩnh, mọi người đều đang xem chừng.
Lâm Tử Lạc căn bản không vội.
Đôi mắt thâm thúy dưới lớp mặt nạ của hắn đã sớm nhìn thẳng một tên bị chúng tinh phủng nguyệt, bao quanh vây quanh người… Sử Cảnh Sơn.
Sử Cảnh Sơn, một trong ba Chiến Thần đứng đầu của Lý gia, được xưng là Chiến Thần điên cuồng.
Nguyên nhân chính là một khi hắn ta chiến đấu sẽ như phát điên vậy, làm ra các loại chuyện mà chỉ nhập ma mới có thể làm.
Nhưng cũng không thể phủ nhận thực lực của hắn ta lúc ấy đủ để xếp hạng ở trong vị trí mười đại chiến thần.
Mà Lâm Tử Lạc không lựa chọn lên lôi đài trước, chính là vì chờ hắn ta!
“Khốn kiếp. Mặc dù biết mình không thể lọt vào nhưng chỉ cần lộ mặt thôi cùng đủ. Ta lên trước!”
Đúng lúc này, một người tiểu tử phía sau hắn lên tiếng nói.
Ngay sau đó, đã thấy thân thể tên tiểu tử này xuất hiện ở trên lôi đài số hai.
Haiz, nói hồi lâu thì vẫn không dám khiêu chiến Trương Nguyên Trung.
Nhưng tiểu tử này nói một câu cũng thành công đánh vỡ hiện trường yên tĩnh.
“Vậy trước hết ta đến tìm ngươi so chiêu một chút đi.”
Theo sau là một giọng nói khác vang lên ở khu vực tuyển thủ.
Đối diện tiểu tử trên lôi đài số hai cũng xuất hiện một người chơi khác.
Trận chiến đầu tiên của “Đại hội chiến lực cá nhân Kinh đô” chính thức khai hỏa!
Hai gã người chơi đều có đẳng cấp là cấp mười hai, coi như là thế lực ngang nhau.
Một tên tay cầm trường kiếm, một tên tay cầm đại đao.
Hai người có qua có lại đánh vài chiêu với nhau.
Nhiệt tình ở thính phòng ngoài chiến trường cũng bởi vậy mà được nhen lửa.
Nhìn hình ảnh tranh đấu tung bay trên bầu trời.
Các loại âm thanh cổ vũ, tiếng thét chói tai vang lên hết đợt này đến đợt khác mà.
Không có cách nào, tận thế đã đến làm tất cả mọi người đột ngột không kịp phòng bị.
Đối mặt với vấn đề tận thế, zombies, thiếu thốn đồ ăn, v...v..., mỗi một ngày bọn họ đều ở trong trạng thái lo lắng đề phòng, kinh tâm động phách vượt qua.
Sống ở hoàn cảnh như vậy thời gian dài đè nén nội tâm bọn họ xuống.
Rất nhiều người chơi gánh nặng không chịu nổi hoặc tâm lý sinh ra biến hóa, hoặc cuối cùng không chịu đựng được đã lựa chọn tự sát.
Mà lần này có thể quan khán quyết đấu giữa các cao thủ, có thể làm cho người ta tạm quên bối cảnh tận thế. “Giải thi đấu chiến lực cá nhân” đã trở thành một con đường để bọn họ phát tiết cảm xúc, giảm bớt áp lực.
Đây cũng là lý do vì sao lại có nhiều người như vậy tiến đến quan khán.
Trên thính phòng, người xem nhìn đến cực kỳ thân thiết.
Lâm Tử Lạc ngồi ở trên ghế lại ngáp một cái.
Quá nhàm chán.
Loại trình độ chiến đấu này ở trong mắt hắn chỉ giống như nhà chòi thôi.
Hai người vụng về tiến hành “Hiệp chế” chiến đấu.
Ngươi một đao, ta một kiếm.
Ngươi phóng một kỹ năng, ta phóng một kỹ năng.
Hoàn toàn không có một chút cảm giác đánh nhau kịch liệt nào.
*_…_ *
*_…_ *…
Rất nhanh, trận chiến đấu đầu tiên lấy tiếng hô to “Ta nhận thua” của thanh niên nhỏ tay phải bị chém thương để kết thúc.
Thanh niên nhỏ bị truyền tống đến thính phòng.
Mà người nọ thu hoạch thắng lợi thì lưu lại trên đài.
Cũng theo trận chiến đấu này kết thúc, toàn bộ đại hội hoàn toàn kéo ra màn che.
Các tuyển thủ quan vọng dưới đài đều không cầm giữ được, điên cuồng chọn nút.
Ngoại trừ lôi đài số một ra thì trên ba mươi mốt lôi đài còn lại đã lục tục có bạch quang hiện lên.
Đây đều là những người sau khi lựa chọn tham chiến được truyền tống tiến vào lôi đài.
Các loại chiến đấu cũng khai hỏa vào giờ phút này.
Cuối cùng Lâm Tử Lạc cũng nhấc tới một tia hứng thú.
Trong đó khiến cho hắn chú ý nhất chính là chiến đấu ở lôi đài thứ mười tám.
Bởi vì hai người chơi này, một người mặc quân phục Long Quốc, nick name là “Đặc chiến tổ · Sơn Báo”.
Một người khác thì mặc chế phục tiêu chuẩn có ấn của Lý gia, nick name là “Lý 764”.
Lâm Tử Lạc biết, đây là “Tử Thần tổ” Lý gia bồi dưỡng cũng là lực lượng trung tâm nhất của Lý gia.
Người chơi này ở xếp hạng thứ 76 trong Tử Thần tổ.
Số 4 kia chính là lúc ấy đặt tên lặp lại, sau đó dựa theo trình tự cho số 4.