Hai gia tộc không có chuẩn bị trước là An gia và Vân gia bị bỏ lại đơn độc ở vùng an toàn ở kinh đô.
Dùng mông cũng có thể nghĩ được quan viên sẽ có thái độ như nào đối với An gia và Vân gia sau khi trải qua bị Lý gia đâm sau lưng.
Sau khi trút giận, An Chí Minh ngồi xuống ghế.
"Ta nên làm gì bây giờ?"
"Hay là trực tiếp làm hòa với quan viên? Tạt vũng nước bẩn về những gì đã chuẩn bị lên nhà họ Lý?"
"Hay là tìm một cơ hội, học theo Lý gia đem thảo toàn bộ tài sản lần nhân viên tẩu thoát?"
An Tử Minh tự nhủ.
"Chủ gia, có người đến bái phỏng.”
Bên ngoài,, một người hầu gõ cửa.
Ánh mắt An Chí Minh tràn đầy nghi hoặc.
Người đến bái phỏng? Lúc này mà ai còn đến? Chẳng nhẽ lại là người của quan viên?
"Ai đến vậy?" An Chí Minh hỏi.
"“ Nhai tí”!" là “ Nhai tí” số một trong bảng xếp hạng, hắn nói…" người hầu bắt đầu nói, nhưng trong khi nói hắn bí mật nuốt một ngụm nước bọt.
"Nhai tí!" An Tử Minh giật mình, trực tiếp cắt ngang lời nói của người hầu.
Hắn nghĩ đến cảnh tượng Sử Cảnh Sơn bị một đao cắt làm đôi lúc sáng.
"Không thể nào, hắn ta có thù hằn với nhà họ Lý, không phải với ta, hắn đến tìm ta để làm gì.”
An Tử Minh khó hiểu, hỏi: "Hắn đã nói cái gì?"
Người hầu có chút do dự, hắn cảm thấy chuyện này quá mức hoảng hốt.
"Hắn nói... Hắn nói An gia sắp mất rồi, người đứng đầu nhà ngươi không muốn duy trì nhà họ An sao?"
“Hắn đang chế giễu ta, uy hiếp ta, hay là có ý gì?" An Chí Minh hỏi một cách khoa trương.
Người hầu không thể trả lời câu hỏi này.
Tuy nhiên, An Chí Minh đã bình tĩnh lại, cuối cùng cũng lên tiếng: "Ngươi đưa hắn vào, nhưng để chú Cố và bọn họ đều ra ngoài cửa bảo vệ ta.”
Người hầu nhận lệnh và đi thẳng xuống.
Ngay sau đó, cánh cửa thư phòng của An Chí Minh bị đẩy ra.
Lâm Tử Lạc hào phóng đi vào.
"Chủ nhân nhà họ An vẫn rất cẩn thận, ta xem, “ trinh sát chi nhãn” không ít, trên người có rất nhiều đạo cụ cứu người.” Lâm Tử Lạc nhìn xung quanh rồi nói.
Đây cũng là nguyên nhân hắn không lựa chọn lẻn vào.
Giai đoạn này đã không đơn giản như khi bắt đầu ngày tận thế nữa rồi.
Sự tồn tại của các đạo cụ và thiết bị khác nhau vẫn có thể cứu sống những người sở hữu quyền lực đó một cách hiệu quả.
An Tử Minh thì không thoải mái như vậy, hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Lạc, hỏi: "An gia chúng ta và “ Nhai tí” đại danh đỉnh đỉnh hình như không có xích mích gì, ta không biết ngươi ở đây làm gì, sao ngươi lại nói những lời như vậy?"
Lâm Tử Lạc lắc đầu nói: "Ta không có xích mích gì với ngươi, nhưng nhà họ An và nhà họ Lý của ngươi thì có xích mích.”
An Chí Minh sững sờ một lát, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
““ Nhai tí”, nếu ngươi muốn khiêu khích mối quan hệ giữa nhà họ An và nhà họ Lý, thì ngươi sai rồi, giữa ba đại gia tộc chúng ta không có xích mích.”
An Tử Minh nói.
Mặc dù trong lòng hắn hiện tại vô cùng chán ghét Lý Lập Hiến, nhưng bề ngoài cũng không thể biểu hiện ra được.
"Ngươi nhầm rồi, ta không khiêu khích.” Lâm Tử Lạc lắc đầu nói.
"Để ta nghĩ xem, người phụ trách lương thực hiện tại của gia đình ngươi tên là Phan Cao Trì đúng không?”
Ánh mắt An Chí Minh chuyển động, quả nhiên có người này.
Và người này là một người hầu già của nhà họ An, hắn thường xử lý mọi việc rất nhanh.
Về chế độ ăn uống, thì không có sai lầm trong nhiều năm.
"Ha ha ha, ngươi sẽ không nghi ngờ hắn là do nhà họ Lý phái tới đó chứ, có thể ngươi không biết nhiều về di sản của ba đại gia tộc chúng ta, nhưng ta vẫn muốn nói cho ngươi biết, không thể nào, những gì ngươi nói tuyệt đối là không thể!" An Tử Minh dứt khoát nói.
"Nội tình? Bí thuật tẩy não người? Chỉ cần ngươi uống một lượng thuốc nhất định từ khi sinh ra rồi trải nghiệm một số tà thuật nhất định, ngươi có thể tu luyện một người tử sĩ tuyệt đối trung thành với gia tộc của mình?"
…
"Ngươi, sao ngươi biết?”
Mắt An Chí Minh mở to, trong mắt toàn là vẻ khó tin.
Người ngoài đều biết, ba gia tộc lớn có những bí thuật đặc biệt để tẩy não và bồi dưỡng tử sĩ.
Đây cũng là thứ quan trọng nhất để ba gia tộc lớn có thể duy trì và tồn tại đến tận bây giờ.
Nhưng họ sẽ không bao giờ tiết lộ thông tin bí mật như nguyên lý và cách dùng của loại bí thuật bí thuật tẩy não này.
Bây giờ những thông tin ấy lại bị "Nhai Tí" nói toạc ra, sao mà hắn không lo sợ?
"Dĩ nhiên ta biết điều đó không quan trọng, mà quan trọng là làm sao ngươi biết về bí thuật đó.”
Lâm Tử Lạc hỏi ngược lại.
Sắc mặt An Chí Minh lập tức tối sầm.
Có vẻ hắn đã hiểu ra chuyện gì đó.
"Tuy bí thuật này là thứ gia tộc chúng ta mua từ tay Lý gia với giá cao, thế nhưng mấy trăm năm trước, các lão tổ tông đã xác minh rõ ràng rằng bí thuật này không có vấn đề gì.”
An Chí Minh ngẫm nghĩ một lúc, song vẫn lắc đầu.
Hắn vẫn tin tưởng các lão tổ tông nhà mình hơn là "Nhai Tí" mà hắn chưa từng gặp mặt.
"Bí thuật không có vấn đề gì, tuy nhiên Lý gia vẫn còn một bí thuật khác có thể điều khiển người bị tẩy não. Liệu bí thuật đó có vấn đề hay không?”
Lâm Tử Lạc hỏi tiếp.