Lúc này Đại Ngốc, Trương Nguyên Trung và những người khác cũng lần lượt đến sân đấu diễn ra trận chung kết.
“Người chơi "Nhai Tí", trong trận đấu lần này ngươi được đánh số 001.”
“Bây giờ bắt đầu rút thăm đối thủ cho vòng đầu tiên của ngươi.
“Đối thủ của ngươi là số 013.”
…
Có khoảng bốn, năm võ đài. Nên nếu muốn kết thúc, phải chia 16 tuyển thủ thành 4 tổ, sau đó mỗi vòng lần lượt đấu với nhau.
Lâm Tử Lạc cũng chẳng biết bao giờ đến lượt mình lên võ đài.
Cho nên hắn "Chiếm luôn" chiếc ghế sô pha sang trọng và lớn nhất trong khu nghỉ ngơi, nhàn nhã đợi trận tranh tài bắt đầu.
Khác hẳn những tuyển thủ đang lo lắng, cố gắng thể hiện còn lại.
Vì mọi người đều che giấu, nên chẳng ai biết số hiệu của người khác.
Chỉ có Lâm Tử Lạc biết Đại Ngốc được đánh số 032.
Hay lắm, một số đứng đầu, một số đứng cuối.
“Võ đài số một: Số 003 đấu với số 031.”
“Võ đài số hai: Số 005 đấu với số 024.”
. . .
Sau khi hệ thống báo số, tám tuyển thủ trong tổ đầu tiên lần lượt được dịch chuyển lên võ đài.
Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc đều không được chọn.
Trái lại, Trương Nguyên Trung có số 024, nên được đưa đến đưa đến võ đài số hai.
Bốn cặp nhanh chóng lao vào chiến đấu.
Lâm Tử Lạc chăm chú quan sát trận chiến.
Người có thể bước vào trận trung kết đều có chút tài nghệ.
Dù sao họ đều là những người được tuyển chọn từ các trận đấu tàn khốc trên võ đài thi đấu.
Trước khi tận thế giáng xuống, họ đều có đủ kinh nghiệm chiến đấu, nên mới có thể vượt qua muôn vàn khó khăn để kiên trì tới bây giờ.
Khán giả xem trận đấu đều hoan hô nhiệt liệt.
Trừ một vài người vẫn đàng nhìn chằm chằm "Nhai Tí", những người khác đều đang tận hưởng, quan sát trận chiến.
Lâm Tử Lạc ngồi đây đợi cũng thấy hơi chán.
Vì đến khi tổ thứ ba bắt đầu chiến đấu, vẫn chưa đến lượt hắn ra sân.
Còn Đại Ngốc đã được lên võ đài.
Tuy nhiên sau khi bị hắn dùng búa đập một phát, đối thủ của hắn dứt khoát đầu hàng nhận thua.
Cuối cùng Lâm Tử Lạc cũng nghe thấy số hiệu của mình trong tổ thứ tư.
Khi thấy "Nhai Tí" đứng dậy khỏi ghế salon, khán giả lập tức hoan hô nhiệt liệt.
Họ mong chờ trận chiến của "Nhai Tí" từ rất lâu rồi!
Lâm Tử Lạc đứng trên võ đài, im lặng chờ người số 013 lên võ đài.
Sau khi đợi hơn 10 giây, cuối cũng hắn cũng thấy một người đứng dậy trong khu vực nghỉ ngơi.
Người này lo lắng xoa tay.
Lâm Tử Lạc có ấn tượng với hắn, đây là người của Vân gia.
Dưới chân hắn cuất hiện một quầng sáng.
Cùng lúc đó, hắn cũng xuất hiện ở trên võ đài.
Tuy nhiên ngay khi quầng sáng dịch chuyển còn chưa biến mất.
Hắn đã nghe thấy người đứng trong quầng sáng la to:
"Ta nhận thua!"
Quầng sáng lại xuất hiện.
Tuy nhiên lần này nó dịch chuyển người kia rời khỏi võ đài.
. . .
“Chúc mừng số 001 đã chiến thắng số 013, nhận được hai điểm tích lũy.”
Lâm Tử Lạc tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Điều này xảy ra chớp nhoáng, hắn còn chưa rút đao Cửu Lê, trận đấu đã kết thúc.
Tuy nhiên người được dịch chuyển xuống dưới võ đài lại thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may hành động hắn mau lẹ, vẫn bảo vệ được tính mạng.
Mọi người đều nhìn hắn với ánh mắt "Tán thưởng".
Với các cường giả, chưa đánh đã đầu hàng là một điều sỉ nhục.
Nhưng nếu đối thủ là "Nhai Tí", vậy đó chính là lựa chọn sáng suốt.
Có người này "Làm gương".
Sau đó trong tất cả các cặp đấu, chỉ cần được ghép cặp với "Nhai Tí" .
Còn chưa dịch chuyển xong tất cả đã dứt khoát hô "Ta đầu hàng".
Thậm chí, bốn người được ghét cặp với Lâm Tử Lạc còn "Ganh đua so sánh" với nhau.
"Lúc ta nói đầu hàng còn nhanh hơn ngươi 0.1 giây, cũng có nghĩa là phản ứng của ngươi không nhanh nhẹn như ta."
"Ha ha, nhanh thì làm được gì, ta nói to hơn ngươi 12 decibel, chứng tỏ ta hét khí thế hơn.”
"Các ngươi đều kém. Lúc ta nói đầu hàng đã dùng giọng nói trong trẻo, các ngươi không thấy mấy khán giả là thiếu nữ đang nhìn trộm ta hay sao?”
. . .
Ngay khi họ đang "Ganh đua so sánh trắng trợn" ở sân nghỉ ngơi, Lâm Tử Lạc lại rơi vào trầm tư.
Vì dù đã đánh xong liên tục bốn trận nhưng hắn còn chưa hết một phút đồng hồ.
Trong đó, chín mươi phần trăm thời gian là để dịch chuyển đối thủ và đợi đối thủ đến chỗ dịch chuyển.
Thậm chí hắn còn chẳng lần nào phải giơ đao Cửu Lê.
Dù nhận được 8 điểm tích lũy.
Mặc dù hắn xếp thứ nhất.
Nhưng sao hắn cứ cảm thấy chẳng có gì thú vị, cứ như bị đùa giỡn?
Trận chung kết của đại hội chiến đấu cá nhân Kyoto đúng là nhàm chán vô vị.
Nếu Đại Ngốc và Trương Nguyên Trung được ghép cặp chung thì còn đáng xem.
Kết quả đã hai trận nhưng họ vẫn chưa gặp nhau.
Cho nên cuối cùng, ba người này đều nhận được 8 điểm tích lũy rồi bước vào top 4.
Vị trí cuối cùng trong top 4 trở nên vô cùng quý giá.
Bốn, năm tuyển thủ nhận được 6 điểm tích lũy phải “Đấu hiệp phụ” để giành lấy vị trí cuối cùng.
Cuối cùng, vị trí này được một cường giả xuất thân từ quân đội giành lấy.
Tuy nhiên nhìn hắn kiệt sức, xụi lơ trên võ đài.
Là mọi người đều hiểu, dù có vào top 4 thì hắn cũng chẳng đủ sức để đánh thêm trận nữa.
Về cơ bản, bây giờ kết quả của đại hội chiến đấu đã được sáng tỏ.
Chắc chắn "Nhai Tí" sẽ đứng đầu.